YÊU MỘT NGƯỜI NỢ MỘT ĐỜI

Chương 428:

 

Người đàn ông này thật là, đây là nhà vệ sinh nữ, vậy mà anh lại thừa dịp không người, thích lẻn vào là lẻn vào, thích hôn là hôn ngay.

 

Có một sự thật mà cô không thể phủ nhận, trước mặt người ngoài, cho dù anh lạnh lùng tiết chế khiến người khác chùn bước cỡ nào, nhưng chỉ có một mình cô thấy được dáng vẻ lúc anh động tình và mất khống chế.

 

Nghĩ đến đây, cô có chút vui vẻ trong lòng.

 

Vừa bị hôn vừa bị cắn, nhưng Hạ Mộc Ngôn vẫn cười.

 

Anh nâng cằm cô: “Em vui lắm à?” Hạ Mộc Ngôn giả ngốc: “Chuyện gì?” Vẻ mặt anh bình tĩnh, không phân rõ cảm xúc, anh nhìn chằm chằm bộ dạng thản nhiên của cô: “Quả nhiên ban đầu anh không nên để em đến Đại học T, đây thật sự không phải là lựa chọn sáng suốt.”

 

“Anh đừng hiểu lầm, cậu ta chỉ là bạn học mà thôi.

 

Vì học chung một lớp nên thể nào cũng chạm mặt, gặp nhau chào hỏi hai ba câu cũng là chuyện thường tình.”

 

“Vậy sao? Thế sao cậu ta không chào hỏi hai bạn học còn lại?”

 

“…

 

Có thể do em đẹp.” Hạ Mộc Ngôn ăn ngay nói thật.

 

Dù sao cô cũng chẳng thể nói dối trước mặt Lục Cẩn Phàm, có nói cũng chỉ tổ mất thời gian.

 

Hiểm khi nghe thấy cô gái nhỏ tự luyến, Lục Cẩn Phàm trêu: “Đắc ý lắm à?”

 

“Em đắc ý khi nào chứ! Vừa rồi em còn bị anh làm cảm động nữa kìa, phải cố gắng lắm mới không bật thành tiếng.

 

Anh không cảm giác được tâm trạng kích động và khuôn mặt như tắm gió xuân của em sao?” Hạ Mộc Ngôn tựa vào ngực anh.

 

Dù sao cửa cũng đã khóa, cô phải tranh thủ làm nũng, kẻo lúc Boss Lục hóa thân thành chúa ghen thì cô chẳng có kết cục tốt đẹp.

 

Cô gái nhỏ mềm mại áp sát vào lòng anh, Lục Cẩn Phàm như cười như không, liếc có một cái: “Vậy sao? Vậy em có cảm nhận được sát ý của anh không?” Đột nhiên của phòng vệ sinh bị gõ, Hạ Mộc Ngôn nghiêm mặt, chuyển mắt về phía cánh cửa đã bị Lục Cẩn Phàm khóa từ bên trong.

 

“Hả? Sao cửa này không mở được?” Bên ngoài có tiếng nữ sinh vang lên.

 

“Hay là hỏng rồi? Tuần trước, khóa cửa phòng vệ sinh căn tin cũng hỏng, nhà trường đã gọi người sửa rồi mà, chẳng lẽ bây giờ lại hỏng tiếp?”

 

“Vậy thôi đi, chúng ta đến nhà vệ sinh của trường vậy…” Hai nữ sinh bên ngoài lại đẩy cửa lần nữa.

 

Sau khi xác nhận đẩy không ra, bọn họ đành xoay người bỏ đi.

 

Hạ Mộc Ngôn thở phào một hơi.

 

Bất ngờ cánh tay đặt trên thắt lưng kéo cô về phía trước, Hạ Mộc Ngôn còn chưa kịp phản ứng thì đã bị anh hôn lên môi.

 

Nụ hôn vừa dài vừa sâu, khiến cô mềm nhũn trong phút chốc.

 

Một tay anh ẩn sau gáy, một tay vòng qua chiếc eo mảnh khảnh, kéo cả người cô về trước.

 

Trường hợp này…

 

Tại chỗ này…

 

Đầu óc Hạ Mộc Ngôn giống như ngưng hoạt động.

 

Mọi thứ về người đàn ông này đều khiến cô muốn ôm chặt tất cả vào trong thế giới của mình, không cho bất kỳ ai cướp đi, cũng không muốn chia sẻ với bất kỳ ai.

 

Cô động tình, vô thức đưa lưỡi ra đáp lại.

 

Động tác anh chợt ngừng, đôi mắt tối sầm lại, mạnh mẽ mút lấy đầu lưỡi cô vừa duỗi tới.

 

Cảm giác ngọt ngào lấn áp nỗi đau tê dại, Hạ Mộc Ngôn vòng tay quấn quanh cổ anh.

 

Chỉ trong chốc lát, cô đã bị anh đặt lên bồn rửa tay hôn xuống.

 

Cho đến khi hơi thở của cô trở nên dồn dập, anh nhìn thấy mang tai cô gái nhỏ đã đỏ ửng qua chiếc gương phản chiếu sau lưng.

 

Lục Cẩn Phàm chống hai tay bên mép bồn, vây cả người cô giữa tấm kính và cơ thể mình.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi