Y VÕ SONG TOÀN

Những người khác đều thấy khó hiểu, không biết vì lý do gì mà khi nhắc đến chủ đề này, thái độ của hai vợ chồng nhà họ Tề lại quay ngoắt như vậy.

Từ lúc đầu nhắc đến nội dung giấc mơ đã như vậy.

Lẽ nào có điều gì đặc biệt trong giấc mơ của ông Tề?

Sau khi nhắc đến chủ đề này, ngay cả sắc mặt của Tề Hồng Long cũng trở nên khó coi, không thèm để ý đến Tần Lâm, thái độ cực kỳ kém.

Tề Hồng Long nhìn Điền Gia Ấn nói.

“Lão Điền, cảm ơn ý tốt của anh, nhưng tôi thấy mình Tôn đại sư đã đủ rồi, để Tôn đại sư giải quyết cho tôi là được rồi, những người khác tạm thời về đi”.

Nếu không nể mặt Điền Gia Ấn thì có lẽ Tề Hồng Long đã nói năng khó nghe hơn rồi.

Điền Gia Ấn nhíu mày, muốn nói gì đó nhưng Tần Lâm đã xua tay.

“Nếu đã vậy thì tôi đi trước đây, nếu có việc gì khẩn cấp thì có thể liên hệ với tôi, nể mặt tổng giám đốc Điền, tôi có thể giúp các người một lần”.

Bà Tề lạnh lùng hừ một tiếng: “Không cần cậu giúp! Cậu mau đi đi!”

Tần Lâm bất lực lắc đầu, quay người đi luôn.

Khi bước vào anh đã nói rồi, anh có thể thông cảm cho thái độ không tốt của bệnh nhân hoặc người bệnh, dù sao có những lúc chính bọn họ cũng không thể kiểm soát cảm xúc của mình.

Nể mặt Điền Gia Ấn, anh sẽ cho bọn họ một cơ hội.

Khi Tần Lâm đi ra ngoài, Điền Gia Ấn cũng hơi khó xử, nhìn Tề Hồng Long bất lực thở dài.

“Lão Tề này, cậu đúng thật là...”.

Điền Gia Ấn vội vàng đuổi theo.

“Cậu Tần, thật ngại quá, hôm nay cậu phải đến nhà tôi chơi một hôm, tôi nhất định sẽ chiêu đãi cậu cẩn thận, coi như là bù đắp chuyện vừa rồi”.

Tần Lâm ngẫm nghĩ giây lát, rồi nói.

“Cũng được, nếu không có gì ngoài ý thì đêm nay bệnh tình của Tề Hồng Long sẽ trở nên nguy kịch, đến lúc đó ông ấy sẽ phải đến cầu xin tôi”.

Điền Gia Ấn sững sờ một lát: “Cậu Tần, cậu tự tin như vậy sao?”

Tất nhiên ông ấy tin tưởng năng lực chữa bệnh của Tần Lâm, vì chính Tần Lâm đã chữa khỏi bệnh cho vợ ông ấy.

Nhưng về phương diện phòng thủy này có lẽ không phải sở trường của Tần Lâm?

Tần Lâm cũng biết ông ấy nghĩ gì, anh cười nói.

“Chúng ta hãy chờ xem, nếu ông ta không muốn chết, thì chắc chắn sẽ đến cầu xin tôi”.

Đối với căn bệnh của Tề Hồng Long, nếu Tần Lâm không ra tay thì không ai có thể chữa khỏi.

Cũng không phải vì Tần Lâm tài giỏi, mà chủ yếu là tên Tôn đại sư kia chính là một kẻ lừa bịp, ngu dốt.

Để ông ta khám, bệnh tình chắc chắn sẽ càng nghiêm trọng hơn.

Nhưng loại chuyện như này chỉ có thể cam chịu số phận, có những thứ Tề Hồng Long không nói ra thì Tần Lâm cũng không thể giúp được.

Buổi tối, Điền Gia Ấn kêu đầu bếp nổi tiếng đến nhà nấu một bữa thịnh soạn, hai người ăn uống vô cùng vui vẻ.

Tại nhà họ Tề, vợ của Tề Hồng Long nghe theo lời của Tôn đại sư, bảo con gái mười năm tuổi của bọn họ tối nay kết hôn.

Tất nhiên, nói là kết hôn, nhưng thực ra chỉ tổ chức một lễ cưới đơn giản.

Chứ không lĩnh giấy kết hôn thật.

Dù sao cuộc hôn nhân của con gái nhà họ Tề đã được ước định từ trước, gia tộc đã sắp xếp thời điểm kết hôn rồi.

Chàng trai cô gái đứng trước một phòng tân hôn đơn giản, nhất bái thiên địa, nhị bái cao đường, phu thê giao bái. Một đám cưới đơn giản đã hoàn thành, dù sao cũng vì xung hỷ.

Khi hôn lễ kết thúc, vợ chồng Tề Hồng Long thở phào nhẹ nhõm, cũng không biết do tác dụng tâm lý hay thế nào, nhưng dường như đã đỡ hơn rất nhiều.

Tề Hồng Long nói buồn ngủ, rồi nằm lên giường đi ngủ.

Sau khi ông ấy ngủ được mười mấy phút, thấy Tề Hồng Long ngủ ngon lành như vậy, bà Tề mỉm cười hài lòng nói.

“Quả nhiên Tôn đại sư lợi hại, may mà lúc trước chúng tôi không nghe theo lời tên nhóc kia”.

Tôn đại sư cười nói: “Tuổi còn trẻ như vậy thì có được bản lĩnh gì chứ? Chẳng qua chỉ là lừa đảo mà thôi, hai người chắc chắn sẽ không tin lời kẻ tiểu nhân đó”.

Bà Tề gật đầu, lấy điện thoại ra nói.

“Tôn đại sư, tôi chuyển cho ông năm triệu để cảm ơn ông đã giúp đỡ lần này”.

Hai mắt Tôn đại sư sáng lên, trong lòng đã vui như nở hoa, nhưng trêи mặt vẫn giả bộ bình tĩnh, ánh mắt thâm sâu gật đầu.

Năm triệu đó, đủ để mua ba căn nhà ở Đông Hải rồi!

Đúng là chỉ kẻ giàu có mới tin vào những thứ huyền học này, người dân bình thường có lẽ chỉ thấy không có chuyện gì, hoặc là không đủ khả năng thuê đại sư.

Nếu xem phong thủy cho những người dân bình thường, được trả nhiều nhất là hai ba trăm tệ thôi, nhưng khám bệnh cho những ông chủ lớn như Tề Hồng Long, người ta trả luôn năm triệu tệ, đúng là hào phóng.

Tôn đại sư quyết định sau này phải tiếp xúc với những người giàu có này, một lần làm là đủ ăn cả đời rồi.

Tôn đại sư đã cầm tiền rồi thì không thể cứ thế mà đi, ông ta chỉ huy mấy vệ sĩ trong nhà làm này làm nọ, bố trí lại đồ đạc, giống như đã đổi phong thủy cho ngôi nhà.

Sau khi bố trí xong, Tôn đại sư đang định rời đi, thì Tề Hồng Long đang nằm trêи giường đột nhiên bật dậy, mồ hôi nhễ nhại, hai mắt đầy tơ máu.

“Đừng đến đây, đừng đến đây, aaaaa!!”

Tề Hồng Long như phát điên, lấy gối che kín mặt.

Bà Tề ngồi bên cạnh vô cùng lo lắng, không biết nên làm thế nào.

“Lão Tề, Lão Tề! Mình đừng làm vậy, bị ngạt chết đấy!”

Bà Tề đến giật lại chiếc gối của ông ấy, nhưng Tề Hồng Long vô cùng khỏe, bà Tề hoàn toàn không phải đối thủ của ông ấy.

Giật một hồi lâu mà không được: “Các anh mau đến giúp tôi!”

Mấy vệ sĩ nhanh chóng xông lên, cuối cùng cũng giữ chặt được Tề Hồng Long. Truyện Tiên Hiệp

“Buông tôi ra, buông tôi ra!”

Tề Hồng Long giống như một con thú hung dữ, mặc dù đã bị giữ chặt, nhưng khuôn mặt đỏ bừng dữ tợn.

“Làm sao đây, bà chủ, chúng tôi sắp không thể giữ nổi ông chủ rồi!”

Dù sao họ cũng là vệ sĩ của Tề Hồng Long, không dám quá sức, sợ làm ông chủ bị thương.

Bà Tề cũng không còn cách nào khác, đây là lần đầu tiên Tề Hồng Long kϊƈɦ động như vậy.

“Đánh ngất ông ấy đã!”

Mấy bảo vệ bất chấp đánh mạnh vào cổ ông chủ, khiến Tề Hồng Long bất tỉnh.

Tề Hồng Long ngất đi, mọi người liền đỡ ông ấy nằm xuống, sắc mặt bà Tề sa sầm lại, quay đầu lại nói với Tôn đại sư.

“Chuyện này là thế nào, mau giải thích cho tôi!”

Sắc mặt Tôn đại sư cũng không tốt lắm, lúng túng nói.

“Chuyện...chuyện này tôi cũng không biết, chắc là do ngoài ý muốn?”

Bà Tề cũng không phải kẻ ngốc, bà ấy vẫn chưa chuyển năm triệu tệ cho ông ta, không chữa khỏi bệnh thì đừng mơ lấy tiền.

Hơn nữa, cách này của Tôn đại sư đã vô ích, ngược lại còn khiến tình trạng bệnh thêm trầm trọng.

Bà ấy đã để đứa con gái mười năm tuổi của mình gả đi để xung hỷ, giấu toàn bộ người thân, trả giá lớn như vậy nhưng cuối cùng lại tốn công vô ích sao?

Bà Tề đã hoàn toàn tức giận.

“Bắt kẻ lừa đảo này lại cho tôi!”

Mấy vệ sĩ xông lên đè Tôn đại sư xuống đất, Tôn đại sư hét lên: “Tôi không phải là lừa đảo, thật sự không phải!”

Mấy phút sau, Tề Hồng Long tỉnh lại, ông ấy cũng biết chuyện xảy ra vừa nãy, sợ đến mức toàn thân đổ mồ hôi lạnh.

Nếu không có người trông thì e là ông ta thật sự đã tự ngạt chết mình.

Nhớ lại cơn ác mộng kinh hoàng vừa rồi, Tề Hồng Long vô cùng bình tĩnh nói.

“Đi gọi Lão Điền, bảo Lão Điền mời giúp cậu đại sư kia đến đây”.

Bà Tề nhíu mày: “Lão Tề, ông định... định nói chuyện đó với người khác à?”

Tề Hồng Long lắc đầu, rồi lại thở dài.

“Không nói không được rồi, tôi cảm thấy cậu Tần đại sư trẻ tuổi kia thật sự có bản lĩnh, có thể một lời nói ra cơn ác mộng của tôi chắc chắn không phải người tầm thường”.

"Mời cậu ấy đến đi, tôi sẽ nói tất cả”.

Có một số chuyện nếu nói ra sẽ làm tổn hại đến danh tiếng của Tề Hồng Long, nhưng không nói có thể sẽ mất mạng.

Bà Tề nói: “Người ta đã bị chúng ta đuổi đi rồi, còn có thể quay lại không...”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi