Y THỦ CHE THIÊN

Mộ Chỉ Ly cũng không biết thực lực của Đông Phương gia được xếp hạng như thế nào , nhưng rất hiển nhiên hạng của nàng và Hàn Như Liệt sẽ không gần phía trước, lập tức lẳng lặng đứng ở một bên quan sát người khác lên tỷ thí .

Đệ tử có thể đứng ở trên đài tỷ võ đều là bất phàm trong thế lực, vũ kỹ ùn ùn, lực sát thương bộc phát ra lại càng khiến cho mọi người sợ hãi than thở.

Khi Mộ Chỉ Ly quan sát chiêu thức tranh tài của người khác, Xảo Xảo ngồi ở đầu vai của nàng, thỉnh thoảng cũng trao đổi một phen. Trải qua xem xét, Mộ Chỉ Ly sẽ hiểu đạo pháp thì diệu dụng (đạo pháp có trăm cách sử dụng, đa dạng…), thời điểm một đệ tử bộc phát ra thiên phú lĩnh ngộ liền đưa tới một phen kinh ngạc cho mọi người, ngay cả mấy vị trên đài cao cũng nhìn đệ tử đó với cặp mắt khác xưa.

“Xảo Xảo, dường như người có thiên phú lĩnh ngộ này cũng không nhiều?” Mộ Chỉ Ly có chút nghi ngờ hỏi, đến bây giờ mới trừ người trước mắt trên đài tỷ võ này nàng vẫn chưa thấy những người khác đối thiên đạo pháp tắc hiểu thấu đến tầng thứ nhất.

Nghe vậy, Xảo Xảo liếc nhìn Mộ Chỉ Ly một cái, rồi nói: “Ngươi cho rằng Thiên đạo Phát tắc dễ lĩnh ngộ như vây? Thuộc tính Thời gian của Hàn Như Liệt cũng mới lĩnh ngộ đến tầng thứ nhất thôi, mà cũng đã là vô cùng giỏi.”

“Ta và Liệt mới đến Chủ thế giới hơn một năm thôi, mà những đệ tử khác là mấy năm thời gian, chuyện này…?”

Trong đệ tử nội môn ở Đông Phương gia, nàng và Hàn Như Liệt chính là đệ tử tư lịch thấp nhất (thời gian tu luyện ngắn nhất), những đệ tử nội môn khác ít nhất đều có ba năm thời gian. Dù sao tuyệt đại đa số đệ tử phải hao tốn mấy năm ở thân phận đệ tử ngoại môn, mà đệ tử nội môn có thể có được tham gia Tư Cách Chiến lại thì thời gian tu luyện đều phải trên năm năm.

Đương nhiên nàng biết bọn họ đối lĩnh ngộ thiên đạo coi như là nhanh, dù sao bọn họ đạt được cơ duyên mà những đệ tử khác chưa từng đạt được, đó chính là năng lượng cầu, nhưng thời gian năm năm hẳn là cũng có thể lĩnh ngộ chứ?

“Tốc độ lĩnh ngộ Thiên đạo Pháp tắc của ngươi nhanh cũng không đại biểu tốc độ lĩnh ngộ của những người khác cũng mau, trên thực tế tốc độ này của các ngươi coi như là cực nhanh, có thể nói ở trên việc tu luyện các ngươi tương đối có thiên phú .

Mặc dù thiên phú của những người có thể đi tới Chủ thế giới tu luyện cũng không tồi, nhưng vẫn có phân biệt cao thấp. Huống chi thuộc tính thiên phú bất đồng thì trình độ khó khăn trong lĩnh ngộ cũng không giống nhau, trong các thuộc tính thiên phú của ngươi không phải cũng có tầng thứ không đồng đều?”

Nghe Xảo Xảo giải thích, Mộ Chỉ Ly cũng là hiểu rõ mấy phần: “Hóa ra là như vậy, hiệu quả Thiên đạo Pháp tắc này thật là không tệ, cho dù là tầng thứ nhất cũng mạnh hơn rất nhiều so với những người khác.”

Trong lúc Mộ Chỉ Ly nói chuyện, trên đài tỷ võ đệ tử có thiên phú lĩnh ngộ đạt tới tầng thứ nhất đã dễ dàng chiến thắng, vốn hai người tu vi giống nhau chỉ có bởi vì lĩnh ngộ nguyên nhân mà chênh lệch thật lớn.

Tuấn Tuấn ở một bên không nhịn được xen vào nói: “Đó là dĩ nhiên, đến loại tu vi của các ngươi hôm nay mặc dù vượt cấp chiến đấu rất khó khăn, nhưng nếu là lĩnh ngộ Thiên đạo Pháp tắc đủ cao thì vượt cấp chiến đấu sẽ đơn giản hơn rất nhiều.

Ban đầu chủ nhân chính là người chuyên vượt cấp chiến đấu, cho dù là đệ tử tu vi so với hắn cao nhìn thấy hắn cũng chỉ có thể biết điều một chút nhận phần thua.”

Trong lời nói của Tuấn Tuấn kèm theo đầy dẫy đắc ý, rất rõ ràng hắn rất là sùng bái lão nhân Thời gian, dù hôm nay lão nhân Thời Gian đã không còn nữa, thì vẫn sống ở trong tim của hắn.

Nhìn bộ dáng đắc ý của Tuấn Tuấn, khóe miệng Hàn Như Liệt giương một độ cung, khẽ cười nói: “Sau này ta cũng sẽ là người như vậy.”

Tuấn Tuấn ngẩn ra, hơi kinh ngạc nhìn Hàn Như Liệt, hắn ta trước kia chưa từng nói giống như vừa rồi, khi hắn nhìn thấy nụ cười lạnh nhạt tự tin trên mặt Hàn Như Liệt thi trong mắt hắn hiện lên vẻ tươi cười.

Hắn biết Hàn Như Liệt nói như vậy không phải là vì nhất thời kiêu ngạo, mà đó vốn chính là mục tiêu của Hàn Như Liệt, chẳng qua ngày thường vẫn để ở trong lòng, hôm nay mới nói ra thôi.

Ánh mặt trời chiếu sáng cả vùng đất, lúc này đại chiến đã tiến hành một nửa, mọi người vây xem chẳng những không có chút cảm xúc chán ghét nào, ngược lại đều là nhiệt huyết sôi trào.

Tất cả đệ tử ra sân đều dùng hết tất cả toàn lực của mình, bất tận lá bài tẩy được tung ra khiến người ta sợ hãi không dứt. Thường thường khi ngươi cho rằng cuộc tỷ thí này sẽ phải kết thúc thì đệ tử lại đột nhiên bộc phát đại sát chiêu, mang cho mọi người một trận kinh ngạc.

Tỷ thí này mặc dù quy định chỉ cần một bên nhận thua liền không thể lần nữa động thủ, khả năng bỏ mạng thấp, nhưng là vẫn tồn tại tổn thương tính mạng, tỷ như trên đài tỷ võ một đệ tử Nghê gia trong khi giao chiến đầu thân hai nơi…

Điều này cũng khiến cho Mộ Chỉ Ly biết được trong lúc giao chiến có một chút thủ đoạn, có đôi khi ngươi muốn đầu hàng, đối phương cũng sẽ không cho ngươi cơ hội đem hai chữ này nói ra, nên tính nguy hiểm thật sự không nhỏ.

“Đông Phương Ly đấu với Thủy Khinh Nhu!” Trên đài cao truyền đến danh sách trận tỷ thí kế tiếp tiến hành.

Sau khi âm thanh tên hai người rơi xuống, dưới đài truyền đến một trận bối rối. Thủy Khinh Nhu là cao thủ đệ nhất Thủy gia, theo lý thuyết hẳn phải xếp hạng ở cuối cùng mới đúng, Đông Phương Ly xếp hạng thứ ba ở Đông Phương gia.

Những người ở đây đều không phải là kẻ ngu dốt, cộng thêm lúc trước có xung đột giữa Đông Phương Ly và Thủy Khinh Nhu, vừa nghĩ cũng biết là chuyện gì xảy ra, xem ra Thủy gia đã sớm tính toán thật tốt a.

Sắc mặt Đông Phương Khiếu nhất thời trở nên có chút không bình tĩnh, chậm rãi nhìn về Thủy Liễu Tư ở bên cạnh, quả nhiên nhìn thấy nụ cười nơi khóe miệng nàng ta còn không kịp tắt. Thầm nghĩ Thủy Liễu Tư thật đáng ghê tởm, thế nhưng lại dùng thủ đoạn bỉ ổi!

Mặc dù trong lòng tức giận, Đông Phương Khiếu cũng không có trực tiếp biểu lộ ra, trong lòng đối với Đông Phương Ly có chút bận tâm, đương nhiên Thủy Liễu Tư biết được thực lực của Đông Phương Ly, nếu biết còn để cho Thủy Khinh Nhu giao thủ với Đông Phương Ly như vậy nàng ta nhất định có lá bài tẩy.

Nghĩ tới đây, Đông Phương Khiếu nói thầm hai câu vào tai Đông Phương Huấn, Đông Phương Huấn đã nhanh chóng đi đến bên cạnh Mộ Chỉ Ly.

Thời điểm Mộ Chỉ Ly nghe tên đối thủ tỷ thí, trong lòng cũng không quá kinh ngạc, nàng đã biết Tư Cách Chiến hôm nay ít nhất cũng sẽ gặp phải một trong hai người Thủy Khinh Nhu hoặc Lương Tĩnh Viên, chỉ là sớm chút gặp phải thôi, không có gì quan trọng.

Trên mặt Thủy Khinh Nhu mang theo nụ cười đắc ý, lúc trao đổi trước khi bắt đầu Tư Cách Chiến quán chủ đem chuyện hôm nay tính toán tốt lắm nói với nàng, cộng thêm bí pháp gia tộc, đối phó Đông Phương Ly tuyệt đối không có vấn đề!

Thủ đoạn Đông Phương Ly thật sự quỷ dị, nhưng ở Tư Cách Chiến không thể dùng độc, chính diện giao thủ Đông Phương Ly tuyệt đối không phải là đối thủ của nàng, chỉ cần nàng ta chết đi, như vậy hết thảy phiền não liền sẽ không còn tồn tại nữa.

Thời điểm Thủy Khinh Nhu thấy Đông Phương Ly, khóe miệng giương lên vẻ khiêu khích, thấy thế, sắc mặt Mộ Chỉ Ly vẫn lạnh nhạt như cũ, đối với khiêu khích của nàng mà không được nhìn tới thật ra khiến Thủy Khinh Nhu có chút nổi giận.

Đang lúc Mộ Chỉ Ly chuẩn bị lên đài, Đông Phương Huấn đi tới bên cạnh, lên tiếng dặn dò: “Quán chủ nói cẩn thận chuyện có gian trá, nếu như không địch lại lập tức nhận thua, sau này ngươi vẫn còn có cơ hội!”

“Đa tạ Quán chủ và trưởng lão nhắc nhở.” Mộ Chỉ Ly gật đầu đáp.

Quay đầu, Hàn Như Liệt chẳng qua là cười nói hai chữ: “Chờ nàng.” Hai chữ đơn giản nhất nhưng cho Mộ Chỉ Ly ủng hộ lớn lao, giống như trước làm cho trong lòng nàng xúc động.

Trước kia Hàn Như Liệt một mực đợi nàng, cho đến hắn rời đi, nàng đã thề đời này không bao giờ để cho hắn đợi nữa.

Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu, thân hình khẽ động liền đi tới trên đài tỷ võ, cùng lúc đó, Thủy Khinh Nhu cũng là xuất hiện ở trước mặt Mộ Chỉ Ly.

Hai vị mỹ nhân mà mọi người trong Hoàng Thành gần đây nghị luận rối rít hiện tại đang đứng trên cùng một cái đài tỷ võ khiến mọi người có cảm giác thị giác bị đánh sâu vào, nam tử có mặt tại chỗ không thể nghi ngờ càng thêm chú ý cuộc tỷ thí này, hai người đều là nữ thần trong suy nghĩ của bọn hắn a.

“Lúc trước cũng là không có cảm giác trực quan như vậy, hiện tại hai người đứng chung một chỗ nhìn liền thấy rõ ràng, quả nhiên là Thủy Khinh Nhu xinh đẹp nhất a, ngươi nhìn nàng một đôi mắt nhu tình như nước, dáng vóc xinh đẹp, nuột nà…

“Ngươi rốt cuộc có ánh mắt hay không? Thấy thế nào cũng là Đông Phương xinh đẹp hơn, Thủy Khinh Nhu quá mức làm bộ, không giống Đông Phương Ly chân thật như vậy.”

“Ha ha, anh hùng có suy nghĩ giống nhau nha, nhất là khí chất của nàng ấy càng làm cho người không thể tự kềm chế, chỉ tiếc đã trở thành tình lữ của Đông Phương Liệt rồi, nếu không bất luận như thế nào ta đều nhất định đi thử một lần.”

“Vưu vật như thế đúng là khó gặp a, Đông Phương Liệt kia vận khí thật là tốt.”

Trong lúc nhất thời, tên của Đông Phương Ly và Thủy Khinh Nhu còn không được chào đón bằng Đông Phương Liệt , nghiễm nhiên Đông Phương Liệt đã trở thành người được chư vị nam đệ tử hâm mộ.

Nghe mọi người nói chuyện, trong mắt Hàn Như Liệt không khỏi hiện tia cười, trên thực tế hắn cũng cảm thấy hắn là người hạnh phúc nhất trong nhiều người như vậy, có Ly nhi bên cạnh đối với hắn chính là hạnh phúc lớn nhất !

“Tỷ thí bắt đầu!”

Sau tiếng phát lệnh của trọng tài, không khí trên đài tỷ võ đột nhiên ngưng đọng.

“Đông Phương Ly, đắc tội ta liền phải chuẩn bị trả giá thật nhiều, nếu ngươi hiện tại biết điều một chút cầu xin tha thứ nói xin lỗi thì ta sẽ tha cho ngươi một mạng.” Thủy Khinh Nhu không kìm được đắc ý nói, trên thực tế nàng cũng chỉ ngoài mặt nói như thế, nếu là Đông Phương Ly thật nhận thua thì nàng sẽ buồn bực chết mất.

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly ngẩng đầu lên, nói: “Ngươi vẫn thường nói nhảm nhiều như vậy?”

Lời nói của Mộ Chỉ Ly thiếu chút nữa khiến Thủy Khinh Nhu sặc chết, nàng ta làm sao cũng không theo như lẽ thường ra bài ? Nàng muốn thừa cơ hội này chọc giận nàng ta, đến lúc đó giao chiến khi tức giận sẽ có ảnh hưởng nhất định, cho dù cuối cùng nàng giết Đông Phương Ly cũng có thể tìm được lý do rất tốt.

“Ta chỉ là lo lắng ngươi bây giờ không nói lời nào, lát nữa lại không có cơ hội nói nữa.” Thủy Khinh Nhu giễu cợt nói.

“Ta thấy ngươi bây giờ nói nhiều lời như thế hẳn là lo lắng sau này không có cơ hội nói chuyện sao?” Mộ Chỉ Ly đối với Thủy Khinh Nhu khiêu khích có tai như điếc, loại thủ đoạn kích thích này đối với nàng cũng không có chỗ dùng.

Tâm thần vừa động, Thiên Lực trong cơ thể dưới sự điều động của Mộ Chỉ trong nháy mắt bắt đầu khởi động, Thiên Lực mênh mông như nước biển vỗ bờ mang theo trận trận tiếng gầm gừ, hai tay khẽ hợp lại, cảm nhận được trong cơ thể tràn đầy lực lượng, trong mắt Mộ Chỉ Ly hiện lên ánh sáng.

Thủy Khinh Nhu đã hoàn toàn bỏ qua tính toán kích thích Đông Phương Ly, nàng sợ đến cuối cùng Đông Phương Ly không có tức chết, chính mình bị nàng ta làm tức chết.

Thân hình vừa động, thân hình Thủy Khinh Nhu liền hóa thành một đạo khói xanh hướng Mộ Chỉ Ly bắn đến, tốc độ cực nhanh làm cho người ta căn bản không cách nào phân biệt thân hình của nàng.

Nhìn thấy tốc độ này của Thủy Khinh Nhu , dường như Mộ Chỉ Ly là người trước tiên kịp phản ứng, thuộc tính thiên phú của Thủy Khinh Nhu là Phong!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi