YÊU EM THÊM LẦN NỮA



Khả Như cũng không hỏi nữa, chỉ ngoan ngoãn đi theo sau Lục Tề Nam mà thôi. Nụ cười hoãn mĩ trên khuôn mặt tuấn tú đó của hắn khiến cô không khỏi tò mò mò.

Chiếc ô tô của Lục Tề Nam dừng lại tại viện váy cưới. Hắn ung dung kéo cô vào, mặc cho cô trong đầu có những dấu hỏi chấm to đùng. Hắn đưa cô đến đây làm gì, không phải đã có váy cưới rồi sao?

Bước vào một căn phòng vô cùng sang trọng, cô há hốc mồm vì bất ngờ. Ở giữa căn phòng là một bộ váy cưới vô cùng lộng lẫy, lấp lánh như kim cương. Bộ váy cưới được may rất tỉ mỉ, váy màu trắng quyện thêm là một lớp vải hồng nhạt, còn được đính thêm những hạt kim cương nhỏ lấp lánh nữa. Nhìn bộ váy cưới thật đẹp và quý phái. Viền váy cũng được đính những hạt kim cương lấp lánh như ngôi sao. Chiếc váy hở một bên vai, nó sẽ tôn lên vẻ đẹp và vóc dáng của người mặc nó lên. Thật đẹp!

Bên cạnh còn có một chiếc vòng cổ được thiết kế theo kiểu hoàng gia, tinh xảo không điểm chê. Chiếc vòng cổ này cũng là do chính tay Lục Tề Nam thiết kế, nó được hoàn thành vào ngày hôm qua.


Khả Như còn đang mải mê ngắm nhìn bộ váy cưới và chiếc vòng cổ thì bàn tay ấm áp của Lục Tề Nam chạm vào eo nhỏ của cô, nhẹ nhàng ôm cô từ phía sau:

- Em có thích không?

- Là sao? Không phải có rồi à...

- Những thứ này đều do tôi chính tay thiết kế ra, trên thế giới chỉ có duy nhất một bộ này thôi. Nó là dành riêng cho em!

Dành riêng cho cô ư? Nghe câu nói này trái tim cô có chút rung động. Trước giờ chưa ai đối xử tốt với cô như vậy cả, ngay cả người mà cô yêu cũng ghét bỏ cô nữa là.

Thế mà Lục Tề Nam lại nâng niu cô trên tay, cưng chiều cô hết mực. Liệu có phải là hắn thật lòng không đây, cô cũng không dám tin tưởng hoàn toàn nữa.

- Cảm ơn anh rất nhiều, cảm ơn vì đã đối tốt với tôi.

Lục Tề Nam lập tức tỏ vẻ không vui.

- Cảm ơn mà chẳng có chút thành ý nào cả!


Khả Như biết rõ là Lục Tề Nam lại đòi hôn, cô liền vòng tay qua cổ hắn, kiễng chân lên đặt một nụ hôn trên môi hắn.

- Như vậy...như vậy được chưa?

Khả Như xấu hổ vô cùng, mỗi lần cô chủ động như vậy, Lục Tề Nam lại thừa dịp mà trêu chọc cô.

Hắn lập tức kéo cô lại gần mình, cúi xuống hôn lấy đôi môi cô. Nụ hôn của hắn lúc đầu chỉ nhẹ nhàng lướt qua, nhưng nó dần trở nên mãnh liệt hơn. Lục Tề Nam cùng Khả Như cô lùi lại về phía sau, cuối cùng lưng cô chạm đến chân tường.

- Ưm...

Khả Như khó thở vô cùng, cô muốn đẩy Lục Tề Nam ra. Thấy cô không thở nổi nên Lục Tề Nam mới miễn cưỡng tha cho đôi môi tội nghiệp của cô:

- Đêm mai, em có muốn khất cũng đừng có hòng.

Nghe câu nói này của Lục Tề Nam, trái tim cô lại đập thình thịch. Đêm mai, đêm mai...còn có thể làm những gì nữa...? Cô càng nghĩ càng xấu hổ đỏ hết cả mặt.


Lục Tề Nam buông cô ra, hắn cười gian nhìn cô nhưng không nói thêm gì cả. Thế là cả đêm đó cô không sao ngủ được vì câu nói này, nó cứ vang lên trong đầu cô mãi.

Cô lăn qua lăn lại trên giường:

- Khả Như, mày vì cớ gì mà lại hồi hộp như thế chứ, có phải là lần đầu lấy chồng đâu mà...

Cô lại tự đập đập má mình, ép bản thân phải đi ngủ không được nghĩ nữa. Nhưng mà cô vẫn không ngủ được...

A phải làm sau đây, mai là lễ cưới rồi đó.






Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi