YÊU EM THÊM LẦN NỮA



Bầu không khí trong xe nóng rực tới nỗi có thể đốt cháy được cô, cả cơ thể cô bị kích thích liên tục. Nhưng chút lí trí còn xót lại trong đầu óc cô, cô liền cố đẩy Lục Tề Nam ra. Bàn tay nhỏ bé yếu ớt vô lực chống lên lồng ngực hắn, nhưng dường như cô không tài nào ngăn hắn lại được. Lục Tề Nam nhân cơ hội mà chụp lấy bàn tay nhỏ của cô, khe khẽ cắn.

- Ưm...

Khuôn miệng nhỏ khẽ bật lên những âm thanh yêu kiều, chỉ bị Lục Tề Nam cắn nhẹ một cái thôi mà cô cũng có thể nhạy cảm tới vậy. Cả cơ thể nhỏ đang run rẩy trước những hành động âu yếm của hắn. Hai má cô đỏ bừng, thật đáng xấu hổ. Một thời anh minh của cô, nay đã bị Lục Tề Nam dụ dỗ tới nỗi này.

Lục Tề Nam nở nụ cười yêu nghiệt, cúi xuống nhìn cô gái nhỏ dưới thân đang bị mình trêu chọc cho tới xấu hổ đỏ hết mặt. Hắn giơ tay lên, từng ngón tay thon dài khẽ vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp của cô, rồi hắn cất tiếng bên tai cô:

- Đùa em chút thôi.

Đùa? Hừ, cái được gọi là đùa của Lục Tề Nam đây sao? Thật là quá đáng, trêu chọc cô như vậy hắn thấy vui lắm hả. Cô ấm ức cắn môi mình, không thể nói nên lời. Khuôn mặt nhỏ dễ thương quay sang chỗ khác, hờn dỗi.


Lục Tề Nam véo hai má phúng phính của cô, rồi mới ngồi cẩn thận lên ghế lái. Hắn bắt đầu khởi động xe và trở về nhà. Suốt đường đi, cô vẫn còn tức giận vô cùng, không thèm quay sang nhìn hắn lấy một lần.

Nhưng cô đâu hề biết, về tới nhà, hắn sẽ càng làm những việc xấu xa hơn nữa. Hắn chỉ nói tạm tha cho cô trong xe, chứ đâu có nói là đêm nay sẽ tha cho cô?

Về tới biệt thự, Lục Tề Nam bước ra và mở cửa xe cho cô. Không để cô tự bước xuống, hắn lập tức bế bổng cả cơ thể nhỏ của cô lên, môi mỏng khẽ nhếch mà cất lời trêu chọc cô.

- Còn giận sao?

Cô không nói gì, chỉ quay sang chỗ khác. Nhưng cô vẫn mặc cho cơ thể mình bị hắn bế lên, tùy ý bước lên phòng ngủ của cả hai. Câu đó hắn còn hỏi được sao, đương nhiên là giận rồi. Hắn biết rõ cơ thể của cô rất nhạy cảm, tất cả đều là do hắn "luyện tập" cho cô mà thành. Thế mà hắn vẫn ung dung làm chuyện xấu đó ở trong xe.

Ai mà biết được người ngoài đi qua có nhìn thấy hay không chứ?

Lục Tề Nam thô lỗ đá cửa phòng ra rồi đạp vào, hắn đặt cô xuống chiếc giường lớn êm ái rồi lập tức đè lên cơ thể cô. Khả Như không kịp trở tay trước hành động bất ngờ của hắn, lúc cô hoàn hồn lại thì bờ môi đáng thương của cô lại tiếp tục bị hắn hành hạ rồi.

Không phải là hắn nói sẽ tha cho cô ư? Hay là do cô quá ngây thơ, cứ thế mà tin lời của một con sói xảo quyệt.

"Đàn ông thật không nên tin."

Cô ấm ức vô cùng, quẫy đạp nhưng Lục Tề Nam còn nhanh hơn cô nữa. Hắn luồn tay vào bên trong váy dạ hội đắt tiền, xấu xa xoa nắn từng nấc thịt trên cơ thể cô. Cô khẽ ưỡn người lên đầy khó chịu, cái miệng nhỏ liên tục thở dốc.

- Lục Tề Nam, anh mau dừng lại đi...


- Hừ.

Có vẻ như thế này chưa đủ kích thích, hắn lập tức dùng lực xé bỏ bộ váy đắt tiền trên người cô khiến cô hốt hoảng vô cùng:

- A, nó đắt tiền lắm đó.

- Hừ, cái thứ vô bổ này không quan trọng bằng đêm nay của hai chúng ta.

Đúng rồi, cô chợt quên mất là hắn giàu cỡ nào, chiếc váy này đối với hắn chẳng là gì cả. Bàn tay hắn vẫn tiếp tục tiến tới nơi nhạy cảm giữa hai chân cô, khe khẽ vuốt ve nơi mẫn cảm đang run rẩy đó.

- Ưm...

Cô thở dốc đầy khó chịu, dường như biểu cảm của cô khiến Lục Tề Nam hài lòng vô cùng. Hắn lại cúi xuống hôn nơi đẫy đà của cô, bàn tay còn lại uốn nắn nó tạo thành đủ kiểu hình. Khả Như xấu hổ vô cùng, cô ước gì lúc này có một cái hố để cô chui xuống mà thôi.

Lục Tề Nam cười tà mị, thủ thỉ bên tai cô:

- Thích không? Nãy giờ không phải em đang mong cái này sao?

Thú thật hắn rất thích những khi trêu chọc cô, vừa nói bàn tay ở bên dưới vừa ấn nhẹ, rồi mạnh mẽ tiến vào bên trong khu rừng bí ẩn trong cô.

Khả Như cắn môi mình, lắc lắc đầu:

- Mong cái đầu anh, lưu manh...ưm...aaa...


Lục Tề Nam nở nụ cười xấu xa, hắn cho thêm một ngón nữa vào trong cô, đột ngột tiến vào như vậy khiến cô không kịp trở tay. Cô có thể cảm nhận được nơi mẫn cảm của mình đang ươn ướt, dịch thủy bắt đầu chảy ra. Cả cơ thể cô lại run rẩy.

- Miệng nói không thích, nhưng xem ra là cơ thể em không nghe lời rồi.

Hắn rút ngón tay mình ra, giơ lên trước mặt cô mà trêu chọc. Cô lúc này đã bị chọc cho xấu hổ nóng hết cả mặt, khuôn mặt xinh đẹp của cô nhăn nhó, không dám nhìn hắn.

Lục Tề Nam đẩy nhanh tốc độ, nhanh chóng cởi bỏ những thứ còn đang cản trở mình. Hắn dùng tay tách hai chân cô ra, cố chen vào nơi sâu thẳm nhất trong cô. Hai chân thon dài của cô vô lực, như một phản xạ tự nhiên mà quấn lấy thân hắn.

Mỗi đợt ra vào của hắn khiến cho cô như chết đi sống lại vậy, nhưng rồi cảm giác đau đớn cũng dần qua đi, thay vào đó là những khoái cảm mãnh liệt.

Khả Như dường như đã mất hết lí trí, cô nắm chặt lấy ga giường, liên tục thở dốc. Hắn mạnh mẽ quá, cô thật sự không thể chịu nổi sự mạnh mẽ đó. Bây giờ cô rất mệt mỏi rồi. Cô và hắn cứ thế quấn quýt bên nhau cho tới gần sáng.

Khi Lục Tề Nam chịu tha cho cô thì cô lúc này rũ rượi như búp bê bị nhào nát, những sợi tóc ươn ướt dính lên mặt khiến cho cô càng thêm phần quyến rũ. Lục Tề Nam khẽ vuốt ve khuôn mặt cô, vén mái tóc cô ra đằng sau. Rồi hắn bước vào phòng tắm, lấy khăn ấm ra lau người cô cho dễ chịu hơn. Sau đó hắn mới ôm cô đi ngủ.






Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi