YÊU MỘT ĐƯỢC HAI - CÔ VỢ CỦA LỤC TỔNG


"Con gà bệnh ngu xuẩn! Tao nghĩ sai cái gì!" Augustine hung ác nói.
Ngay lúc này trong máy tính truyền đến một giọng cười khẽ cực kì thích thú: "Ha ha ha, thật là thú vị...!Đường Dạ, chúc cậu có một buổi tối vui vẻ."
Nói xong thì màn hình tối đen lại.
Nghe được giọng nói của người đàn ông kia, Augustine không hiểu sao có cảm giác bất an...
Người đang đứng trước mặt hắn là Đường Dạ, là cánh tay phải của Satan, là người trông coi phần cốt lõi của cả tổ chức nhưng mà...!bản thân gã lại chỉ là một tên thư sinh trói gà không chặt.
Loại gà bệnh này...!bây giờ đang lạc giữa địa bàn của hắn...!vậy thì có gì nguy hiểm...
Hừ, cứ coi như có mấy phần bản lĩnh thì liệu có thoát nổi những nòng súng này sao!
Vẻ mặt Augustine đột nhiên bộc phát vẻ tàn bạo, hắn hạ lệnh cho thủ hạ tấn công nhưng mà ngay tại lúc mắt kính được tháo xuống thì Đường Dạ như biến thành một người khác.

Anh ta gần như là chỉ một chớp mắt đã di chuyển thoát khỏi những họng súng đen ngòm kia.

Trong nháy mắt đó Augustine cảm thấy toàn thân rét lạnh, giống như có ma khí từ đâu bò tới quấn lấy khắp thân thể hắn.

Nhưng, chưa đến một giây sau trên động mạch cổ của Augustine đã được đè lại bởi một con dao lạnh buốt, cảm giác đau đớn càng khiến cho Augustine thêm thanh tỉnh.
"Muốn giết tôi thì ít nhất cũng cần một tiểu đổi đặc chủng võ trang đầy đủ, ngài Augustine thân mến ạ, ngài đã quá coi thường Đường mỗ rồi, hay là nói là...!ngài đã đánh giá bản thân quá cao!" Không có kính mắt che lại, đôi mắt thâm thúy của Đường Dạ không giấu nổi vẻ điên cuồng đến b3nh hoạn bên trong.
"Mày mày mày...!Đường Dạ, mày nghĩ cho kỹ! Đối địch với tao mày sẽ có hậu quả gì!" Cả người Augustine run lên, bất luận thế nào hắn cũng không ngờ tới thân thủ của Đường Dạ đã đạt đến loại trình độ này.
"Augustine, để tôi nhắc cho ngài một câu, đây là Las Vegas...!Đường mỗ vừa nãy đã nói rồi, cái gọi là hậu quả, hình như chỉ có mình ngài cần cân nhắc..."
Đường Dạ nói xong, dao găm trong tay chợt lóe lên, đi kèm là tiếng kêu thảm thiết của Augustine, một bên tai của hắn ta sống sờ sờ bị cắt xuống, máu tươi b ắn ra khắp nơi.

Đường Dạ li3m khóe miệng một cái, vẻ mặt tràn ngập kh0ái cảm sâu xa nói: "Mày nên cảm ơn Thượng đế, Tiểu sư muội thân ái của tao không bị thương gì, nếu không..."
Không đợi Augustine mở miệng, từ trong hộp đêm bỗng trào ra mấy chục tên đàn ông mặc quần áo đen.


Những người đàn ông kia không nói hai lời đã móc ra mấy chục cây súng hướng về thủ hạ của Augustine bắn xối xả.
Chỉ trong chốc lát thủ hạ Augustine còn chưa kịp phản kháng đã chết như ngả rạ.
Vào giờ phút này vẻ mặt Augustine xám như tro tàn.
Quả nhiên người bên cạnh Satan không một ai có thể xem thường, lần này hắn ta đã phạm phải sai lầm trí mạng...
Đường Dạ đeo kính lên, một người đàn ông cung kính dâng lên một chiếc khăn tay màu trắng hình vuông.

Đường Dạ nhận lấy lau lau tay khôi phục lại vẻ lịch sự tao nhã: "Augustine, hôm nay coi như cho ngài một bài học, hy vọng ngài có thể nhớ kỹ."
Augustine ôm lỗ tai đầm đìa máu tươi gật đầu lia lịa, ánh mắt kinh hoàng: "Tôi...!tôi biết, tôi lập tức rời khỏi LasVegas, vĩnh viễn không trở lại!"
"Cám ơn ngài đã phối hợp." Đường Dạ nói xong liền mang những người đàn ông mặc đồ đen kia đi thẳng ra ngoài.
Augustine giận run lên, món nợ này...
"Một đám da vàng mạt hạng! Ngày nào đó tao sẽ cho tất cả chúng mày xuống địa ngục!".


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi