50 SẮC THÁI - FIFTY SHADES OF GREY

Thứ hai, ngày 23 tháng 5 năm 2011

Đã quá một giờ sáng khi tôi mới bắt đầu leo lên giường. Chẳng hiểu sao tôi không ngủ được, cứ nhìn chằm chằm vào trần nhà. Tôi khá mệt, nhưng lại cảm thấy rất thư giãn và …hào hứng, mong đợi những gì tuần này sẽ mang lại. Tôi hi vọng vào một dự án mới: Quý cô Steele.

Đôi bàn chân tôi nện trên vỉa hè của Main Street khi tôi chạy về hướng con sông. Mới chỉ 6:35 sáng thôi nhưng mặt trời đã bắt đầu chiếu nhưng tia sáng mờ mờ xuyên qua những tòa cao ốc chọc trời. Những hàng cây bên vỉa hè xanh rì với những tán lá mùa xuân mới thay, không khí trong lành, con đường khá vắng vẻ. Tôi đã ngủ rất ngon. “O Fortuna” của Carmina Burana đang dội vào tai tôi. Hôm nay những con đường này có thể sẽ mở lối đến những điều không tưởng.

Cô nàng sẽ hồi âm email của tôi chứ?

Còn quá sớm, thật tình là quá sớm để hồi âm. Cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều so với mấy tuần trước, tôi chạy qua bức tượng con nai sừng tấm, tiến về hướng Williamete

Trước 7:45, tôi đã an vị trước laptop sau khi đã tắm táp và đặt bữa sáng. Tôi đã email cho Andrea để cô ấy biết tuần này tôi sẽ làm việc từ Portland và bảo cô ấy sắp xếp lại các cuộc họp để chúng có thể diễn ra thông qua điện thoại hoặc video trực tuyến. Tôi email Gail thông báo với bà ấy tôi sẽ không về nhà cho đến thứ năm. Tôi kiểm tra hộp thư đến và tìm thấy, giữa một đống thứ linh tinh, một đề xuất cho dự án hợp tác với một xưởng đóng tàu ở Đài Loan. Tôi chuyển tiếp nó cho Ros để thêm vào hệ thống những-việc-phải-làm cần thảo luận.

Sau đó tôi chuyển sang một vấn đề đáng chú ý hơn: Elena. Cô ta đã nhắn tin cho tôi vài lần tuần trước nhưng tôi vẫn chưa trả lời.

Từ: Christian Grey

Chủ đề: cuối tuần

Ngày: 23/5/2011 8:15

Đến: Elena Lincoln

Chào buổi sáng Elena,

Xin lỗi vì đã không trả lời tin nhắn ngay. Cuối tuần trước tôi khá bận và tuần này tôi lại ở Portland. Tôi cũng không biết về tuần sau nữa. Nếu tôi rảnh, tôi sẽ cho cô biết

Kết quả mới nhất của dự án chuỗi salon làm đẹp có vẻ hứa hẹn đấy.

Làm tốt lắm, quý bà

Christian Grey,

CEO, Grey Enterprises Holdings, Inc

Tôi nhấn gửi và tự hỏi Elena sẽ làm gì với Ana và ngược lại…một tiếng ping báo hiệu một email được gửi đến

Là từ Ana.

Từ: Anastasia Steele

Chủ đề: Máy tính mới của ngài ( cho mượn)

Ngày: 23/5/2011 8:20

Đến: Christian Grey

Em ngủ rất ngon, cám ơn – vì một lí do nào đó – thưa Ngài

Em hiểu rằng chiếc laptop này chỉ là mượn, không phải của em

Ana

“Ngài” với một chữ “N” viết hoa, cô ấy đang đọc, và, có thể lắm, cũng đang tìm hiểu và vẫn còn dám nói chuyện với tôi. Tôi cười toe toét một cách ngu ngốc vào cái email. Tin tốt thật đấy. Mặc dù cô nàng bảo tôi rằng chẳng muốn cái máy tính

Thật là đáng nản với cô gái này

Tôi lắc đầu, cảm thấy hứng thú lạ thường.

Từ: Christian Grey

Chủ đề: Máy tính mới của em (cho mượn)

Ngày: 23/5/2011 8:22

Đến: Anastasia Steele

Máy tính cho mượn. Vô thời hạn cô Steele

Nghe giọng điệu em chắc hẳn là đã đọc tài liệu tôi đưa em rồi

Có gì muốn hỏi không?

Christian Grey,

CEO, Grey Enterprises Holdings, Inc.

Tôi nhấn gửi. bao lâu nữa thì cô nàng mới trả lời lại nhỉ? Tôi trở lại với việc đọc email như là một sự xao nhãng trong khi chờ cô trả lời. có một bản tóm tắt của Fred, trưởng bộ phận phân chia hệ thống viễn thông, về sự phát triển của thanh năng lượng mặt trời – một trong những dự án nhỏ của tôi. Nó có vẻ có tiềm năng nhưng một vài dự án kinh doanh khác của tôi quan trọng hơn cái này nhiều và tôi rất hứng thú về nó. Mang lại những công nghệ có thể đáp ứng và chi trả được đến với thế giới thứ 3 mới là thứ tôi quyết tâm hướng đến kìa

Có một tiếng ping phát ra từ laptop của tôi

Một email khác từ quý cô Steele

Từ: Anastasia Steele

Chủ đề: Yêu cầu phải tập trung cao độ

Ngày: 23/5/2011 8:20

Đến: Christian Grey

Em có rất nhiều câu hỏi, nhưng không phù hợp để hỏi qua email, và một số người trong chúng ta phải làm việc để kiếm sống.

Tôi không cần một chiếc laptop với hạn sử dụng là vô thời hạn

Nói chuyện sau, ngày tốt lành, thưa ngài.

Ana

Giọng điệu của cô nàng làm tôi bật cười, nhưng có vẻ cô nàng phải làm việc, vì vậy đây có lẽ đây là email cuối cùng. Thái độ lưỡng lự nhận cái máy tính chết tiệt của cô nàng thật phiền phức. Nhưng tôi cho rằng, nó cho thấy cô gái không phải là người hám lợi. Cô không phải là mấy cô gái đào mỏ – hàng hiếm xung quanh những cô gái mà tôi biết… giống Leila

“Thưa ngài, tôi không xứng đáng với cái váy này”

“Có, cô xứng đáng. Nhận nó đi và không một lời nào nữa nhé. Hiểu chứ?”

“Vâng thưa chủ nhân”

“Tốt, kiểu này sẽ hợp với cô đấy”

Ah Leila. Cô ta là một người phục tùng giỏi. Nhưng cô ta trở nên quá xúc cảm mà tôi thì không phải là người đàn ông cho những chuyện như thế. May mắn là nó không kéo dài lâu. Cô ta đã kết hôn và hạnh phúc. Tôi quay lại với email của Ana và đọc lại nó.

Một số người trong chúng ta phải làm việc để kiếm sống

Cô gái đanh đá nhanh mồm nhanh miệng này ám chỉ rằng tôi không làm việc

Nhầm to rồi cưng

Tôi tiếp tục chú tâm vào bản tóm tắt khô khan của Fred trên màn hình và quyết định đính chính lại bản thân với cô nàng.

Từ: Christian Grey

Chủ đề: Máy tính mới của em (cho mượn lần nữa)

Ngày: 23/5/2011 8:26

Đến: Anastasia Steele

Sau nhé, em yêu

Tái bút: tôi cũng phải làm việc để kiếm sống mà.

Christian Grey

CEO, Grey Enterprises Holdings, Inc.

Tôi nhận thấy thật khó tập trung vào công việc khi mà cứ phải ngong ngóng mãi tiếng ping báo hiệu email mới. Khi nó đến, tôi ngước lên ngay lập tức – nhưng là từ Elena. Tôi thấy ngạc nhiên bởi một thoáng thất vọng lướt qua.

Từ: Elena Lincoln

Chủ đề: cuối tuần

Ngày: 23/5/2011 8:33

Đến: Christian Grey

Christian. Anh làm việc quá nhiều đấy. Có chuyện gì ở Portland vậy? Công việc?

ELENA LINCOLN

ESCLAVA – VÌ NHỮNG MĨ NHÂN NHƯ BẠN

Có nên nói cho cô ấy biết không? Nếu nói thì cô ấy sẽ gọi ngay lập tức kèm với rất nhiều câu hỏi và tôi thì vẫn chưa sẵn sàng tiết lộ những trải nghiệm cuối tuần vừa rồi. tôi đánh nhanh một email trả lời là công việc rồi trở lại công việc đọc bản tóm tắt.

Andrea gọi tôi vào lúc 9h và chúng tôi cùng nhau xem qua lịch trình công việc. Bởi vì tôi đang ở Portland nên tôi bảo cô ấy sắp xếp một cuộc họp với hiệu trưởng và AVP của bộ phận phát triển kinh tế tại WSU để thảo luận về dự án áp dụng khoa học kĩ thuật vào canh tác mà chúng tôi mới tạo ra và sự cần thiết cho việc gây thêm quỹ vào những năm tài chính tiếp theo. Cô ấy đồng ý hủy tất cả các buổi giao lưu xã hội của tuần này và kết nối tôi đến buổi họp qua video trực tuyến đầu tiên của tuần.

Lúc 3h, tôi đang mải mê nghiên cứu vài biểu đồ thiết kế mà Barney đã gửi thì tôi bị gián đoạn bởi một cái gõ cửa. Sự gián đoạn khá phiền phức nhưng trong một khoảnh khắc tôi hi vọng đó là quý cô Steele. Là Taylor.

“Chào” Tôi hi vọng giọng của mình sẽ không để lộ sự thất vọng

“Tôi mang quần áo đến cho ngài rồi đây, ngày Grey” anh ta nói lịch sự

“Vào đi. Anh có thể treo nó vào trong tủ được không? Tôi đang chờ một cuộc gọi thoại tiếp theo”

“Chắc chắn rồi thưa ngài” Anh ta nhanh chóng đi vào phòng ngủ, mang một vài túi đựng com le và một túi vải.

Khi anh ta trở lại, tôi vẫn đang chờ

“Taylor, tôi không nghĩ sẽ cần anh vào mấy ngày tới đâu. Cứ nghỉ ngơi và đến gặp con gái của anh đi.”

“Ngài thật tử tế nhưng mẹ con bé và tôi-“ anh ta ngừng một cách ngại ngùng

“Ah. Giống vậy hả?” tôi hỏi

Anh ta gật đầu. “Vâng thưa ngài. Chỉ còn một vài thỏa thuận nữa thôi”

“Được rồi. Thế thứ tư ổn không?”

“Tôi sẽ hỏi. Cám ơn ngài”

“Tôi có giúp được gì không?”

“Ngài giúp đủ rồi ạ”

Anh ta không muốn nói về nó. “ Được rồi. tôi nghĩ là tôi cần một cái máy in. anh sắp xếp được không?”

“Vâng thưa ngài” Anh ta gật đầu rồi rời đi, đóng cánh cửa một cách nhẹ nhàng sau lưng, tôi cau mày. Hi vọng là vợ cũ sẽ không làm anh ta buồn. Tôi đứng ra chi trả tiền học phí cho con gái anh ấy như là một nguồn khích lệ nhỏ để anh ấy không bỏ việc; anh ta là một người tốt, tôi không muốn mất một nhân viên giỏi. Điện thoại reo lên thông báo cuộc gọi thoại của tôi với Ros và Senator Blandino.

Cuộc gọi cuối cùng kết thúc lúc 5:20. Duỗi mình trên ghế, tôi nghĩ về thành quả công việc ngày hôm nay. Lượng công việc tôi đã làm hôm nay, ngay cả khi không ở văn phòng, thật tuyệt vời. chỉ còn vài bản báo cáo nữa thôi là xong một ngày. Khi tôi nhìn ra cửa sổ, vào bầu trời chiều sớm, tâm trí tôi lại trôi dạt về một-người-có-tiềm-năng-trở-thành-người-phục-tùng

Tôi tự hỏi hôm nay ở Clayton thế nào, in giá cho dây cáp, đo chiều dài dây thừng. tôi hi vọng một ngày nào đó có cơ hội được sử dụng chúng với em. Dòng suy nghĩ gợi lên những hình ảnh cô nàng bị trói trong phòng giải trí của tôi. Tôi cho phép mình tận hưởng nó thêm một tí nữa sau đó gởi nhanh cho cô nàng một cái email. Mấy thứ chờ đợi, làm việc rồi email này khiến tôi thao thức. tôi biết cách để giải tỏa cái thứ năng lượng này nhưng trước hết phải biết chờ đợi

Từ: Christian Grey

Chủ đề: Làm việc kiếm sống

Ngày: 23/5/2011 17:24

Đến: Anastasia Steele

Cô Steele yêu quý,

Tôi hi vọng cô có một ngày làm việc thật tốt.

Christian Grey

CEO, Grey Enterprises Holdings, Inc.

Tôi thay lại đồ chạy bộ. Taylor còn mang thêm hai cái quần thể thao. Tôi chắc chắn rằng Gail đã bỏ thêm vào. Khi tôi hướng về phía cánh cửa, tôi kiểm tra email. Cô ấy đã trả lời.

Từ: Anastasia Steele

Chủ đề: Làm việc kiếm sống

Ngày: 23/5/2011 17:48

Đến: Christian Grey

Thưa Ngài

Tôi có một ngày hiệu quả ở chỗ làm

Cám ơn

Ana

Cô ấy vẫn chưa làm bài tập về nhà. Tôi trả lời email lại.

Từ: Christian Grey

Chủ đề: Làm việc đi!

Ngày: 23/5/2011 17:50

Đến: Anastasia Steele

Vui vì cô có một ngày tốt lành

Đang email nghĩa là đang không tìm hiểu

Chrisitan Grey

CEO, Grey Enterprises Holdings, Inc.

Không buồn rời khỏi phòng, tôi chờ hồi âm của cô. Cô ấy không để tôi chờ lâu

Từ: Anastasia Steele

Chủ đề: Sự phiền toái

Ngày: 23/5/2011 17:53

Đến: Christian Grey

Ngài Grey, đừng email tôi nữa, để tôi có thể bắt đầu làm bài thu hoạch

Tôi cũng muốn thêm một điểm A nữa

Ana

Tôi cười lớn. Đúng. Điểm A đó là một chuyện khác nữa. Nhắm mắt lại, tôi thấy và cảm nhận đôi môi mềm mại kia xung quanh anh bạn nhỏ của tôi.

Khỉ thật.

Ép buộc những suy nghĩ hư hỏng của tôi về lại vị trí ban đầu, tôi nhấn gửi hồi âm và đợi

Từ: Christian Grey

Chủ đề: Mất kiên nhẫn

Ngày: 23/5/2011 17:55

Đến: Anastasia Steele

Đừng email tôi nữa và làm bài thu hoạch đi

Tôi rất muốn cho cô thêm một điểm A nữa

Lần đầu rất xứng đáng ;)

Christian Grey

CEO, Grey Enterprises Holdings, Inc

Cô nàng không trả lời ngay khiến tôi cảm thấy hơi hụt hẫng. tôi quay lại và quyết định sẽ chạy bộ. Nhưng khi tôi vừa mở cửa, tiếng ping quen thuộc ngừng tôi lại

Từ: Anastasia Steele

Chủ đề: Tìm hiểu trên Internet

Ngày: 23/5/2011 17:59

Đến: Christian Grey

Ngài Grey, có gợi ý nào về công cụ tìm kiếm không?

Ana

Khỉ! Tại sao tôi không nghĩ về vấn đề này nhỉ? Tôi có thể đã đưa cho cô nàng vài cuốn sách. Hằng hà sa số những website tràn vào đầu tôi nhưng tôi không muốn làm cô ấy sợ

Có lẽ cô ấy nên bắt đầu với thứ vani nhất

Từ: Christian Grey

Chủ đề: Mất kiên nhẫn

Ngày: 23/5/2011 18:02

Đến: Anastasia Steele

Cô Steele, luôn luôn bắt đầu với wikipedia và không email trừ khi có câu hỏi. Hiểu chưa?

Christian Grey

CEO, Grey Enterprises Holdings, Inc

Tôi đứng dậy khỏi bàn, thiết nghĩ cô nàng sẽ không trả lời nhưng như thường lệ cô gái làm tôi ngạc nhiên. Tôi không thể cưỡng lại

Từ: Anastasia Steele

Chủ đề: Hách dịch

Ngày: 23/5/2011 18:04

Đến: Christian Grey

Vâng thưa Ngài

Ngài thật là hách dịch

Ana

Chuẩn đó cưng à

Từ: Christian Grey

Chủ đề: Kiểm soát

Ngày: 23/5/2011 18:06

Đến: Anastasia Steele

Anastasia, em không hiểu hết được đâu

Nhưng bây giờ có lẽ cũng được một phần

Làm việc đi

Christian Grey,

CEO, Grey Enterprises Holdings, Inc

Kiềm chế nào Grey. Trước khi cô ấy có thể xao nhãng tôi thêm nữa, tôi đã vụt ra khỏi cửa. với Foo Fighters dội vào tai, tôi chạy về hướng con sông. Tôi đã được chiêm ngưỡng Williamette vào lúc bình minh. Bây giờ tôi muốn quan sát nó vào ban đêm. Đêm nay thật là đẹp: các cặp đôi đang đi dạo bên bờ sông, một số thì ngồi trên bãi cỏ, một vài khách du lịch thì đạp xe quanh ngã tư. Tôi tránh họ, nhạc vẫn đang dội những âm bass mạnh mẽ vào tai tôi

Cô Steele có câu hỏi, cô ấy vẫn còn trong cuộc chơi – không phải là một cái “không”. Sự trao đổi email giữa tôi và cô ấy trao cho tôi hi vọng. Khi chạy dưới cầu Hawthrone, tôi nghĩ về sự thoải mái của em với từ ngữ hơn là nói chuyện trực tiếp với tôi. Có lẽ cô ấy thích kiểu này hơn, dù sao cô gái cũng đang học văn học anh mà. Tôi hi vọng khi trở về sẽ có một email đang đợi, có khi là câu hỏi, có khi là thêm nhiều trò nhanh mồm nhanh miệng của cô gái

Đúng. Đó là thứ tôi đang mong đợi

Khi chạy về hướng Main Street, tôi cho phép bản thân mình hi vọng cô ấy sẽ chấp nhận đề nghị của tôi. Suy nghĩ ấy thật là hào hứng, thậm chí còn tiếp thêm sinh lực cho tôi để chạy về Heathman.

Đã 8:15 khi cuối cùng tôi cũng ngồi vào bàn ăn. Tôi đã ăn cá hồi hoang dã Oregon vào bữa trưa, nhờ đặc ân của quý cô Mắt Đen và bây giờ thì tôi đang uống Sancerre. Laptop của tôi đang khởi động, chờ để kiểm tra email. Tôi nhặt bản báo cáo vừa mới in ra, về đất công nghiệp bị bỏ hoang ở Detroit. “Phải là Detroit cơ đấy” tôi cau nhàu và bắt đầu đọc

Vài phút sau, tôi nghe thấy tiếng ping

Một email với chủ đề “Bị sốc bởi WSUV”. Câu chủ đề làm tôi ngồi dậy

Từ: Anastasia Steele

Chủ đề: Bị sốc bởi WSUV

Ngày: 23/5/2011 20:33

Đến: Christian Grey

Okay, tôi xem đủ rồi

Rất vui khi được biết anh.

Ana

Khỉ

Tôi đọc lại lần nữa.

Mẹ kiếp

Đó là một chữ “Không” tôi nhìn chằm chằm vào màn hình trong hoài nghi

Như vậy thôi hả?

Không có thảo luận gì sao?

Chẳng có gì.

Chỉ “rất vui khi được biết anh”

Cái. Khỉ.Gì.Thế.Này?

Tôi tựa lưng vào ghế, ngây người ra.

vui?

Vui

VUI

Cô ấy nghĩ nó còn hơn cả “vui” khi đầu cô ấy ngửa ra sau, lên đến đỉnh

Đừng có hấp tấp vậy Grey.

Có lẽ đây là một trò đùa.

trò đùa!

Tôi kéo laptop lại để viết hồi âm

Từ: Christian Grey

Chủ đề: VUI?

Ngày: 23/5/2011

Đến: Anastasia Steele

Nhưng khi tôi nhìn chằm chằm vào màn hình, ngón tay tôi lượn lờ trên bàn phím. Tôi chẳng nghĩ được gì để nói cả.

Tại sao cô ấy lại gạt bỏ tôi một cách dễ dàng như thế?

Người đầu tiên đã cướp đi thứ quý giá của cô ấy

Bình tĩnh nào Grey. Thế mày định sẽ làm gì tiếp theo? Có lẽ tôi nên ghé thăm cô nàng, để chắc chắn rằng câu trả lời là “Không” có lẽ tôi nên thuyết phục cô ấy. Tôi chắc rằng mình không biết trả lời thế nào với email này. Có lẽ cô nàng đang gặp trở ngại với một số vấn đề. Tại sao tôi lại không đưa cho cô gái vài cuốn sách? Tôi không tin cái này! Em phải nhìn vào mắt tôi và từ chối!

Đúng. Tôi xoa cằm và nghĩ ra một kế hoạch, vài phút sau đó, tôi vào tủ đồ và lấy ra chiếc cà vạt.

Chiếc cà vạt thần thánh.

Cuộc thảo luận này chưa thể kết thúc được. tôi lấy vài cái bcs và đút nó vào túi sau, sau đó với lấy cái áo jacket và một chai rượu vang trắng trên quầy bar. Khỉ, là chai chardonnay, thôi kệ. giật lấy chìa khóa phòng, tôi đóng cửa và đi vào thang máy xuống tầng hầm để lấy xe

Khi tôi đỗ con R8 trước căn hộ nàng sống cùng với Kavanagh, tôi tự hỏi đây có phải là một nước đi thông minh. Tôi chưa bao giờ ghé nhà của người phục tùng trước đây, họ toàn đến với tôi. Tôi đang phá vỡ các ranh giới mà tôi đã đặt ra cho bản thân. Mở cửa xe và bước ra, tôi cảm thấy không yên. Thật là thiếu thận trọng và liều lĩnh. Nhưng tôi đã ở đây hai lần, dù chỉ là vài phút. Nếu cô ấy đồng ý, tôi sẽ phải điều chỉnh cho phù hợp với mong muốn của cô ấy. Chuyện này sẽ không xảy ra nữa đâu.

Bình tĩnh nào Grey

Mày ở đây vì cô gái nói “không’

Kavanagh trả lời khi tôi gõ cửa. cô ta có vẻ bất ngờ khi thấy tôi. “Chào Christian. Ana không báo trước rằng anh sẽ đến đây” cô ta đứng qua một bên để cho tôi vào. “ Cô ấy đang ở trong phòng. Tôi sẽ gọi cô ấy”

“Không. Tôi muốn làm cô ấy ngạc nhiên” Rồi tôi chĩa vũ khí quen thuộc nhưng bao giờ cũng hiệu quả: một nụ cười sáng lòa có khi lại chẳng bừng sáng luôn thế giới của cô ta ấy chứ và đáp trả lại tôi, cô ta chỉ chớp mắt vài lần. whoa. Dễ đến thế thôi hả? Đời có ai ngờ. chuyện này hay đây. “Phòng của cô ấy ở đâu?”

“Chỗ kia, phòng đầu tiên” cô ta chỉ vào cánh cửa cuối phòng khách

“Cám ơn”

Bỏ áo khoác và rượu vang ướp lạnh vào một trong mấy cái sọt, tôi mở cửa và thấy một con đường luồng với vài căn phòng. Tôi nghĩ phòng kia là phòng tắm nên tôi gõ cửa phòng còn lại. Sau một lúc, tôi mở cửa và Ana kia, đang ngồi trên ghế, đọc chăm chú vào cái gì trông như bản hợp đồng. Cô ấy đang đeo tai nghe, tay vô thức gõ theo nhịp của tiếng nhạc mà tôi không thể nghe thấy. Đứng đó một lúc, tôi ngắm nhìn cô ấy. Khuôn mặt cau lại vì tập trung, tóc tết và cô đang mặc đồ thể thao. Có lẽ cô ấy vừa chạy bộ tối nay hoặc có thể cũng đang chịu đựng một nguồn năng lượng thừa quá lớn. Ý nghĩ đó làm dịu tôi. Phòng cô nhỏ, ngăn nắp và có hơi “con gái”, tất cả đều màu kem trắng, xanh da trời nhạt và chìm trong cái ánh sáng tỏa ra nhè nhẹ từ chiếc đèn bàn. Phòng hơi trống trải, tôi thấy một gói hàng có chữ Phòng của Ana trên đó. Ít nhất cô ấy còn có một cái giường đôi với ga trải giường trắng.

Ana đột nhiên nhảy lên, giật mình bởi sự hiện diện của tôi

Đúng tôi ở đây vì email của em đấy

Cô lôi tai nghe ra, thứ âm thanh nhỏ bé đó tràn vào căn phòng, đè bẹp sự yên lặng giữa chúng tôi

“Chào em, Anastasia”

Cô ấy cứ nhìn chằm chằm vào tôi, bất động, mắt mở to.

“Tôi cảm thấy email của em cần một sự hồi âm cá nhân” tôi cố giữ giọng bình thản. Mồm em mở ra và đóng lại, không nói nên lời

Cô Steele không nói nên lời. Tôi thích thế. “Tôi ngồi được không?”

Cô nàng gật đầu, tiếp tục nhìn chằm chặm vào tôi trong hoài nghi khi tôi ngồi lên giường cô

“Tôi tự hỏi phòng của em sẽ như thế nào” tôi phá vỡ sự yên lặng lạnh lẽo kia mặc dù tán nhảm không phải sở trường của tôi. Cô ấy nhìn quanh phòng như thể đây là lần đầu tiên thấy nó “ ở đây thật tĩnh lặng và bình yên” mặc dù tôi đang cảm thấy chẳng tĩnh lặng và bình yên chút nào. Tôi muốn biết tại sao cô ấy lại nói “không” với đề nghị của tôi mà chưa qua thảo luận nào hết

“Làm thế nào mà..?” thì thào cô nói rồi dừng lại, sự hoài nghi vẫn còn hiện rõ trong giọng nói của cô.

“Tôi vẫn đang ở Heathman” Cô ấy biết tin này rồi mà

“Anh có muốn uống gì không?” cô nàng kêu khẽ

“Không cám ơn em” Tốt. Cô nàng có vẻ như về lại với trái đất rồi. Nhưng tôi muốn đề cập đến vấn đề bây giờ: cái email đáng báo động của cô nàng. “Vậy là rất vui được biết tôi hả?” Tôi nhấn mạnh cái chữ làm tôi phật ý nhiều nhất

Vui? Giỡn tôi hả?

Cô nàng chăm chú vào đôi bàn tay mình, ngón tay gõ những nhịp nhẹ nhàng vào băp đùi một cách lo lắng. “Em nghĩ anh sẽ trả lời bằng email” giọng cô hạ xuống, nhỏ bằng căn phòng của cô.

“Em cố ý cắn môi dưới phải không?” tôi hỏi, giọng nghiêm nghị hơn tôi dự kiến

“Em không nhận thức được là mình đang cắn môi” cô nàng thì thao, mặt tái nhợt

Chúng tôi nhìn chằm chằm vào nhau, không khí gần như muốn vỡ ra

Khỉ thật

Em có cảm thấy nó không Ana? Sự căn thẳng này. Sự cuốn hút này. Nhịp thở của tôi giảm đi khi thấy đồng tử cô mở rộng ra. Chậm rãi và đầy chủ ý, tôi với lấy tóc cô nàng và nhẹ nhàng kéo dây chun ra, xõa tóc tết của cô. Cô nàng chăm chú nhìn tôi, bị cuốn hút, mắt nàng không rời mắt tôi

“Em đã chạy bộ hả?” ngón tay tôi lần theo viền tai cô, với sự cẩn thận tuyệt đối, tôi kéo và bóp nhẹ vùng da căng nơi tai cô. Cô nàng không đeo khuyên tai nhưng tôi thấy có dấu bấm tai ở đây. Tôi tự hỏi một viên kim cương sẽ như thế nào nếu được tỏa sáng lấp lánh ở đây. Tôi hỏi cô nàng sao lại chạy bộ, giọng tôi trầm và chậm rãi trái ngược với hơi thở của cô nàng

“Em cần thời gian để suy nghĩ”

“Về chuyện gì Anastasia?”

“Anh”

“Và em quyết định rằng rất vui được gặp tôi à? Ý em là biết theo phương diện trên kinh thánh á?”

Má cô nàng hồng lên. “Em không nghĩ là anh biết kinh thánh đấy”

“Tôi đi học vào mỗi chủ nhật Ana, nó dạy tôi khá nhiều thứ”

Cách vấn đáp. Tội lỗi. Và Chúa đã bỏ rơi tôi rất lâu rồi

“Em không nhớ đã đọc cách kẹp núm vú ở đâu trong kinh thánh. Có lẽ anh được học từ một bản hiện đại nào chăng?” cô nàng châm chọc, mắt ánh lên đầy vẻ khiêu khích

Ôi cái mồm leo lẻo kia

“Um, tôi nghĩ rằng tôi nên đến và cho em biết thế nào vui khi được biết tôi” sự thách thức rõ ràng trong giọng của tôi và bây giờ là giữa chúng tôi. Mồm cô nàng mở to trong ngạc nhiên, nhưng tôi đỡ lấy cằm và đóng nó lại “Thế ý của em thế nào, cô Steele?” tôi thì thào khi chúng tôi nhìn chằm chằm vào nhau

Đột nhiên cô ấy lao vào tôi

Khỉ

Bằng một cách nào đó, tôi nắm lấy tay trước khi cô nàng chạm vào người tôi và xoay, đẩy cô nàng xuống giường bên dưới tôi, tay duỗi dài trên đầu. Cô quay mặt lại nhìn tôi, tôi hôn xuống dữ dội, lưỡi xâm nhập và giành lấy. Cơ thể cô nâng lên để hôn lại tôi với một sự cuồng nhiệt tương tự

Oh Ana, em làm gì với tôi thế này.

Khi thấy cô quằn quại đòi nhiều hơn, tôi dừng lại và nhìn cô. Đến lúc để triển kế hoạch B rồi

“Tin tôi chứ?” tôi hỏi khi mắt cô nàng mở to

Cô nàng gật đầu một cách hăng hái. Tôi rút chiếc cà vạt từ túi quần sau để cô nàng có thể nhìn thấy nó và ngồi lên người cô, trói hai tay vào thanh đầu giường

Cô ngọ nguậy bên dưới tôi, thử độ chặt của dây nhưng dây trói giữ em lại. Không thể chạy trốn được nữa nhé. “Tốt hơn rồi đấy” Tôi cười, một sự nhẹ nhõm len lỏi trong tôi vì cô đã ở vị trí đúng như tôi muốn. bây giờ thì cởi quần áo thôi

Nắm lấy bàn chân phải, tôi bắt đầu tháo giầy thể thao của cô

“Không” cô nàng lầm bầm trong ngại ngùng, cố gắng đẩy chân ra và tôi biết rằng bởi vì em đã chạy nên e không muốn tôi cởi giầy. Cô ấy nghĩ rằng mùi hôi chân sẽ làm tôi quan tâm à?

Cưng à

“Nếu em còn ngọ nguậy, tôi sẽ trói chân em luôn đấy Ana. Nếu em làm ồn, tôi sẽ bịt miệng em lại. Yên nào. Katherine có thể đang nghe ở ngoài kia đấy”

Cô ấy ngừng lại. tôi biết rằng bản năng của tôi đã đúng. Cô nàng lo lắng về chân của mình. Khi nào thì cô ấy mới nhận ra những thứ đó không hề làm tôi bận tâm?

Tôi nhanh chóng cởi giầy rồi tất và cuối cùng là quần sau đó di chuyển để cô nàng nằm duỗi ra trên giường. Chúng tôi sắp tạo ra một đống lộn xộn

Đừng có cắn đôi môi chết tiệt ấy nữa đi!

Tôi khẽ lướt ngón tay qua bờ môi em như là một lời cảnh báo đầy nhục dục. Cô nàng bĩu môi nhưng trông lại giống một nụ hôn hơn làm tôi bật cười. Cô nàng là một sinh vật đẹp và đầy nhục cảm

Xong phần cô nàng. Đến lượt tôi cởi giày, tất, và khóa quần cuối cùng là áo. Cô nàng nhìn tôi không rời mắt

“Tôi nghĩ em nhìn đủ rồi” Tôi muốn cô ấy đoán và không hề biết những gì sắp đến với mình. Tôi chưa bao giờ bịt mắt cô vì vậy lần này sẽ tính như là một lần tập luyện đó là nếu em nói đồng ý

Ngồi lên người cô ấy lần nữa, tôi với lấy gấu áo và kéo nó nhưng lại không cởi hẳn ra mà để nó ngang mắt cô: một tấm bịt mắt đầy hiệu quả

Cô ấy trông thật tuyệt vời. “Hmm cái này càng ngày càng trở nên tốt hơn. Tôi sẽ đi lấy đồ uống” tôi thì thầm và hôn cô. Cô nàng há hốc mồm khi tôi leo xuống. khi ra khỏi phòng, tôi để cửa hơi mở và tiến vào phòng khách để lấy chai rượu vang

Kavanagh ngước lên nhìn tôi từ chỗ cô ta ngồi, đang đọc gì đó, nhìn tôi với một sự ngạc nhiên. Đừng có nói với tôi cô chưa bao giờ thấy một người đàn ông cởi trần vì tôi sẽ không tin đâu “Kate, đá, cốc và đồ mở rượu ở đâu?” tôi hỏi, hoàn toàn lờ tịt cái biểu hiện đến chướng mắt của cô ta

“Um ở nhà bếp. Tôi sẽ lấy nó cho anh. Ana đâu rồi?”

Ahh lo lắng cho bạn hả?

“Cô ấy đang bận tí nhưng cô ấy muốn uống chút gì đó” tôi chộp lấy chai chardonnay

“Oh tôi biết rồi” tôi đi theo cô ta vào bếp, lấy vài cái li trên kệ. cũng chẳng còn nhiều li lắm, tôi cho rằng chúng đã được đóng gói lại cho việc di chuyển. Cô ta đưa tôi đồ mở rượu sau đó lấy trong tủ lạnh một khay đá và lấy đá ra

“Chúng tôi vẫn còn phải đóng gói khá nhiều đồ ở đây. Anh biết đấy Elliot sẽ giúp chúng tôi” giọng cô ta đầy chỉ trích

“Thật hả?” giọng tôi chẳng mấy hào hứng khi tôi mở nắp chai rượu. “Bỏ hộ đá vào li đi” tôi hất hàm về phía hai cái li “Đây là chardonny. Nó sẽ ngon hơn nếu đi kèm với đá”

“Tôi cứ nghĩ anh là người thích uống vang đỏ cơ” cô ta nói khi tôi đổ rượu vào cốc “Anh sẽ đến giúp Ana chuyển nhà chứ?” mắt cô ta ánh lên. Cô ta đang thách thức tôi

Làm cô ta ngậm mồm lại nào, Grey

“Không tôi bận rồi” tôi trả lời cụt ngủn vì cô ta đang chọc tức tôi, cố làm tôi cảm thấy tội lỗi, tôi quay lưng lại rời khỏi nhà bếp nhưng vẫn kịp thấy khuôn mặt không chấp thuận của cô ta

Biến đi Kavanagh

Tôi không bao giờ giúp Ana được. Giữa chúng tôi đâu có mối quan hệ đó. Bên cạnh đó, tôi đây bận quá.

Tôi trở lại phòng Ana và đóng cửa lại, đẩy Kavanagh và thái độ khinh người của cô ta ra khỏi đầu. Ngay lập tức, được nguôi ngoai với cảnh Ana Steele thở hổn hển và chờ đợi trên giường. Đặt li rượu trên bàn, tôi lấy gói thiếc ra khỏi túi quần và đặt nó bên cạnh li rượu rồi từ từ cởi quần ra, giải phóng anh bạn nhỏ

Tôi uống một ngụm rượu – thật ngạc nhiên, nó không đến nỗi nào – và nhìn Ana. Cô nàng vẫn chưa nói lời nào, khuôn mặt xoay về phía tôi, môi khẽ mở trong chờ đợi. Cầm lấy li rượu, tôi ngồi lên người cô. “Khát chưa, Ana?”

“Rồi ạ” cô nàng thì thào

Uống một ngụm, tôi cuối xuống hôn và đổ rượu vào miệng cô.

“Nữa không?” tôi hỏi

Cô nàng gật đầu và mỉm cười. tôi tiếp tục

“Đừng uống nhiều quá. Chúng ta đều biết tửu lượng của em mà Anastasia” tôi trêu và cô nàng nở một nụ cười tươi tắn nhất. Cúi xuống, tôi để cô uống thêm một ngụm nữa và vẫn quằn quại bên dưới tôi.

“Thế này có vui không?” tôi hỏi, chuyển sang nằm bên cạnh cô.

Cô ấy không trả lời, đột nhiên trở nên nghiêm túc. Môi hơi mở khi cô nàng hít thở sâu

Tôi lại nhấp một ngụm rượu, lần này là với hai cục đá nữa. Khi tôi hôn lên cô ấy, tôi đẩy thêm một mẩu đá nhỏ vào giữa hai bờ môi cô, rồi đặt lên làn da thơm ngọt ngào những nụ hôn mát lạnh từ cổ họng tới rốn. Tại đó, tôi lại đặt thêm một mẩu đá, và một chút rượu nữa.

Cô nàng hít vào một hơi thật sâu

“Bây giờ em phải nằm yên Ana, nếu em di chuyển rượu sẽ đổ ra giường đấy” giọng tôi trầm xuống và tôi hôn cô ấy lần nữa ở ngay trên rốn. Hông cô nàng di chuyển. “Ồ không cô Steele nếu em mà làm đổ rượu tôi sẽ phạt em đấy”

Cô nàng rên rỉ đáp trả và kéo sợi dây trói

Mấy thứ tốt đẹp cả, Ana ạ

Tôi giải thoát hai bầu ngực của cô khỏi áo lót, ngực cô săn lại và khá nhạy cảm. Đúng kiểu tôi thích. Một cách chậm rãi, tôi trêu chọc chúng với môi tôi

“Thế này có vui không?” tôi vừa thì thầm vừa nhẹ nhàng thổi lên một bên núm vú. Miệng cô chợt tách ra trong yên lặng “Ah”

Đưa thêm một mẩu đá vào miệng, tôi chậm rãi lần theo từ xương ức cho đến núm vú, xoay quanh một vài lần với mẩu đá đó. Ana rên lên từ phía bên dưới tôi. Chuyển cục đá vào bàn tay, tôi tiếp tục màn “tra tấn” với từng núm vú một với đôi môi mát rượi và những gì còn lại của cục đá đang dần tan ra trong tay tôi. Rên rỉ và thở hổn hển bên dưới tôi, cô đang căng cứng người lại nhưng lại cố gắng để giữ yên. “Nếu em làm đổ rượu, tôi sẽ không để cho em lên đỉnh đâu.” Tôi cảnh cáo.

“Ôi làm ơn. Christian. Làm ơn thưa ngài” cô nàng van xin

Oh nghe những lời ấy từ miệng cô nàng

Vẫn còn hi vọng

Đó không phải là từ “Không”

Tôi lướt những ngón tay trêu đùa dọc thân thể rồi hướng tới quần lót cô ấy. Đột nhiên hông cô cong lại, làm đổ rượu và mẩu đá giờ đã tan chảy ra khỏi rốn. Tôi di chuyển nhanh chóng để liếm, hôn và hút hết chúng khỏi người cô ấy.

“Oh cưng à, em đã di chuyển rồi, tôi sẽ làm gì với em đây?” tôi trượt ngón tay vào quần lót của cô nàng, tay khẽ lướt qua chỗ ấy

“Ah” cô nàng rên rỉ

“Oh em yêu à” tôi thì thào với sự tôn sùng. Em ướt át quá.

Thế nào? Đã thấy nó vui như thế nào chưa?

Cô ấy rùng mình khi tôi đẩy ngón trỏ và ngón giữa vào trong cô

“Em sẵn sàng sớm quá đấy” tôi thì thầm và đẩy ngón tay ra và vào, nhận lại một tiếng rên rỉ dài đầy ngọt ngào. hông cô bắt đầu nâng lên để gặp ngón tay tôi

Oh cô nàng cũng muốn nó

“Em là một cô gái tham lam” giọng tôi vẫn trầm và cô bắt kịp nhịp điệu tôi vừa tạo ra khi tôi bắt đầu xoay vòng vùng kín của cô với ngón trỏ, trêu chọc và đầy tra tấn

Cô rên lên, cơ thể cong lên bên dưới tôi. Tôi muốn nhìn thấy mặt ủa cô nàng nên với tay kéo áo ra khỏi đầu em. Cô nàng mở to mắt, chớp mắt vài lần dưới ánh sáng mờ mờ.

“Em muốn chạm vào anh” cô nói, giọng khàn đầy ham muốn

“Tôi biết.” Hơi thở của tôi hoà quyện với môi cô, tôi hôn sâu, trong khi đó tiếp tục nhịp độ không ngừng nghỉ với các ngón tay và ngón cái của tôi. Cô có vị của rượu và sự ham muốn và Ana. Cô hôn lại tôi với một sự thèm khát mà tôi chưa hề thấy trước đây. Tôi nhẹ nhàng đỡ lấy đỉnh đầu cô, giữ ở nguyên một chỗ, rồi tiếp tục hôn cô và thoả mãn cô ấy bằng tay tôi. Tôi mới bắt đầu giảm nhịp độ của bàn tay khi đôi chân cô nàng căng cứng lại.

Không đâu cục cưng à vẫn chưa được lên đỉnh đâu

Tôi làm thế này thêm 3 lần nữa trong khi hôn đôi môi mềm mại và ngọt ngào của cô. Lần thứ 5 tôi giữ nguyên tay bên trong cô, ậm ừ nhẹ và chậm rãi bên tai cô ấy “Đây là sự trừng phạt của em. ở gần nhưng cũng rất xa. Thế này có vui không?”

“Làm ơn” cô nàng rên rỉ

Chúa ơi tôi thích nghe cô nàng van nài

“Tôi nên giao cấu với em thế nào đây Anastasia?”

Những ngón tay tôi tiếp tục di chuyển, và chân của cô thì bắt đầu run rẩy vì vậy tôi giảm chuyển động tay lại lần nữa

“Làm ơn” cô nàng thở gấp, giọng trầm đến nỗi tôi còn không nghe được

“Em muốn gì hả Anastasia?”

“Anh…ngay bây giờ” cô nàng van xin

“Tôi nên làm tình với em theo cách này? Cách này hay cách này nhỉ? Nhiều sự lựa chọn quá” tôi thì thầm. Rút tay ra, tôi với lấy cái bao cao su trên bàn và quỳ xuống giữa hai chân cô. Mắt không rời, tôi cởi quần lót cô ra và quăng xuống sàn. Mắt cô nàng tối lại, đầy sự hứa hẹn và chờ đợi. Chúng mở to khi tôi đeo bao

“Thế này thì có vui không?” tôi hỏi, tay nắm lấy cậu nhỏ

“Em chỉ định nói đùa thôi”

Đùa á?

Cám.ơn.Chúa

“Nói đùa á?” tôi hỏi, tay vẫn lướt lên lướt xuống cậu nhỏ

“Vâng làm ơn Christian” cô gái van xin

“Thế em thấy có buồn cười không?”

“Không” giọng cô nhỏ đến nỗi tôi không nghe được nhưng tôi thấy đầu cô khẽ lắc. Tôi chỉ cần có vậy.

Nhìn cô ham muốn tôi … tôi có thể bùng nổ ngay trong chính tay mình. Nắm lấy cô nàng, tôi lật úp lại, để cái mông xinh xắn kia lên trời. Kích thích quá đỗi! Tôi vỗ mông cô rồi tiến vào trong.

Khỉ, cô nàng sẵn sàng quá

Cô siết chặt lại quanh tôi rồi hét lên khi lên đỉnh

Khỉ thật, nhanh thế sao

Giữ hông cô thật chặt, tôi ra vào thật nhanh và mạnh, đến cực khoái. Răng nghiến chặt, tôi lao vào cô tới tấp cho đến khi cô ấy sắp đến đỉnh lần nữa.

Nào Ana, lần nữa nào

Cô nàng rên rỉ và thì thào bên dưới tôi, những giọt mồ hôi bắt đầu xuất hiện trên lưng.

Đôi chân cô bắt đầu run rẩy. Cô nàng đến rất gần rồi.

“Nào Ana, lần nữa nào” tôi gầm gừ, và bằng một phép lạ nào đó, cơn cực khoái của cô len lỏi và xé toạc cả thân thể cô với sự hoan lạc và xuyên qua cả tôi. Không một lời nào, tôi đến đỉnh, phóng thích trong em.

Chúa ơi. Tôi đổ sập xuống người cô một cách mệt mỏi

“Cái này có vui không em?” tôi rít lên bên tai cô nàng và cố hít một hơi đầy không khí

Khi cô nằm thẳng trên giường, thở hổn hển, tôi rút ra khỏi cô và gỡ bao cao su ra. Tôi đứng dậy khỏi giường và nhanh chóng mặt đồ. Khi xong xuôi, tôi với lấy cà vạt và cởi trói cho cô ấy. Cô nàng duỗi hai tay, các ngón tay và sửa lại áo ngực. Tôi kéo chăn lên đắp cho cô và nằm bên cạnh, chống lên khuỷu tay

“Vui thật đấy” cô nàng nói với một nụ cười tinh ranh

“Lại từ đó nữa” tôi cười tự mãn.

“Anh không thích từ đó hả?”

“Không. Nó chẳng tốt đẹp gì với tôi cả”

“Oh – Em không biết đấy nhưng có vẻ nó có một ảnh hướng khá có lợi với anh”

“Bây giờ tôi là một ảnh hưởng có lợi hả cô Steele? Em có thể hủy hoại danh tiếng của tôi thêm chút nữa không?”

“Em không nghĩ có gì đó sai xót với danh tiếng của ngài” cô nàng thoáng cau mày

“Em nghĩ vậy á?” Bác sĩ Flynn hẳn sẽ có rất nhiều thứ để nói về vấn đề này đây

“Tại sao anh không thích được chạm vào?” Giọng cô ngọt ngào và êm dịu

“Vì tôi không thích” tôi hôn lên trán em và để xao nhãng em khỏi chủ đề này “Thế email đó chỉ là giỡn chơi thôi hả?”

Cô nàng chỉ nhìn tôi với một ánh mặt ngại ngùng và một cái nhún vai đầy hối lỗi

“Tôi biết rồi. Vậy em vẫn đang xem xét đề nghị của tôi chứ hả?”

“Đề nghị không mấy đứng đắn của anh hả? Vâng”

Tạ ơn chúa

Giao kèo giữa chúng tôi vẫn còn hiệu lực. Phải nói rằng sự nhẽ nhõm của tôi có thể chạm được là còn nhẹ, tôi còn nếm được nó cơ.

“Em có một vài vấn đề” cô nàng thêm vào

“Tôi sẽ rất thất vọng nếu em không có”

“Em định sẽ email chúng cho anh nhưng anh gián đoạn nó mất rồi”

“Kiểu làm tình gián đoạn á?”

“Thấy chưa? Em biết là anh có khiếu hài hước đâu đó mà” mắt cô ánh lên với một sự vui vẻ

“Một vài thứ thì nghe có vẻ vui Anastastia. Tôi đã nghỉ nó chấm dứt rồi – mà không cần qua thảo luận luôn”

“Em vẫn chưa biết nữa. Em chưa thể quyết định được, nhưng anh có thể hướng dẫn em không?”

Câu hỏi của cô làm tôi ngạc nhiên “ Em đã tìm hiểu rồi mà. Tôi không biết nữa, Anastasia. Tôi chưa từng hướng dẫn ai bao giờ”

“Anh có được hướng dẫn không?” cô nàng hỏi

“Có”

“Bởi bà Robinson hả?”

‘Bà Robinson?’ tôi cười lớn. Anne Bancroft trong The Graduate “Tôi sẽ nói với cô ấy rằng em nói vậy; cô ta chắc sẽ thích lắm”

“Anh vẫn còn nói chuyện với bà ấy thường xuyên hả?” giọng cô bỗng nhiên chua chát vì sốc và căm phẫn

“Ừ, và nó chẳng là thứ gì to tát cả”

“Em biết rồi” giọng cô nàng lạnh tanh. Cô ấy giận à? Tại sao chứ? Tôi không hiểu nổi. “Anh có người để nói chuyện về lối sống ấy mà em thì không được có à?” Giọng cô nàng hờn dỗi và một lần nữa cô ấy lại nói trúng tim đen tôi

“Tôi chưa bao giờ nghĩ nó sẽ như thế cả. Bà Robinson là một phần của lối sống ấy. Tôi nói với em rồi, cô ta là một người bạn tốt. Nếu em thích, tôi có thể giới thiệu em với một số người phục tùng cũ của tôi. Em có thể nói chuyện với họ”

“Anh đùa hả?”

“Không Ana” tôi bị bất ngờ bởi phản ứng dữ dội của cô và lắc đầu để củng cố thêm sự từ chối của mình. Chuyện người phục tùng mới nói chuyện với người phục tùng cũ về người thống trị của họ là hết sức bình thường

“Không. Em sẽ tự làm, cám ơn anh” cô nàng khăng khăng và kéo lấy chăn lên đến cằm

Gì chứ? Em giận hả?

“Anastasia…Tôi…Tôi không có ý làm xúc phạm em”

“Không xúc gì nhưng rất kinh sợ”

“Sợ gì cơ?”

“Em không muốn nói chuyện với một trong số những người bạn gái cũ, nô lệ, người phục tùng hay bất cứ tên gì anh gọi họ đâu”

Oh

“Anastasia…Em ghen đấy hả?” giọng tôi có vẻ lúng túng …bởi vì thật tình là tôi đang rất bối rối. Cô nàng đỏ mặt và tôi nghĩ tôi đã tìm được nguyên nhân khiến cô nàng cư xử vậy. Khỉ thật! Sao em có thế ghen được chứ?

Cưng à anh có một cuộc đời trước khi em xuất hiện đấy

Một cuộc đời rất sôi động

“Thế anh có ở lại không?” Cô nàng cắt ngang

Tất nhiên không rồi. “Tôi có hẹn ăn sáng tại Heathman ngày mai. Mà tôi cũng nói với em rồi, tôi không ngủ cùng với bạn gái, nô lệ, người phục tùng hay ai khác cả. Thứ 6 và thứ 7 tuần trước là ngoại lệ, nó sẽ không xảy ra nữa đâu”

Cô nàng mím môi lại với một vẻ mặt cứng đầu “Em mệt rồi”

Khỉ

“Em đang đuổi tôi đi đấy hả?”

Thế này chẳng giống cách mà tôi hay làm

“Vâng”

Cái quái gì thế này?

Bị tước hết vũ khí lần nữa bởi cô Steele. “Lại thêm một cái lần đầu nữa”

Bị đuổi. không thể nào tin nổi

“Em không muốn thảo luận thêm gì sao? Về bản hợp đồng?” tôi nói, cố tìm một lí do để ở lại lâu thêm chút nữa

“Không” cô nàng cáu kỉnh. Sự giận hờn vu vơ của cô nàng đúng là phiền thật và nếu em là của tôi, thái độ đó sẽ khó mà được tha thứ

“Chúa ơi tôi muốn đánh cho em một trận ra trò sau đó em sẽ cảm thấy tốt hơn và tôi cũng vậy” tôi nói

“Anh không thể nói như thế được. Em vẫn chưa kí gì mà” mắt cô nàng ánh lên sự thách thức

Cưng à anh chỉ có thể nói mà không thể nào làm được nếu em không đồng ý. “Một người đàn ông có thể mơ Anastasia. Thứ 4 nhé?” tôi muốn cái này còn tại sao thì tôi cũng không biết; cô nàng hơi khó chiều. tôi hôn phớt em một cái

“Thứ 4” cô nàng đồng ý và tôi cảm thấy nhẹ nhõm lần nữa. “Em sẽ tiễn anh” cô gái thêm vào, giọng có vẻ đã nhẹ nhành hơn. “Cho em vài phút” em đẩy tôi xuống giường mà mặc áo vào “Lấy hộ em cái quần” cô nàng ra lệnh, chỉ vào chúng

Woa. Cô Steele cũng có lúc hách dịch phết

“Vâng thưa quý cô” tôi nói, biết chắc rằng cô nàng sẽ không hiểu tôi đề cập đến cái gì. Nhưng cô nàng vẫn tròn mắt. Cô biết tôi trêu nhưng vẫn không nói gì, tiếp tục mặc quần vào.

Cảm thấy vẫn còn hơi sốc khi bị đá ra khỏi phòng cô một cách không thương tiếc, tôi theo chân cô ra cửa

Lần cuối chuyện này xảy ra là khi nào nhỉ?

Chưa bao giờ xảy ra

Cô nàng mở cửa nhưng mắt lại nhìn chằm chằm vào tay

Có chuyện gì thế?

“Em ổn chứ?” tôi hỏi, khẽ miết nhẹ bờ môi dưới của em với ngón cái. Có lẽ cô nàng không muốn tôi đi hoặc cô nàng đang mong tôi đi gần chết.

“Vâng” giọng cô nhẹ nhưng tôi không tin.

“Thứ 4” tôi nhắc nhở. Tôi sẽ gặp em sau. Tôi cúi xuống hôn, cô nhắm mắt lại. Tôi không muốn đi khi cô ấy cứ ngập ngừng ậm ừ thế này. Tôi giữ đầu cô và hôn mạnh bạo, cô ấy hôn đáp trả cuồng nhiệt

Cưng à đừng từ bỏ tôi. Cho chúng ta một cơ hội nào

Cô nàng nắm lấy cánh tay tôi, hôn đáp trả, tôi không muốn đi tí nào. Em làm tôi say xưa và bóng tối thì bị lu mờ trước người con gái đứng trước mặt tôi. Một cách lưỡng lự, tôi buông em ra và tựa đầu vào trán em.

Cô nàng thở hổ hển, cũng như tôi. “Anastasia, em đang làm gì tôi thế này?”

“Em cũng muốn nói điều tương tự với anh” cô thì thào

Tôi biết đã đến lúc phải đi rồi. có cái gì đó ở cô gái cuốn hút tôi và tôi không hiểu tại sao nữa. tôi hôn trán cô ấy và bước xuống đường, theo hướng con R8 đang đợi. cô nàng vẫn đứng đó nhìn tôi, không chịu vào nhà. Tôi mỉm cười, cảm thấy hài lòng vì em vẫn đang nhìn tôi khi tôi bước vào ô tô.

Khi tôi nhìn lại thì cô nàng đã biến mất

Khỉ gió! Không có nổi một cái vẫy tay chào tạm biệt sao?

Tôi khởi động xe và bắt đầu lái về Portland, suy nghĩ lại những gì đã xảy ra giữa chúng tôi

Cô nàng email tôi

Tôi đến nhà cô nàng

Chúng tôi làm tình

Cô nàng ném tôi ra khỏi phòng trước khi tôi sẵn sàng đi.

Lần đầu tiên – um không hẳn là lần đầu – tôi cảm thấy mình bị lợi dụng vì tình dục. Nhưng chính cảm giác không dễ chịu lại gợi nhớ tôi về khoảng thời gian với Elena

Thần linh ơi! Cô Steele nhảy một bước lên top mà không hề nhận ra và vì quá ngu si nên tôi lại để chuyện đó xảy ra

Tôi phải xoay chuyển tình thế mới được. Mấy thứ nhẹ nhàng tình cảm này lộn xộn với cả phức tạp quá

Nhưng tôi muốn cô ấy. Tôi cần cô ấy kí nó

Có phải do theo đuổi cô kích thích tôi không? Hay do chính bản thân cô nàng?

Mẹ kiếp, không biết nữa nhưng sẽ sớm tìm ra vào thứ 4. Một điều tích cực là tối hôm nay khá là “vui” tôi cười tự mãn và đỗ xe tại gara của khách sạn

Khi trở về phòng tôi sà vào laptop

Tập trung vào thứ anh muốn, nơi anh muốn đến. chẳng phải đó là những điều Flynn hay nói sao?

Từ: Christian Grey

Chủ đề: Tối nay

Ngày: 23/5/2011 23:16

Đến: Anastasia Steele

Cô Steele,

Tôi rất mong nhận được những phản hồi của em về hợp đồng

Cho đến lúc đó thì, ngủ ngon nhé, cưng

Christian Grey,

CEO, Grey Enterprises Holdings, Inc

Tôi muốn thêm cám ơn vì một buổi tối tuyệt vời. Nhưng có vẻ không ổn lắm. Đẩy laptop sang một bên vì tôi biết rằng có lẽ Ana ngủ rồi, tôi quay lại việc đọc bản báo cáo về Detroit.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi