- Đây không phải nhát gan hay không, đây là chênh lệch quá lớn.
Giang Đào cảm thán nói:
- Tôi cảm giác đứng trước mặt những người kia, ba người chúng tôi nhỏ yếu như con kiến vậy.
- Đúng vậy, đây là lời nói thật.
Liễu Tiểu Đồng tỏ vẻ đồng ý:
- Xem ra cuộc chiến cấp bậc này căn bản không phải chúng ta có thể nhúng tay. Hiểu Mẫn, chúng ta còn muốn tiếp tục sống ở chỗ này sao?
- Như thế nào, có ý nghĩ gì sao?
Cát Hiểu Mẫn thản nhiên hỏi.
- Tôi cảm giác ở trong này chúng ta thật sự lo lắng đề phòng. Nếu ở
trong cuộc chiến như vậy chúng ta thật không biết còn sống sót được hay
không đâu.
Giang Đào nói tiếp:
- Vốn nghĩ tới trở thành người tu hành, có được lực lượng cường đại sẽ
có cảm giác càng thêm an toàn, không nghĩ tới không phải như thế!
- Nếu các anh sợ chết, vậy rời đi nơi này đi.
Cát Hiểu Mẫn khẽ hừ một tiếng:
- Thật sự uổng phí khổ tâm của Tùy Qua.
- Tùy Qua khổ tâm? Cô có ý tứ gì?
Giang Đào nghe ra trong lời nói của nàng có vấn đề.
- Không có gì…lười giải thích với các anh.
Cát Hiểu Mẫn tựa hồ muốn lảng sang chuyện khác.
- Hiểu Mẫn, nói cho chúng tôi biết cái gì gọi là khổ tâm của Tùy Qua?
Giang Đào truy hỏi, Cao Phong cùng Liễu Tiểu Đồng đều nhìn nàng chăm chú, chờ đợi đáp án.
- Để tôi nói cho các cậu biết đi.
Lúc này một thanh âm vang lên, thanh âm quen thuộc, chính là Tùy Qua.
- Cái gì, cậu chính là tông chủ Thần Thảo tông?
Giang Đào không thể tin nhìn Tùy Qua, Liễu Tiểu Đồng cùng Cao Phong đều hóa đá.
- Thiếu tông chủ.
Tùy Qua mỉm cười:
- Nhưng Thần Thảo tông là do một tay tôi tạo dựng lên. Mà các cậu bị tôi cố ý lừa lên núi.
- Cậu có chút quá phận rồi đó.
Giang Đào oán giận:
- Lại cố ý lừa gạt chúng tôi.
- Nếu Tùy Qua không cố ý gạt các anh, chỉ sợ các anh còn chưa có được tu vi hôm nay đâu.
Cát Hiểu Mẫn hừ một tiếng:
- Không nhìn được lòng tốt người khác!
- Sao chứ?
Giang Đào phản bác:
- Nếu Tùy Qua là tiểu boss của Thần Thảo tông, chúng tôi cần gì phải vất vả tu hành như vậy, đây không phải cố ý chỉnh chúng tôi sao.
- Đúng vậy, tôi cố ý chỉnh các cậu, bởi vì các cậu cần nên bị chỉnh.
Tùy Qua nghiêm túc nói:
- Nếu tôi không giấu diếm hết thảy chuyện này, nhất là Giang Đào, các
cậu sẽ tìm kiếm đường tắt trong tu hành, mà không chịu vất vả tu hành.
Đúng vậy, mượn dùng đan dược đích thật có thể tăng lên tu vi trong ngắn
hạn, nhưng căn cơ không xong, sau tu hành sẽ bị ảnh hưởng lớn, hơn nữa
khi chiến đấu chết sống cùng người khác ý chí khó mà kiên định, thật dễ
dàng bị người đánh bại. Chỉ phải cho các cậu biết được đạo lý tu hành
khó khăn, các cậu mới có thể đủ tư cách trở thành người tu hành chân
chính. Cuộc chiến hôm nay tôi cố ý an bài các cậu ở đây, cho các cậu thể hội một chút sự tàn khốc cùng thảm thiết trong cuộc chiến của tu hành
giới.
- Huynh đệ, chúng tôi thiếu chút nữa bị cậu chỉnh chết đâu.
Cao Phong sợ hãi nói.
- Đánh cuộc đi, chỗ này của các anh là an toàn nhất.
Cát Hiểu Mẫn hừ một tiếng:
- Tùy Qua nhọc lòng mà ba người các anh còn không nhìn ra sao? Làm hại tôi cũng phải bồi hắn diễn trò với ba anh lâu như vậy.
- Các huynh đệ, đây đều là bất đắc dĩ thôi.
Tùy Qua thở dài nói:
- Tôi chỉ vì suy nghĩ cho các cậu. Nếu các cậu không đủ thực lực, khi
thiên địa đại kiếp nạn tiến đến, các cậu khó bảo toàn bản thân, càng
không cần nói tới có thể bảo hộ người nhà của mình.
- Thiên địa đại kiếp nạn? Cái gì là thiên địa đại kiếp nạn?
Giang Đào có chút khẩn trương hỏi:
- Chẳng lẽ lời tiên đoán tận thế của người Maya?
- Có quan hệ đến lời tiên đoán của người Maya hay không tôi không biết,
nhưng còn ba tháng thời gian thiên địa đại kiếp nạn sẽ đến. Đến lúc đó
các cậu cần đối mặt còn cường đại hơn những người khi nãy gấp trăm lần
ngàn lần, số lượng còn nhiều gấp ngàn lần vạn lần. Cho nên nếu các cậu
muốn sống sót, nhất định phải cố gắng tăng nhanh lực lượng của chính
mình!
Vẻ mặt Tùy Qua thật nghiêm túc.
- Là thật sao? Thiên địa đại kiếp nạn? Rốt cục là vật gì? Chẳng lẽ là người ngoài hành tinh?
Cao Phong hỏi.
- Cậu cũng có thể cho rằng như vậy. Cho các cậu xem hàng mẫu một chút đi.
Ý niệm vừa động, Tùy Qua kéo ra một ma nhân hung thần ác sát trong Hồng
Mông Thạch, ma nhân bị Tùy Qua bắt trong tay, nhìn bốn người Cao Phong
phẫn nộ rống lên một tiếng.
Ba người sợ ngây người, ngay cả vẻ mặt Cát Hiểu Mẫn cũng hoảng sợ.
- Thấy được sao?
Vẻ mặt Tùy Qua hờ hững:
- Đây là ma nhân, là một loại ma vật xuất hiện trong thiên địa đại kiếp
nạn mà thôi. Đến lúc đó sẽ có mấy ngàn vạn triệu vạn đủ loại ma vật tiến tới. Các cậu muốn tự bảo vệ mình thì phải có đủ thực lực. Ngoài ra
không còn phương pháp nào khác.
Nói xong Tùy Qua buông lỏng tay, ma nhân lập tức gầm lên giận dữ, bay
lên giữa không trung, còn cho rằng mình đào thoát thăng thiên, nhìn nhóm người Tùy Qua gầm lên giận dữ:
- Loài bò sát hèn mọn, ta muốn đem tất cả bọn ngươi giết chết!
Sau đó ma nhân phát ra một tiếng quát quái dị, vọt thẳng tới chỗ nhóm
người Tùy Qua, toàn thân đằng đằng sát khí, bộ dạng dữ tợn lại ngoan độc càng làm lòng người run rẩy, khiến ba người Giang Đào run lên. Giang
Đào không nhịn được kêu lên một tiếng sợ hãi, nhưng vẫn còn có chút dũng khí, nhìn thấy ma nhân xông tới vội vàng dùng tiên thiên kiếm khí chém
qua, nhưng khoảng cách quá xa, tiên thiên kiếm khí không thể chém trúng
ma nhân. Ngay khi ba người kinh hãi đảm chiến, Tùy Qua đưa tay lăng
không một trảo, còn cách khoảng cách mấy trăm trượng đã bắt ma nhân trở
về, bóp cổ hắn như bắt gà con, sau đó nhẹ nhàng siết lại.
Ma nhân lập tức nổ thành phấn vụn!
- Thật…mạnh!
Cao Phong kinh hãi lại sùng bái nhìn Tùy Qua:
- Năm nào tháng nào tôi mới có thực lực mạnh như vậy ah!
- Hiện tại tôi đã nghĩ khi nào mình có thể ngự kiếm phi hành đâu.
Giang Đào cảm thán nói.
- Ngự kiếm phi hành.
Tùy Qua thản nhiên nói:
- Theo đuổi của cậu thật quá thấp. Nhưng nếu cậu muốn ngự kiếm phi hành, hiện tại tôi có thể làm được cho cậu.
- Cái gì? Thật sự sao? Là thật sao?
Giang Đào từ kinh hãi chuyển sang mừng như điên.
- Hừ! Chưa thấy qua cảnh đời.
Cát Hiểu Mẫn khẽ hừ một tiếng:
- Tùy Qua chính là thiếu tông chủ Thần Thảo tông, trong tu hành giới thanh danh hiển hách, không có người nào mà không biết…
- Được rồi, điệu thấp…điệu thấp một chút.
Tùy Qua cười ha ha, đặt một bàn tay lên đỉnh đầu Giang Đào, sau đó đem
mảnh nhỏ pháp tắc trúc cơ kỳ dung nhập vào thân thể hắn, truyền vào chút ít nguyên khí, làm cho mảnh nhỏ pháp tắc hoàn toàn dung hợp cùng thân
thể Giang Đào.
Đối với Tùy Qua mà nói loại chuyện này vô cùng quen thuộc, không chút
tốn sức. Qua một lát, mảnh nhỏ pháp tắc đã hoàn toàn dung hợp, sau đó
Tùy Qua lấy ra một thanh phi kiếm tuyệt phẩm bảo khí ném cho Giang Đào:
- Đã luyện hóa qua, nhanh chóng cầm đi trúc cơ đi!
- Tôi…hình như tôi đã đạt tới trúc cơ kỳ đâu!