YÊU EM GÁI CỦA BẠN THÂN


- Cũng được.
Nói rồi Mộng Ánh và Diệp Nhi đi xuống căntin.

Mộng Ánh và Diệp Nhi nắm tay nhau bước vào trong thì thấy Đinh Tuấn Trạch và Mộng Cao Lãnh đã ngồi ở đó từ bao giờ.

Mộng Ánh cùng Diệp Nhi đi lại bàn hai người kia ngồi ,thì Đinh Tuấn Trạch đứng dậy kéo tay Mộng Ánh lại phía mình tách tay cô và Diệp Nhi ra lạnh giọng nói :
Người yêu tôi, tránh cầm tay!
Nói rồi Đinh Tuấn Trạch kéo Mộng Ánh ngồi xuống ghế rồi ngồi xuống.

Diệp Nhi giật giật một bên mặt bĩu môi đi lại ngồi kế Mộng Cao Lãnh rồi nhìn Đinh Tuấn Trạch nói :
Bạn tôi ,tôi thích thì tôi cầm.
Đinh Tuấn Trạch nhìn Diệp Nhi bằng khuân mặt lạnh , lạnh nhạt nói :
Cứ thử rồi biết.
Mộng Ánh lên tiếng cắt ngang cuộc đối thoại giữa hai người này lại :
Thôiii nào , xuống ăn hay xuống cãi nhau , mà Diệp Nhi là bạn thân của em mà , nắm tay có sao đâu.
Đinh Tuấn Trạch nheo mày nhìn chằm chằm vào cô nói:

Anh không cho phép .kể cả bạn cũng không được!
Diệp Nhi ngồi bên này nói lại :
"Anh không cho phép.

Kể cả bạn cũng không được" ghê...
Đinh Tuấn Trạch tức sôi máu ,nhìn thấy sắc mặt của anh Mộng Cao Lãnh bịt miệng Diệp Nhi lại không mà để Diệp Nhi nói nữa chắc lại có hoạ :
Thôi không nói nữa , chúng mày xuống đây để ăn hay cãi nhau .
Mộng Ánh Đinh Tuấn Trạch rồi xoa tóc anh nói:
Được rồi mà...là lỗi của em ,em xin lỗi.
Định Tuấn Trạch suy nghĩ rồi cũng cũng trả lời:
Được rồi , sau đừng làm dị nha.
Sau đó bốn người chọn đồ ăn nhanh , sau khi ăn xong Mộng Ánh và Diệp Nhi quay trở về lớp học tiếp tục học tiết mới , còn Đinh Tuấn Trạch và Mộng Cao Lãnh vì có tiết thể dục nên đã xuống sân để học .
Tua...kết thúc 5 tiết học tiếng trống tan trường cũng vang lên.

Đinh Tuấn Trạch đứng ở dưới sảng để chờ Mộng Ánh.

Còn Mộng Ánh và tổ của mình trên này phải ở lại trực làm vệ sinh lớp .

khoảng 15 phút sau , Mộng Ánh và Diệp Nhi hoàn thành xong công việc của mình , rồi ra về , bước xuống cầu thang Mộng Ánh nhìn thấy Đinh Tuấn Trạch đứng chờ ở sảnh thì chạy lại chỗ anh xà vào lòng Đinh Tuấn Trạch ôm lấy anh ,nói :
Anh chờ em hả .
Đinh Tuấn Trạch nhấc bổng bế cô lên , Mộng Ánh giật mình theo phản xạ ôm lấy cổ anh :
úiii...thả em xuống.
Đinh Tuấn Trạch ghé sát tai Mộng Ánh ,nói :
không thả !
Mộng Ánh và Đinh Tuấn Trạch người nói qua người nói lại ,trong khi đó một con người dường như vô hình đứng chống nạnh nhìn hai người kia bồng bế nhau đôi qua đôi lại đó chính là Diệp Nhi , bỗng Mộng Cao Lãnh từ đâu đi ra xoa tóc Diệp Nhi nhìn hai người kia ,nói:
Quá quen thuộc với điều này .
Nói rồi Diệp Nhi cùng Mộng Cao Lãnh đi về trước.

Để hai người kia về rồi Đinh Tuấn Trạch bế Mộng Ánh ra nhà để xe .
Đến nơi Đinh Tuấn Trạch đặt cô ngồi vào ghế phụ rồi đi lại ghế lái ngồi , rồi lái xe đi đưa Mộng Ánh về nhà.

Trên đường về nhà Mộng Ánh hỏi anh :
Cuối cấp rồi anh , sau khi thi xong anh định học gì ?
Đinh Tuấn Trạch cười nhẹ ,đáp:
Hm..mm để đến đó rồi tính nhưng sẽ phải bỏ lại một số thứ.
Mộng Ánh thẫn thờ khó hiểu trước câu trả lời của anh ,dường như hiểu ra điều gì đó nên chỉ gật gật đầu không không hỏi thêm , thấy Mộng Ánh im lặng không nói gì anh quay sang nhìn cô hiểu cô đang nghĩ gì anh đưa tay lên xoa đầu cô nhẹ nhàng nói :
Đừng nghĩ bậy .
Cô giật mình nhìn vì bị nhìn trúng tim đen , lấp bấp trả lời:
Kh...không ...có.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi