Y THỦ CHE THIÊN

“Bắc Minh huynh, lúc trước bởi vì chúng ta, mà mang đến phiền toái cho các ngươi. Hàn Như Liệt chậm rãi lên tiếng, bọn họ thật sự không nghĩ tới lúc này lại sẽ liên quan đến năm người Bắc Minh Hải, tuy nói điều này cũng không thể trách bọn họ, nhưng nói như thế nào thì cũng có trách nhiệm nhất định.

Bắc Minh Hải khoát tay áo, nói: “Chuyện này không thể trách các ngươi, muốn trách chỉ có thể trách chúng ta.”

Nghe Bắc Minh Hải nói…, Tân Kế Anh và Trì Bất Quy đều biến sắc, lời nói này sợ là chỉ có hai người bọn họ có thể hiểu. Nếu ban đầu bọn họ kiên trì và ở cùng chỗ với đám người Mộ Dật Thần thì cũng sẽ không có xảy ra chuyện bị đuổi giết, hoặc là bọn họ có thực lực tuyệt đối đương nhiên cũng sẽ không thê thảm như vậy.

Bất luận từ góc độ nào mà nói, chuyện này đều chỉ trách bọn họ gieo gió gặt bão. Hai người trong lòng không khỏi hiện lên áy náy, Bắc Minh Hải sở dĩ lựa chọn rời đi, hoàn toàn là vì bọn họ, chân chính mà nói sai chính là hai người bọn họ, chẳng những liên lụy Bắc Minh Hải, còn liên lụy hai người huynh đệ khác mất mạng.

Bắc Minh Hải hơi chần chờ một phen, chợt hỏi: “Các ngươi thật sự là người đầu tiên đến cánh cửa thứ nhất sao?” Mặc dù cho tới nay, Tu Luyện Giả trong Vô Tận Hải nhắc lại chuyện này, nhưng từ đầu đến cuối hắn vẫn muốn nghe đáp án của bọn họ.

Nghe vậy, Hàn Như Liệt nhìn thật sâu Bắc Minh Hải một cái, nhưng ngay sau đó gật đầu nói: “Không sai.” Chuyện cho tới bây giờ, đã không cần thiết giấu diếm.

Thân hình Bắc Minh Hải chấn động, mí mắt khẽ rũ xuống, lông mi dài nhọn che khuất đôi mắt, một mảnh u tối, nhìn không thấu ý nghĩ của hắn. Tân Kế Anh cũng lâm vào trong trầm mặc, trong nhất thời, không khí có chút bị đè nén.

Cung Tuấn Bân vỗ vỗ bả vai Bắc Minh Hải, cười nói: “Chuyện đã qua, cũng đừng có suy nghĩ nhiều. Tiến vào Bồng Lai bí cảnh mới là mục tiêu của chúng ta, có thời gian ưu thương, chẳng bằng đem thời gian nghiên cứu làm sao đi qua con đường Huyết Sắc này.”

Bắc Minh Hải chậm rãi ngẩng đầu lên, mê mang trong mắt dần dần hóa thành thanh minh, tín niệm trong lòng lần nữa bắt đầu xem xét . Lúc trước, nhìn Hàn Như Liệt thể hiện ra thực lực, hắn đối với năng lực mình sinh ra chút dao động. Mình không dám chính diện giao chiến Vạn Thành Quân nhưng Hàn Như Liệt có thể mang hắn ta chém giết, dù là tu vi của hắn cao hơn Hàn Như Liệt, kia lại có thể làm gì?

Nhưng khi hắn nhìn trong mắt đoàn người Hàn Như Liệt thể hiện ra tín niệm, hắn bắt đầu hiểu, chỉ có tuyệt đối tin tưởng thực lực mình, mới có thể bộc phát ra lực lượng mạnh nhất của bản thân! Bất luận khi nào, cũng không sinh ra cảm xúc sợ hãi.

Tại đây trong tích tắc, Bắc Minh Hải chỉ cảm thấy tầm nhìn rộng mở trong sáng. Khóe miệng chậm rãi vung lên độ cong, cười nói: “Cám ơn các ngươi, chúng ta nhất định sẽ đi tới Bồng Lai bí cảnh !”

Đại Lục Thiên Huyền.

Hôm nay Thiên Âm Môn có thể nói náo nhiệt vô cùng, lá phong màu đỏ rực phảng phất giống như hỏa diễm, uy phong đón gió, bay bổng mà rơi, giống như toát ra ngọn lửa, xinh đẹp đến cực điểm.

Từ chân núi Thiên Âm Môn đến trên núi đều có đệ tử canh chừng, để phòng ngừa xuất hiện bất kỳ chuyện ngoài ý muốn. Từng đạo thân ảnh từ dưới núi đi lên trên núi, nếu là những người khác ở chỗ này nói…, sẽ phát hiện ở chỗ này không có người nào không phải là Trưởng lão Môn Phái và Tộc trưởng Thế Gia mà bình thường khó gặp.

Ngay cả các đệ tử Thiên Âm Môn trong lòng cũng rung động không dứt, bọn họ cho tới bây giờ không nghĩ có một ngày có thể nhìn thấy nhiều nhân vật quan trọng như vậy, trong lúc mơ hồ, bọn họ ý thức được nhất định có đại sự sắp phát sinh, thậm chí chuyện này làm oanh động cả Đại Lục Thiên Huyền.

Mới nghĩ tới một chút tâm tình bọn họ kích động hơn, chuyện quan trọng như vậy lựa chọn thương lượng ở Thiên Âm Môn, địa vị Thiên Âm Môn có thể nghĩ. Thiên Âm Môn ở tại môn phái khác mà nói, có thể nói một tồn tại kỳ tích, Thiên Âm Môn gây dựng lại mới chỉ có mấy năm mà cũng đã trở thành quái vật khổng lồ trong các môn phái, cường hoành tồn tại vượt xa môn phái khác .

Trong điện Nghị sự.

Mộ Thiên Tĩnh ngồi trên chủ vị , Thiên Ngô và Phong Bạch hai vị trưởng lão chia ra đứng ở hai bên Mộ Thiên Tĩnh. Trong điện, chư vị môn chủ môn phái cùng với gia chủ thế gia đã tề tụ một nơi, không khí hơi có vẻ trầm trọng .

“Mộ môn chủ, lúc trước ngươi gửi tới thư tín bọn ta đã nhận được, hiện tại ta chỉ muốn hỏi một câu, ngươi thật xác định đây là thật sao?” Trưởng lão Quyết Vân phái Mạc Vân Sương chậm rãi hỏi, mặc dù giọng nói bình thản, nhưng sắc mặt lại vô cùng ngưng trọng.

Vừa dứt lời, tầm mắt mọi người rối rít nhìn về vị Mộ Thiên Tĩnh ngồi trên muốn được giải thích. Ban đầu bọn họ thấy nội dung bên trong đều là khiếp sợ không thôi, rồi sau đó dường như lập tức quyết định đi Thiên Âm Môn tìm hiểu hết thảy. Nếu như lời Mộ Thiên Tĩnh là thật, như vậy mọi chuyện hết thảy đều khó lường.

Ánh mắt Mộ Thiên Tĩnh lướt qua trên mặt mọi người, khẽ dừng một chút, lúc này mới nói: “Không sai, ta xác định đây là thật, không riêng gì ta, Tông chủ Dược Tông Tư Đồ Vân và Cung chủ Thần Quyết Cung Lăng Phong cũng nhất trí xác định.”

“Không biết ba vị là như thế nào xác định tin tức này? Từ trước đến nay, bọn ta cho tới bây giờ chưa từng nghe nói qua chuyện này, nếu như đi vào trong giếng, thế nhưng chết ở trong đó, khoản sổ sách này lại làm như thế nào tính toán?” Tưởng Diệp Sắc lên tiếng hỏi, chuyện này thực sự quá rung động, để cho bọn họ phải hoài nghi Thiên Âm Môn có thể hay không có rắp tâm khác.

Một khi bọn họ đem Tu Luyện Giả mạnh mẽ trong môn phái mình phái vào trong đó mà về không được, vậy thực lực bọn họ chẳng phải là giảm xuống rất nhiều? Người nào không biết Dược Tông cùng Thần Quyết Cung cũng có Tu Luyện Giả Càn Khôn cảnh tồn tại, một khi Tu Luyện Giả Càn Khôn cảnh của bọn họ rời đi, đối mặt trực tiếp công kích bọn họ chẳng phải là nửa điểm lực chống cự cũng không có.

“Đúng vậy a, bọn ta như vậy thật sự không thể an tâm.”

“Chuyện này, bọn ta căn bản không thể xác định thật giả, nhất định cấp cho bọn ta một lý do tin phục mới được.”

Mọi người rối rít lên tiếng nói, mọi người trong ngày thường luôn luôn chững chạc lúc này nghiễm nhiên thiếu mấy phần lạnh nhạt, ý của bọn hắn rất rõ ràng, là có chút không tin Thiên Âm Môn, cho là đây có thể là bẫy rập bọn họ thiết kế.

Mộ Thiên Tĩnh và Tư Đồ Vân, Lăng Phong liếc lẫn nhau một cái, tình huống này đã trong dự liệu của bọn họ, đối với tình cảnh này tự nhiên cũng có cách ứng đối.

Mộ Thiên Tĩnh khoát tay áo, ý bảo mọi người im lặng, nói: “Mọi người bình tĩnh chớ nóng, ta sẽ nhất nhất hướng mọi người giải thích rõ, đến lúc đó nếu mọi người vẫn thấy có vấn đề, nói ra không muộn.”

Nghe được Mộ Thiên Tĩnh nói…, cảm xúc mọi người lúc này mới bình phục xuống, lần nữa khôi phục dĩ vãng trầm ổn, chỉ là từng đạo ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm Mộ Thiên Tĩnh, đang đợi câu trả lời của hắn.

“Trước đó, ta nghĩ phải nhấn mạnh một điểm, chuyện này ta cũng không có cưỡng cầu môn phái hoặc thế gia khác nhất định tham dự, phàm là Tu Luyện Giả tu vi đạt đến sinh tử cảnh cũng có thể đi Chủ Thế Giới trước, nếu như không đi, chúng ta cũng không có ý kiến.” Mộ Thiên Tĩnh thản nhiên nói, hắn nói lời này chính là vì bỏ đi băn khoăn trong lòng mọi người, hắn rất tin chuyện này là thật, nếu bọn họ không đi …, sau này hối hận nhất định là bọn hắn!

“Mọi người đều biết, con gái của ta cùng con rể đã biến mất hơn hai năm, cho đến trước đó vài ngày, ta từ trong giếng cổ sau núi nhận được thư tín mới hiểu được thì ra là bọn họ đi Chủ Thế Giới trước. Trong thư, bọn họ rõ ràng thông báo cho ta tình huống của Chủ Thế Giới .

Thì ra là, Đại Lục Thiên Huyền chúng ta chỉ là một phân thế giới của Chủ Thế Giới , Chủ Thế Giới đó tính bằng đơn vị hàng nghìn Phân thế giới, chúng ta chỉ là một trong đó. Những Tu Luyện Giả khác ở Phân thế giới thực lực sau khi tăng lên sẽ tiến vào Chủ Thế Giới , mà ở Chủ Thế Giới , Càn Khôn cảnh mới chỉ là khởi điểm thôi.” sắc mặt Mộ Thiên Tĩnh ngưng trọng nói, ban đầu sau khi nghe nói tin tức kia, bọn hắn liền ý thức được tầm quan trọng của việc này.

Những Phân thế giới khác vẫn duy trì câu thông cùng với Chủ Thế Giới , duy chỉ có Đại Lục Thiên Huyền của bọn họ không có, điều này cũng có nghĩa Đại Lục Thiên Huyền thực lực yếu hơn, kém hơn những Phân thế giới khác. Một khi có người từ Chủ Thế Giới tới đây mà nói…, như vậy bọn họ cũng không có nửa điểm sức phản kháng!

“Hí!”

Khi Mộ Thiên Tĩnh vừa nói xong, mọi người đều hít một hơi lãnh khí, chuyện này quả thực phá vỡ nhận thức của bọn hắn. Phải biết rằng, cho tới nay trong ấn tượng của bọn hắn, thực lực mạnh nhất là Càn Khôn cảnh thôi, trên cảnh giới này bọn họ căn bản liền nghĩ cũng chưa từng nghĩ tới.

“Chữ viết trên thư ta có thể lập tức nhận ra rõ ràng, ta Mộ Thiên Tĩnh tuyệt đối sẽ không nói đùa như vậy tới lừa gạt mọi người, đối với ta có chỗ tốt gì?” Mộ Thiên Tĩnh hỏi ngược lại.

“Kia Mộ môn chủ có ý tứ là Tu Luyện Giả chúng ta tu vi đạt tới liền đi Chủ Thế Giới ? Nếu bọn ta ở tại Đại Lục Thiên Huyền rất tốt, tại sao phải đi Chủ Thế Giới ?” Mạc Vân Sương cau mày hỏi, chuyện này dính dấp trọng đại, thật sự làm cho người tâm thần không yên.

Nghe vậy, Mộ Thiên Tĩnh hồi đáp: “Mọi người đều biết tu luyện một đường là không dễ dàng, tu vi càng cao, thực lực tự nhiên càng mạnh, tuổi thọ cũng sẽ càng dài. Tu vi Tu Luyện Giả Đại Lục Thiên Huyền hạn chế đến Càn Khôn Kính, trên Càn Khôn Kính thì không thể đột phá được nữa, chỉ có đi Chủ Thế Giới mới có thể đột phá.”

Nghe Mộ Thiên Tĩnh nói…, sắc mặt mọi người tại đây khẽ biến, những thứ khác bọn họ có thể không thèm để ý, nhưng là tuổi thọ kéo dài lại làm cho bọn họ có chút động tâm. Ngồi ở vị trí hôm nay, mọi người hưởng thụ chính là cuộc sống hô phong hoán vũ, ai không nghĩ sống lâu mấy năm?

“Nếu Mộ môn chủ nói Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt hai người ở Chủ Thế Giới, vì sao hai người bọn họ không trở về Đại Lục Thiên Huyền tự mình nói rõ chuyện này?”

“Đây là bởi vì lối đi giữa Đại Lục Thiên Huyền và Chủ Thế Giới xuất hiện vấn đề, Chỉ Ly bọn họ mới chưa thể trở lại. Bọn họ xác định đi Chủ Thế Giới sẽ không có vấn đề, cũng không yên tâm trở lại Phân thế giới có thể có vấn đề hay không.” Mộ Thiên Tĩnh kiên nhẫn đáp.

Song, sắc mặt của mọi người cũng lần nữa biến đổi, sắc mặt Lâm Khải Sơn lạnh xuống, “Dựa theo ý tứ Mộ môn chủ, nói là chúng ta một khi đi Chủ Thế Giới sau liền không thể nào trở lại, chuyện này có quá mức nguy hiểm hay không? Bọn họ không trở lại, chúng ta liền không thể nào có được tin tức, nói không chừng bọn họ chết ở bên trong chúng ta cũng không biết.”

Lúc này, Tư Đồ Vân vẫn trầm mặc mở miệng, “Chuyện này ngươi có thể yên tâm, con trai của ta Tư Đồ Diêu đã đi Chủ Thế Giới , hơn nữa ta cũng nhận được thư của hắn.”

“Không sai, đệ tử của ta Lăng Lạc Trần đã ở Chủ Thế Giới , thư của hắn ta giống vậy cũng nhận được, hơn nữa bọn họ đã tại Chủ Thế Giới hội hợp.” Lăng Phong chậm rãi nói.

Mọi người ngẩn ra, bất khả tư nghị nhìn hai người Tư Đồ Vân và Lăng Phong, bọn họ gần đây tại sao không có tin tức của Tư Đồ Diêu và Lăng Lạc Trần, thế nhưng bọn họ đi đến Chủ Thế Giới ?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi