YÊU EM THEO CÁCH CỦA ANH

Ánh mắt Chính Quân thành khẩn nhìn hai người, chỉ sợ bọn họ lại không đồng ý, anh liền nói thêm

- Cháu thật sự rất thương Mạnh Nhi, sau này sẽ cố gắng bảo vệ và yêu thương em ấy nhiều hơn nữa. Cháu biết đối với hai người, tuổi trẻ thường rất bồng bột thiếu suy nghĩ chính chắn. Cháu biết là bây giờ nói bằng miệng sẽ không tin, chỉ cầu xin hai người để em ấy ở bên cháu, thời gian sẽ chứng minh lời cháu nói!!

Mạnh Nghiêm vỗ vỗ tay vợ mình, ngụ ý bảo rằng em nói thay anh đi!! Tiểu Thiên gật đầu, hướng Chính Quân mà Mạnh Nhi nhẹ giọng

-Hạt Sen con đứng lên đi, có chuyện gì chúng ta cùng nói, người mang thai quỳ lâu không tốt

Mạnh Nhi được ba gọi nhũ danh cũng không đứng lên, chỉ có khóc thút tha thít cầu xin

- Con không đứng lên đâu, Quân vẫn còn quỳ ở đây, Mạnh Nhi lại làm sai, sao có thể đứng được!!

Chính Quân sợ cậu quỳ nhiều lại đau chân, nhẹ nhàng nắm tay cậu trước mặt hai vị thân sinh họ Khang, dỗ dành

- Em đang mang thai, đừng có khóc nữa. Mau theo lời hai chú ngồi lên ghế đi, không khéo lại tổn hại cho sức khỏe cùng con, anh không sao, nam nhi quỳ một chút không chết đâu

Mạnh Nghiêm nhìn hai nhóc con này cứ anh anh em em trước mặt mình, đành phì cười nói

- Được rồi!! Nãy giờ chúng ta cũng chưa trách mắng hai đứa mà. Yên tâm, ta biết nên làm gì. Hai đứa ngồi lên ghế ngay ngắn đi!!

Chính Quân như được đại xá, vội vàng đỡ Mạnh Nhi sang ghế đối diện, rồi lại lấy khăn giấy trên bàn lau nước mắt cho cậu, đoạn tay run run chờ kết quả cuối cùng hai người kia phán cho mình

Tiểu Thiên nói

- Dù sao chuyện cũng đã lỡ, bản thân chú và Mạnh Nghiêm cũng là người đồng tính cho nên việc hai đứa yêu nhau cũng sẽ không ngăn cản. Trong bụng Mạnh Nhi lại mang dòng máu của cả hai gia tộc, dù gì cũng là một sinh linh nhỏ bé muốn đến thế gian, là cốt nhục của hai đứa. Cho nên chúng ta đồng ý, chỉ là cháu vẫn phải tiếp tục đi học để thành tài, có đầu óc mới quản lí được công ty lớn,Mạnh Nhi nghỉ sinh con,đến năm sau thi đại học vẫn đúng tuổi của thằng bé,vì vậy chuyện này cũng chẳng ảnh hưởng gì. Chỉ là Chính Quân, cháu nhất định phải ở rể nhà ta!! Tiểu Hạt Sen dù gì cũng là con cưng, ở lại đây ta vẫn thấy yên lòng hơn!! Có được không??

Khúc Tiểu công và Khang Mạnh Nhi nghe được lời chấp thuận từ hai vị thân sinh liền vui mừng đến độ tay chân luôn cuống. Anh đứng lên, cúi gập đầu cảm ơn hai người

- Con cảm ơn hai người nhiều lắm!!con sẽ cố gắng học hành hơn, ở rể cũng được Mạnh Nhi đi đâu con theo đó!!

Mạnh Nghiêm đỡ nắm tay Tiểu Thiên vừng vàng đứng lên, xoay người đi ra cửa, miệng nhàn nhạt để lại vài câu

- Đã là người nhà thì nên gọi cha và ba rồi, chúng ta cùng đi xuống thông báo cho mọi người một tiếng

Mạnh Nhi cảm nhận thái độ dễ chịu của cha và ba, nỗi sợ hãi ban nãy liền biến mất, chỉ còn lại nụ cười vươn trên khóe môi, Chính Quân thì lén sau lưng hai người hôn lên trán cậu, sau đó bốn người cùng nhau lần lượt đi xuống

Người nhà họ Khúc thấy con trai mình vẫn lành lặn bước từng bước, lại nhìn khuôn mặt tươi như hoa của nó, liền biết mọi chuyện thành công cả rồi, Uy Vũ nhẹ thở hơi ra, bước chân vừa chạm xuống bậc thang cuối cùng, Mạnh Nghiêm căn dặn

- Chính Quân đến chào ông cố, ông nội bà nội và ông bà ngoại đi. Còn Mạnh Nhi mau chào cha mẹ chồng một tiếng nào

Khang Đông nghe cháu trai mình tuyên bố như vậy, mười phần là hiểu ra chuyện, bàn tay nắm lấy cây gậy run run mắng

- Nghiêm con bị điên sao?? Ông nội không cho phép chuyện này, chắt của ông không cần gia đình nhà đó đâu. Gia sản của ta để lại đủ để nuôi đứa bé!! Cái nhà này đừng ai chạm đến chắt của ta, mau cút hết đi

Mạnh Nghiệm âm giọng đều đều phát ra đáp lại

- Ông nội, không lẽ người lại quên lời bà ngoại con nói, người đã quên vụ tai nạn khiến cháu suýt mất đi vợ mình. Người đã quên Uy Vũ của nhà họ Khúc đã một tay giúp chúng ta có Mạnh Nhi hay sao?? Ông nội, hai đứa nó đã có con với nhau, không lẽ người định đứa bé sinh ra mà không có tình yêu thương đầy đủ từ cha nó sao?? Người nỡ nhìn Mạnh Nhi khóc h??

Từng lời nói như đánh trúng trọng tâm của Khang Đông, nhớ lại những chuyện mình từng vấp phải, không còn cách nào khác, ông liền hít một hơi thật sâu để lấy lại bình tĩnh, nói

- Xem như miệng cháu giống hệt bà xui đã mất đi. Thằng quỷ con kia, mau đến hành lễ với ta và mọi người nhanh lên. Ngươi mà dám làm cháu ta khóc thì liệu hồn ăn gậy đó

Bầu không khí cùng thế cục đã ổn định, Chính Quân bên này đi đến hành lễ với từng người nhà họ Khang và họ Lục, nhìn bên nội ngoại đều chỉ mỉm cười hiền lành anh biết mình đã qua ải thành công rồi

Bên này nhà họ Khúc tiến đến chỗ Mạnh Nghiêm và Tiểu Thiên cùng nhau bắt tay, Thừa Hạo nói

- Sau này con chúng tôi phải phiền hai người!! Thật ngại quá, nếu Chính Quân có gì sai xót, mong hai người lượng thứ

Vợ chồng Mạnh Nghiêm niềm nở bắt tay đáp lại

- Đã thành người nhà!! Chúng ta đừng khách sáo!!

Chính Quân sau khi ra hành lễ xong thì liền len lẻn về đứng cạnh Mạnh Nhi, tranh thủ mọi người vẫn còn đang nói chuyện với nhau, anh liền đặt tay lên cái bụng bằng phẳng của cậu

- Sau này anh sẽ dành cả đời để thương em và con!! Một nhà ba người chúng ta sẽ hạnh phúc cùng nhau nhé!!

Mạnh Nhi cũng nhìn hắn, cười tươi như hoa gật đầu đáp lại

- Nhất định sẽ là vậy, anh là người cha là người chồng tuyệt nhất đời em và đứa bé!!

-------*****-----

Hôm qua tui đưng hai cái thông báo mà chị em tưởng truyện mới, làm mọi người mừng hụt :v nên hôm nay ra liền ra chương mới để bù nè:v

Cỏ quên nói chưa chắc là có phiên ngoại nha chị em:v

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi