YÊU EM THÊM LẦN NỮA



- Thôi được rồi, cô đừng có nhắc về anh ấy nữa. Tôi...tôi muốn nghỉ ngơi một chút.

Khả Như khéo léo đuổi Tiểu Lan đi. Tiểu Lan đành phải đi ra, nhưng vẫn không quên nhắc Khả Như cô ăn uống đầy đủ.

- Nhưng mà phu nhân nhớ ăn chút gì đó nha.

- Ừm, ừm, biết rồi.

Sau khi Tiểu Lan rời khỏi, Khả Như lại trở về giường ngồi, đầu óc cô suy nghĩ tới những lời nói mà khi nãy Tiểu Lan nói với cô. Đột nhiên cô cảm thấy nhớ Lục Tề Nam quá, thật muốn gọi điện cho hắn. Nhưng định cầm điện thoại lên, ý nghĩ đó của cô đã nhanh chóng bị dẹp đi.

- Được rồi, kệ đi. Anh ấy chắc cũng chẳng nhớ tới mình đâu.

1 tháng sau.

Quán bar lúc này vô cùng nhộn nhịp, khuôn mặt xinh đẹp của Lina đang nhăn nhó lại, dường như là cô đang cố tìm kiếm bóng dáng của ai đó. Từng bước đi của cô gấp gáp vô cùng.


Jikey lại đang ngồi uống rượu, bên cạnh anh ta còn có mấy cô nàng ăn mặt sexy, nóng bỏng. Lina tìm mãi cuối cùng cũng thấy Jikey rồi, mặt cô hằm hằm bước tới trước mặt Jikey.

Nhưng anh không hề để ý tới sự có mặt của cô vào lúc này. Lina tức giận quá, cô giơ ly rượu vang lên hất vào mặt anh.

- Anh...anh còn dám ở đây chơi sao?

Ánh mắt Jikey có chút ngạc nhiên khi ngước lên, thấy người phụ nữ đứng trước mặt mình chính là Lina. Anh giơ tay lên lau mặt, rồi cười hời hợt.

- Em đến tìm anh sao? Ồ, thật là bất ngờ.

Cũng có ngày Lina chịu đi tìm anh sao? Thật đáng bất ngờ mà.

- Câm miệng cho tôi.

Lina tức điên người, trước khi tới bar tìm Jikey, cô đã nghĩ ra rất nhiều lời thoại để chửi anh cơ mà. Nhưng tại sao lúc này, khi cô đã đứng trước mặt anh rồi, nhưng cô lại không tài nào chửi được anh lấy một câu. Khuôn mặt đẹp trai đến yêu nghiệt kia, thật sự đã khiến cho những câu chửi bới vốn cô đã chuẩn bị sẵn để mắng anh, giờ đã bay đi mất tiêu rồi.

Đứng một lúc mà không biết nên mắng chửi anh thế nào, cô ấm ức quá òa khóc.

- Anh...anh là đồ tồi...hức hức.

Hôm nay lúc đang ăn cơm, đột nhiên Lina cảm thấy buồn nôn vô cùng, cộng với việc kì kinh nguyệt của cô đã trễ mấy ngày rồi. Thế là cô lập tức đến bệnh viện và khám xem sao?

Quả nhiên, Lina đã mang thai rồi. Lần đầu của cô, không ngờ lại trúng thưởng độc đắc.

Jikey thấy Lina ấm ức khóc lóc, anh hoảng loạn vô cùng, vội vã muốn dỗ dành cô.

- Sao...sao em lại khóc. Thôi, nín đi nào.

- Anh là đồ tồi, tôi đã có thai rồi đó.


Lina liên tục đập loạn xạ lên lồng ngực anh, mắng chửi anh đủ thứ. Jikey bất ngờ vô cùng khi nghe câu này của Lina, rồi sau đó hai mắt anh sáng lên. Anh ôm chặt Lina, hỏi lại cho chắc:

- Thật sao? Là thật sao?

Vì cớ gì mà anh lại vui đến vậy chứ?

- Huhu, bây giờ anh nói tôi nên làm sao đây hả?

- Còn làm sao chứ, cưới thôi.

Jikey thừa cơ hội mà giở trò lưu manh, khiến cho Lina tức giận vô cùng. Cô lườm anh một cái, cô đã đồng ý đâu chứ?

- Tôi còn chưa đồng ý cơ mà.

Với lại anh có cầu hôn cô đâu?

Jikey nở nụ cười yêu nghiệt, ôm chặt cô vào lòng, thủ thỉ bên tai cô:

- Khi bụng to mặc váy cưới sẽ rất xấu.

-...

...

Lục Tề Nam vừa xuống máy bay, hắn thật sự đã đi công tác một tháng rồi đó. Suốt 1 tháng, Khả Như không hề liên lạc với hắn, thậm chí còn không thèm gọi lấy một cuộc. Lục Tề Nam tức tối vô cùng, nghe vệ sĩ báo cáo lại là cô vẫn sống ở Lục gia, không có biểu hiện gì khác thường cả.

Lục phu nhân cũng coi như không có sự tồn tại của Khả Như ở nhà, thường hay rủ Tiêu Ái Như đi mua sắm, rồi du lịch, nên Khả Như cũng không bị làm khó nhiều. Chỉ là, nhiều lúc cô nghĩ và thấy tủi thân mà thôi.

Chính vì Tiêu Ái Như thường xuyên ra ngoài, con trai cô ta mới buồn chán vô cùng. Lúc đầu Tiêu Nhất Thiên chơi rất thân thiết với Thiên Lam, rồi cuối cùng cũng thân thiết với Khả Như. Thằng bé rất quý cô, suốt ngày bám lấy cô như bám lấy mẹ. Ai mà không biết thì cứ tưởng Khả Như cô sinh đôi cũng nên.


Quách Dương Thần báo cáo lại mọi việc trong nhà, gồm những chuyện có liên quan tới Khả Như cho Lục Tề Nam nghe, hắn chỉ gật đầu. Ít ra trong thời gian hắn đi công tác, cô cũng không dám ra ngoài gặp "chồng cũ".

Nhưng Lục Tề Nam không hề biết, là hắn đã hiểu lầm cô rồi. Đối với cô, cô thực sự đã quên Cố Đông từ lâu. Bây giờ trong lòng cô, chỉ có mình hắn mà thôi. Nhưng chính cô cũng không hề nhận ra điều này.

- À, có kết quả xét nghiệm DNA chưa?

Lục Tề Nam sực nhớ ra chuyện này, hắn đã giao cho Quách Dương Thần vào một tháng trước rồi. Quách Dương Thần lập tức trả lời:

- Đã có rồi ạ.

- Đến bệnh viện kiểm tra đi, tôi muốn mọi thứ phải chuẩn xác.

- Vâng thưa thiếu gia.

Tại bệnh viện.

Lục Tề Nam cầm trên tay bản kết quả xét nghiệm DNA của Tiêu Nhất Thiên, trong đó có gi "Tiêu Nhất Thiên và Lục Tề Nam là quan hệ huyết thống, tỉ lệ 99%". Xem ra không phải là Tiêu Ái Như nói dối rồi.

Nhưng sao trong lòng hắn vẫn cảm thấy có gì đó không đúng, mặc dù sự thật ở ngay trước mặt mình. Hắn thật sự không có chút ấn tượng nào đối với Tiêu Ái Như cả, một chút cũng không.






Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi