YÊU MỘT “HỒN MA” KHÔNG CHÂN

Tiếu Mạc chịu không được, hai người kia mới từ Mỹ trở về, cùng một chỗ như thông đồng tốt lắm, công ty trong nhà càng không ngừng tìm hắn, đặc biệt Nhậm Liệt Sở, còn cùng ông già cười cười nói nói, đàm luận viện phúc lợi, ông già cũng là rất thích y, bắt Tiếu Mạc hảo hảo cùng y nói chuyện. Hân Khiết kia càng khắp nơi truy, ồn ào muốn khôi phục quan hệ trước kia, nằm mơ sao. Hai người kia như âm hồn bất tán, đành phải đến nhà Doãn Hàn Thác trốn.

Tiếu Mạc nhìn thấy Khuynh Vũ liền nhào tới, sau đó lại bị Doãn Hàn Thác kéo xuống.

“Khuynh Vũ, Khuynh Vũ, anh hai gặp nạn a.” Tiếu Mạc đối Khuynh Vũ làm nũng, hắn biết rõ Doãn Hàn Thác cùng Khuynh Vũ nói yêu đương về sau, khẳng định không muốn hắn tới quấy rầy bọn họ hai người thế giới, cho nên chỉ có thể cầu tình Khuynh Vũ.

“Anh Mạc, không vội, chỉ cần em có thể, em sẽ giúp cho anh.” Khuynh Vũ có một loại bị đại nhân ỷ lại cảm giác, cảm thấy rất kỳ diệu, nguyên lai anh trai cũng sẽ tìm cậu hỗ trợ.

“Chỉ cần để anh ở chỗ này ở là đến nơi, em đi giúp anh cầu Hàn Thác sao.” Ánh mắt chỉ chỉ Doãn Hàn Thác, ý bảo Khuynh Vũ.

“Ân, em liền đi.” Khuynh Vũ đẩy xe lăn đến Doãn Hàn Thác bên người, nháy mắt kính nhìn Doãn Hàn Thác.

“Anh Hàn Thác, anh Mạc vì cái gì không thể lưu lại a, trước kia ảnh không phải thường ở chỗ này sao.”

“Hiện tại cùng trước kia không giống, anh chỉ muốn cùng em một mình ngốc.” Doãn Hàn Thác hai tay ôm ngực kiên trì đến cùng.

“Anh Hàn Thác, anh cúi đầu xuống.”

Doãn Hàn Thác cúi đầu xuống, muốn nhìn một chút ‘hồn ma’ nhỏ này rốt cuộc muốn làm gì.

Khuynh Vũ hôn lên môi Doãn Hàn Thác, sau đó vội vàng tách ra, đỏ mặt cúi đầu cầm lấy vạt áo len.

Doãn Hàn Thác không nghĩ tới Khuynh Vũ sẽ đến một chiêu này, hảo, đã Khuynh Vũ đều như vậy, cái kia cần thêm vào điểm điều kiện.

“Vậy được a, bất quá, Khuynh Vũ, từ giờ trở đi, em phải nghe lời anh.”

Tiếu Mạc biết rõ Doãn Hàn Thác tiểu tâm tư, nhưng là cũng là không có biện pháp, chỉ là hy sinh Khuynh Vũ, chờ trận này trôi qua, nhất định phải làm cho Doãn Hàn Thác đẹp mắt, nếu không bắt cóc Khuynh Vũ về nhà, làm cho Doãn Hàn Thác tìm không thấy.

“Anh đáp ứng a, cám ơn anh Hàn Thác. Đi, anh Mạc, chúng ta đi xem phim kịnh dị a.”

“Hảo!” Nói Tiếu Mạc đem hành lý ném tới gian phòng cố định, đẩy Khuynh Vũ chạy hướng rạp chiếu phim gia đình.

Doãn Hàn Thác vừa nghe là phim kịnh dị, tâm run lên, chính là nghĩ đến nếu như nhìn thấy phần rất kinh dị, Khuynh Vũ có thể hay không bổ nhào vào trong ngực Tiếu Mạc ni? Kia còn phải, mặc dù mình rất sợ hãi, nhưng là vẫn phải đi xem, không nhìn hình ảnh là được đi.

Doãn Hàn Thác vẫn bị hình ảnh hấp dẫn, phim kịnh dị mị lực chính là như vậy, càng là sợ hãi, càng muốn biết mặt sau sẽ phát sinh cái gì, cho nên Doãn Hàn Thác liền giáp giữa hai mâu thuẫn này. Ba người ngồi ở trên mặt thảm, Tiếu Mạc một bên xem một bên nghẹn cười, thằng nhãi này như vậy sợ hãi, còn muốn tới cậy mạnh. Vì Khuynh Vũ, hê hê, rốt cục vẫn là có người bắt được tâm của nó.

Khuynh Vũ nhìn Doãn Hàn Thác sợ hãi, cảm thấy đại nam nhân này thật đúng là đáng yêu, mỉm cười hướng trong ngực Doãn Hàn Thác, cầm lấy tay Doãn Hàn Thác ôm eo của mình.

“Sợ hãi liền ôm lấy em đi.”

Doãn Hàn Thác chăm chú ôm lấy Khuynh Vũ, ngoài miệng còn cậy mạnh.

“Mới không có sợ hãi đâu, bất quá nếu em sợ muốn anh ôm lấy cũng là có thể.”

Hai người đều không nhịn xuống, cười to đi ra……

Cả quá trình, Khuynh Vũ cảm giác mình đều muốn hư thoát, bị Doãn Hàn Thác ôm đều mau rã rời xương cốt, từ nay về sau, tuyệt đối không làm loại việc uy hiếp đến tánh mạng của mình này.

Tiếu Mạc cầu Doãn Hàn Thác xin nghỉ, Doãn Hàn Thác không có biện pháp, đành phải làm cho hắn ở nhà ngốc, Tiếu Mạc thật sự rất sợ ở công ty lại bị Hân Khiết vây.

Tiếu Mạc mang theo Khuynh Vũ đi cắt tóc, Khuynh Vũ bế quan vài cái cuối tuần, tóc lại mọc thật dài, khôi phục lại bộ dáng như lần đầu nhìn thấy cậu, xa xa nhìn xem, Khuynh Vũ thật đúng là trông như con gái.

Tiếu Mạc ở trong tiệm cắt tóc đọc tạp chí, một cô gái xinh đẹp đi đến. Giật tạp chí Tiếu Mạc đang xem xuống, Tiếu Mạc thở dài, người nọ là theo dõi cuồng a, theo công ty đuổi tới tận đây.

“Tôi nói, cô có thể hay không trở về làm việc đi, mãi đi theo tôi làm gì a.”

“Em chính là muốn cùng anh hảo hảo nói chuyện, anh……”

“Anh Mạc, làm sao vậy, vị này chính là?” Khuynh Vũ xoay đầu lại vẻ mặt không hiểu nhìn Tiếu Mạc cùng Lý Hân Khiết, dùng cảm giác của cậu là, cậu tựa hồ nhìn thấy hai người, bởi vì thấy được hai bóng người mơ hồ.

“A, Khuynh Vũ, em cứ cắt của em, cô đây là bạn trước kia của anh.”

Khuynh Vũ? Đây là bạn gái hiện tại của Tiếu Mạc? Lý Hân Khiết nhìn Khuynh Vũ, hiện tại Khuynh Vũ đầu là ẩm ướt, tóc mái chặn nửa khuôn mặt, thấy không rõ tướng mạo, nghe tiếng, này cũng quá thô điểm a.

“Đây là bạn gái mới của anh a, thật đúng là rất có đặc điểm, không giới thiệu bọn em nhận thức?” Lý Hân Khiết không biết chỗ nào làm được một cổ tự tin, ngữ khí đều ngạo vài phần.

Nhiều năm như vậy không gặp, cô ta thật đúng là thay đổi nhiều a, so với trước kia cao ngạo hơn, bất quá mình đã đối với cô ta không có cảm tình, cô ta biến thành cái dạng gì cũng không xen vào, chỉ có điều cô ta cứ quấn quít lấy hắn như vậy, còn cho rằng Khuynh Vũ là bạn gái của hắn, không bằng, liền thừa dịp cơ hội lần này……

“Tôi là nam, cái gì bạn gái a.” Vừa bị thợ cắt chút tóc mái, nghe thấy lời Hân Khiết, xù lông.

“Nam?” Lý Hân Khiết nhìn gương mặt lộ ra của Khuynh Vũ, xác thực là nam, hơn nữa còn là cậu trai nhỏ đáng yêu, chẳng lẽ Tiếu Mạc thích con trai.

“Tiếu Mạc, nhiều năm như vậy không thấy, nguyên lai anh thích con trai.” Lý Hân Khiết chính là loại tính cách có lời cứ nói, điểm ấy ngược lại không thay đổi, lời nói có khi không thông qua đại não kiểm duyệt, trước kia Tiếu Mạc nhưng thật ra vô cùng thích cô ta như vậy.

Tiếu Mạc bị cô ta khiến cho nở nụ cười, được rồi, cứ như vậy đi, như vậy cô ta có thể buông tha hắn a. Đứng dậy, đi đến Khuynh Vũ bên người, kéo cằm Khuynh Vũ qua, hôn nghiêng xuống gò má Khuynh Vũ. Thỉnh xem nhẹ thợ cắt tóc a

“Đúng, tôi chính là thích nam, như thế nào, hiện tại đã thành a, cô có thể đi.”

Khuynh Vũ cùng Lý Hân Khiết cùng một chỗ ngơ ngác ngẩn người. Lý Hân Khiết khép lại cái miệng há hốc, cầm ví, đạp giày cao gót tức giận đi ra ngoài. Được rồi, cô buông tha cho, Tiếu Mạc đã thành đồng tính luyến, kia cô còn có cơ hội gì a.

Tiếu Mạc rốt cục thở phào một cái, chính là quay đầu lại nhìn Khuynh Vũ ngơ ngác há miệng, trong nội tâm thầm kêu không tốt.

“Khuynh Vũ, thực xin lỗi, cái kia, tính, đến đây đi.”

“Đến cái gì?” Khuynh Vũ phục hồi tinh thần lại nhìn bóng người mơ hồ trước mắt này.

“Khóc lóc om sòm, loạn đả, lăn lộn, nếu không một quyền K.O cũng được.”

“Ta nói, các ngươi còn muốn cắt tóc không!!” Lão hổ không ho, ngươi cho ta bệnh tình nguy kịch a.

Khi Tiếu Mạc mang theo Khuynh Vũ chơi một ngày sau về đến nhà, thấy được Lý Hân Khiết ngồi ở trên ghế sa lon phòng khách cùng Doãn Hàn Thác nói chuyện, Tiếu Mạc biết rõ, bão vẫn chưa tan.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi