Y THỦ CHE THIÊN

Hai người Mộ Chỉ Ly đi theo Nguỵ Tình vào phòng trong, tiểu nhị thấy thế, cười rời đi, nhiệm vụ của hắn đã hoàn thành, những chuyện tiếp theo đã không còn liên quan gì nữa, nhưng mà thấy hai vị này ra tay hào phóng, chắc là không có vấn đề gì.

Diện mạo Hình Triển tuy không coi là xấu xí, nhưng chỉ có thể xem như bình thường, nếu như đứng ở trong đám đông thì chắc chắn không thể nhìn thấy hắn. Nhưng vóc dáng hắn lại rất cao, ước chừng một thước, gầy yếu, nhìn sơ qua giống như cây gậy mỏng. Đây là ấn tượng đầu tiên của Mộ Chỉ Ly đối với Hình Triển.

- Sư phụ, Triệu Kiện dẫn hai người này đến.

Ngụy Tình nói chuyện đơn giản, khuôn mặt đờ đẫn không bộc lộ ra tâm tình của hắn, từ đầu tới cuối, hắn trông giống như một tên đầu gỗ.

Hình Triển xoay người lại liếc mắt nhìn hai người Mộ Chỉ Ly, đi tới chỗ khám bệnh ngồi xuống, thản nhiên nói.

- Ta biết rồi, ngươi ra ngoài đi.

Ngụy Tình hơi khom người, đờ đẫn đi ra ngoài.

Mộ Chỉ Ly nhìn hai người ở chung nhà mà như xa lạ, không khỏi thầm than một tiếng. Ngụy Tình mà muốn ở đây học tập thực sự rất khó, dược sư Quỳnh Hải cốc tuyển nhận đệ tử không thể nghi ngờ là chỉ muốn làm cho bản thân thoải mái hơn, không cần tiêu phí tiền tài mà vẫn có thể miễn đi sức lao động, tất nhiên là không ai cự tuyệt.

Mà nhìn thấy Hình Triển thế nào, khi bắt đầu xem xét chữa bệnh cho bệnh nhân liền đuổi Nguỵ Tình đi, vậy thì chắc chắn chẳng học được cái gì, nếu muốn tự lập môn hộ sợ là không biết đến ngày tháng năm nào.

Mộ Chỉ Ly thoáng cảm khái, cũng không để ý, ở trên đời này, người như vậy còn rất nhiều, nếu nói thật ra, Nguỵ Tình cũng chỉ là học không được bản lãnh thật sự, chứ cũng chẳng có gì.

Hình Triển nhìn hai người Mộ Chỉ Ly, nói.

- Các ngươi muốn trị liệu hay là muốn ta giúp đỡ luyện đan?

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly im lặng một lát, nói.

- Luyện đan

Đôi mày Hình Triển nhíu lại, cũng không kinh ngạc lắm.

- Cần luyện chế đan dược gì? Muốn mời ta luyện chế đan dược cần phải chuẩn bị đủ dược liệu, nhưng mỗi loại dược liệu đều có giá trị khác nhau, giá cả cũng không thấp.

So với việc trị liệu, luyện đan lại càng quý, đó cũng là nguyên nhân hắn nói ra giá cả xa xỉ của việc này.

Hắn ở Quỳnh Hải cốc đã lâu, người tới tìm hắn nhờ giúp đỡ không ít, nhưng đa phần lại vì chi phí quá cao mà trở về. Tôn chỉ ở Quỳnh Hải cốc chỉ có tiền, không có tiền nói gì cũng vô dụng.

Bọn họ ở trong này cũng phải chịu đủ các loại áp lực, cho nên cũng không có khả năng đi đồng tình với người khác.

Mộ Chỉ Ly mỉm cười.

- Về giá cả ngươi cứ an tâm, chúng ta có thể lo liệu được. Ta hy vọng ngươi có thể giúp ta luyện chế Như Ý đan.

Vừa vặn nhân cơ hội này thử xem thực lực của dược sư ở Quỳnh Hải cốc như thế nào, đối với nàng, cần nhất chính là dược sư có thực lực đủ mạnh, nếu như là dược sư bình thường nàng cũng không có tâm tình đi bồi dưỡng.

Thực lực Hình Triển ở Quỳnh hải cốc coi như là không tồi, nếu như hắn có thể luyện chế Như Ý đan, vậy chứng minh ở Quỳnh Hải cốc dược sư có năng lực là không ít, nhưng nếu hắn không luyện được, như vậy nàng cũng không chiêu mộ được nhiều người.

Nghe được lời nói của Mộ Chỉ Ly, Hình Triển ngẩn ra, thanh âm không khỏi đề cao vài phần.

- Ngươi nói là Như Ý đan?

Thân là dược sư hắn như thế nào lại không biết Như Ý đan, đây có thể xem là đan dược trong truyền thuyết, ngoại trừ gần đây có xuất hiện ở Thiên Huyền thương hội, những nơi khác đều không có.

Như Ý đan sở dĩ khó luyện được là do hai nguyên nhân, thứ nhất, dược liệu của Như Ý đan rất khó tìm, muốn tìm đủ dược liệu của Như Ý đan tuyệt đối không dễ dàng, ít nhất là hắn không làm được. Thứ hai, phương thức luyện chế Như Ý đan cơ hồ đã thất truyền từ lâu, bọn họ căn bản là không biết cách luyện chế.

Mộ Chỉ Ly gật đầu.

- Đúng vậy, dược liệu của Như Ý đan ta đã chuẩn bị đầy đủ, chỉ cần ngươi bắt đầu luyện chế.

Trong mắt Hình Triển xẹt qua tia sáng kỳ dị, dược liệu của Như Ý đan khó tìm như vậy, nếu nàng quả thật có thể chuẩn bị đủ, nói vậy thân phận cũng không đơn giản.

- Theo ta được biết, Thiên Huyền thương hội đã có Như Ý đan thành phẩm, tại sao còn muốn tới đây nhờ ta luyện chế?

- Ta tìm rất lâu mới gom đủ dược liệu, không muốn lãng phí, hơn nữa một viên Như Ý đan ở Thiên Huyền thương hội giả cả xa xỉ. Nếu như là ngươi luyện chế, còn ta chuẩn bị dược liệu, rồi sau đó trực tiếp mua lại, giá cả rẻ hơn không ít.

Mộ Chỉ Ly đã sớm nghĩ ra lí do thoái thác, nói.

Quả nhiên, Hình Triển nghe Mộ Chỉ Ly giải thích xong cũng không có hoài nghi.

- Chuyện này ta không giúp được rồi.

Hình triển lắc lắc đầu, cự tuyệt thỉnh cầu của Mộ Chỉ Ly.

- Tại sao?

Hàn Như Liệt không khỏi hỏi, có phải chăng Hình Triển không có năng lực luyện chế Như Ý đan?

- Các ngươi không phải dược sư, cho nên không biết một số chuyện bên trong. Phương thức luyện chế Như Ý đan đã thất truyền nhiều năm, chúng ta cho dù biết được, muốn luyện chế ra cũng vô cùng khó khăn. Huống chi ngươi chỉ có một phần dược liệu, tỷ lệ luyện chế thành công lại rất nhỏ.

Hình Triển phân tích lý do, bất luận là nói từ góc độ nào, đây cũng quá là mạo hiểm, dường như sẽ có chín mươi chín phần trăm là luyện ra phế thải.

Mộ Chỉ Ly nhíu mày, ra vẻ nghi hoặc nói

- Thực lực dược sư của Quỳnh Hải cốc mạnh như vậy, nếu ngay cả ngươi cũng luyện chế không được, vậy Thiên Huyền thương hội sao lại có nhiều Như Ý đan để bán ra như vậy?

Nghe câu hỏi của Mộ Chỉ Ly, trên khuôn mặt Hình Triển hiện lên vẻ suy tư

- Nói thật là, đối với Thiên Huyền thương hội ta cũng rất hiếu kỳ. Dược liệu Như Ý đan khó tìm như vậy, bọn họ lại có thể xuất ra thật nhiều, hơn nữa, bất kể là Như Ý đan hay Bồ Đề đan, số lượng như vậy chắc chắn là không chỉ vài tên dược sư luyện chế.

Từ sau khi Thiên Huyền thương hội xuất hiện, các nhóm dược sư ở Quỳnh Hải cốc đều ngồi đàm luận chỗ quỷ dị của Thiên Huyền thương hội, bởi vì quá quỷ dị, cho nên chỉ có thể nói, bối cảnh của Thiên Huyền thương hội nhất định rất mạnh.

Mộ Chỉ Ly nghe qua lời của Hình Triển cũng hiểu rõ, luyện đan thuật của Hình Triển quả thật không tồi. Nếu hắn biết được phương thức luyện chế Như Ý đan sẽ có thể luyện chế ra được. Như vậy, nếu hắn tới trụ sở bí mật, trong một khoảng thời gian ngắn sẽ đuổi kịp mọi người.

Lúc này, sắc mặt Mộ Chỉ Ly lại sáng hơn vài phần

- Ngươi cảm thấy Thiên Huyền thương hội như thế nào?

Hình Triển ngẩn ra, nhìn Mộ Chỉ Ly, ánh mắt hơi biến hóa.

- Các ngươi là người của Thiên Huyền thương hội?

Mộ Chỉ Ly bật cười, trong mắt mang theo tia tán thưởng.

- Ngươi thật thông minh, trả lời ta, ngươi thấy Thiên Huyền thương hội như thế nào?

Nếu đã thế này, nàng cũng không cần giấu diếm nữa.

- Ta chưa bao giờ tới Thiên Huyền thương hội, làm sao biết Thiên Huyền thương hội như thế nào?

Hình Triển lộ ra vẻ không biết.

Mộ Chỉ Ly không để cho Hình Triển tránh né, trực tiếp nói.

- Nếu ta mời ngươi tới Thiên Huyền thương hội, ngươi cảm thấy thế nào? Thiên Huyền thương hội của chúng ta có rất nhiều điều kiện tốt, ngươi có thể luyện đan mà không cần lo lắng tới dược liệu, bất luận lãng phí bao nhiêu dược liệu chúng ta cũng không quan tâm, về phần tiền tài, không cần nói nữa.

Hình Triển trầm mặc một lát, cúi đầu, không để người khác nhìn thấy cảm xúc của hắn.

Mộ Chỉ Ly cùng Hàn Như Liệt cũng không nóng vội, lẳng lặng ngồi, chờ câu trả lời của hắn. Bọn họ rất tin tưởng Thiên Huyền thương hội, tuy rằng Thiên Huyền thương hội vừa mới khai trương không lâu, nhưng ảnh hưởng ở Bồng Lai tụ địa cũng không nhỏ.

Hiện giờ, trong mắt đa số mọi người, Thiên Huyền thương hội rất thần bí. Từ lúc khai trương cho đến nay, không ai biết được Thiên Huyền thương hội từ đâu mà tới, cho dù là bán ra nhiều hay ít, vẫn chưa bao giờ có hiện tượng thiếu nguồn cung cấp.

Sau một lúc lâu, Hình Triển ngẩng đầu.

- Các ngươi dựa vào cái gì muốn ta tin tưởng các ngươi? Mọi người đều biết, Thiên Huyền thương hội rất thần bí, nếu các ngươi chỉ nói lý luận suông, muốn ta tin thực sự là quá khó.

Hắn ở Quỳnh Hải cốc có thể vơ vét của cải, dược sư ở Quỳnh Hải cốc không cần lo lắng về vấn đề tiền tài, bởi vì ở trong này, ngoài việc vơ vét của cải cũng không còn làm được việc gì khác.

Ở trong mắt mọi người, Quỳnh Hải cốc là nơi sinh tồn tốt nhất của dược sư, nhưng trên thực tế lại không phải như thế, nơi thích hợp nhất đối với dược sư vẫn là môn phái. Bởi vì bối cảnh mạnh mẽ chống lưng, bọn họ luyện chế đan dược không cần cố kỵ chuyện gì. Đương nhiên, đây là đối với dược sư nhiệt tình yêu nghề, còn nếu như là dược sư chỉ thích vơ vét của cải thì ở đây là quá tốt rồi.

Hắn ở Quỳnh Hải cốc tuy rằng rất tốt, nhưng vẫn cảm thấy thiếu thiếu cái gì đó. Tài phú của hắn không phải ít, nhưng đối với dược liệu, tài phú có lớn gì? Dược sư dùng tài phú chỉ để đổi lấy dược liệu, mà qua nhiều năm như vậy, luyện đan thuật của hắn vẫn không tiến bộ, thậm chí hắn đã từng suy nghĩ rằng đời này phải dừng lại ở đây.

Nghe lời nói của Hình Triển, nụ cười trên miệng Mộ Chỉ Ly lại rộng hơn vài phần, thản nhiên nói

- Ta đang đứng ở đây chính là bằng chứng xác thực nhất, ta là lão bản của Thiên Âm môn ----- Mộ Chỉ Ly, ta nghĩ ngươi có thể đã nghe qua tên của ta.

Đôi mắt của Hình Triển đột nhiên trợn to, trong mắt tràn đầy vẻ kinh ngạc . Đúng như lời nàng nói, hắn đã từng nghe qua tin tức của Mộ Chỉ Ly, mỗi một vị dược sư ở Quỳnh Hải cốc đều biết cái tên Mộ Chỉ Ly.

- Tuy ta chưa gặp qua Mộ Chỉ Ly, nhưng có nghe qua vài đặc điểm nhận dạng của nàng, bất quá nếu các ngươi đã cố ý làm như vậy,tất nhiên là có thể bắt chước rồi.

Giọng nói Hình Triển châm biếm nhưng lại đúng trọng điểm, đã trải qua nhiều chuyện như thế, hắn đã trờ nên khôn khéo cơ trí hơn.

Trong mắt Hàn Như Liệt lộ ra nụ cười thản nhiên, Hình Triển không có cự tuyệt bọn họ như trảm đinh chặt sắt, như vậy biểu thị rằng vẫn còn có thể, mà hiện tại, thái độ của Hình Triển lại làm cho hắn cảm thấy sắp thành công.

Mộ Chỉ Ly không nói nhiều, bàn tay trắng nõn vươn ra, hơn mười hộp gấm xuất hiện trước mặt Hình Triển

- Xem đi, xem rồi ngươi sẽ tin tưởng hơn.

Hình Triển bán tính bán nghi cầm lấy hộp gấm, lần lượt mở ra, ánh mắt của hắn liền biến hóa vài phần. Trong hộp gấm là vật thể kỳ lạ, đúng là Như Ý đan!! Lại xem qua hơn mười cái hộp gấm còn lại, bên trong còn phân biệt Như Ý đan và Bồ Đề đan, Hình Triển cũng tin vài phần, không có tiếp tục xem xét.

- Ngươi quả thật là Mộ Chỉ Ly? Vì sao lại muốn chiêu mộ ta?

Hình Triển nhìn thật sâu Mộ Chỉ Ly, tựa hồ là muốn nhìn thấu suy nghĩ trong lòng nàng.

Mộ Chỉ Ly cười thanh thuần.

- Sự tình không có phức tạp như ngươi tưởng, chỉ là Thiên Huyền đại hội muốn mở rộng chi nhánh, yêu cầu đối với nguồn cung cấp sẽ lớn hơn, dược sư của ta muốn luyện ra số lượng đan dược như thế quả thật có chút khó khăn, cho nên mới tới Quỳnh Hải cốc tuyển nhận thêm một ít dược sư thôi.

Mộ Chỉ Ly nói rất bình thản, không có lý do gì quá phức tạp, cũng không có biểu đạt rằng tán thưởng thực lực của Hình Triển, điều này ngược lại càng làm cho Hình Triển thêm tin tưởng.

- Bách Lý Hoán Thanh và Lâm Huyền Khanh đều đang ở Thiên Huyền thương hội, có rất nhiều đan dược của Thiên Huyền thương hội là do họ luyện chế.

Mộ Chỉ Ly cười nhạt nói, nêu ra tên Bách Lý Hoán Thanh, Hình Triển sẽ càng thêm tin tưởng. Hai người Bách Lý Hoán Thanh rời khỏi Quỳnh Hải cốc đã một thời gian, nếu như Hình Triển nguyện ý gia nhập, vậy thì việc chiêu mộ những dược sư khác sẽ thuận lợi hơn một chút.

- Ngươi nói là bọn họ luyện chế Bồ Đề đan và Như Ý đan?

Sắc mặt Hình Triển hoàn toàn thay đổi, nguyên bản bộ dáng lạnh nhạt đã biến mất không thấy, trong giọng nói còn kèm theo một tia khẩn thiết.

Hàn Như Liệt gật gật đầu.

- Đúng vậy, nếu ngươi muốn gặp bọn họ cũng được thôi, lần này bọn họ cũng cùng chúng ta đi tới Quỳnh Hải cốc.

Mộ Chỉ Ly chậm rãi đứng dậy.

- Quyết định như thế nào, tự ngươi hãy suy nghĩ thật kỹ, chúng ta sẽ ở lại đây một thời gian ngắn, khi nào nghĩ thông suốt hãy tới tìm ta. Ta ngụ ở chỗ nào, ngươi tự biết.

Vừa dứt lời, Mộ Chỉ Ly cùng Hàn Như Liệt liền đi ra ngoài, không có ý… dừng lại. Nói như vậy cũng đã đủ, một quyết định lớn thế này, Hình Triển cũng cần có thời gian ngẫm lại.

Khi hai người rời đi, Hình Triển vẫn đắm chìm trong suy nghĩ của bản thân, cho đến lúc kịp phản ứng lại, hai người kia đã không còn bóng dáng. Ngay sau đó, tầm mắt của hắn ngưng lại trên bàn, bên trên rõ ràng đặt một hộp gấm.

Hắn vừa đem hộp gấm mở ra, liền nhìn thấy bên trong là một quả đan dược rất tròn trĩnh —— Bồ Đề đan. Hắn ngẩng phắt đầu, nhìn về phía ánh nắng tươi sáng bên ngoài phòng, hắn đã tin tưởng hai người kia chính là Mộ Chỉ Ly, nếu là những những người khác, quả quyết không có khả năng đem đan dược như vậy đưa cho hắn. Cho dù luyện đan thuật của mình không tồi, những người đó cũng chưa chắc dám bỏ ra được.

Hàn Như Liệt vừa nắm tay Mộ Chỉ Ly, vừa đi ra ngoài Quỳnh Hải cốc, hắn không khỏi hỏi.

- Ta thấy Hình Triển kia nhất định sẽ đáp ứng, vậy sao nàng lại vội rời đi?

Mộ Chỉ Ly mỉm cười.

- Không bao lâu sau, hắn nhất định sẽ tới tìm chúng ta.

Nàng thân là dược sư, đối với tâm lý của dược sư rất là rõ ràng, điều kiện như vậy, Hình Triển sẽ không cự tuyệt.

- Nương tử ta tự tin như thế, xem ra lần này tuyển nhận dược sư dễ như trở bàn tay.

Hàn Như Liệt cười cười, ở phương diện này, hắn thật sự không hiểu lắm.

- Ta cũng đã biết được một số chuyện, nhìn vào thái độ của Hình Triển đối với chúng ta, có thể nhận ra dược sư ở Quỳnh Hải cốc rất có hảo cảm với Thiên Huyền thương hội, chỉ cần lợi dụng điểm này, muốn mời chào bọn họ tới Thiên Huyền thương hội cũng không quá khó khăn.

Khoé miệng Mộ Chỉ Ly giương lên tươi cười nhợt nhạt, lôi kéo Hàn Như Liệt đi nhanh ra bên ngoài, ngay cả bước chân cũng thoải mái hơn không ít.

Xem ra, sự tình cũng không có khó khăn như bọn họ đã nghĩ. Trên thực tế, đối với dược sư mà nói, phương thức luyện chế hai loại đan dược Bồ Đề đan cùng Như Ý đan có lực hấp dẫn rất lớn.

Khi hai người Mộ Chỉ Ly trở lại tửu lâu, tiểu nhị đã bước nhanh tới.

- Hai vị, thực lực của Hình Triển dược sư tốt chứ?

Hàn Như Liệt cười gật gật đầu.

- Rất tốt, thật sự là đa tạ tiểu ca.

- Ha ha, là chuyện nên làm, là chuyện nên làm.

Tiểu nhị cười sáng lạn, khoé miệng lan ra tới tận mang tai.

Mộ Chỉ Ly đi vào phòng trong, hôm qua Bách Lý Hoán Thanh và Lâm Huyền Khanh sau khi rời khỏi đến giờ vẫn chưa trở về, không biết bọn họ tiến triển như thế nào.

- Ly nhi, nàng tin tưởng Bách Lý Hoán Thanh và Lâm Huyền Khanh như vậy sao?

Hàn Như Liệt nhịn không được hỏi, Chỉ Ly không có thi triển Nhiếp hồn đại pháp với hai người đó, nhỡ đâu có một ngày, hai người bọn hắn cầm trong tay phương thức luyện chế của Như Ý đan và Bồ Đề đan rời đi tự lập môn hộ, lựa chọn như vậy cũng không tồi đâu.

Mộ Chỉ Ly lắc lắc đầu.

- Ta cảm thấy hai người bọn họ có thể tin tưởng được, mà cho dù bọn họ rời đi, chúng ta cũng không có tổn thất gì, trong khoảng thời gian này, họ đã giúp chúng ta rất nhiều việc.

Nàng nghĩ rất đơn giản, Bách Lý Hoán Thanh và Lâm Huyền Khanh là tự nguyện đi theo nàng, nếu như bọn hắn muốn rời đi, nàng cũng không thể trói buộc.

Hàn Như Liệt mỉm cười, trong con mắt màu xanh hiện lên vẻ cưng chiều sủng nịnh.

- Nàng nói không sai, nếu đã mang tâm tư muốn rời đi, cho dù có ngăn cản cũng vô dụng.

Lòng người luôn là thứ khó nắm bắt nhất.

Hắc Ám thánh điện.

Quang Minh lão nhân nhíu mày nói.

- Bọn chúng vẫn chưa tìm ra nơi ở của bọn họ?

Hắc Ám lão nhân lắc lắc đầu.

- Không, bọn chúng đã tìm được nơi Mộ Chỉ Ly đang ở, nhưng lại không thấy Mộ Dật Thần.

Đám người phái đi đã phát hiện ra tung tích của Mộ Chỉ Ly, nhưng mà Mộ Dật Thần lại giống như bốc hơi, không hiện thân, cũng không cảm thụ được khí tức của Hắc Ám chi tử, thực khiến cho người ta bực bội.

Quang Minh lão nhân ngẩn ra.

- Vậy sao ngươi không nói với ta? Mục tiêu của ta là Mộ Chỉ Ly.

- Đó là mục tiêu của ngươi, không phải mục tiêu của ta. Người ngươi phái đi còn chưa đến, ngươi nên kêu bọn chúng tăng tốc lên thì hơn.

Giọng nói của Hắc Ám lão nhân mang theo nhiều ý khinh thường, giống như đang cười nhạo Quang Minh lão nhân.

Nghe vậy, trong lòng Quang Minh lão nhân nổi lên bất mãn, nhưng không biểu hiện ra ngoài.

- Mộ Chỉ Ly ở đâu? Người của ta đã sắp chạy tới Bồng Lai tụ địa.

- Quỳnh Hải cốc.

Hắc Ám lão nhân chậm rãi nói.

Bách Lý Hoán Thanh và Lâm Huyền Khanh không làm cho Mộ Chỉ Ly thất vọng, đêm hôm đó liền trở về.

- Chúng ta đã thăm dò, ấn tượng của dược sư ở Quỳnh Hải cốc với Thiên Huyền thương hội rất tốt, chúng ta vừa nói mấy ngày nay chúng ta đang ở Thiên Huyền thương hội, bọn họ đều tò mò hỏi về Thiên Huyền thương hội

Bách Lý Hoán Thanh chậm rãi nói, đuôi lông mày hơi nhếch lên đắc ý.

Lâm Huyền Khanh nói tiếp.

- Chúng ta nói ra đãi ngộ cực tốt của Thiên Huyền thương hội, không ít người đều lộ ra vẻ hâm mộ, nhưng mà có một vài người không thân thiết lắm với chúng ta vẫn bán tín bán nghi. Dù sao để bọn họ buông tha tất cả những thứ trong hiện tại để tới Thiên Huyền thương hội cũng không phải dễ, ta tin tưởng rằng chỉ cần cố gắng hơn, thuyết phục bọn họ cũng không quá tốn sức.

- Đương nhiên là chuyện này còn phải nhờ tới thủ lĩnh! Chúng ta đã cùng bọn họ hứa hẹn, ba ngày sau, ở rừng rậm phía Đông Quỳnh Hải cốc, thủ lĩnh sẽ bày ra luyện đan thuật. Tin rằng đến lúc đó bọn họ sẽ đồng ý rời đi.

Bách Lý Hoán Thanh nhìn Mộ Chỉ Ly, trong mắt mang theo tia chờ mong, hắn rất muốn thấy luyện đan thuật của Mộ Chỉ Ly lần nữa.

Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu, trong mắt đầy vẻ vừa lòng

- Tốt lắm, ba ngày sau ta sẽ đi.

Đã một thời gian ngắn nàng không luyện đan, sẵn tiện việc này coi như luyện tập lại.

- Chuyện này không quá phô trương chứ?

- Thủ lĩnh cứ yên tâm, chúng ta chỉ là bí mật truyền tin, bọn họ cũng chỉ muốn học hỏi một chút, cho nên sẽ không đem sự tình nháo lớn.

Bách Lý Hoán Thanh cười nói.

- Lúc trước ở Thiên đường tử vong có hai gã dược sư đi cùng ta, lần này bọn họ cũng muốn rời đi.

Mộ Chỉ Ly suy nghĩ, liền nhớ tới bộ dáng hai người đó lúc trước, lại nhìn sang Bách Lý Hoán Thanh, nàng cũng hiểu được.

- Nếu luyện đan thuật của bọn họ tốt, mời chào trở về cũng không hại gì.

Phản ứng lúc trước của bọn họ cũng là bình thường, nàng cũng không để bụng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi