YÊU THẦN THÁI CỔ HẮC LONG

Chương 117

“Bị người ta lợi dụng mà vẫn ngu muội không biết gì, còn dám đến Mục gia ta hung hăng gây chuyện, huênh hoang ra vẻ trước mặt ta!”

“Nếu không phải nể mặt ngươi là đệ tử của Tiêu Dao Thần Tông thì giờ phút này ngươi đã là một cái xác lạnh cóng rồi, cút đi!”

Bên ngoài cổng Mục gia, Mạnh Phi Hàn chậm rãi từ trên mặt đất đứng dậy, nhìn chằm chằm Mục Long, trong mắt đầy oán hận.

Giọng nói đó giống như oan hồn đến từ Cửu U, sắc mặt méo mó: “Mục Long, ta thề, ngươi sẽ hối hận!”

“Cho dù thực lực của ngươi có mạnh đến đâu cũng tuyệt đối không phải đối thủ của Dao Nhi. Thiên phú của nàng ấy không phải là thứ mà phàm phu tục tử như các ngươi có thể tưởng tượng được!”

“Năm ngày sau, nàng ấy sẽ đích thân đánh bại ngươi. Đợi nàng ấy trở thành đệ tử của Tiêu Dao Thần Tông thì tội danh bức hại đệ tử Tiêu Dao Thần Thông cũng không thể chối cãi. Ngươi đợi cao thủ của Tiêu Dao Thần Thông đến hủy diệt Mục gia đi. Dù sao, thành Hàn Giang này cũng là thiên hạ của Mạnh gia ta!”

Sau khi Mạnh Phi Hàn nói xong những lời này, hắn ta không còn nán lại nữa mà quay người rời đi.

Nghe vậy, sắc mặt Mục Long hơi lạnh, trong mắt càng thêm u ám bất định.

Nếu những gì Mạnh Phi Hàn nói là sự thật thì dường như thực lực của Mục Thiên Dao đã có nhiều tiến bộ trong một tháng qua.

“Chẳng lẽ cũng giống mình, có cuộc gặp gỡ bất ngờ nào sao?”, Mục Long suy nghĩ, sau đó ánh mắt lại trở nên kiên định lạ thường.

“Mục Thiên Dao, ta vốn dĩ muốn bỏ qua cho cô, nhưng nếu cô cứ nằng nặc muốn trở thành kẻ thù của Mục gia, vậy thì đừng trách ta lãnh khốc vô tình, thanh lý môn hộ!”

Hôm đó, mặc dù Mục Thiên Dao đã dựa vào Tốn Phong Thanh Quang phù để rời đi, nhưng nếu cao thủ Linh Văn cảnh như Mục Thanh Khung ra tay chặn lại thì Mục Thiên Dao hoàn toàn không có cơ hội trốn thoát.

Sở dĩ không giết nàng ta là bởi vì trong lòng Mục Long có thiện ý, niệm tình huyết mạch Mục gia đang chảy trong cơ thể nàng ta, không muốn giết chết mà thôi.

“Khi đó Mục Thiên Dao là cường giả Bích Cung cảnh, bây giờ đã trở thành vị hôn thê của Mạnh Phi Hàn, nhất định sẽ nhận được sự giúp đỡ rất lớn của phủ thành chủ, thực lực của nàng ta nhất định sẽ tăng vọt. Trong các thế lực khác của thành Hàn Giang, cũng có ngọa hổ tàng long, không thể coi thường”.

“Xem ra trong năm ngày cuối cùng này, ta vẫn cần phải tu luyện. Lần này, ta nhất định phải thắng trong cuộc tuyển chọn và trở thành đệ tử của Tiêu Dao Thần Tông.”

Sư tử vồ thỏ cũng phải dùng hết sức, huống hồ từ trước đến nay, Mục Long chưa từng coi thường bất kỳ kẻ địch nào.

Hắn biết tên Mạnh Phi Hàn này đã bị Mục Thiên Dao lợi dụng, bảo Mạnh Phi Hàn đến đây để thăm dò thực hư thế nào.

“Chỉ cần sở hữu sức mạnh tuyệt đối thì mọi âm mưu tính toán cũng chỉ là trò cười mà thôi”, lời nói của Mục Long vẫn vang vọng trong không trung, nhưng bóng dáng của hắn đã biến mất.

Trong khoảng thời gian tiếp theo, Mục Long gạt bỏ những tạp niệm trong lòng, tập trung tinh thần, chăm chỉ luyện tập.

Hắn biết tu vi của mình sẽ không thể đột phá trong thời gian ngắn, vì vậy chỉ có thể thông qua con đường khác để tăng cường sức mạnh.

Mục Long đã đọc qua một lượt tất cả các tuyệt học trong tàng công các của Mục gia, lĩnh ngộ được rất nhiều chiêu thức chiến đấu trong đó, thu hoạch không ít.

Để trau dồi kinh nghiệm chiến đấu thực tế của mình, hắn lại đi tìm Viên Thiên Cương, đấu với Viên Thiên Cương một trận trong tình trạng gã áp chế tu vi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi