YÊU EM THÊM LẦN NỮA



Đợi đến khi Quách Dương Thần và Tiểu Lan rời đi, Lâm Thanh Vy mới bước ra từ trong một góc khuất.

- Không ngờ con Khả Như đó còn có một đứa con.

Nghĩ rồi cô ta cười ác độc, hai tay nắm chặt lại. Rồi cô ta lại nghiến răng nghiến lợi như đang tức điên lên. Dựa vào đâu mà Khả Như lại bình an vô sự mà sinh con ra, còn con cô ta lại do chính tay Cố Đông giết chết chứ.

- Khả Như, nếu muốn trách thì hãy trách tại sao Cố Đông lại không thể quên được cô.

********

Khả Như ăn trưa xong, cô mệt quá lại thiếp đi lúc nào không biết. Đến buổi chiều, Lục Tề Nam vừa mới về đến nhà thì đã bị Thiên Lam kéo đi rồi. Con bé nói có trò rất hay muốn ba nó chơi cùng. Lục Tề Nam chiều theo ý con, mặc xác để cho con bé thích dẫn đi đâu thì đi.

Con bé Khả Thiên Lam kéo Lục Tề Nam đến bể bơi, bên cạnh còn có mấy cái súng nước nữa:


- Lục baba, chúng ta chơi trò bắn súng nước đi.

Bàn tay nhỏ bé non nớt đó cầm vào tay của hắn mà vung đi vung lại. Hành động nũng nịu thật đáng yêu giống y như mẹ mình vậy. Lục Tề Nam không thể miễn dịch nổi trước sự đáng yêu của Thiên Lam, đành nói:

- Được, baba chơi với con.

Lục Tề Nam mỉm cười ấm áp rồi bế con bé lên chọn đồ chơi. Thế là hai bố con chơi thật vui vẻ. Con bé Thiên Lam thích thú bắn toàn nước lên người hắn khiến bộ âu phục sang trọng bị ướt sũng.

- Haha, baba Lục thua rồi. Haha.

Con bé cười lớn, Lục Tề Nam liền giơ hai tay đầu hàng:

- Baba chịu thua, Tiểu Thiên Lam giỏi quá.

Lục Tề Nam cúi người xuống xoa đầu con bé. Hành động âu yếm như lúc hắn đang cưng nịnh Khả Như vậy. Đối với hắn, con của Khả Như cũng là con của hắn.

Lúc đó, Khả Như mới ngủ dậy, nghe thấy tiếng chơi đùa của Thiên Lam, Khả Như liền bước đến chỗ bể bơi. Cô há hốc mồm, không thể ngờ rằng người trước mặt mình chính là là Lục Tề Nam? Lục Tề Nam lại chơi trò bắn súng nước với con nít ư?

Toẹt!

Đang mải mê ngắm khuôn mặt điển trai của Lục Tề Nam, trong phút chốc không để ý cô đã bị Khả Thiên Lam bắn nước vào người. Đột ngột như vậy khiến cô giật cả mình, váy ngủ trên người cô ướt một mảng. Rồi cô từ giật mình rồi chuyển sang tức giận:

- Khả Thiên Lam! - Có phải cô chiều hư con bé rồi không? Hừm.

- Lêu lêu, mami ra đây đuổi con nè.


Con bé lè lưỡi ra cực đáng yêu rồi chạy ra nấp sau lưng Lục Tề Nam. Khả Như nhanh chóng chạy đuổi theo con gái. Thế là một màn đuổi bắt của một gia đình hạnh phúc diễn ra. Cả ba đều đang vui vẻ chơi đùa với nhau, nhưng bỗng nhiên Khả Như trượt chân rơi xuống bể bơi:

- A. - Cô hoảng hốt vô cùng.

- Cẩn thận.

Nhanh chóng, Lục Tề Nam đã đỡ lấy cô. Cả hai cùng ngã xuống nước. Đứng dưới bể bơi, áo quần của cô và hắn vốn đã ướt rồi bây giờ thêm ướt xẹp hơn nữa.

Lục Tề Nam ôm lấy eo nhỏ của cô, giúp cô giữ thăng bằng. Sau khi đã hoàn hồn lại, cô vội vàng muốn đẩy Lục Tề Nam ra, nhất là bàn tay hắn đang đặt trên eo nhỏ của cô.

- Lục...Tề Nam.

Lục Tề Nam thấy cô có ý định muốn đẩy mình ra thì liền ghì chặt vai cô, bắt cô ngẩng đầu lên nhìn hắn. Đứng đối diện nhau, hai mắt nhìn nhau không chớp. Váy ngủ mỏng manh trên người cô đã nhanh chóng bị ướt hết cả rồi. Giờ đây thân hình quyến rũ của cô xuyên qua lớp áo ngủ mỏng manh trông thật mê người:

- Em có sao không? - Lúc này Lục Tề Nam mới chịu mở miệng, nhưng mắt vẫn không rời khỏi người cô dù chỉ một giây.

Khả Như lí nhí trả lời, cô không dám nhìn thẳng vào Lục Tề Nam.

-Em...em không sao.

Bị Lục Tề Nam nhìn chằm chằm như vậy, cô có chút không quen cho lắm, cảm thấy khó chịu vô cùng. Cô cúi mặt mình xuống, dường như khuôn mặt kiều diễm đã ửng hồng từ lâu rồi.

Ánh mắt nóng rực của Lục Tề Nam vẫn cứ nhìn cô chằm chằm, rồi cuối cùng ánh mắt hắn rơi xuống phần ngực căng tròng đang lúc ẩn lúc hiện qua lớp áo ngủ mỏng manh đã bị ướt của cô.

Khả Như hoảng hốt che ngực mình đi, xấu hổ chẳng dám ngẩng mặt lên.


- Khả Như!

Lục Tề Nam dùng ngón tay thon dài nâng cằm cô lên, bàn tay còn lại ôm chặt eo nhỏ của cô hơn. Động tác thân mật đến nỗi khiến cô không làm chủ được cảm xúc của mình, trái tim nhỏ bé cứ như sắp bay khỏi lồng ngực luôn vậy.

- Con nhỏ còn ở đây, anh đừng làm bậy.

Cô cảnh giác mà nói. Khả Thiên Lam đứng bên trên nghịch súng nước cũng chẳng thèm để ý đến tư thế của hai người như nào. Nghe Khả Như nói như vậy, khoé môi Lục Tề Nam cong lên cười tà mị:

- Làm bậy? Làm bậy là làm gì cơ?

Vừa nói, Lục Tề Nam vừa cúi thấp xuống, đỉnh đầu của hắn chạm nhẹ lên trán cô. Đôi môi hắn chỉ cách cô khoảng 7-8 cm thôi.

Khả Như câm nín, lại rơi vào cái bẫy của hắn rồi. Đúng là cái miệng nhỏ thật đáng chết.

- Thì...sao mà em biết được...

- Thật sao? Em không biết mà lại đi nói là "đừng làm bậy" ư?






Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi