YÊU EM CÔ NGƯỜI HẦU


Sau khi quăn Liên ra ngoài thì Trần Gia Huy đi một mạch đi vào nhà tắm rồi chỉnh nhiệt độ xuống thật nhất rồi nhảy thẳng vào bồn tắm.
Từng đợt từng đợt nước lạnh cứ thế xối thẳng vào người anh nhưng cơn nóng vẫn không thuyên giảm.

Một lúc sau anh chợt nhớ đến là Liên đã từng nói là thuốc này quan hệ ra thì không còn cách nào để áp chế.
Vì thế anh dần dần bức ra khổi phòng tắm rồi từng bước cực nhọc đi lại lấy điện thoại của mình rồi bấm số gọi điện cho cô.
Như An Nhã ở bên đây mà mẫn cái điện thoại mới của mình thì nhận được điện thoại của, lúc này trong đầu cô nghĩ:
"Ủa hai người ở chung trong biệt thự, phòng cũng ở kế một bên mà tên này gọi cho mình để làm gì vậy, đúng là một tên rãnh hơi mà"
Tuy nói vậy nhưng cuối cùng cô vẫn bắt máy, điện thoại mới vừa được kết nói thì cô đã nghe ra được giọng nói ngắt quản đầy khó nhọc của anh:
"Q..u..a...p..h..ò..n...g..tô..i"
Nghe những lời này của anh thì trong đầu của cô ngay lập tức hiện lên hình dáng anh đau bụng như muốn chết đi sống lại nên lập tức phóng qua phòng anh.
Còn anh sau khi xác nhận cô đã nghe điện thoại của mình rồi thì anh cô gắng đi lại mở cửa cho cô.
Như An Nhã vừa mới xong vào đã bị anh túm lại ôm, nhanh như thoắc anh lập tức đóng cửa khóa chốt rồi đè cô lên cửa mà hôn.

Cánh tay của anh cũng không nhịn được mà lần mò vào áo cô.

Như An Nhã cảm nhận mọi chuyện không được bình thường nên cô cố gắng đẩy mạnh anh ra.
Cảm giác thoải mái khi được tiếp xúc với cô không còn khiến anh rất khó chịu.

Như An Nhã thấy hành động của anh bất thường nê cô lên tiếng hỏi:
"Anh bị gì vậy"
"Tôi...bị..người..ta..bỏ..

xuân dược.."
"Cái này có cách nào giải được không"
"Chỉ có 1 cách"
"Cách gì"
"Quan..

hệ.tình..dục, nếu..

không..quan..hệ..thì người..

bị..bỏ..thuốc..sẽ..chết"
"Ngoài cách này ra thì không còn cách gì nữa sao"
"K..hô..ng"
Vừa nói xong thì anh lập tức nhào tới ôm hôn cô.


Như An Nhã định nói gì đó nhưng nhớ lại những lời mà anh nói nên thôi.
Nói thật thì cô không muốn anh mất nhưng nếu như để cô chưa thể nào tin tưởng mà trao thân cho anh.
Nhưng bây giờ tình thế đã thay đổi, thôi thì dù gì cô vẫn còn yêu anh với lại những ngày qua anh cũng đã đối xử rất tốt với cô nên bây giờ cô phải giúp anh thôi.
Sau khi kết thúc một nụ hôn thì anh trực tiếp cuối xuống bế cô thẳng lên giường.
Giây phút cô trao thân cho anh thì cô biết mình đã là gười phụ nữ của anh nhưng cô không cầu mong là mình và anh sẽ yêu nhau và ở tới già.
Bởi vì cô biết thân phận của mình sẽ không xứng đáng với với anh và gia đình của anh chắc sẽ không cho một hầu như cô về làm vợ của anh đâu.
Nhưng biết đâu được anh và cô sẽ đến được với nhau thì sau, thôi thì tất cả hãy để duyên phận sắp đặc vậy.
Tối đêm nay hai người đã trãi qua một đêm tối cuồng nhiệt, không biết hai người đã trãi qua bao nhiêu lần quan hệ mà sáng Như An Nhã vừa mới thức dậy đã nằm trong lòng anh.
Hơi ấm của anh, mùi hương của anh giúp cô có cảm giác ấm áp, được chở che và bảo vệ.

Mà cô cũng cảm thấy lâu rồi mình chưa được nhìn anh ở khoảng cách gần như vậy.
Thời đi học mặc dù cô có theo đuổi anh nhưng tới một cái nắm tay hay tiếp xúc nhau chưa bao giờ xảy ra, thậm chí nói chuyện với nhau cũng khó nữa là.
Lúc gặp lại với thân phận người hầu thì anh thay đổi hoàn toàn thái độ với cô.

Anh có nắm tay cô khi đi tiệc, cổng cô trên biển biển thậm chí hai người còn khá tiếp xúc thân mật trong phòng tắm.

Nhưng những lúc đó cô không quan tâm và để ý lắm, bây giờ được ngắm anh cận cảnh như và từ tâm cảm nhận thì cô mới cảm nhận được hết tất cả cảm xúc tốt đẹp của mình.
Lúc cô đang sai mê ngắm khuôn mặt thần thánh của anh thì đột nhiên anh mở mắt nhìn thẳng vào cô khiến cô giật mình lúng túng quay mặt chổ khác.
Biểu cảm này của cô khiến anh vừa mới thức giất phải bật cười vì biểu cảm này của cô thật sự rất đáng yêu.
Như An Nhã nghe tiếng Trần Gia Huy cười mà ngại ngùng đỏ hết cả mặt nói:
"Anh cười cái gì chứ"
"Tại thấy vợ của anh đáng yêu nên cười" Cô nghe anh kêu mình là vợ rồi còn bảo cô đáng yêu khiến cô ngại lại càng ngại hơn.
"Ai là vợ của anh chứ"
Trần Gia Huy nghe cô phủ nhận vậy thì anh ra sức ôm cô chặc vào lòng, hai người không có mặt quần áo nên da thịt của hai người tiếp xúc trực tiếp với nhau:
"Anh là một người đàn ông nên anh phải chịu trách nhiệm do việc mình gây ra.

Nếu như em đã lên giường với anh thì em chính là vợ của anh"


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi