Y TIÊN THIỂU

Trúc Vấn Quân không làm cho Tùy Qua thất vọng, sau khi chém giết không biết bao nhiêu hoang thú, rốt cuộc nàng cũng lĩnh ngộ ra pháp môn nguyên anh, kim đan trong người phát sáng, bắt đầu niết bàn trọng sinh.

Đan phá anh thành!

Phá rồi lại lập.

Nhưng mà phá đan không phải hủy diệt, mà là tân sinh, là một loại thăng hoa.

Chính bởi vì như thế, sau khi tu sĩ đạt tới nguyên anh, tu vị cũng sẽ phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, bởi vì đây là tân sinh hoàn toàn mới, đại biểu cho tu sĩ tiến vào cấp độ khác.

Bởi vì có Tùy Qua cung cấp nguyên khí, cho nên Trúc Vấn Quân kết thành nguyên anh vô cùng thuận lợi.

Thời điểm nàng trùng kích nguyên anh, một ít hoang thú kích động, giống như muốn thừa cơ mà vào, giết chết Trúc Vấn Quân, đáng tiếc là Tùy Qua hoàn toàn không cho đám hoang thú này chút cơ hội nào, nhưng phàm hoang thú có đảm lượng tới gần, tất cả đều bị Tùy Qua dùng nắm đấm đánh thành thịt nát.

- Đa tạ sư phụ tương trợ.

Khi Trúc Vấn Quân kết thành nguyên anh, nàng cúi người cảm tạ Tùy Qua.

- Ta là sư phụ ngươi, giúp ngươi là đương nhiên.

Tùy Qua cười nhạt một tiếng, sau đó lấy chiếc nhẫn màu xanh ra đưa cho Trúc Vấn Quân.

- Ngươi kết thành nguyên anh, đây là chuyện đáng ăn mừng, vi sư nhìn thấy không gian trữ vật thủ trạc của ngươi không đủ lớn, nhẫn trữ vật này là quà tặng ngươi.

Trúc Vấn Quân hơi sững sờ, biểu lộ xấu ỏổ nói:

- Sư phụ... Nhẫn trữ vật này ta không dễ thu a.

- Vì sao?

Tùy Qua kinh ngạc nhìn qua Trúc Vấn Quân.

Trúc Vấn Quân thấp giọng giải thích nói:

- Sư phụ, thứ khác ta sẽ thu, nhưng mà nhẫn trữ vật cũng là nhẫn, nếu để cho các sư mẫu nhìn thấy, các nàng sẽ mất hứng.

Tùy Qua hơi sững sờ, thì ra Trúc Vấn Quân lo lắng đám người Đường Vũ Khê ghen.

Vì vậy, Tùy Qua cười ha hả, nói:

- Vấn Quân, ngươi không cần lo lắng. Tuy nhẫn trữ vật rất khan hiếm, nhưng mà vi sư vẫn có vài món, ngươi thu đi, đến lúc đó ta tự nhiên sẽ có riêng cho các sư mẫu, cho nên ngươi không cần lo lắng các nàng giận.

- Ta thu, cảm tạ sư phụ.

Trúc Vấn Quân gật đầu, cầm lấy nhẫn trữ vật nhưng không có đeo lên, Tùy Qua cũng không miễn cưỡng.

Thời điểm này hai người đã đến điểm cuối của ma quật.

Ma quật nảy rất lớn, địa hình cũng phi thường phức tạp, phía dưới là hạp cốc, loạn thạch thành rừng, trong những loạn thạch này có vô số quang điểm màu đỏ, màu xanh lá quang chớp động, đây là con mắt của hoang thú. Trong bóng tối, cũng không biết có bao nhiêu hoang thú.

Nhưng mà chính thức hấp dẫn lực chú ý của Tùy Qua chính là nơi sâu nhất trong sơn cốc.

Trong sơn cốc này, số lượng hoang thú nhiều nhất, bởi vì trong sơn cốc này cất dấu bí mật lớn nhất của ma quật.

Tuy Tùy Qua chưa tiến vào trong sơn cốc, nhưng mà thần niệm cũng đã dò xét ra tình huống bên trong, sâu trong sơn cốc này có khu vực không gian không ổn định, dường như là vết nứt không gian, vô số hoang thú xuất hiện trong không gian này.

Mặt khác trong vết nứt không gian này không ngừng có một đạo thần niệm cường đại truyền ra, đạo thần niệm này mạnh hơn bất cứ hoang thú nào khác, nhưng mà thần niệm này lại đứt quãng, bởi vì chủ nhân thần niệm này không ở trong ma quật, nó cũng không triệt để xuyên qua khe nứt không gian, nhưng mà không hề nghi ngờ, nó đang có ý định xuyên qua khe nứt.

Tùy Qua đã biết rõ tiếng rống khủng bố lúc tứước chính là nó.

Về phần vết nứt không gian, Tùy Qua trước khi từng nghe Cô Tình công chúa và Như Mộng đề cập qua, vết nứt không gian cực kỳ không ổn định, không có vững chắc như thông đạo không gian, cho nên thông qua vết nứt không gian đều có nguy hiểm nhất định, hơn nữa vết nứt không gian có một đặc tính, chính là tu vị càng thấp càng dễ xuyên qua khe nứt không gian; mà tu vị càng cao thì khó đi qua hơn nhiều, đây dường như là không gian bài xích tồn tại tới từ bên ngoài, đại khái cũng là thiên địa pháp tắc a.

Chính bởi vì như thế, chủ nhân đạo thần niệm cường đại này chậm chạp không đi ra, nhưng mà tên này không từ bỏ hy vọng, nó đang suy nghĩ hết mọi biện pháp, muốn xuyên qua khe nứt không gian này.

Sở dĩ nơi này có hoang thú, sẽ có nhiều hoang thú như vậy, tất cả nguyên nhân chính là do vết nứt không gian trong động quật.

Về phần vì sao nơi này có vết nứt không gian, Tùy Qua cũng không cách nào giải thích rõ ràng.

Bởi vì vết nứt không gian đã sớm tồn tại ở rất nhiều nơi trên thế giới, có chút xuất hiện lại biến mất, có chút vẫn tồn tại.

Ví dụ như khu Bách Đại Mộ Địch, căn cứ theo lời của Tang Thiên nói, chỗ đó có vết nứt không gian tồn tại. Chính là bởi vì như thế, cho dù là tu sĩ cũng ít khi đi vào đó, miễn không cẩn thận bị hút vào trong không gian và thế giới khác. Nhưng mà vết nứt không gian là song hướng, tức là nói ngươi có thể bị vết nứt không gian cuốn vào một không gian không người, cũng có thể tiến vào thế giới khác.

Vết nứt không gian này hiển nhiên là nối với thế giới khác, không hề nghi ngờ chính là thế giới có nhiều hoang thú tồn tại, cho nên những hoang thú sau khi xông qua vết nứt không gian, chúng lại chen chúc lao ra ngoài.

Nhưng bởi vì lúc trước có Trấn Yêu Tháp, cho nên những hoang thú này không thể đào thoát.

Nhưng mà Trấn Yêu Tháp đã mất đi khí linh, uy lực giảm đi, hơn nữa trong hoang thú còn có cự xà khủng bố, tuy là hồng hoang cự xà chưa trưởng thành, nhưng dầu gì cũng là tồn tại nổi bật trong hoang thú, khó có thể trấn áp, cho nên làm cho hồng hoang cự xà thoát khỏi giam cần của Trấn Yêu Tháp, hơn nữa nó còn muốn luyện hóa Trấn Yêu Tháp, chỉ tiếc bởi vì Tùy Qua tham gia nên thất bại trong gang tấc.

Đương nhiên, trước đó do có người Mỹ tham gia, cho nên mới dẫn tới Tùy Qua cùng Long Đằng xuất hiện.

Nhưng hiện tại thứ này ở trong tay Tùy Qua, nó chính là củ khoai lang phỏng tay, nếu chỉ là ma quật, hoang thú ở đây Tùy Qua cũng có thể khống chế cùng trấn áp, nhưng liên quan tới vết nứt không gain, tình huống đã khác hoàn toàn. Không cẩn thận là hậu hoạn khôn cùng, nhất là bên kia vết nứt không gian có tồn tại cường đại đang đi qua, càng tiềm ẩn uy hiếp to lớn, nếu để cho nó chạy đi, chỉ sợ cả bán đảo Cao Ly sẽ bị san bằng.

Trong hồng hoang cự thú có rất nhiều tồn tại vô cùng mạnh, giơ tay nhấc chân, dời sông lấp biển, cường đại khác thường. Hơn nữa những hoang thú này tính phá hoại rất mạnh, căn bản không có nhân tính và thương cảm, thậm chí hoang thú còn có tính tranh đấu mạnh mẽ, một khi những hoang thú này đi ra ngoài, chỉ sợ ngay cả Hoa Hạ cũng biến thành chiến trường của chúng.

- Sư phụ, ngươi đang lo lắng cái gì?

Trúc Vấn Quân nhìn Tùy Qua hỏi thăm.

Thời điểm này khí thế uy áp trên người Tùy Qua tỏa ra, khiến cho hoang thú bốn phía không dám tới gần, bởi vì Tùy Qua thật sự quá mạnh mẽ, cũng không phải là cảnh giới của hắn cao, mà là lực lượng của hắn quá mạnh.

- Ta đang lo lắng tình huống hiện tại.

Tùy Qua chỉ vào hạp cốc, nói:

- Đi thôi, chúng ta cùng đi xem.

Lúc này Tùy Qua ở mang theo Trúc Vấn Quân tiến vào hạp cốc.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi