YÊU KHÔNG THỂ YÊU

Chương 114

Ngày hôm sau, Liêu Phàm nói với tôi, giới kinh doanh ở Dương Thành đã bắt đầu đồn đoán, Trang Dật Dương không hợp với việc lấy vợ, một người đàn ông trong vòng nữa năm hai lần đám cưới đều xui xẻo đến mức như vậy, đúng là người đầu tiên.

Tôi nên cảm thấy may mắn vì hôm qua không ai nhận ra tôi, nếu không thì lại có thêm nhiều chủ đề, mặc dù tôi không phải nhân vật quan trọng, nhưng lại có thể làm bại hoại danh tiếng của Trang Dật Dương.

Tôi bảo Liêu Phàm giúp tôi đi nghe ngóng, những chuyện xảy ra sau ngày hôm qua. Tin được truyền tới là, nhà họ Châu không chấp nhận Trang Dật Dương, cũng không chấp nhận Trang Dật Thần, mọi thứ đều phải đợi có kết quả xét nghiệm DNA của đứa bé rồi mới quyết định.

Châu Tư Dĩnh làm loạn liền bị bố cô ta cho một cái tát rồi mới trung thực.

“Bất kể sau này cô ta có gả cho ai, cũng đã mang tiếng xấu ở cái đất Dương Thành này. Nếu tôi là bố của cô †a, tôi sẽ gả cô ta đi thật xa!” Giọng điệu của Liêu Phàm đối với Châu Tư Dĩnh vô cùng không vui, nhưng tôi lại nhớ kỹ trước đây anh ta muốn khai thác Châu Tư Dĩnh làm nhà thiết kế.

“Cô nàng yêu kiều trong miệng của người khác, có lẽ không hề con đứa con ra gì! Chuyện về đứa bé, vốn không thể giấu được!” Dù cho bây giờ may mắn qua được ải, vậy sau này thì sao? Tôi thực sự không hiểu Châu Tư Dĩnh muốn làm gì nữa?

Tin tôi trở lại Thành Dương, chỉ có một mình Liêu Phàm biết, đến mẹ tôi cũng không biết, nếu không thì bà ấy nhất định sẽ lèm bèm rằng tôi vì Trang Dật Dương mà không cần đến mặt mũi gì nữa.

Nếu như tôi dùng bản mặt thật của mình xuất hiện tại đám cưới, với tính cách của Khâu Lâm, tất cả những chuyện xảy ra ngày hôm qua sẽ đều đổ lên đầu tôi.

Vì vậy, tôi định ở thêm 3 ngày rồi đi khỏi, tôi ở trong khách sạn, không dám đi bất cứ đâu, không ngờ đến tối lại có người gõ cửa, tôi mở mắt mèo từ phía trong nhìn, không ngờ lại là Trang Dật Dương, sao anh ấy có thể tìm đến được đây.

Tôi đây một bụng hoài nghị, vội vàng mở cửa cho anh ấy vào, rót cho anh ấy một cốc nước nóng, trông anh ấy có vẻ rã rời.

“Quay về sao không tìm tôi ngay?”

Giọng nói của Trang Dật Dương có chút khàn khàn, nhìn thấy tôi rồi ôm lấy tôi, đặt cằm lên vai tôi.

Râu của anh ấy còn chưa cạo, cọ vào vai tôi rất khó chịu, nhưng lúc này anh ấy yếu đuối như vậy, tôi không nỡ đẩy anh ấy ra, đưa hai tay ra ôm lấy anh ấy.

“Tôi không muốn đem đến cho anh bất cứ phiền phức nào cả, tôi chỉ cần anh sống tốt. Ngày hôm đó tôi cũng có mặt, tôi muốn đến an ủi anh, nhưng không có tư cách gì!” Tôi không biết phải nói gì mới có thể khiến anh ấy dễ chịu hơn.

“Tôi biết, em ngồi bên cạnh Liêu Phàm!” Những lời Trang Dật Dương nói ra khiến tôi vô cùng kinh ngạc.

Sao anh ấy lại biết, hôm đó tôi lén lút về nước, hơn nữa còn cố tình hóa trang.

“Bây giờ anh định thế nào?” Đợi anh ấy bình tĩnh lại ngồi xuống một bên, tôi mới mở lời hỏi, dự định của anh ấy cũng liên quan đến quyết định của tôi. Sự tình thành ra như ngày hôm nay, không phải là điều anh ấy muốn, cũng không phải là điều tôi muốn.

“Đứa bé đó không phải con của tôi, nhưng bọn họ ép tôi phải nhận nó, vì vậy ông nội mới ép tôi phải kết hôn ngay. Để có thể nhanh chóng đạt được mục đích, tôi ích kỷ đồng ý với quyết định này. Thậm chí còn nghĩ sẽ lợi dụng đứa bé này để chuẩn bị cho việc li hôn sau này. Vì vậy, mọi việc thành ra như vậy, lỗi thực sự là ở tôi!” Trang Dật Dương giải thích về chuyện đứa bé giữa anh ấy và Châu Tư Dĩnh.

Quả nhiên là như vậy, tại sao Châu Tư Dĩnh lại có thể làm như vậy nhỉ? Nếu nói rằng cô ta không yêu Trang Dật Dương, tôi là người đầu tiên phản đối!

Nhưng yêu một người đàn ông, tại sao không thể vì anh ta mà giữ thân? Hết lần này đến lần khác, trở thành người phụ nữ mà không người đàn ông nào có thể yêu nổi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi