- Vấn đề nghiêm trọng không?
- Nói thế nào cũng được.
Trần Mã Khả lập lờ nước đôi:
- Lão đệ, cậu không phải người trong thể chế, cho nên không biết tình
huống. Việc xử phạt trong thể chế không phải cân nhắc từ số lượng tiền
tham ô, có chút người tham ô vài tỷ chỉ ở vài năm ra tù, thậm chí còn có thể hoãn thi hành hình phạt. Nhưng có người chỉ lấy chiếc di động, có
thể ngồi mười năm tám năm. Cho nên cậu cần khách quan phân tích khảo
chứng đối đãi…
- Đừng nói nhảm, nói tình huống của ông ấy hiện tại ra sao!
- Tình huống không lạc quan.
Trần Mã Khả phân tích:
- Bởi vì ra tay chính là trung ương mà không phải tỉnh, như vậy ý nghĩa
không còn đường xoay chuyển, mặt khác chỉ cần người của trung ương ra
tay, khẳng định sẽ không chịu tay không mà về. Cậu ngẫm lại xem, quan
chức Hoa Hạ chúng ta có ai trải qua được việc điều tra thử thách đây.
Không tra thì không có gì, một khi tra thì lỗi khắp nơi. Cho nên Lam Văn Cẩm nhất định là thua.
- Ai đang làm hắn?
- Ngô…vấn đề này có chút khó khăn đó.
Trần Mã Khả có chút khó xử nói.
- Anh còn muốn lấy đan dược không? Cho anh mười phút thời gian.
Tùy Qua nói.
Mười phút sau di động của Tùy Qua vang lên.
- Điều tra ra rồi, tình huống khiến cậu chấn động…là Quân Thương Sinh làm!
Trần Mã Khả nói.
- Quân Thương Sinh?
Trong lòng Tùy Qua sinh ra cảm giác khác thường:
- Anh tin là hắn?
- Phải.
Trần Mã Khả nói:
- Chuyện này thật phức tạp, nhưng đích thật do Quân Thương Sinh cho
người làm. Quân Thương Sinh có ảnh hưởng thật lớn trong quân sự lẫn
chính trị, không biết vì sao Lam Văn Cẩm gặp phải hắn.
- Tôi biết nguyên nhân.
Tùy Qua gác điện thoại, hắn mơ hồ cảm giác được chuyện Lam Văn Cẩm xảy ra sự cố có quan hệ tới mình.
Bởi vì Đường gia sau lưng Đường Vũ Khê có lực ảnh hưởng cực lớn trong
quân đội, cho nên dù là Quân Thương Sinh cũng không thể lay động. Nhưng
Lam Lan thì khác, cha của nàng mặc dù là phó chủ tịch tỉnh nhưng đối với đại lão thủ đô mà nói, một phó chủ tịch tỉnh lại đáng là gì?
Nhưng rõ ràng Quân Thương Sinh đã bị Tùy Qua giết chết, vì sao còn có thể xuất hiện?
Chuyện này có chút phức tạp, làm Tùy Qua không hiểu rõ nguyên do bên trong.
Nhưng việc khẩn cấp trước mắt không phải đối phó Quân Thương Sinh, mà là tìm được Lam Lan. Về phần Quân Thương Sinh, nếu hắn dám động Lam Lan,
Tùy Qua sẽ “tiếp tục” giết hắn thêm một lần, hơn nữa giết thật hoàn
toàn.
- Đi thôi, chúng ta đi tìm chị họ của em.
Tùy Qua nhìn An Vũ Đồng nói, gọi nàng chờ tin tức của hắn.
Địa phương Lam Văn Cẩm bị song quy, Trần Mã Khả đã nhắn tin cho Tùy Qua, hơn nữa dặn hắn đừng làm bậy, dù sao Long Đằng là đơn vị có tổ chức có
kỷ luật, nếu Tùy Qua làm bậy hắn sẽ gặp xui xẻo.
Chỉ khoảng mười phút sau Tùy Qua đã đi tới địa phương kia.
Nơi này là một nhà khách nằm ngoại ô thành phố Minh Hải.
Mặc dù là nhà khách nhưng được dùng làm nơi chiêu đãi của bộ võ trang,
cho nên hoàn cảnh không sai, thủ vệ sâm nghiêm, người thường tiến vào
liền bị phát hiện. Nhưng khẳng định không ngăn cản được nhân vật như Tùy Qua.
Tùy Qua thật dễ dàng đi vào nhà khách.
Lúc này sắc trời đã là hoàng hôn.
Thần niệm đảo qua, Tùy Qua liền cảm giác được địa phương mà Lam Văn Cẩm
cùng Lam Lan bị giam lỏng. Nhưng hắn không nghĩ lập tức cứu viện Lam Văn Cẩm, bởi vì hắn cũng biết người này không phải quan chức tuyệt đối
thanh liêm, cho hắn nếm khổ một chút cũng nên làm, nhưng Tùy Qua không
thể nhìn thấy Lam Lan chịu khổ.
Nhưng Tùy Qua không nghĩ tới Lam Lan cũng bị “song quy” ở trong đây.
- Lam tiểu thư, cô thành thật khai báo đi, cứ dây dưa như vậy thật không phải biện pháp!
Tùy Qua nghe được thanh âm hữu khí vô lực vang lên trong phòng, hiển nhiên người này đã rất mệt mỏi.
- Không sao, tôi có thể tiếp tục hao tổn với các anh.
Ngữ khí Lam Lan thoải mái, sức sống mười phần, bởi vì nàng là người tu hành tiên thiên kỳ.
- Hừ! Tôi xem cô có thể chống bao lâu! Chúng tôi thay phiên thẩm vấn cô, tôi cũng không tin cô chịu được thời gian dài!
Một thanh âm vang lên:
- Cha cô đã cung khai, cô ít nhiều có tồn tại vấn đề. Vốn cô chỉ là một
người chủ trì tin tức, chúng tôi tùy thời có thể chuyển giao cô cho cơ
quan công an xử lý, nhưng cha cô nói rất nhiều vấn đề tham ô hối lộ đều
thông qua cô mà đạt tới, cho nên cô cần khai báo rõ ràng mới được. Nếu
không cô cùng cha cô đừng hòng nghỉ ngơi.
- Không sao, tôi có thể đợi cùng các anh. Tôi phỏng vấn qua không ít
quan chức bị song quy, không nghĩ tới hôm nay lại ngoại lệ hưởng thụ một lần. Không tệ lắm, đây là đãi ngộ chỉ có quan chức ngoài cấp phòng mới
có, tôi xem như là đặc biệt.
Tâm tình Lam Lan không tệ lắm, xem ra tiên thiên kỳ thật tốt, không ăn không uống cũng chịu được vài ngày.
- Đám người nhà của phần tử phạm tội tham ô như cô, thật sự hồ đồ ngu
xuẩn. Nhưng cha cô đã rơi đài, chẳng lẽ cô còn cho rằng có ai sẽ cứu
được cô sao?
Người nọ bắt đầu làm công tác tư tưởng cho Lam Lan:
- Kỳ thật vấn đề chủ yếu đều nằm trên người cha cô, không quan hệ nhiều
với cô, cho nên cô không cần giấu diếm cho cha cô làm gì, chỉ cần cô
phối hợp công tác của chúng tôi, cô phạm sai lầm có thể căn cứ theo tình hình thực tế của bản thân cô, sẽ được xét giảm bớt thậm chí là không
truy cứu.
- Tôi làm người luôn chính trực, không hề phạm sai lầm gì.
Lam Lan bình tĩnh nói:
- Nhưng là anh, đừng nói chính nghĩa nghiêm túc như vậy, nói không chừng vấn đề của anh còn rất nhiều đâu. Chờ sau khi tôi đi ra ngoài, nhất
định sẽ cẩn thận thu thập tài liệu của anh, nhìn xem anh có phải là
đương đại Bao Thanh Thiên hay không.
- Cô…cô thật sự là cục đá trong hầm phân, lại thối…
Người kia còn chưa nói xong, đột nhiên ngừng lại, tựa hồ đầu óc bị khống chế:
- Bỏ đi, chờ cô tự mình suy nghĩ lại, ngày mai sẽ tiếp tục thẩm tra. Tiểu Lan, cô nên hiểu biết đại cục ah.
Nói xong hai người đều rời khỏi phòng.
Lam Lan còn đang cảm thấy kinh ngạc, đột nhiên chứng kiến hai người vừa đi ra khỏi phòng, có một thân ảnh chợt loáng vào.
Thân ảnh kia nàng phi thường quen thuộc, bởi vì chính là Tùy Qua.
- Tùy Qua, sao anh lại tới đây?
Lam Lan có vẻ thật vui mừng, sau đó ánh mắt nhìn lên cameras trên trần nhà.
- Không sao, đã dừng giám thị.
Tùy Qua nói, sau đó ngồi xuống ghế đối diện, học khẩu khí của người kia hỏi:
- Tiểu Lan đồng chí, nói cho tôi biết rốt cục là chuyện gì xảy ra đây?
Lam Lan bật cười, nói:
- Anh thật sự là chán ghét! Còn không rõ sao, hiện tại tôi bị người song quy, tôi bị hoài nghi có liên quan tới vấn đề tham ô hối lộ của cha
tôi, anh tin tưởng không?
- Tôi tin cha cô có vấn đề về tham ô, nhưng không tin cô có.
Tùy Qua nghiêm trang nói.
Lam Lan hung hăng trừng mắt nhìn Tùy Qua, sau đó khẽ thở dài một tiếng:
- Anh nói cũng phải, cha tôi phi thường mê luyến quyền lực, mà một quan
chức mê luyến quyền lực làm sao không có chút vấn đề. Nhưng tôi tin
tưởng cha không phải loại người lòng tham không đáy, bởi vì ông không
thiếu tiền, đồng thời tôi cũng không thiếu tiền, nguyên nhân vì mẹ tôi ở nước ngoài kinh doanh rất tốt. Cho nên ông ấy không cần phải…