Y TIÊN THIỂU

Dĩ nhiên, suy nghĩ thì suy nghĩ, bàn tay ma quái của Tùy Qua giống như không nghe đầu óc hắn sai khiến, sau khi cởi bỏ áo khoác ngoài của Đường Vũ Khê, lập tức liền leo tường lên hai ngọn núi, khi bàn tay hắn chạm đến hai ngọn núi kia, Tùy Qua bỗng nhiên có một loại cảm giác điện giật:

Đó là một loại cứng rắn không cách nào hình dung, nhưng lại mang theo một loại cảm giác mềm mại có thể làm cho người ta chìm sâu vào bên trong, một loại hấp dẫn có thể hao mòn, mất hồn.

- Ư. . .

Ngay vào lúc này, Đường Vũ Khê đột nhiên khẽ hừ một tiếng.

Tùy Qua thầm kêu một tiếng “Không tốt”, bởi vì dưới lớp nội y của Đường Vũ Khê, dĩ nhiên là thân thể của nàng!

Điều này khiến cho kế hoạch định ra lúc trước của Tùy Qua đồng học hoàn toàn thất bại.

Tùy Qua đồng học thật ra đã vạch ra kế hoạch tinh vi, làm thế nào để hoàn thành lần đầu tiên với Đường Vũ Khê, hơn nữa còn đặc biệt nghiên cứu một số tài liệu tương quan, nhất là làm thế nào đột phá tầng phòng ngự cuối cùng trên người là áo ngực. Sau đó, Tùy Qua đồng học trải qua phân tích, nhận định được ngàn vạn lần không thể hấp tấp, xúc động, không thể chỉ vì cái trước mắt. Trước khi đột phá tầng phòng ngự cuối cùng trên người nàng, nhất định phải trấn an và nhẹ nhàng vuốt ve, cho đến khi đối phương hoàn toàn mất đi cảm giác khẩn trương và phòng bị, lúc đó có thể thử đột phá tầng phòng ngự này.

Tùy Qua đồng học nắm được “Kiến thức cơ bản”, hai ngọn núi kia vừa là bộ phận nhạy cảm của nữ nhân, đồng thời cũng là quả bom nổ chậm. Nếu như xử lý tốt, có lẽ cách thành công không xa; ngược lại nếu như chỉ vì cái trước mắt, khiến đối phương sinh lòng chán ghét và phòng bị, vậy cũng tương đương trực tiếp xuất cục rồi.

Vốn, Tùy Qua đồng học đã chuẩn bị kỹ càng, các loại thủ pháp cũng đã luyện tập thành thục, sắp vượt qua Thiên Biến Bắt Trùng Thủ, lường trước có lẽ sẽ không có trở ngại gì, ai ngờ trấn an, vuốt ve gì đó đều không dùng được, Tùy Qua đồng học trực tiếp sờ phải quả bom!

Quả nhiên, Đường Vũ Khê ừ một lúc, lập tức trên người chấn động, tỉnh táo lại, mắt lộ ra thần sắc cầu xin:

- Tùy Qua, đừng làm như vậy!

Tùy Qua biết mình đã phá hư bầu không khí, nếu như tiếp tục, vậy thì chẳng khác nào cưỡng dâm rồi, ngay cả bản thân Tùy Qua cũng xem thường mình.

Nhưng, Tùy Qua phản ứng cũng rất nhanh, cười nói:

- Xem em kìa, sợ đến như vậy? Em tưởng anh bị t*ng trùng lên óc thật sao.

- Em thấy đúng là như vậy mà.

Đường Vũ Khê kéo quần áo, đưa ngón tay chọc chọc vào trán Tùy Qua:

- Anh chính là một tên sắc quỷ. Thật ra, lúc trước em đã nói với anh rồi, em là của ngươi, sớm muộn cũng là của anh, nhưng em không phải là một nữ nhân tùy tiện, anh hiểu chứ?

- Tất nhiên là anh hiểu.

Tùy Qua nói.

- Nếu hiểu, vậy vừa rồi tay anh sờ đi đâu vậy?

Đường Vũ Khê cong miệng nói.

- Nước chảy chỗ thấp, tay sờ chỗ cao, đây chính là phản ứng tự nhiên. Huống chi, chỗ kia của em cao như vậy, không cẩn thận là đụng vào ngay.

Lời này vừa nói ra, ngay cả bản thân Tùy Qua cũng cảm giác mình thật là có tài, lại có thể nói lưu loát như vậy.

- Anh còn lấy lý do nữa sao.

Đường Vũ Khê liếc nhìn Tùy Qua:

- Tâm tư của anh thế nào, em làm sao biết được. Nhưng, hôm nay biểu hiện của anh cũng quá khác thường?

- Khác thường?

Tùy Qua giật mình, thầm kêu một tiếng không ổn, còn tưởng Đường Vũ Khê nhìn ra điều gì:

- Anh làm gì có khác thường? Ngày thường không phải anh cũng như vậy sao?

- Không đúng, hôm nay anh không giống với ngày thường.

Đường Vũ Khê nhìn Tùy Qua, cẩn thận đánh giá hắn, tựa hồ muốn nhìn thấu tâm tư của hắn:

- Ừ, đúng là có cái gì không đúng. Ngày thường mặc dù anh cũng háo sắc, nhưng không giống với hôm nay.

Trái tim Tùy Qua đồng học như sắp ngừng đập, cảm thấy Đường Vũ Khê có thể nhìn thấu suy nghĩ của hắn, vội vàng né tránh ánh mắt của Đường Vũ Khê:

- Thật ra, anh thấy em chính là suy nghĩ quá nhiều. Mới có mấy ngày, em đã cảm giác không bình thường rồi?

- Chính là có gì đó kỳ lạ.

Đường Vũ Khê gật đầu:

- Tùy Qua đồng học, thẳng thắn mới được khoan hồng.

- Vũ Khê, em đừng nghiêm túc như vậy có được không, mấy ngày không gặp em nên anh thấy nhớ em mà thôi.

Tùy Qua cười nói:

- Cho nên mới có can đảm lớn như vậy, vừa rồi không cẩn thận đụng phải chỗ kia của em. . .

Đường Vũ Khê vẫn lắc đầu, nói:

- Em không phải nói cái này. Dù sao, anh đụng thì đụng, em là bạn gái của anh, còn có thể tức giận hay sao. Em chính là cảm giác anh có gì đó kỳ lạ, giống như. . . anh đang giả bộ. . .

- Giả bộ? Anh giả bộ cái gì?

Tùy Qua bắt đầu toát mồ hôi lạnh.

Quả nhiên, trực giác của nữ nhân, thật sự vô cùng đáng sợ, nhất là nữ nhân của ngươi.

- Dù sao, biểu hiện hôm nay của anh có chút mất tự nhiên.

Đường Vũ Khê suy nghĩ một lát nói:

- Anh giống như giả bộ rất háo sắc, ừ, chính là như vậy. Nói đi, anh vốn là một tên quỷ háo sắc, tại sao phải giả bộ như vậy, có phải có chuyện gì gạt em hay không.

- Vũ Khê. . . Đừng đoán nữa, anh nói.

Tùy Qua bị Đường Vũ Khê nói trúng tim đen, sợ hãi, muốn trực tiếp thẳng thắn với Đường Vũ Khê:

- Vũ Khê, Anh. . . Anh bị cưỡng dâm rồi.

Lúc nói lời này, vẻ mặt Tùy Qua lộ ra vẻ rất nặng nề, rất vô tội, tránh cho Đường Vũ Khê cảm thấy hắn rất thoải mái.

- Anh nói gì?

Đường Vũ Khê kinh hãi nhìn Tùy Qua, cảm thấy không tin vào tai mình.

- Anh bị cưỡng dâm rồi.

Vẻ mặt Tùy Qua càng tỏ ra trầm trọng.

- Chuyện này đúng là thú vị.

Đường Vũ Khê cười nói:

- Thật là một câu nói làm người ta sợ đến mất hồn. Tùy Qua đồng học, nếu anh muốn thêu dệt chuyện gì đó, xin dụng tâm một chút có được hay không. Can chuyện của anh, thật sự không có một chút kỹ thuật nào hết.

Tùy Qua khom người, dùng hai tay ôm đầu, rất vô tội nói:

- Vũ Khê, đây là sự thật, anh không gạt em.

Lúc này Đường Vũ Khê mới thu hồi nụ cười, nhưng vẫn không tin nói:

- Vậy anh nói xem, anh bị cưỡng dâm như thế nào.

- Chuyện này nói ra rất dài dòng, em biết “nữ ma đầu” trước kia anh đã nói với em chứ? Chính là cô ta . .

Tùy Qua đại khái kể lại chuyện bị Khổng Bạch Huyên cưỡng dâm, nhưng rất tự nhiên tỉnh lược bớt chuyện xảy ra giữa hắn và Lam Lan. Sau đó, Tùy Qua đồng học rất bi thống nói:

- Chuyện chính là như vậy. Vũ Khê, anh thật sự không muốn có lỗi với em, anh cũng rất muốn để dành lần đầu tiên quý giá của mình cho em, nhưng nữ ma đầu kia thật sự bá đạo, anh căn bản không phản kháng được cô ta. . .

- Như vậy, biểu hiện vừa rồi là thế nào?

Đường Vũ Khê bình tĩnh hỏi, không nhìn ra trong lòng nàng đang suy nghĩ cái gì.

- Anh nghĩ, nếu chuyện đã xảy ra, cũng không cách nào vãn hồi. Chuyện anh bị phá vỡ nửa thân sơ nam, đã biến thành sự thật. Nhưng, nếu như em biết, nhất định sẽ rất tức giận , thậm chí có thể vì vậy mà không để ý tới anh. Cho nên, anh nghĩ ra một cách.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi