YÊU EM TỪ LẦN ĐẦU GẶP NHAU


Lúc này cô rất bối rối không thể hiểu được mình đang nghĩ gì và làm gì.

Giá như có ai đó cho cô lời khuyên.

Cô không biết lên làm thế nào.

Cô gạt bỏ hết mọi suy nghĩ vu vơ sang một góc.
"Thôi không nghĩ nữa làm gì."
Thật là mệt mỏi.

Cô đứng lên ra chỗ tủ đồ lấy một bộ đồ rồi đi vào phòng tắm.

Cô ngâm mình trong nước thư giãn đầu óc cho bớt căng thẳng, nhưng lại ngủ quên mất lúc nào không hay.
Lúc này anh cũng đi đến phòng tìm cô nhưng gõ cửa lại không thấy trả lời, anh nghĩ chắc cô đã đi ngủ rồi lên quay về phòng của mình.
Gần nửa giờ đồng hồ sau đó cô bừng tỉnh dậy, liền thay đồ rồi ra ngoài.

Chắc hôm nay cô quá mệt nên gục đi lúc nào không biết.

Vừa bước ra bên ngoài, cô liền lên giường nằm mặc cho tóc vẫn ướt chưa khô.
Dần chìm vào giấc ngủ một mạch đến sáng hôm sau.
"Hôm nay cô ấy vẫn chưa dậy sao?" - Anh nhìn đồng hồ.
"Lâm tiểu thư vẫn ngủ trên phòng chưa dậy!"
Bình thường cô dậy rất đúng giờ để chuẩn bị đi làm.

Nhưng hôm nay lại dậy muộn hơn mọi khi.
"Có cần gọi Lâm tiểu thư không thiếu gia?"
"Không cần, để cô ấy ngủ đi!"
"Vâng!"
Một tiếng sau, cô mới thức dậy nhìn đồng hồ.
"Sắp muộn giờ rồi sao!"
Cô vực dậy thay đồ chuẩn bị để đi làm.


Vừa mới xuống lầu thấy anh ấy vẫn đang đợi cô để đi làm.
"Anh chưa đi làm sao?"
"Tôi không vội! Em ăn chút gì đi rồi đi làm."
Cô vẫn đang vội vì thời gian không còn nhiều lên đã đi làm luôn, bỏ luôn anh vẫn đứng đó mà không hiểu gì.
"Tôi không nghĩ em bỏ ngoài tai câu nói tôi luôn đấy.

Em đứng lại cho tôi."
Cô căn bản không nghe thấy trực tiếp lái xe đi luôn.

Cũng may cô vừa kịp đến công ty.
Cô vừa ra chỗ thang máy thì lại gặp Lý Thu Huyền với mấy cô đồng nghiệp đi cùng.

Lý Thu Huyền đứng cạnh lại bắt đầu châm chọc cô.
Nhưng cô không quan tâm vừa lúc thang máy vừa dừng cô cũng đi thẳng về phòng làm việc.
"Cô ta thế mà lại kiêu căng không nói gì, dám lơ tôi sao.

Cô cứ đợi đó cho tôi." - Lý Thu Huyền tức phát điên.
Ngay lúc cô về phòng làm việc, Lý Thu Huyền ấp ủ âm mưu khiến cho cô thân bại danh liệt.
Lý Thu Huyền bước vào phòng làm việc lấy cớ hỏi cô vài câu về công việc.

Nhưng thực chất là đang có ý định dụ cô đi cùng đến buổi party tối nay.
"Giám đốc Lâm tối nay rảnh không? Tôi định mở bữa tiệc nhỏ ngoài trời không biết giám đốc Lâm thế nào?" - Cô đương đương đắc ý cười thầm.
Cô cũng nhận ra được ý đồ của Lý Thu Huyền bèn đồng ý.
"Được thôi! Tôi cũng sẽ đi cùng góp vui."
"Vậy 8 giờ tối nay tại nhà hàng S nhé giám đốc Lâm"
"Cứ vậy đi!"
Lý Thu Huyền cười thầm vì cá đã cắn câu mà không phát hiện điểm bất thường trong những câu nói đầy sơ hở như vậy.
"Vậy tôi về làm việc đây.

Hẹn gặp giám đốc Lâm vào tối nay."
"...."
Cô không nói gì chỉ mỉm cười cho qua.

Cô cũng phát hiện ra ẩn ý trong những câu nói đó nên đã đồng ý.

Để xem cô ả sẽ làm gì.
Nhưng để tăng thêm phần thú vị cô cũng không quên rủ ai đó đi cùng cho vui.

Cô liền lấy điện thoại ra gọi cho người đó.

Nhưng cô không biết người đó tâm trạng bây như thế nào?
"Em còn biết gọi cho tôi sao?" - Anh lạnh nhạt nói qua điện thoại.
"À...tôi có chuyện muốn nói thôi.

Không biết anh có ý nghe không." - Cô ngập ngừng nói.
"Tôi cho em 3 phút trình bày."
"Chả là...tối nay tôi có hẹn một bữa tiệc nhỏ không biết anh có hứng thú đi cùng không?"
Cô không biết câu cô vừa nói ra có chọc tức đại ác ma hay không.

Vì sáng cô không mảy may ngó lơ anh ta, không biết anh ta có...
"Được! Tôi sẽ đi cùng em, có những ai tham gia bữa tiệc."
"À...thì có đồng nghiệp công ty với cả bạn của Lý Thu Huyền cũng đến."
"Nam hay nữ."
"Chắc có cả nam và nữ."
Cô nói xong anh trực tiếp cúp máy, cô chưa hiểu chuyện gì nhưng chỉ nghĩ đại khái là anh ta đã đồng ý.
"Không ngờ mèo hoang nhỏ đã đồng ý đi với cô ta đi đến bữa tiệc, mà còn có những nam nhân khác nữa." - Anh nổi giận tỏa sát khí khắp phòng.

Anh trợ lý đứng bên cũng muốn ra khỏi phòng cầu cứu bên ngoài.

Anh không biết ai lại chọc tức đại ác ma này nữa chứ, là cao nhân phương nào vậy.
Thời gian trôi qua cũng nhanh, chưa gì đã sắp 8 giờ rồi.

Cô cũng thu sếp công việc để đến bữa tiệc như đã hẹn.

Vừa ra khỏi cửa phòng, xuống dưới sảnh công ty vừa đúng lúc anh ta cũng đã ở dưới sảnh đứng chờ.
Cô nhìn thoáng qua một lượt thấy anh ta hôm nay rất khác ăn mặc chói lóa hơn mọi khi, phong cách quý tộc toát lên vẻ đẹp quý phái.
"Anh lúc nào đi dự tiệc cũng ăn mặc vậy sao?"
"Tôi không nghĩ em lại không thích!"
"Không hẳn vậy! Thôi đi không muộn."
Hai người đi cùng nhau đến bữa tiệc, nhưng để thuận lợi cho việc xem kịch cô đã đưa anh một chiếc mặt nạ đeo vào, để tránh việc không hay ập tới.
"Anh đeo cái này vào đi!"
"Vì sao..."
"Vì tôi không muốn có rắc rối xảy ra nên anh sẽ vào với tư cách là bạn đi cùng của tôi."
Anh cũng đoán được bữa tiệc này có gì đó không đúng lắm, liền ra hiệu bảo trợ lý lén đi điều tra.
"Được rồi! Chúng ta vào trong thôi."
Vừa bước vào Lý Thu Huyền đã đợi sẵn cô bên ngoài rồi.
"Giám đốc Lâm đến rất đúng hẹn.

Không biết người đàn ông đi bên cạnh cô là ai?"
"À đây là bạn của tôi.

Tôi rủ đi cùng cho vui."
"Vậy được thôi.

Chúng ta vào nhập hội thôi nhỉ."
"Được!" - Cô liền đổi giọng.
Bước vào bên trong không hẳn đây là một bữa tiệc nhỏ, nó nằm ngoài dự tính của cô.

Rất nhiều người khác cũng đến, số ít là người công của công ty còn lại là những người cũng rất có tiếng ở thành phố cũng đến.
"Anh có quen ai trong bữa tiệc này không?"
"Có nhưng không nhiều.

Nhưng sao cô ta lại quen biết nhiều người có tiếng trong thành phố đến vậy...?" - Anh đoán có gì đó cũng không đúng, thế lực phía sau Lý Thu Huyền không hề tầm thường.
"Không biết bữa tiệc này có chủ ý gì." - Cô cũng đang thắc mắc.
"Chúng ta cứ quan sát trước đã."
"Ừm..."
Lý Thu Huyền cũng thấy người đi bên cạnh Lâm Nguyệt Lam có điểm bất thường.


Ăn mặc không hề giống một người bạn bình thường.

Nhưng để không làm hỏng chuyện của cô ả đã đi đến bên Nguyệt Lam kéo đi cùng.
"Giám đốc Lâm chúng ta sang bên kia đi."
"...."
Cô bỏ tay khỏi ảnh và đi theo cô ả.

Đến bên bàn rượu, cô ta cầm một ly và đưa cho cô một ly.
"Không biết giám đốc Lâm thích uống loại rượu gì.

Nên tôi lấy cho cô một ly rượu nhẹ vậy."
Thấy ly rượu không bình thường cô cũng chỉ giả vờ uống, để cô ta tin là cô đã uống hết ly rượu.¹
"Rượu này không tồi.

Nhưng tôi có thể biết tên loại rượu này không."
"Đây là rượu vang hoa quả.

Tôi không biết là giám đốc Lâm cũng thích loại này."
Hai người đứng trò chuyện với nhau một lúc rồi Lý Thu Huyền viện cớ rời đi, một lát sẽ quay lại.
Anh đứng đằng xa quan sát tất cả.

Nhưng không hề phát hiện điểm gì bất thường.

Cùng lúc này trợ lý của anh cũng gọi đến.
"Thưa sếp! Đúng như những gì sếp đoán bữa tiệc này không bình thường.

Đặc biệt có rất nhiều người có tiếng cũng đến.

Nhưng có vẻ họ không đúng luôn chỉ nhìn về một phía là chỗ Lâm tiểu thư đang đứng..."
"Tôi biết rồi!"


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi