YÊU MỘT ĐƯỢC HAI - CÔ VỢ CỦA LỤC TỔNG


"Con ả thối này, mày dám không cần súng cơ đấy đừng tưởng bố mày không dám giết mày!"
Cô gái không thèm để vào tai, đưa tay ngoắc ngoắc ngón tay với người đàn ông kia.
Giờ phút này, vẻ mặt của gã vô cùng phẫn nộ, cái đám mắt xanh mũi lõ này rõ ràng muốn om chết bọn họ, thật tức chết mà, gã cũng không nghĩ nhiều, muốn chết thì ông cũng phải theo con ả này làm đệm lưng!
Nghĩ đến đó, gã ta gào lên lập tức chạy về phía cô nàng ngoại quốc giơ nắm đấm lên muốn đấm vào đầu của cô ta.
Nhưng không đợi gã ta đến gần, cô nàng kia đột nhiên vụt lên với tốc độ vô cùng nhanh, nhanh đến nỗi gã đàn em của Thạch Tiêu còn không rõ chuyện gì liền cảm thấy một cơn đau dữ dội truyền lên từ dưới cằm, rồi cả người gã bay đi như con diều đứt dây, đập vào cái cột sắt đằng xa nghe đánh "rầm" một cái.
"Ộc...!mày...!mày..."
Gã ta cố gắng gượng bò dậy nhưng thử mấy lần đều không được, hàm răng bị đá nát bét khiến khuôn mặt đầm đìa máu tươi, ngay cả hai cái răng cửa cũng mất, thế nên lúc gã ta nói mới ồm ồm không rõ nghĩa.

Gã kia không nhìn thấy rõ động tác của cô nàng nhưng Hùng Chí và Thạch Tiêu đều thấy rõ rành rành, không chờ tên kia đến gần cô gái đó đã giơ chân lên đá một cái vừa nhanh vừa tàn nhẫn thẳng vào cằm gã ta, lực của cú đá này cực kì lớn, chắc chắn đã từng được huấn luyện chuyên nghiệp với cường độ cao!
"Vừa nãy chắc là chiêu Front kick1 trong Taekwondo...!nhưng mà...!một người phụ nữ được huấn luyện về sức mạnh và sự chuẩn xác đến mức này...!thật là hiếm thấy!" Thạch Tiêu chép miệng, trong đôi mắt lóe lên tia sáng lạnh lẽo.
1 Front kick: Kỹ thuật đá bằng mặt bàn chân xuất phát từ dưới lên.
Tuy cô gái đó thân thủ cao nhưng nếu để Thạch Tiêu, cậu ta còn có mấy phần chắc chắn có thể đánh gục cô nàng, nhưng giờ phút này tất cả họng súng đều chĩa về phía cậu ta và Hùng Chí, sao có thể manh động được!
"Giết mày, không cần phải dùng súng." Cô nàng kia sắc mặt lạnh tanh lập lại bước đến đằng sau lưng gã đàn ông nọ, không để cho gã ta có cơ hội tiếp tục mở miệng cứ thế trực tiếp dẫm chết.

Gã thủ hạ thứ hai mà Thạch Tiêu mang đến thấy thế sắc mặt liền trắng bệch, không dám nói đến nửa chữ, chỉ sợ sẽ khiến cho cô gái kia chú ý đến mình.

"Ha ha ha, lợn thì vẫn cứ là lợn méo học khôn lên được, Taekwondo của Alice nhà chúng ta đã đến đai đỏ rồi đấy!" Gã trọc đầu bật cười ha hả.
"Là đai đỏ đen, chứ không phải đai đỏ1!" Cô nàng kia lườm gã trọc một cái.
1 Nếu người tập võ chưa đủ 18 tuổi mà đã đạt được trình độ của đai đen sẽ đeo đai đỏ đen đến khi đủ 18 tuổi rồi mới được đeo đai đen.
"À à là đai đỏ đen, là đỏ đen...!so với đai đỏ còn lợi hại hơn nhiều, sắp lên đến đai đen rồi nhỉ! Em nói chỉ có chuẩn!" Gã trọc vội cười cười xin lỗi.
"Rốt cuộc các người muốn thế nào?!" Hùng Chí không chịu nổi nữa gầm lên.
"Ha ha ha ha, đừng có nóng, tao muốn chơi một trò chơi vô cùng, vô cùng thú vị với lũ lợn chúng mày." Gã trọc đưa mắt ra hiệu cho hai tên đứng đằng trước.
Ngay sau đó, hai gã liền khiêng một cái thùng nặng trình trịch đến vứt dưới chân Hùng Chí và Thạch Tiêu.
"Ý gì?" Thạch Tiêu cau mày hỏi.
"Rất đơn giản, trong này có vài khẩu súng cực khó phân loại, chúng mày nhận nhầm một khẩu, tao liền giết một đứa, rất công bằng đúng không ha ha ha...".


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi