YÊU THÊM LẦN NỮA

“Tiểu Dung, cậu muốn làm cái gì?” Âu Dương Điệp ngẩn ra lúc này mới hỏi cô ấy không phải lại muốn làm công việc kia chứ?

“Mình đương nhiên là muốn kiếm tiền”. Mã Tiểu Dung cười, không để ý lo lắng của cô.

“Có lẽ mình sẽ gặp được một thiếu gia giàu có, chẳng những có thể trả tiền, còn có thể trở thành kẻ dư dả tiền bạc, một công đôi việc, sao lại không làm.”

“Tiểu Dung, không cần, chúng ta nghĩ cách khác, mình không muốn cậu đi làm công việc như vậy”. Âu Dương Điệp giữ chặt tay cô, nghiêm túc nói, còn tưởng cô nói làm ở đâu? Cô hiểu rất rõ hộp đêm “ám muội “, người có tiền sao lại cưới một cô gái làm việc ở hộp đêm, nói như vậy chẳng qua là lừa mình dối người an ủi bản thân mà thôi.

“Làm việc ở đó thì sao? Mình, một không trộm cắp, hai không chiếm đoạt, mình quang minh chính đại bồi rượu kiếm tiền, ngy cả cậu cũng khinh thường mình sao?” Mã Tiểu Dung làm bộ như thật sự tức giận nhìn cô, thật ra biêt cô không phải khinh thường chính mình, chỉ là quan tâm mình mà thôi, dù sao trước kia bởi vì bản thân muốn đi học, cho nên bất đắc dĩ phải đi làm.

“Tiểu Dung, cậu biết mình không phải có ý này mà”. Âu Dương Điệp cuống quít muốn giải thích.

“Quên đi cậu không cần giải thích, cậu yên tâm, trong vòng ba tháng sẽ đem tiền trả lại cho cậu”. Mã Tiểu Dung lạnh lùng quay mặt đi, cô biết mình chỉ có thể làm như vậy, bằng không là sẽ không có được một trăm vạn.

Trong nháy mắt Âu Dương Điệp nhìn thấy vẻ mặt của cô lạnh như băng, đột nhiên hiểu được, đi đến trước mặt của cô nói:“Tiểu Dung, mình biết là cậu cố tình tức giận với mình, cậu không muốn liên lụy mình, cậu muốn một mình gánh vác có phải không?”

“Âu Dương Điệp, cậu không cần nghĩ mình tốt như vậy, mình không vĩ đại thế đâu.” Đôi mắt Mã Tiểu Dung nhìn thẳng chằm chằm vào cô, trong mắt không có một tia chột dạ.

“Tiểu Dung, cậu không cần như vậy, nếu cậu đã quyết định thỏa đáng rồi thì mình đi cùng cậu.” Âu Dương Điệp quyết tâm nói, bạn tốt không phải là giúp bạn không tiếc tính mạng hay sao?

“Cái gì? Tiểu Điệp, cậu điên rồi.” Mã Tiểu Dung mở to hai mắt ngày trước cô còn khuyên cô không nên chịu đựng những ngày tháng như vậy.

“Mình không điên, được rồi, cứ quyết định như vậy, dù sao sau khi kiếm đủ một trăm vạn chúng ta cũng sẽ trở về Mỹ, sẽ không ai nhận ra chúng ta, không phải sao?” Âu Dương Điệp nói, ai lại biết cô ở Đài Loan đã làm cái gì chứ.

“Không được.” Mã Tiểu Dung hít một hơi, bác bỏ ý kiến, nhìn thẳng vào bạn mình, cô không thể để Tiểu Điệp vì cô hi sinh bản thân.

“Nhiều lời vô ích, mình đã quyết định rồi, mình đi cùng cậu”. Vẻ mặt Âu Dương Điệp cũng cố chấp, nhìn chằm chằm cô.

Nhìn thấy cô kiên trì như thế, Mã Tiểu Dung đành phải xuống nước nói: ” Được vậy chúng ta cùng nhau đi”. Cô tin chắc, Tiểu Điệp đi vào bên trong, không cần cô nói một câu thì cũng sẽ tự mình bỏ cuộc, dù sao công việc ‘ ám muội’ này không phải ai cũng có thể làm, Tiểu Điệp còn không có kinh nghiệm.

Âu Dương Điệp nằm trên giường nhìn Tiểu Dung bên cạnh đã ngủ say, bản thân lại không hề cảm thấy buồn ngủ, trợn tròn mắt nhìn trần nhà, cô chưa từng nghĩ sẽ có một ngày mình phải đi làm ở hộp đêm, cô không còn mặt mũi nào đối mặt với cha mẹ đã mất, dù sao mất mặt chỉ là chuyện trong quá khứ, bây giờ cô biết muốn Tiểu Dung một mình kiếm một trăm vạn trong ba tháng, đó là điều không thể, sở dĩ cô làm như vậy chính là vì không muốn Tiểu Dung vì kiếm tiền mà ra chuyện khiến cho bản thân cô hối hận.

Hộp đêm ‘ám muội ‘chính là nơi những cô gái vì kiếm tiền mà bị đàn ông sờ mó, còn phải nở nụ cười làm lành, cô không nghĩ bản thân lại có ngày lưu lạc đến bước đường này,cô thực sự muốn đi làm sao? Lòng của cô bắt đầu phân vân? Nhưng không đi làm thì sao trả cho anh một trăm vạn?

Haizz, thở dài bất đắc dĩ, không nghĩ nữa, đi tới đâu tính tới đó, nhưng cô sẽ không gượng ép chính mình.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi