[YUNJAE TRUNG VĂN] NGHỊCH LÂN - ĐAM MỸ

Từ trước tới nay chưa từng khao khát một người như vậy, vì cậu, hắn đã có rất nhiều ngoại lệ.

Thăm dò cậu, khiêu khích cậu, tiến tới yêu cậu.

Logic tưởng như rất hợp lý, chưa phát hiện điều khác thường, cho nên mới càng muốn khiến cậu trở thành của mình.

Ngoài ra, cũng biến mình, trở thành của cậu…

Thở dốc khao khát quanh quẩn trong không gian chật chội của xe, hai người đàn ông thân trên trần trụi dán chặt lấy nhau mà hôn, da thịt nóng hổi không ngừng đụng chạm, tỏa ra đầy dục vọng, dù muốn làm bộ nhìn không thấy, cũng không cách nào tránh được.

Nắm tay lái, ra sức đè nén xúc động bị hai người ngồi phía sau khơi mào, ý nghĩ muốn kháng nghị mãnh liệt nhảy lên trong đầu, nhưng lại không dám làm gì ── Nói đúng hơn, dù có lên tiếng, hai người kia cũng chưa chắc đã để ý đến y!

“Ah… Đừng cắn… Urghh….”

Tiếng rên rỉ của Jaejoong từ phía sau truyền vào tai, Carr liều mạng khắc chế suy nghĩ nhìn vào kính chiếu hậu, mãi đến khi xe tới nơi, y mới thở phào chạy ra ngoài xe, về phần những thứ khác, chờ xong việc vào lấy cũng không muộn…

“Này, anh làm gì mà như đang chạy trốn vậy? Yunho với Jaejoong đâu? Không phải bảo đón Jaejoong tới đây sao?” Đợi ở bãi đỗ xe đã lâu, vừa thấy Carr xuất hiện, Kara lập tức xông lên trước chuẩn bị đón người.

“Em bớt lo chuyện người khác đi.” Chẳng muốn giải thích nhiều với Kara, cầm tay cô, Carr một lòng chỉ muốn kéo cô rời khỏi hiện trường.

“Sao anh lại kéo em đi, buông tay…” Tránh khỏi Carr, Kara trực tiếp đi tới chỗ ngồi phía sau của xe, biết rõ tính cách em gái mình, Carr tất nhiên cũng vội vàng bắt lấy cô!

“Đừng làm ồn, có người đang động dục, em đi phá hoại làm gì!” Tuy không nói rõ, nhưng Carr tin tưởng như vậy đã đủ để Kara hiểu rõ.

Liếc qua Carr, xác nhận suy đoán của mình, mặt Kara liền hồng rực lên, gạt Carr qua một bên, đi tới thang máy trong bãi đỗ xe, Carr đương nhiên cũng đi theo, để lại hai người kia tiếp tục giải quyết chuyện của bọn họ ──

“Arghh… Anh không quan tâm hoàn cảnh à… Đừng có vào… Arghh…” Kháng cự giãy dụa liên tục, nhưng không gian hạn chế khiến Jaejoong không cách nào ngăn cản được.

“Ở đây rất ổn mà, muốn tôi đợi đến khi về nhà thì quả thực là giết tôi rồi…” Có trời mới biết, hắn đã nhịn bao lâu.

Chờ vết thương của Jaejoong tốt lên, rồi lại ngại Han Kyung, mỗi lần đều chỉ làm nửa vời như đang khiêu khích lý trí của hắn, càng đừng nói đến hắn đã bao lâu rồi không thỏa mãn, như vậy đã đủ để hắn buồn bực đến chết rồi.

Thật vất vả mới có thể thỏa thích đụng chạm Jaejoong, Yunho đương nhiên không có khả năng từ bỏ!

Mặc kệ ngăn cản của Jaejoong, Yunho có chút bá đạo kìm chặt hai tay cậu, ôm eo Jaejoong đang giang chân ngồi trên người hắn, thở mạnh một cái liền đem toàn bộ phân thân đã sưng lên không chịu nổi của mình vùi vào trong tiểu huyệt chặt chẽ của Jaejoong, thể trọng kết hợp với lực của Yunho, thoáng cái, đầu tính khí đã chạm vào chỗ sâu nhất trong Jaejoong, khiến Jaejoong bất giác ngẩng đầu lên rên nhẹ.

Gặm cắn da thịt trắng nõn bên dưới đồng phục lộn xộn của Jaejoong, nụ cười Yunho ngày càng sâu trước phản ứng của thân thể cậu, động thân một cái, cửa huyệt Jaejoong liền mấp máy kịch liệt, mà ngay cả phân thân trong lòng bàn tay Yunho cũng đang chảy ra chất lỏng động tình…

“Anh có động dục… Arghhh… Đúng ra phải về nhà… Argggg… Đừng cử động…”

“Tôi không động cậu càng khó chịu… Thật sự rất thoải mái… Cậu có biết lúc ở nhà Han Kyung, tôi muốn cậu thế nào không…” Thè lưỡi liếm mạch máu trên cổ Jaejoong, Yunho thể hiện toàn bộ dục vọng trong hai mắt của mình. “Ngay cả ở trường, tôi cũng phải nhịn đến cả người hỏng mất…”

“Lừa đảo… Ngay cả lớp học cũng có cho tôi vào đâu… Ahhh… Chỗ đó… Tuyệt quá… Ahhh…” Mắng hắn nhưng Jaejoong không cách nào ngăn chặn ảnh hưởng của Yunho với mình.

Dưới sự vừa đấm vừa xoa của Yunho, Jaejoong đã gật đầu đồng ý về nhà hắn, còn tưởng Yunho sẽ đợi đến lúc tan học mới bắt người, kết quả lời vừa nói ra miệng, Yunho lập tức kéo cậu xông về nhà Han Kyung đóng gói đồ ── Nói là đóng gói, chẳng bằng nói vứt toàn bộ đồ của cậu ở nhà Han Kyung đi thì đúng hơn.

Ngoài đồng phục mặc trên người, hắn không để cậu mang gì đi cả… Jaejoong không thể quên được sắc mặt Han Kyung cùng Lee Donghae khi vừa về nhà đã thấy một đống lộn xộn, sau đó, cậu bị khiêng lên xe của Carr, không lâu sau, Yunho liền hoàn toàn phát huy tính không an phận của hắn.

Hôn cậu, tay càng ác liệt vỗ về chơi đùa chỗ mẫn cảm của thân thể cậu, triệt để xem nhẹ sự chống cự của cậu mà ôm cậu ngồi lên chân hắn… Trong lúc bất tri bất giác, Jaejoong còn chưa ý thức được, vật nóng bỏng của Yunho đã vùi sâu trong cơ thể cậu, cuồng vọng làm càn!

“Tôi vốn không phải người tốt mà… Vì cậu, làm lừa đảo cũng được…” Cười thừa nhận tội danh Jaejoong gán cho hắn, Yunho giơ cao hai chân Jaejoong, khiến phân thân càng đâm sâu vào trong huyệt mềm mại của Jaejoong.

“Urghh… Anh… Ahhh… Chỗ đó… Đừng chạm vào… Ahhh….”

“Muốn tôi không chạm vào, nhưng bên trong lại ra sức hút chặt lấy tôi… Xem ra, cậu cũng rất mâu thuẫn nha…” Khẽ liếm miệng vết thương hồng nhạt đã khép lại trước ngực Jaejoong, Yunho có thể cảm thấy rõ ràng Jaejoong đang run lên. “Thoải mái sao…”

“Anh là tên… Ahhh…” Lời mắng chửi người mới nói được một nửa, giọng của Jaejoong bị đâm vào rút ra mãnh liệt của Yunho biến thành rên rỉ, khoái cảm khắp cơ thể khiến Jaejoong chỉ biết ôm lấy Yunho, ngay cả hô hấp cũng không thể ổn định.

Cúi đầu một cái liền nhìn thấy tiểu huyệt của mình đang ngậm chặt phân thân Yunho, chẳng những không có nửa điểm chán ghét, ngược lại dục vọng bị kích thích khiến dịch thể tiết ra càng thêm thuận lợi cho ra vào, một lần lại một lần càng sâu, ngay cả túi thịt cuối tính khí cũng bị đè ép biến hình, như thể muốn vùi toàn bộ vào trong cơ thể cậu.

Thùng xe chật hẹp tràn ngập bầu không khí nóng bỏng khiến người hít thở không thông, mồ hôi chảy ra thấm ướt đồng phục của cả hai người, nhuốm hương vị đậm màu tình dục, tiếng rên rỉ nho nhỏ của Jaejoong cùng tiếng ma sát khiến Yunho không cách nào áp chế dục vọng của mình, đột nhiên, Jaejoong dùng tay nhéo cổ Yunho một cái.

Như đang nói ra suy nghĩ của mình… Mở miệng trước, ánh mắt ngóng trông có lẽ đã nói lên hết thảy, Yunho nở nụ cười, khiến Jaejoong nắm chặt đầu ngón tay, vươn lưỡi liếm lên môi Yunho…

Bọn họ quen nhau, là do cá cược, do một trò chơi, mua cùng bán, là thứ bọn họ mang ra cược… Yunho nói dùng mạng của hắn, hết thảy của hắn để mua cậu, mà cậu thì sao?

Là không bán…

Hay là…

Ôm chặt Yunho, cảm nhận khoái cảm dần dần lên, trong lúc cao trào, Jaejoong hạ giọng lẩm bẩm một câu ──

“Jung Yunho, chúng ta, hình như bất phân thắng bại rồi, làm sao giờ…”

Nâng mặt Jaejoong lên, nhìn gương mặt đỏ hồng đầy xinh đẹp, Yunho đặt một nụ hôn lên môi cậu, cười vô cùng sáng lạn, chân thành tha thiết.

“Vậy nên, tôi mang cậu về nhà nhé…”

Yunho vừa nói xong, điện thoại của Jaejoong liền reo…

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi