YÊU ĐƯƠNG VỚI ẢNH ĐẾ PHÁO HÔI NỔI ĐÌNH ĐÁM


Tiếng hắt xì thứ nhất trực tiếp phun thẳng vào mặt người đối diện.
Lộ Nhâm khó xử không thôi, vừa nghĩ phải nói suy nghĩ, một mực đến gần, nhưng mùi vị nước Cổ Long kia lại khiến mũi cậu ngứa ngáy, lại tiếp tục hắt xì thêm mấy cái, bịt mấy cái phía sau lại.
[Biểu cảm sau khi bị phun đầy mặt của Triệu Thiên Dữ ha ha ha ha đủ để tôi hồi vị một năm rồi ha ha ha]
[Trước kia anh ta và Lộ Nhâm có couple cũng không ai chịu nhường ai sao? Thân thiện bắt tay được là tốt rồi, còn chạy lên ôm làm gì, Lâm Gia vẫn còn ở bên cạnh đấy.]
[Quan Cảnh ở phía sau cũng đang cười trộm, cười vỡ bụng.]
Lộ Nhâm khó xử không thôi, đi sau lưng Ân Bắc Lâm né trán, che mũi, âm thanh buồn rầu: “Thầy Triệu, thật xin lỗi.”
"..." Triệu Thiên Dữ ráng cười cười: "...!Không sao."
Quan Cảnh từ bên cạnh đi tới, tròng mắt cong cong, nụ cười như có mấy phần ý vị sâu xa: "Cũng may tôi tới chậm, không đuổi kịp chào hỏi Lộ Nhâm.”
Mấy vị khách quý đều đã đến, Triệu Thiên Dữ và Quan Cảnh lại chào hỏi bốn người Châu Tử Xuyên, Lạc Cửu Ca, Nhiêu Manh Manh và Hứa Thanh Thanh.
Giới thiệu lẫn nhau xong, cửa khu vui chơi Mộng Ảo.
Đạo diễn Từ hắng giọng, cuối cùng cũng chịu khởi động chương trình.
Đạo diễn Từ dõng dạc nói: “Mọi người cũng đã thấy, ở đây chính là địa điểm chụp hình tập này của chúng ta.]
Lộ Nhâm xấu hổ gật đầu một cái.
Rõ ràng chủ đề của tập này là cam kết, không biết còn tới khu vui chơi chơi làm gì nữa.
Sẽ không phải là tỏ tình trên bánh xe cao cọc trời hay là cái gì đó chứ? Trong lòng Lộ Nhâm nhăn nhó đến nỗi thành một ông não đi tàu điện ngầm, đây cũng quá thô sơ rồi.
“Nhưng mà tổ chương trình của chúng ta đã tiến hành sửa chữa lại khu vui chơi Mộng Ảo từ trước.” Đạo diễn Từ cười ha hả, khoe điểm mấu chốt: “Cho nên là mọi người có thể đặt kì vọng.”
Nói như vậy xong, đạo diễn Từ vui vẻ gọi bọn họ lại để bọn họ đi theo rồi mở đường cho bọn họ.

Đoàn người đi phía sau đạo diễn Từ, đi theo đến bên trong khu vui chơi.
Trong bình luận bắt đầu thảo luận.
[Không biết đánh giá của tập này tiểu chuẩn gì nhỉ?]
[Tiểu chuẩn động lòng của tập trước cũng không hể chính xác.

Lộ Nhâm và Lâm Gia đều không phải couple trong tưởng tượng, tim Trần Tư Vũ đập nhanh nhất tính là cái quái gì chứ.]
[Tổ chương trình này thật không bình thường, cảm xúc mạnh mẽ của tập trước đã đánh động cs, còn tập này lại đến khu vui chơi cam kết.]
[Suy nghĩ hồi lâu, cảm giác sự cam kết này không thể định lượng được.]
[Có thể là độ trung thành hay gì đó mà.]
[Đơn giản thôi, chương trình cho các cặp đôi mà, vòng quay chọc trời cam kết 1314 ha ha ha]
Trong bình luận thảo luận vô cùng sôi nổi, bên ngoài video, ông Ân nhíu mày
“Cam kết?” Ông Ân cảnh giác nhìn màn hình: “Cam kết cái gì?”
"Ông chủ.” quản gia Trương đứng ở bên cạnh giải thích: “Mục tiêu chính của chương trình này là bàn luận về ba yếu tố tình cảm.”
“Ý nghĩa của ba yếu tố tình cảm chính là tình yêu do thân mật, tình cảm mãnh liệt và cam kết, ba yếu tố này tạo thành.”
Quản gia Trương: “Sự cam kết này cũng không có ý nghĩa gì khác, chẳng qua là một trong những chủ đề bên trong thôi.

Hai tập trước bọn họ đã làm chủ đề thân mật và tình cảm mãnh liệt rồi.

Đây là tập thứ ba, chủ đề là sự cam kết.”
Ông Ân im lặng trong chốc lát, không nói gì cả.
Quản gia Trương cho rằng ông chủ muốn tiếp tục bàn luận những thứ viển vông nhưng mà lần này, ông Ân lại nhìn chăm chú vào màn hình.
Hồi lâu, ông mới hừ lạnh một tiếng, đập baton: “Ai nói phải có ba yếu tố này mới gọi là tình yêu? Nếu như tình yêu đơn giản đến mức có thể dùng ba yếu tố này để khái quát như vậy thì trên thế giới này, tất thảy đều là tình yêu à.”
Quản gia Trương khựng lại, im lặng không nói.
Trong màn hình, đạo diễn của tổ chương trình dẫn mấy người bọn họ, cuối cùng cũng chính thức tới cổng chính để quay.
Lộ Nhâm kinh ngạc nhìn một màn trước mắt.
Trước đó đứng ở bên ngoài cửa chính của khu vu chơi còn không cảm thấy có gì kì lạ, theo đạo diễn Từ đến, cậu mới phát hiện ra tổ chương trình đã dựng lại một bức tường bằng cây lớn.
Bức tường xanh lá dường như cao hơn bọn họ khoảng hai ba cái đầu, giống như một mê cùng rừng rậm trùng trùng.

Nhướn mắt lên có thể nhìn thấy được có chút rất cao, vòng quay cao chọc trời, các loại thang máy của các hạng mục trò chơi.
Lộ Nhâm hơi mơ hồ, không phải, biến khu vui chơi thành bộ dạng như này là muốn làm gì?

[Khu vui chơi Mộng Ảo trông như thế này? Tôi không phải người bản địa, anh đừng có mà lừa tôi.’]
[Đây mà gọi là sửa chữa à, toàn bộ đều là lá cây dán lên trường, cái này cũng không nhìn ra sao?]
Đạo diễn Từ gõ gõ: “Được rồi, Vậy thì bắt đầu từ giờ trở đi, lập tức tiến hành các phân đoạn trò chơi trong tập thứ ba của chúng ta.]
Ánh mắt anh khẽ đảo qua người Lộ Nhâm, sau đó lập tức che giấu.
“Kia là cái gì?” Đạo diễn Từ ho khan: “Vì để hứng ứng tiếng reo hò của người xem, lần này, tám vị khách mời của chúng ta chia thành hai đội.”
“Tử Xuyên, Manh Manh, thầy Lạc, còn có cả Thanh Thanh, bốn người một đội.” Đạo diễn Từ cúi đầu, tựa như hết sức nghiêm túc nhớ kịch bản, nói tiếp: “Thầy Ân, Lộ Nhâm còn cả Thiên Dữ và Quan Cảnh mới tới một đội.”
Lộ Nhâm: "..."
[Ba nữ một nam với bố nam là cái quái gì thế này? Phân đội kiểu gì thế này không biết.]
[Nói láo, vốn người xem không hề có cái yêu cầu này.]
[Biểu cảm của Lộ Nhâm đúng là bị ép bức, cười chết tôi mất.]
[Cho nên bốn người con trai một đội cũng nghĩa là ba nam một nữ mà ha ha ha.]
[Tổ chương trình đúng là thâm thúy ha ha ha ha.]
“Hai đội nhỏ sẽ chia nhau vào từ hai cửa của mê cung, thông qua 4 thử thách.

Thành viên của đội nào đến điểm cuối gặp mặt tổ chương trình đầu tiên sẽ được thưởng thẻ trải nghiệm một đêm được phục vụ tại phòng Tổng thống sang trọng.]
“Thành viên của đội nào đến điểm cuối đầu tiên mới có thưởng sao?” Nhiêu Manh Manh nhanh chóng nắm bắt được từ mấu chốt: “Đạo diễn Từ, không phải nên là đội đến điểm cuối đầu tiên sẽ có phần thưởng sao?”
Đạo diễn Từ gật đầu: “Đúng, chỉ có thành viên gặp ở điểm cuối mới có thưởng.”
Đôi mắt đẹp đẽ của Lạc Cửu Ca lóe lên một suy nghĩ: “Cho nên ý của đạo diễn là, trong một đội bốn người có thể có người bỏ cuộc giữa chừng sao?”
"Đúng." Đạo diễn Từ cười ha hả: "Chính là ý này của cô Lạc.”
Hứa Thanh Thanh cũng mày: “Sao lại gọi là phần thưởng được, lần trước không phải đạo diễn đã nói thua thì sẽ không được ăn cơm sao?”
[He he he, mọi người cũng hiểu được tâm cơ của tổ chương trình rồi.]
[Châu Tử Xuyên lại ở bên cạnh bám lá cây, cậu ta thật là ngây ngô.]

Đạo diễn Từ hắng giọng: “Đây không phải là đang nói sao?”
“Bởi vì toàn bộ hành trình đều được phát sóng trực tiếp mà, cho nên đến lúc đó tôi sẽ đem một vài… Ừm.” Đạo diễn Từ nói: “Sẽ đặt một cuộc bỏ phiếu thứ hạng kinh điển trên livestream.

Còn chưa đến điểm cuối, sẽ nhờ các cư dân mạng xếp thứ hạng là được rôi.”
[Có điều đặc biệt nhắc nhở mọi người.” Đạo diễn Từ cười thần bí: “Bốn thử thách cũng rất khó khăn, muốn trụ đến cuối cùng thì thể lực cũng phải tương đối khá.”
[Tiểu Bổn Bổn nhanh chóng ghi nhớ.

Vừa rồi tôi vừa tra cứu một lượt.

Khu vui chơi Mộng Ảo có tàu thẳng đứng vượt núi ha ha.]
[Còn có cả nhảy Bungee]
[Hứa Đại tiểu thư đến nhà ma chắc sẽ thét chói tai (ác quỷ)]
[Chuẩn bị nhìn kẻ ngốc bám lá cây bay lên trời cao.]
[Tôi không giống thế rồi.

Tôi muốn xem Lộ Nhâm và Lâm Gia cưỡi vòng quay ngựa gỗ hi hi hi hi hi hi.]


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi