Y THỦ CHE THIÊN

- Chúng ta hợp bốn tờ tàn đồ lại đi.

Yên Hồng Hãn lấy ra tờ tàn đồ cuối cùng đặt lên bàn.

Sau đó, Mộ Chỉ Ly lại lấy ra ba tờ tàn đồ nữa, bốn tờ tàn đồ rốt cục cũng trở thành một tàn đồ hoàn chỉnh. Đem ghép lại bốn tờ tàn đồ, hình ảnh bên trong đột nhiên biến hoá, nguyên bản hình vẽ ban đầu liền biến thành lập thể, cảnh tượng sông núi nước non đều hiện ra rõ ràng.

Mộ Chỉ Ly cùng Hàn Như Liệt có chút kinh ngạc,Yên Hồng Hãn hình như là đã sớm biết được chuyện này cho nên không chút nào kinh ngạc.

- Đây là chỗ giấu truyền thừa, Tịch diệt sâm lâm, chỗ đó là ở đây.

Yên Hồng Hãn chỉ vào một chỗ điểm màu đỏ nói.

Mộ Chỉ Ly nhìn kỹ tàn đồ, phát hiện hình ảnh lập thể rất khác biệt so với hình vẽ trên tàn đồ, quả nhiên là chỉ có thể thu thập đủ bốn tờ tàn đồ mới có thể nhìn ra được cái bản đồ này.

- Khi nào thì các ngươi chuẩn bị xuất phát?

Mộ Chỉ Ly hỏi.

- Ta phải về tộc một chuyến, ta muốn dẫn theo một số tộc nhân.

Yên Hồng Hãn có chút lo lắng, sợ rằng bọn Mộ Chỉ Ly có thể vội vã rời đi.

Mộ Chỉ Ly mỉm cười.

- Vậy ngươi về chuẩn bị đi, bây giờ chúng ta cũng có một ít chuyện, khi nào các ngươi đã chuẩn bị xong, thì hãy đi tới Tịch diệt sâm lâm, như thế nào?

Yên Hồng Hãn thở ra một hơi.

- Được, giờ ta liền trở về.

- Tờ tàn đồ của ngươi hãy cầm về đi, chúng ta chờ ngươi quay lại rồi xuất phát.

Mộ Chỉ Ly chậm rãi nói, song phương nếu đã hợp tác, tất nhiên phải làm cho đối phương yên tâm.

- Chuyện khởi hành cụ thể sau này nói tiếp, bây giờ không thể nói thêm gì, để tranh thủ sớm ngày xuất phát, ta sẽ nhanh chóng chuẩn bị.

Trong mắt Yên Hồng Hãn lộ ra vẻ vui sướng, vốn nghĩ rằng yêu cầu chậm lại một thời gian sẽ làm cho đối phương bất mãn, không nghĩ tới lại thuận lợi như vậy.

Trên thực tế trong lòng Mộ Chỉ Ly cũng rất là vui sướng, Thiên Huyền thương hội mới vừa khai trương, nàng còn có rất nhiều chuyện tình muốn đi làm, lập tức rời đi nàng cũng không yên tâm.

- Liệt, mấy ngày kế tiếp chúng ta sẽ bận nhiều việc.

Mộ Chỉ Ly cười nói.

Hàn Như Liệt chớp mắt.

- Phải làm gấp chuyện gì? Chúng ta đã có nhiều trợ giúp như vậy, còn chuyện gì cần gấp gáp nữa.

- Mặc dù Thiên Huyền thương hội khai trương không lâu, nhưng đã có chút ổn định. Ta nghĩ có thể bắt đầu mở rộng chi nhánh rồi, đã gọi là Thiên Huyền thương hội, tất nhiên là không thể chỉ có một khách điếm.

- Chuyện này không khó, hiện giờ chúng ta có không ít tinh thạch, chỉ cần chọn được chỗ phù hợp, sau đó có thể trực tiếp bắt đầu, cho hai tên tu luyện giả của trụ sở bí mật đến trông coi mỗi cái chi nhánh là đủ rồi.

Hàn Như Liệt đáp.

- Đến lúc chúng ta đi tìm truyền thừa, cũng không cần trực tiếp đi tới đó, chỉ cần tạo ra một cái truyền tống trận, vụt một cái liền tới nơi.

Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu.

- Chàng nói đúng, chúng ta ngoài việc tìm kiếm tài nguyên cho tu luyện giả bên trong trụ sở bí mật, còn phải quan tâm tới Thiên Huyền đại lục. Đã cách ly nhiều năm với Chủ thế giới, trong thời gian ngắn muốn đột phá là chuyện không thể nào, chỉ có thể đẩy nhanh tốc độ.

Ngày hôm đó, một tin tức chấn động từ trong Tuyệt Tình Cốc tràn ra. Mạc trưởng lão của Sất Trá Điện vừa mới đến Tuyệt Tình Cốc, tối hôm đó liền bị giết chết, cả hơn mười tên đệ tự tinh anh của Sất Trá Điện cũng không còn một người sống sót.

Thực lực của Mạc trưởng lão không phải tu luyện giả bình thường có thể đối phó được, hơn nữa còn có nhiều tên đệ tử thực lực không nhỏ, vậy mà cỗ thế lực này còn cường hãn hơn, có thể thần không biết quỷ không hay chém giết hết bọn họ, không người nào trốn thoát. Có thể thấy được thế lực này có bao nhiêu mạnh mẽ. Nhất là thủ đoạn tàn nhẫn, khiến cho người nghe cũng phải rùng mình.

Mọi người đều đoán xem Mạc trưởng lão chết trong tay ai, lấy thân phận của Mạc trưởng lão, người bình thường không thể dám động thủ với lão. Trong lúc nhất thời, mọi người đều nghĩ tới Mộ Chỉ Ly, không ít người nhìn thấy hôm đó ở Thiên Huyền thương hội Mộ Chỉ Ly cùng Mạc trưởng lão xảy ra tranh chấp khốc liệt.

Nói tới người có thù hận sâu đậm nhất với Mạc trưởng lão nhất định là Mộ Chỉ Ly, lúc đó lão ta đã tuyên bố, chỉ cần lão còn sống một ngày thì nhất định không để cho Mộ Chỉ Ly sống tốt, nói không chừng Mộ Chỉ Ly đã nhân cơ hội này chém chết Mạc trưởng lão.

Như vậy thì một cỗ thế lực mạnh mẽ như vậy, là do Mộ Chỉ Ly sở hữu sao? Mọi người đều biết phía sau Mộ Chỉ Ly là Tuyệt Tình cốc, tuy rằng Tuyệt Tình ít khi triển lộ thực lực trước mặt thiên hạ, nhưng bọn họ tin chắc Tuyệt Tình cốc có thực lực bực này.

Trở lại với nhân vật chính trong lời suy đoán của mọi người, Mộ Chỉ Ly vẫn bình thản lo chuyện của mình, Tuyệt Tình cốc cũng không tỏ vẻ gì, làm như chuyện không liên quan tới mình.

Ích Hàn sau khi nghe được tin tức này cũng đoán rằng việc này có khả năng là Mộ Chỉ Ly làm, nhưng mà đêm đó bọn người Mộ Chỉ Ly rõ ràng là đi gặp Yên Hồng Hãn, sao cỏ thể lại đi ra ngoài? Mà thế lực nhất bang như vậy Mộ Chỉ Ly không thể sở hữu, hắn tin tưởng là do Yên Hồng Hãn giúp Mộ Chỉ Ly giải quyết tai hoạ ngầm mà làm thế.

Kỳ quái là sau khi Sất Trá Điện nghe thấy Mạc trưởng lão bị giết cũng không có động tĩnh gì, bộ dáng mặc kệ không hỏi tới giống như đã từ bỏ Mạc Võ Vân.

Mấy ngày kế tiếp, hai người Mộ Chỉ Ly thương lượng cùng với Ích Hàn chuyện mở rộng chi nhánh ở Chủ thế giới.

- Chuyện mở rộng cửa hàng này cũng không khó khăn, lấy thương phẩm trân quý của Thiên Huyền thương hội thì có khả năng sẽ được, chắc chắn người người gần xa đều sẽ đến. Theo ta thấy, không cần mở nhiều, chỉ cần ở mỗi nơi mở ra ba chi nhánh là được, các ngươi thấy sao?

Ích Hàn nhìn Mộ Chỉ Ly cùng Hàn Như Liệt hỏi.

Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu.

- Ta không có ý kiến, ta cũng không tính mở nhiều chi nhánh quá.

Hiện giờ nàng thật sự là không có nhiều sức lực để quan tâm tới các chi nhánh, ở vài nơi trọng yếu mở ra là được rồi, như vậy nàng đã rất cao hứng.

- Một khi mở chi nhánh, vậy thì người mua cũng không ít, ngươi có nhiều nguồn cung cấp như vậy sao?

Ích Hàn có chút lo lắng, tuy rằng đan dược của Mộ Chỉ Ly đều là giá trên trời, nhưng mà người mua cũng không ít nha, nếu mở rộng thêm chi nhánh ở các nơi khác, như vậy chắc chắn sẽ giống như triều dâng.

Lúc này, Mộ Chỉ Ly đột nhiên cười nói.

- Lúc ta nghĩ tới chuyện mở chi nhánh cũng đã tính đi một chuyến tới Quỳnh Hải cốc, ở nơi đó tụ tập đa số dược sư ở Chủ thế giới, chỉ cần có thể mời chào một phần trở về, nguồn cung cấp không cần lo lắng.

Quỳnh Hải cốc, trước đây khi nghe nói qua nàng đã muốn đi tới xem thử, hiện giờ nhân cơ hội này, đi tới tham quan một chuyến.

- Muốn chiêu mộ người ở Quỳnh Hải cốc cũng không phải chuyện đơn giản, bọn họ có thể nhận lời chữa bệnh rời đi, nhưng không thể nhận lời mời chào từ các thế lực khác, như vậy sẽ phải đối đầu với cốc chủ Quỳnh Hải cốc, nhiều năm qua, chưa từng có thế lực nào dám làm như vậy.

Ích Hàn nhíu mày, Quỳnh Hải cốc cũng không phải là một khối xương trắng tốt a.

- Ta đi thử trước đã, nếu không thể mời chào, vậy thì còn có thể dùng phương thức khác.

Mộ Chỉ Ly cười khẽ.

Thấy bộ dáng tự tin của Mộ Chỉ Ly, Ích Hàn nghĩ nghĩ, có lẽ không cần khuyên nữa, Mộ Chỉ Ly luôn luôn có chủ ý, nếu nàng đã tính toán như vậy, hẳn là đã chuẩn bị kỹ càng. Huống chi, cho dù Quỳnh Hải cốc không đáp ứng, bọn Chỉ Ly cũng không tổn thất gì.

Mộ Chỉ Ly là người từ trước đến nay hắn nhìn không thấu được, không đúng, phải nói là cả đám người Mộ Chỉ Ly hắn đều nhìn không thấu. Vừa bắt đầu chỉ nghĩ Mộ Chỉ Ly chỉ là một tán tu bình thường, lúc sau lại bộc phát thực lực trở thành người siêu cấp không bình thường.

Mộ Chỉ Ly cho dù là có đủ dược sư, nhưng dược liệu của Bồ Đề đan từ đâu mà có? Từ lúc Thiên Huyền thương hội khai trương đến nay, hắn chỉ thấy Mộ Chỉ Ly bổ sung hàng, chưa bao giờ nhìn thấy người đã luyện chế ra những thứ đó.

- Mọi thứ đều nghe theo lời ngươi, Thiên Huyền thương hội sẽ mở thêm chi nhánh ở các nơi khác, khi nào các ngươi đi Quỳnh Hải cốc?

Ích Hàn nâng mâu nhìn Mộ Chỉ Ly.

Mộ Chỉ Ly do dự một lát.

- Nếu có thể, chúng ta sẽ nhanh chóng xuất phát, Hàn Mặc đang ở chỗ này, chuyện mở chi nhánh giao cho Hàn Mặc phụ trách.

Thời gian không còn nhiều, cần phải khẩn trương, nàng nên nhanh chóng ổn định Thiên Huyền thương hội, tương lai liền giao lại cho bọn Hàn Mặc, còn chính mình phải sẵn sàng nghênh chiến Hắc Ám và Quang Minh lão nhân.

Ích Hàn khẽ gật đầu.

- Không thành vấn đề, trong lĩnh vực buôn bán Hàn Mặc rất có thiên phú, chỉ cần rèn luyện thêm một thời gian ngắn, nhất định có thể sắp xếp ổn thoả mọi chuyện.

Mộ Chỉ Ly cười nhạt, lúc ấy Mộ Hàn Mặc sẽ có được sự nghiệp tốt, đưa Thiên Huyền thương hội giao cho hắn xử lý rất thích hợp. Các tu luyện giả từ Thiên Huyền đại lục tới cũng sẽ được hỗ trợ, tương lai tất cả đã có thể ổn định phần nào.

- Ta trở về bàn bạc với Hàn Mặc, chuyện nơi này toàn bộ giao lại cho các ngươi, chúng ta đã có thể lập tức xuất phát.

Mộ Chỉ Ly chậm rãi nói.

Khi Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt đem chuyện này nói với Mộ Hàn Mặc, hắn liền đồng ý ngay. Hiện giờ bọn Cao Chính Thanh đã từ Thiên Huyền đại lục trở lại, giờ phút này cũng ở lại Tuyệt Tình cốc giúp đỡ Mộ Hàn Mặc.

Hiện giờ Tư Đồ Diêu ở tại trụ sở bí mật phụ trách việc luyện chế đan dược, Lăng Lạc Trần thì luôn luôn bế quan tu luyện, trong khoảng thời gian này muốn tăng tu vi nhanh chóng một cách khủng bố.

Bàn giao xong hết thảy, Mộ Chỉ Ly cùng Hàn Như Liệt liền bắt đầu hành trình đến Quỳnh Hải cốc. Quỳnh Hải Cốc ở Bồng lai tụ địa, khoảng cách không hề gần với Tuyệt Tình cốc, nhưng cũng không coi là xa, có thể tiêu tốn thời gian mấy ngày.

- Ta thấy chúng ta phải sớm xử lý tốt chuyện của Thiên Huyền thương hội, hoàn toàn giao lại cho bọn Hàn Mặc, nếu không một khi Hắc Ám lão nhân động thủ, Thiên Huyền thương hội sẽ chịu ảnh hưởng không nhỏ.

Mộ Chỉ Ly chậm rãi nói, trong mắt lộ ra một chút lo lắng.

Hiện giờ nhân số của trụ sở bí mật không coi là ít, mỗi ngày tiêu hao số lượng tinh thạch cũng rất khủng bố, hơn nữa bọn họ còn muốn xây dựng thế lực ở Bồng Lai tụ địa, phải có đầy đủ dự trữ, cho nên Thiên Huyền thương hội tuyệt đối không thể bị ảnh hưởng.

Hàn Như Liệt gật gật đầu.

- Nàng nói không sai, chỉ cần có đủ dược sư, mọi chuyện bọn Hàn Mặc có thể xử lý tốt, quan trọng nhất bây giờ là chúng ta phải tăng thực lực lên. Từ lúc đột phá Thời gian thuộc tính lục trọng đến nay, muốn lại tăng lên thật là khó khăn.

- Mỗi lần tăng bậc đều không dễ dàng, càng về sau càng khó tăng lên, dục tốc bất đạt, chúng ta chỉ có thể bình tĩnh đối mặt.

Mộ Chỉ Ly mỉm cười, thanh âm ôn nhu.

- Tuy rằng nói như thế, nhưng hoàn cảnh bây giờ mà tu vi lại không thể nhanh chóng tăng lên, thực làm cho người ta bức bối buồn bực.

Giọng nói Hàn Như Liệt lộ ra nhiều phần bất đắc dĩ.

- Bất quá chuyện đáng ăn mừng là bọn họ vẫn còn chưa có hành động, chẳng lẽ thực lực của chúng ta khiến họ e ngại?

- Chúng ta vừa tử Thiên Huyền đại lục trở lại không bao lâu, cho dù bọn họ chạy từ nơi nào tới chắc là cũng tốn không ít thời gian.

Mộ Chỉ Ly thản nhiên nói, trong con ngươi đen đậm hiện lên một tầng buồn rầu, theo như lời nói của Hàn Như Liệt, thời gian cũng không còn dài, vậy là thời khắc gặp mặt đã không còn xa.

Lần này đi tới Quỳnh Hải cốc có vẻ thuận lợi, tu vi của Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt ở Chủ thế giới coi như là không tồi, dọc theo đường đi không có ai dám động đến bọn họ, cho nên thuận lợi đi tới Quỳnh Hải cốc.

Diện tích của Quỳnh Hải cốc lớn hơn nhiều so với Tuyệt Tình cốc, chung quanh nhiều nhất chính là tửu lâu, trừ thứ này ra hình như những thứ khác đều không có, đây cũng là điểm khác biệt của Quỳnh Hải cốc.

Tu luyện giả tiến đến Quỳnh Hải cốc đều là chữa bệnh hoặc giải độc, cho nên nơi này cần nhất là chỗ ở, nếu có bán đồ vật gì đó khác, cũng không có người hứng thú muốn mua, cho nên, nơi này chỉ có tửu lâu thôi.

Hai người Mộ Chỉ Ly tùy ý tìm một gian tửu lâu đi vào, tu luyện giả trong tửu lâu không ít, tuy nhiên đại đa số mọi người đều lộ ra vẻ mặt u sầu. Mộ Chỉ Ly liếc mắt một cái liền phát hiện những người này phần lớn đều đã mắc bệnh chứng, có chút nghiêm trọng.

Mới vừa ngồi xuống trong đại đường, tiểu nhị đã đi tới, nhưng mà lời đầu tiên của tiểu nhị không phải là hỏi rượu và thức ăn, mà là hỏi hai người bị mắc bệnh gì.

- Hôm nay hai vị mới đến Quỳnh Hải cốc đi, không biết hai vị bị mắc bệnh gì? Tiểu nhân có quen biết một vị dược sư ở Quỳnh Hải cốc, nếu các người cần, ta có thể hỗ trợ liên hệ.

Tiểu nhị cười nói.

Mộ Chỉ Ly mỉm cười, Hàn Như Liệt chớp mắt hỏi

- Chúng ta lần đầu tới Quỳnh Hải cốc, nhưng mà không phải cứ đi vào thì có thể gặp được dược sư sao?

Tiểu nhị nghe vậy cũng không giận, khoát tay áo, ngồi xuống bên cạnh

- Vậy là ngươi không biết rồi, dược sư ở Quỳnh Hải cốc rất nhiều, nhưng mà tu luyện giả cầu kiến lại càng nhiều. Các ngươi nghĩ xem, mỗi ngày có bao nhiêu tu luyện giả muốn tới chữa bệnh, nếu các ngươi muốn nhanh chóng gặp được dược sư, phải cần tới sự trợ giúp của ta.

- Thực lực dược sư ở Quỳnh Hải cốc rất khác nhau, ta nghĩ chỉ có dược sư thực lực không mạnh mới cần người khác giới thiệu đi?

Vẻ mặt Mộ Chỉ Ly nghi hoặc, làm như không tin lời tiểu nhị nói.

- Các ngươi nói như vậy có thể không đúng, ở đây người giống ta nhiều vô kể, dường như mỗi một người cầu y chữa bệnh đều tìm chúng ta nhờ giúp đỡ, rồi trực tiếp đi gặp dược sư, người như thế cũng nhiều vô kể, đây đã là truyền thống ở Quỳnh Hải cốc, không tin có thể hỏi người khác.

Vẻ mặt tiểu nhị vẻ mặt bình thản, không chút lo lắng kêu hai người đi hỏi.

Mộ Chỉ Ly nhìn thấy biểu hiện của tiểu nhị, nhất thời hiểu được lời của tiểu nhị là sự thật, truyền thống này của Quỳnh Hải cốc quả là kỳ quái, bất quá nếu như có người hướng dẫn, cũng thuận tiện hơn không ít. Dựa theo lời nói trên, dược sư ở Quỳnh Hải cốc cực kỳ coi trọng tiền tài, hơn nữa nhờ vào thủ tục này, bọn họ có thể kiếm được không ít tiền tài.

Nghĩ đến Bách Lý Hoán Thanh cùng Lâm Huyền Khanh, khoé miệng Mộ Chỉ Ly không khỏi hiện lên ý cười, Quỳnh Hải cốc đối với dược sư mà nói là một nơi rất tốt, với tài luyện đan thuật của hai người bọn họ, ở Quỳnh Hải cốc nhất định có thanh danh. Bọn họ có thể từ bỏ tất cả đi theo mình, chắc chắn rất khó khăn.

- Đúng rồi, ở Quỳnh Hải cốc có phải có một vị dược sư tên là Bách Lý Hoán Thanh không?

Mộ Chỉ Ly dò hỏi.

Tiểu nhị thấy Mộ Chỉ Ly vẫn hỏi, nhưng không có ý tứ muốn nhờ hắn giúp đỡ, trong lòng có chút bất mãn. Lúc này, Hàn Như Liệt lại cười nói.

- Như vậy việc này liền kính nhờ tiểu ca, chúng ta phải nhanh chóng gặp dược sư mới được, không biết tiểu ca giới thiệu cho chúng ta vị dược sư nào?

Nghe vậy, trên mặt tiểu nhị lộ ra tươi cười sáng lạn, thân thủ vừa mới chunẩ bị đứng lên lại ngồi xuống,

- Ta giới thiệu dược sư cho các ngươi, các ngươi cứ yên tâm, y thuật của hắn rất cao siêu, tên là Hình Triển. Chỉ cần các ngươi đồng ý, thì có thể nhanh chóng gặp hắn.

Hàn Như Liệt hiểu ý, mười khối thượng phẩm tinh thạch liền xuất hiện, đặt vào tay tiểu nhị. Thấy thế, mâu quang tiểu nhị sáng ngời, cực kỳ vui mừng đem tinh thạch bỏ vào túi Càn Khôn

- Các ngươi yên tâm, ta mà đã sắp xếp thì ngày mai sẽ gặp được, hôm nay trời đã không còn sớm, sợ là những người khác đã sắp xếp kín cả rồi.

- Không thành vấn đề, tất cả đều kính nhờ tiểu ca

Hàn Như Liệt cười nhạt nói.

Tiểu nhị rất là cao hứng, trong ngày thường rất ít khi nhìn thấy người ra tay hào phóng như vậy, mười khối thượng phẩm tinh thạch, tán tu chắc chắn không có khả năng xuất ra nhiều như vậy, cho dù là đệ tử môn phái đệ tử, người kia nhất định cũng là đệ tử có địa vị.

- Cô nương, vừa rồi ngươi hỏi Bách Lý Hoán Thanh, người này ta biết. Trước khi ở Quỳnh Hải cốc là người cực kỳ nổi tiếng, nhưng một thời gian ngắn sau đột nhiên mất tích, mọi người không ai biết hắn đã đi nơi nào, mất tích cùng hắn còn có đại ca của hắn —— Lâm Huyền Khanh. Tính cách hai người này đều tốt, cho nên có rất nhiều tu luyện giả hỗ trợ đi tìm bọn hắn, sau khi bọn hắn mất tích cũng có rất nhiều người tiếc nuối.

Thu tinh thạch xong, tiểu nhị nói chuyện lanh lợi hơn vài phần.

- Thì ra là thế.

Mộ Chỉ Ly đáp, giống như nàng đoán, bọn họ có thể buông bỏ hết thảy mà đi theo nàng, có thể thấy bọn họ chân thành.

- Hai vị hãy uống chút rượu, ăn chút đồ ăn, bây giờ ta đi liên lạc, thế nào?

Tiểu nhị đứng dậy, cười như hoa nở.

- Ở đây có những món ăn rất ngon.

- Rượu và thức ăn giao cho ngươi phụ trách, ngươi tuỳ ý chọn là được.

Hàn Như Liệt khoát tay áo, ở Tuyệt Tình lâu thưởng rượu và thức ăn liền khẳng định rượu và thức ăn ở đó là ngon nhất, đối với rượu và thức ăn ở nơi khác cũng không còn ham thích gì.

Tiểu nhị lên tiếng trả lời rồi đi xuống, không ít tầm mắt dừng lại trên người Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt. Đa phần người ở đây đều là tán tu, bởi vì trong môn phái có dược sư, cho nên ở đây cũng không xuất hiện nhiều môn phái đệ tử. Mà Hàn Như Liệt ra tay hào phóng đều bị mọi người nhìn thấy, đối với bọn họ, tìm dược sư trị liệu không biết phải tốn bao nhiêu tiền tài, nếu tiêu xài trên đường như thế không khỏi quá xa xỉ.

Cảm nhận được ánh mắt của mọi người, khoé miệng Mộ Chỉ Ly khóe miệng mang theo nụ cười thản nhiên, hỏi

- Liệt, có phải vừa rồi chàng ra tay nhiều quá? Mọi người đều nhìn chúng ta kìa.

Hàn Như Liệt mỉm cười

- Tiểu nhị là người như thế, chỉ có lấy được nhiều làm việc mới nhanh nhẹn, nếu như chúng ta đưa ít, không biết khi nào mới được sắp xếp gặp mặt dược sư. Hiện tại đối với chúng ta, quan trọng nhất là thời gian, không phải tinh thạch, đúng không?

- Đúng vậy.

Mộ Chỉ Ly nghiêm túc gật đầu

- Ngày mai chúng ta đi gặp Hình Triển, không biết có thể mời chào hắn không?

Nếu như Hình Triển đồng ý theo chân bọn họ rời đi, hơn nữa giới thiệu những dược sư khác cho bọn hắn, chắc chắn là không thể tốt hơn, nếu như Hình Triển là người khó đối phó, vậy thì sẽ giống như hệ thống tổ ong vò vẽ, tin tức này sẽ truyền đi với tốc độ nhanh nhất, đến lúc đó toàn bộ Quỳnh Hải cốc biết được, muốn mời chào sợ là cũng chẳng ai đồng ý.

- Đầu tiên đi tới xem hắn đã, nếu hắn là người khó đối phó, chúng ta lại chuyển sang dược sư khác, dù sao nếu nàng nguỵ trang thành một người bị bệnh cũng không vấn đề gì.

Hàn Như Liệt nhíu mày, đôi mắt nhìn về phía Mộ Chỉ Ly lộ vẻ giảo hoạt.

Mộ Chỉ Ly liếc Hàn Như Liệt một cái, bĩu môi.

- Ta sẽ hoá trang chàng thành người bệnh, sau đó để hắn trị liệu thì tốt hơn.

- Nếu ta mà bị bệnh, muốn nàng dìu ta đi thực sự là quá khó, nhưng nếu nàng bị bệnh, ta có thể trực tiếp ôm nàng đi.

Hàn Như Liệt trêu.

Mộ Chỉ Ly mỉm cười, tay nhỏ bé lặng lẽ đi tới bên hông Hàn Như Liệt, lập tức nhéo một cái.

- Đau…

Hàn Như Liệt chuyển mắt, biểu tình không thể đau khổ hơn.

- Nương tử, nàng thật độc ác.

Ban đêm, Mộ Chỉ Ly cùng Hàn Như Liệt ngồi ở trong phòng, Bách Lý Hoán Thanh cùng với Lâm Huyền Khanh cũng ở đó. Bốn người ngồi bên bàn, vừa thưởng thức trà vừa trao đổi.

- Theo các ngươi, chúng ta phải làm sao để đạt được mục đích?

Hàn Như Liệt dò hỏi, nói đến Quỳnh Hải cốc, chỉ có hai người bọn họ hiểu rõ nhất, hỏi bọn hắn là thích hợp nhất.

- Hình Triển này cũng tốt, thân phận và thực lực của hắn cũng không tồi, là người đáng mời chào. Nhưng mà muốn mời chào hắn cũng không dễ dàng, hắn cũng không phải người thích nhiều chuyện, ta nghĩ nếu các ngươi nói ra mục đích, có thể sẽ bị hắn đuổi đi, nhưng chuyện này cũng không truyền ra ngoài.

Bách Lý Hoán Thanh phân tích .

- Bởi vì, hắn là một người rất sợ phiền toái

Lâm Huyền Khanh cười khẽ, nói ra một số đặc điểm.

- Lúc trước người muốn tuyển nhận dược sư ở đây cũng không ít, nhưng thường chỉ chiêu được mấy người ít ỏi, bởi vì mời chào cực kỳ khó khăn.

- Vì sao?

Mộ Chỉ Ly có chút nghi hoặc, nếu cho bọn họ điều kiện tốt, như vậy mời đi hẳn là cũng không khó mới đúng.

- Đại đa số dược sư đều có chút ngạo khí, tuy rằng dược sư ở Quỳnh Hải cốc đều thích vơ vét của cải, nói đúng hơn là nếu như đối phương không có quá nhiều tiền tài, họ cũng sẽ khinh thường. Nếu không đáp ứng được chuyện vừa có sự tôn trọng vừa có tiền tài, bọn họ cũng sẽ không rời đi.

Lâm Huyền Khanh chậm rãi nói, biểu tình có chút xấu hổ, tính tình cổ quái của dược sư ở Quỳnh Hải cốc đã rất nổi tiếng.

Lúc này, trong mắt Bách Lý Hoán Thanh hiện lên tia sáng.

- Điều này đối với người khác có vẻ rất khó, nhưng đối với thủ lĩnh không có gì khó khăn.

- Xin chỉ giáo?

- Phần lớn dược sư Quỳnh Hải cốc đều có ngạo khí, nhưng bọn hắn đối với dược sư có y thuật, luyện đan thuật mạnh hơn đều rất kính trọng. Lấy thực lực của thủ lĩnh, muốn chiến thắng bọn họ cũng không quá khó khăn. Nếu như thủ lĩnh triển lộ ra thực lực của mình, công thêm điều kiện của trụ sở bí mật, tỷ lệ bọn họ đáp ứng mời chào sẽ rất lớn.

Khuôn mặt tuấn tú lộ ra tươi cười tự tin, Bách Lý Hoán Thanh cũng rất là chờ mong thủ lĩnh bày ra y thuật cùng luyện đan thuật.

Mặc dù thời gian ở trong trụ sở bí mật cũng khá lâu, nhưng lại ít khi thấy thủ lĩnh tự mình động thủ, trừ bỏ lúc trước giao cho bọn họ luyện chế Như Ý đan cùng Bồ Đề đan mới có thể nhìn thấy. Tuy rằng chỉ thấy được hai lần, nhưng hình ảnh ấy đã khắc sâu vào tâm trí họ.

Mặc dù tuổi thủ lĩnh không lớn, nhưng thành tựu ở phương diện luyện đan thuật không phải người thường có thể so được, tuỳ tiện đưa ra một ngón tay, cũng có thể khiến bọn họ ngộ đạo.

- Ồ?

Mộ Chỉ Ly chớp mắt, trong mắt hiện lên tia sáng

- Nếu thật sự như thế, vậy cũng tốt thôi, chỉ cần tìm được cơ hội thích hợp.

- Ta nghĩ bọn ta khoan hãy trở về trụ sở bí mật, ở Quỳnh Hải cốc bọn ta cũng có nhiều bằng hữu, tối nay để bọn ta thử đi thăm dò xem, đem chuyện này nói cho bọn hắn biết, cũng lặng lẽ truyền tin tức này ra khắp cốc. Đến lúc đó chắc chắn làm việc sẽ thuận lợi hơn nhiều.

Bách Lý Hoán Thanh hướng về Mộ Chỉ Ly nói, trưng cầu ý kiến của Mộ Chỉ Ly.

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly không có chút do dự liền gật đầu đáp ứng, nàng vẫn luôn tin tưởng Bách Lý Hoán Thanh và Lâm Huyền Khanh, đó cũng là lý do sau này khi bọn họ tới trụ sở bí mật nàng cũng không sử dụng Nhiếp Hồn đại pháp, đối với hai người này, nàng quả thật không muốn làm như vậy.

Ngày kế tiếp.

Mộ Chỉ Ly cùng Hàn Như Liệt theo sau tiểu nhị chỉ dẫn đi vào Quỳnh Hải cốc, lần này đi, trong mắt Mộ Chỉ Ly cũng hiện lên tia cảm khái, khoé miệng tràn đầy tươi cười.

Quang cảnh ở Quỳnh Hải cốc quả thật rất đẹp, ven đường trồng hoa, mỗi cái sân đều được trang trí cực kỳ tinh xảo, lại hoàn toàn giống nhau, ngoại trừ bảng hiệu của từng nhà viết khác nhau thì còn lại tất cả đều giống nhau.

Khoảng cách giữa hai cái sân cũng không nhỏ, giống như không cho quấy rầy nhau, mà trong từng sân dường như đều có một ít tu luyện giả ở đó, tất nhiên là tới cầu y chữa bệnh. Quỳnh Hải cốc quả nhiên khác với những nơi khác, loại kiến trúc này cũng là lần đầu tiên Mộ Chỉ Ly nhìn thấy.

Vốn tưởng rằng bên trong Quỳnh Hải cốc sẽ rất lộn xộn, mọi người sẽ tụ tập cùng một chỗ, hiện tại xem ra không đúng. Ở một nơi khác còn có rất nhiều khoảng sân trống, dường như không có người ở trong. Tiểu nhị nói, đó là nơi dành cho những dược sư mới tới.

Mỗi một dược sư định cư ở Quỳnh Hải cốc phải ở một trong những cái sân này, sau đó nếu như rời đi, sân đó cũng sẽ thu hồi. Đương nhiên, ở lại nơi này cũng phải trả số tinh thạch nhất định.

- Chẳng lẽ dược sư nào tới đây cũng được ở lại sao?

Mộ Chỉ Ly có chút nghi hoặc, nếu là dược sư thực lực không mạnh cũng có thể ở lại, vậy nơi ở của Quỳnh Hải cốc có thể sẽ không đủ.

Tiểu nhị lắc lắc đầu.

- Mỗi một vị dược sư muốn ở lại phải trải qua khảo hạch mới dược, nếu thực lực không đủ mạnh thì bọn họ sẽ không có cơ hội, nếu vẫn muốn ở lại thì chỉ có thể trở thành đệ tử của các dược sư khác của Quỳnh Hải cốc, cố gắng học tập, nói không chừng sau đó có thể tự lập môn hộ. Người ta mang các ngươi đi gặp, Hình Triển dược sư, cũng có một vị đệ tử, lát nữa các ngươi sẽ gặp được.

Vị trí của Hình Triển ở Quỳnh Hải cốc tương đối cao, ba người Mộ Chỉ Ly đi một hồi lâu sau mới tới được sân của hắn. Lúc này trong sân trừ một vị dược sư đang đứng ra, ngoài ra chẳng còn ai.

Mộ Chỉ Ly liếc mắt một cái liền biết được người kia không phải Hình Triển, mà là đệ tử của Hình Triển. Những nơi khác ở trong sân đều có người cầu y, chỉ có sân của Hình Triển là không có.

- Dược sư Hình Triển không thích người khác tùy tiện quấy rầy, cho nên chỉ có người được chỉ dẫn mới có thể vào đây, người bình thường muốn vào cũng không được.

Dường như biết được nghi ngờ của hai người Mộ Chỉ Ly, tiểu nhị vội giải thích, ánh mắt trong lúc đó không che giấu đắc ý.

- Ngụy Tình, hai vị này tới cầu y của Hình Triển dược sư, ngươi đi thông báo một tiếng đi.

Tiểu nhị cười khiêm tốn.

Ngụy Tình nhìn Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt, gật đầu nói.

- Hai người các ngươi theo ta vào đi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi