YÊU SÂU NẶNG: ĐẾ THIẾU ÂM THẦM CƯNG CHIỀU VỢ

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Từ phòng thay đồ đi ra, Lăng Vi thay bikini màu xanh nhạt, hai tay cô khoanh trước ngực, che bộ ngực mê người, đang đi tới hồ bơi trẻ em, đột nhiên… bị một cánh tay kẹp ngực, cô bị ném xuống hồ bơi, ho khan mấy tiếng, cô lại uống một ngụm nước, lại bị sắc mũi chua mắt ê, cổ họng căng lên.

Sau đó, Diệp Đình nhảy vào nước, tay nắm eo thon của cô, hơi dùng lực, liền kéo cô lên mặt nước.

“Rào…” Mát rượi thắm qua eo cô, giọt nước trong suốt lướt qua da thịt trắng nõn láng bóng của cô, cô nhắm chặt mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại nhíu lại, dáng vẻ động lòng người.

Diệp Đình nhìn cô chằm chằm, mắt lom lom!

Cô ho khan, giơ tay lau nước trên mặt, cả giận nói: “Diệp Đình! Khụ —— đại gia anh! Nếu tôi chết, tôi thành quỷ… Khụ —— tôi cũng sẽ không tha cho anh!”

Mắt Diệp Đình trầm xuống, cong môi. Cánh tay vòng qua ngực cô, ôm cô bơi tới chỗ nước sâu.

“@^%^@^@” Nội tâm Lăng Vi đang gầm thét, nhưng cô nói không ra lời.

Cô không biết bơi, rất sợ anh buông tay, ném cô trong hồ bơi!

Hai tay Lăng Vi ôm cổ anh, ôm thật chặt, nói gì cũng không chịu buông tay. Hôm nay sặc nước hai lần, thật quá khó chịu!

Một lát sau, Lôi Tuấn và Lôi Đình lại tới. Hai người chỉ tới xem kịch vui.

Hơn mười phút, Hạ Tiểu Hi cũng tới. Loại câu lạc bộ này, không có thẻ hội viên cao cấp VIP là không được vào, Diệp Đình đã nói trước, nên lúc Hạ Tiểu Hi tới, không bị ngăn cản.

Hạ Tiểu Hi mặc áo thun trắng, quần jean, giày thể thao.

Lập tức trở thành tiêu điểm của câu lạc bộ…

Cô ta không quan tâm ánh mắt khinh bỉ của người khác.

Đi loanh quanh hồ bơi trẻ em: “Tiểu Vi đâu?” Cô ta nhìn khắp nơi, tìm rồi tìm… Không thấy Lăng Vi.

Lôi Tuấn nhìn cô ta như nhìn người ngoài hành tinh: “Haiz? Tôi nói này… Cô gái, cô đang tìm gì thế?”

Hạ Tiểu Hi quay đầu, mắt to như bồ đào chớp chớp nhìn anh ta: “Tôi tìm Lăng Vi, cậu ấy không biết bơi, mỗi lần đi bơi, đều ngâm trong hồ bơi trẻ em không chịu ra.”

“Cô chắc chắn là Lăng Vi?” Lôi Tuấn không tưởng tượng nổi nhướng mày. Lá gan cô gái kia rất lớn! Ngay cả lão đại cũng dám mắng… Trên đời này, còn có chuyện cô không dám làm?

“Ừ ừ!” Hạ Tiểu Hi dùng sức gật đầu, đôi mắt to xinh đẹp thật sự quá dễ thương, Lôi Tuấn cũng muốn đưa tay bóp má cô.

Lúc này, Lôi Đình chỉ Diệp Đình ở giữa hồ bơi: “Mau nhìn kìa! Đó không phải là anh Đình và Vi Vi tiểu thư sao?”

Hạ Tiểu Hi quay đầu nhìn sang. Rốt cuộc tìm thấy Lăng Vi, cô ta chạy tới, dốc sức vẫy vẫy tay với Lăng Vi.

“Tiểu Vi, Tiểu Vi, cậu học bơi rồi?”

Lăng Vi cũng dốc sức vẫy tay với cô ta: “Cứu mạng! Mau cứu mình — khụ…”

Sắc mặt Hạ Tiểu Hi trắng bệch! Tiểu Vi không biết bơi, Diệp Đình đó muốn kéo Tiểu Vi xuống nước để chết chìm sao?

Cô ta ném balô, cởi giày, nhìn vào hồ bơi, không hề nghĩ ngợi, muốn nhảy xuống.

“Ai u…” Cô ta đột nhiên bị người khác xách lên.

Cả người Hạ Tiểu Hi đều lơ lửng giữa không trung. Quay đầu, thấy Lôi Tuấn nhìn cô ta như nhìn kẻ ngu: “Aiz? Cô gái này… Cô có ngốc hay không?”

“…” Hạ Tiểu Hi khó chịu muốn chết, ra sức ôm eo anh ta, Lôi Tuấn cảm thấy hai cánh tay nhỏ mềm đang ôm eo anh ta, sau đó cô ta trượt người xuống. Lôi Tuấn cứng đờ! Lúng túng nhìn xuống, cô gái này… lại… lại cởi quần anh ta!

Mẹ nó —— Khó trách cái mông lạnh như vậy!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi