YÊU MỘT NGƯỜI NỢ MỘT ĐỜI

Chương 929:

 

Sau bước vào giai đoạn bận rộn được hai ba ngày, rốt cuộc Hạ Mộc Ngôn cũng qua khỏi thời kỳ khó chịu. Cô đã có thể dốc sức tham gia các hoạt động xã giao và đủ loại hội nghị lớn nhỏ, thảo luận dự án triển lãm, vân vân và vân vân.

 

Lần này Hạ Mộc Ngôn đến Bắc Kinh, chuyện sai lầm nhất của cô chính là tin vào lời nói của Lục Cẩn Phàm. Anh bảo rằng không cần mang trợ lý hay thư ký, kết quả bây giờ chuyện gì cô cũng phải tự lực cánh sinh.

 

Đương nhiên Lục Cẩn Phàm cũng không gọi Thẩm Mục đến mà lại mang theo Tiểu Hồ làm tài xế và quản gia của cả hai người. Những chuyện lặt vặt nhỏ nhặt đều do Tiểu Hồ làm, hiếm khi Lục Cẩn Phàm tự tay làm những chuyện khác.

 

Hai ngày nay cô bận đến nỗi chẳng có thời gian rảnh rỗi. Mỗi ngày đều phải đến hơn mười giờ đêm mới về đến khách sạn, lê thân thể mệt mỏi trở về tắm rửa sạch sẽ là lập tức ngủ đến quên trời quên đất.

 

Mấy năm nay, khuynh hướng bất động sản trong nước luôn phát triển. Lần này Bắc Kinh còn có chương trình triển lãm kiến trúc từng thành phố do các công ty bất động sản toàn quốc liên hợp, mời các công ty bất động sản lớn trong nước tham dự.

 

Tuy hiện tại Tập đoàn MN đã đa dạng hóa, nhưng dù sao cũng khởi nghiệp từ bất động sản, cho nên cũng có tên trong hàng ngũ danh sách khách mời.

 

Lục Cẩn Phàm cũng nhận được thư mời, nhưng đúng lúc đó anh còn có hội nghị quan trọng hơn phải đi. Thế là anh để Tiểu Hồ ở bên cạnh Hạ Mộc Ngôn, cho cậu ta đi cùng Hạ Mộc Ngôn đến tham dự triển lãm kiến trúc.

 

Sau khi đến hội triển lãm, Tiểu Hồ vô cùng ân cần lo trước lo sau giúp Hạ Mộc Ngôn thu xếp mọi chuyện. Cậu ta vào trong sắp xếp xong trước rồi bước ra nói: “Hạ tổng, tôi đã tìm chỗ ngồi cho cô rồi, có thể ngồi một chỗ quan sát toàn bộ quá trình triển lãm. Hơn nữa cô còn ngồi chung với người phụ trách Tập đoàn BGY. Nghe nói mấy năm nay công ty của cô có qua lại với Tập đoàn BGY, vậy cũng tiện cho mọi người vừa xem mô hình kiến trúc vừa bàn bạc công việc.”

 

“Người của BGY cũng đến ư?”

 

“Đúng vậy. Với chương trình triển lãm kiến trúc ở Bắc Kinh này thì chắc chắn một tập đoàn bất động sản tầm cỡ như BGY phải có tên trong danh sách khách mời rồi.”

 

Hạ Mộc Ngôn gật đầu một cái, đi thẳng vào trong.

 

Phần lớn buổi triển lãm hôm nay đều là mô hình thực thể của kiến trúc xây dựng tiêu biểu, cũng như bất động sản bán chạy, và một vài bất động sản thương mại mang tính chất tham khảo giá cả của các nơi trong cả nước. Tên của từng mô hình và mỗi thành phố đều được đánh dấu trên bản đồ lớn trong buổi triển lãm.

 

Trong đó, Hải Thành có bốn mô hình. Hiện nay Tập đoàn Shine không tấn công vào mảng bất động sản. Tuy Lục Cẩn Phàm cũng được xếp trong hàng ngũ khách mời, nhưng những mô hình trong này đều không phải là kiến trúc của Tập đoàn Shine lẫn Tập đoàn MN. Ngược lại, Tập đoàn BGY và tập đoàn bất động sản mới nổi ở Hải Thành, mỗi tập đoàn đều có hai cái.

 

Thật ra những thứ này chỉ mang tính tương trưng, chẳng qua chỉ là để giới thiệu và triển lãm.

 

Sau khi đi vào, Hạ Mộc Ngôn chào hỏi với vài người khá quen mắt đến từ Hải Thành. Tiểu Hồ đã chỉ cho cô hướng chỗ ngồi được sắp xếp, Hạ Mộc Ngôn gật đầu một cái rồi bước qua.

 

Lúc vừa mới đến, cô không hề chú ý đến người ngồi bên cạnh, đến khi giọng nói đàn ông quen thuộc bất chợt vang lên: “Hạ Mộc Ngôn?”

 

Bước chân cô khựng lại, đầu ngẩng lên nhìn Mr. Vinse đã lâu không gặp và Thư ký Dương mà anh ta thường mang theo bên người. Cả hai đang bước đến chỗ ngồi bên cạnh của cô.

 

Hạ Mộc Ngôn nhìn Mr. Vinse, lại đảo mắt nhìn vị trí của anh và cô, không ngờ lại sát cạnh nhau.

 

Hạ Mộc Ngôn: “…”

 

Chỗ ngồi này do Tiểu Hồ sắp xếp sao?

 

Cái này có thể xem như người không biết không có tội không? Nếu như để Lục Cẩn Phàm biết, liệu công việc của Tiểu Hồ còn giữ được hay không… “Sao cô lại ở Bắc Kinh?” Hạ Mộc Ngôn còn chưa lên tiếng, Mr. Vinse đã nhìn thấy bảng tên chỗ ngồi của anh và cô kế bên nhau, rồi lại dời mắt nhìn cô, đồng thời lên tiếng hỏi.

 

“À, tôi đi công tác, đã đến Bắc Kinh được vài ngày rồi. Gần đây anh vẫn chưa trở về Hải Thành sao?” Hạ Mộc Ngôn ngồi xuống trước.

 

Thấy cô đã ngồi, Mr. Vinse hơi cong khóe môi, ra hiệu cho Thư ký Dương ngồi vào chỗ, sau đó ngồi xuống vị trí kế bên Hạ Mộc Ngôn.

 

“Đúng là khoảng thời gian trước tôi không về Hải Thành. Sau khi nhận được thông báo triển lãm ở Bắc Kinh, sáng sớm hôm nay tôi đã lập tức bay đến đây.” Mr. Vinse vừa nói vừa cầm chai nước suối mới bày lên bàn mở ra giúp cô, sau đó trao đến tận tay Hạ Mộc Ngôn: “Lâu rồi không gặp, gần đây cô sống thế nào?”

 

Nếu lời nói này là do người khác hỏi thì hẳn chỉ là lời khách sáo, nhưng nếu phát ra từ miệng của Mr. Vinse thì Hạ Mộc Ngôn biết anh ta thật sự quan tâm tình hình gần đây của cô.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi