YÊU TRONG THÙ HẬN


Bà con chú ý: Chương này hơi bẩn, nhưng mà nói chung cũng là sinh lý bình thường của con người thôi.

Mọi người vui vẻ bỏ qua nhé!
____***____
Lâm Dịch Anh mặc dù chẳng làm gì ngoài việc giãy giụa muốn thoát thân nhưng trong mắt Tôn Gia Hoàng thì cậu lại hấp dẫn đến lạ, khiến anh chỉ muốn ép cậu dưới thân mình mà tha hồ bắt nạt.

Lần hoang ái này họ Tôn vẫn hành xử thô bạo như trước, có lẽ vì nhóc con bên dưới không chịu nằm yên, mà Lâm Dịch Anh càng ra sức chống cự thì anh lại càng kích thích.

Rất nhanh khắp thân thể bé nhỏ của Dịch Anh đã được rải đầy những vết hôn màu đỏ sẫm như thể Tôn Gia Hoàng là đang muốn đánh dấu chủ quyền.
Anh hết cắn mút rồi lại xoa xoa khiến hai nụ hồng nhỏ xinh của Dịch Anh sưng lên cứng ngắt.

Bàn tay hư hỏng rất nhanh đã mon men tìm tới hạ bộ của cậu nơi có "chú gà con" đang nằm ngủ, Tôn Gia Hoàng vừa mới vân vê một tí mà nó đã ngốc đầu lên giật giật thông qua lớp quần tạo nên một căn chồi nhỏ.

"Ưm...buông ra...khó chịu."

"Câm miệng!"
Tôn Gia Hoàng tức tối quát thật to vào mặt Dịch Anh buộc cậu phải mím chặt môi sợ hãi, lực tuốt trụ của anh càng lúc càng nhanh khiến cho cậu bé của Dịch Anh tiết ra nước nhờn rất dâm đãng.

Suốt màn dạo đầu họ Tôn không hề phun ra bất kỳ lời nào, chỉ có tiếng rên rỉ lí nhí của cậu nhóc họ Lâm trong cổ họng.
Một cảm giác căng tức truyền từ hạ bộ chạy thẳng lên đại não của Lâm Dịch Anh, không ổn rồi.
"Ưm...dừng lại...tôi muốn đi...ưm...vệ sinh."
"Cứ tự nhiên."
"Ưm...gì cơ?"
"Làm ngay chỗ này."
"Đồ điên...Aaaa"
Tôn Gia Hoàng không muốn lôi thôi, anh trực tiếp bóp mạnh vào phần bụng của Dịch Anh khiến cho bao nhiêu giọt nước ấm nóng cứ thể tuông ra như suối ướt hết cả ga giường.

Lâm Dịch Anh nhục nhã đến nóng rang cả mặt, cậu thực sự chỉ muốn đập đầu chết đi cho xong, vừa thoát khỏi con người đê tiện này vừa có thể đoàn tụ với cha mẹ.
"Sao nào...có thoát mái không?"
"Khốn...ứmm."
Một ngón, hai ngón, ba ngón rồi lại ngón tay thứ tư được họ Tôn nhét thẳng vào khuôn miệng nhỏ nhắn của Lâm Dịch Anh.

Anh khuấy đảo chán chê một hồi đến khi rút ra thì toàn là những sợi chỉ nhầy nhụa lấp lánh dưới ánh đèn.
Dịch Anh tội nghiệp thở hồng hộc như vừa mới bị cướp đi hết phần dưỡng khí, đôi mắt cậu lim dim mơ hồ kết hợp với đôi môi bóng bẩy như đang câu dẫn con "mãnh thú" Tôn Gia Hoàng.

Anh lao vào cấu xé nó một cách điên cuồng tựa hồ nếu có thể sẽ nuốt luôn phần lưỡi của cậu.
Hôn hít một lúc lâu thì họ Tôn cũng chịu dứt ra khỏi sự cuống hút của bờ môi đó, anh thè chiếc lưỡi của mình ra liếm láp xung quang hai cánh môi đỏ ửng của Lâm Dịch Anh rồi kéo lê xuống phần cổ thơm phứt.

Mỗi lần tiếng "chụt" vang lên là mỗi lần một dấu đỏ được lưu lại.
Những công đoạn của màn dạo đầu coi như cũng hoàn thành, Tôn Gia Hoàng nhanh chóng thoát y cho mình rồi hai tay bế Lâm Dịch Anh đang trong cơn đê mê vào phòng tắm, anh mở vòi hoa sen tẩy rửa sơ sơ những phần ô uế của cậu bản nãy rồi cùng nhau bước vào bồn nước ấm.

Gia Hoàng ngã người vào thành bồn rồi đặt thân thể mềm nhũn của Dịch Anh vào lòng, ngực làm điển tựa cho cậu.


côn th*t gân guốc bên dưới cũng an phận nằm gọn bên trong tiểu huyệt của Dịch Anh.
Từng đợt đưa đẩy khiến Dịch Anh dù đang mê man nhưng vẫn cảm nhận được cơn đau rát đang chiếm lấy phần cúc hoa, nhưng rất nhanh cảm giác khó chịu đó đã được thay bằng một sự sung sướng đến tê dại.

Anh và cậu, hai người hòa hợp với nhau trong tiếng gọi của dục vọng mà phát ra những thanh âm dâm đãng vang vọng cả căn phòng.

Kết thúc màn giao hợp, Tôn Gia Hoàng bắn vào trong Dịch Anh một dòng chất lỏng màu trắng ngà đặc sệt rồi cũng không vội rút "thằng em" ra, cứ thế mặc cho tiểu huyệt ấm nóng của cậu ôm trọn.
Anh như đắm chìm vào trong cơn khoái lạc, hai mắt nhắm nghiền tận hưởng cảm giác êm ái mà cậu mang lại.

Cắn nhẹ lên vành tai đỏ ửng của nhóc trong lòng một phát, Tôn Gia Hoàng thì thầm.
"Dịch Anh...ở lại đây với tôi nhé, đừng bỏ đi..."
***
Đợi đến khi cả hai tắm rửa xong thì Mặt Trời cũng dần lên đến đỉnh.

Tôn Gia Hoàng chọn bừa một chiếc sơ mi trong tủ mặc cho Dịch Anh, họ Tôn là một người đô con nên khỏi nói cũng hiểu khi cái áo đó được khoác lên cho Dịch Anh bé nhỏ thì đủ biết nó rộng đến cỡ nào.

Phần vai áo cứ bị tụt xuống để lộ ra cặp xương quai xanh quyến rũ khiến Gia Hoàng nóng rang thân thể.
Căn phòng này hiện giờ chẳng khác gì một bãi chiến trường sau cuộc hoang ái vừa xong nên chẳng thể nào nán lại được nữa.


Tôn Gia Hoàng đành phải bế "mèo con" đang ngủ say sưa này sang nơi khác ở tạm.

Nhà to thế này thì thiếu gì phòng, dù cho có lâm trận mười lần cũng không lo hết chỗ.
Sau khi để cho Lâm Dịch Anh an ổn nằm trên chiếc giường bên trong căn phòng lấy tông trắng đen làm chủ đạo thì họ Tôn liền tranh thủ xuống nhà băng bó lại vết thương ở đầu, tuy vết thương khá sâu nhưng anh lại không hề muốn nổi giận nữa, cứ vậy mà dặn dò người làm chuẩn bị hai tô cháo bào ngư song còn đích thân mang lên căn phòng ban nãy.

Mà vừa hay trái tim băng giá của anh dường như được sưởi ấm một chút khi thực hiện hành động này.
____________________•●•__________________
Mê con trai người ta rồi.

Chương sau bé Dịch Anh làm Superman nha mấy bạn, chỉ có điều hơi thảm một tí.

Nhưng không sao, Tôn chủ tịch sẽ khổ nhiều nhiều.
=)))).


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi