“Chắc là vậy.”
Thạch Thiên Bằng lái xe chầm chầm ra khỏi nơi tầng hầm để xe.
“Được, từ bây giờ trở đi, trước khi tìm được bản quyền, cậu ở nhà họ Lục không được có bất kì hành động nào.
Tất cả trọng tâm công việc hãy đặt vào xưởng thuốc”
Lúc nói chuyện, Mộ Dung Lãnh Nhu đúng lúc ngẩng đầu nhìn thấy Mã Ninh đang bị Lý Duy Phúc đẩy vào xe cảnh sát.
Trong mắt của cô ta có một tia buồn phiền xoẹt qua.
Không nghĩ tới người đàn ông kiêu ngạo như Lục Khải Vũ lại tin tưởng vợ của mình như vậy.
Nhìn thấy loại ảnh như vậy của Mạc Hân Hy mà có thể không bị rối loạn chứ?
Nhanh chóng mà bình tĩnh tìm ra đối sách giải quyết tình thế cấp bách, người đàn ông sỉ tình lại có chủ kiến như vậy thực sự rất có mị lực.
Thật ra Mạc Hân Hy còn rất may mắn.
Tay của Mộ Dung Lãnh Nhu trong vô thức đưa lên xoa xoa vòng tay ngũ sắc đeo trên cổ tay, Lục Khải Vũ, thực sự là anh sao?
Bên trong khách sạn Tinh Nguyệt, sau khi Mã Ninh bị cảnh sát địa phương dẫn đi, dưới sự duy trì của Long Uy và Lý Duy Lộc, hội trường lại khôi phục không khí náo nhiệt.
Chỉ có điều, có đoạn nhạc đệm Mã Ninh xen vào, tâm trạng hoài nghi của mọi người cũng được cởi bỏ.
Hoá ra giữa Mạc Hân Hy và Lý Toàn thực sự trong sáng, Lý Toàn đã có vợ, hơn nữa vợ đang có thai, sắp lên chức bố rồi.
Một người phụ nữ có thể một mình xông pha chốn hộp đêm để lập.
nghiệp, đối phó với những kẻ trong thế giới ngâm, cuối cùng còn giải cứu được em gái của Lý Toàn, lòng dũng cảm và sự khí phách hăng hái này đã vượt qua được rất nhiều người đàn ông.
Hơn nữa, vừa rồi vị cảnh sát họ Lý kia còn nói với bọn họ, năm đó Lý Hổ làm nhiều chuyện ác, sở dĩ có thể thuận lợi bắt hắn ta về quy án không thể không kể đến công lao của Mạc Hân Hy.
Khó trách vì sao từ đầu đến cuối Lục Khải Vũ đầu không hề nghi ngờ cô, hơn nữa còn không màng đến bản thân để giúp cô chứng minh sự trong sạch.
Người phụ nữ dáng vẻ hiên ngang như thế thực sự đáng để yêu.
Sau khi sóng gió qua đi, Mạc Hân Hy cuối cùng cũng có thể ngồi xuống nói chuyện phiếm với Liễu Thanh Y.
Liễu Thanh Y vừa ăn quýt, vừa cười trêu ghẹo nói: “Hân Hy, nữ hiệp, hôm nay cậu đoạt hết nổi bật rồi”
Mạc Hân Hy giơ tay lên vuốt vuốt bụng không quá lộ ra của cô ấy: “Nổi bật như vậy ai muốn thì muốn, mình không muốn đâu.
Vì sao bụng của cậu vẫn không hiện rõ nhỉ?”
Liễu Thanh Y đập gạt tay cô ra: “Chị gái à, mình mới mang thai chưa đến ba tháng, sao có thể hiện rõ được.
Cậu tưởng ai cũng như cậu, một lần có thể sinh tận chín đứa à?”
Nói đến đây, Liễu Thanh Y đột nhiên dựa gần đến trước mặt cô tò mò nói nhỏ: “Đúng rồi, mình vẫn luôn tò mò, cậu mang thai một lần mà sinh đến chín đứa, chắc lúc đấy bụng bị căng ra to lắm nhỉ? Vậy có phải là có rất nhiều vết rạn nứt không, rất xấu.
Lục Khải Vũ nhìn thấy bụng của cậu, anh ta, anh ta, anh ta có còn cảm thấy hứng thú không?
Mạc Hân Hy không có vẻ gì là tức giận, liếc mắt nhìn cô ấy một cái, sau đó lại chọc chọc vào trán cô: “Liễu Thanh Y, cậu bị ngốc à.
Sau này mình có tiền đã đến thẩm mỹ viện làm phẫu thuật xóa sẹo rồi.
Tuy không phải quá thành công nhưng nhìn qua cũng không phải quá rõ ràng”
“Vậy chẳng phải là vẫn còn một ít sẹo à.
Lục Khải Vũ không để ý sao?” Liễu Thanh Y không biết vì sao cứ hỏi gốc hỏi rễ đến cùng việc này.
Mạc Hân Hy hoài nghỉ nhìn chăm cô: “Liễu Thanh Y, cậu cứ hỏi chuyện này có phải vì sợ đến lúc đó Long Uy sẽ chê cậu không?”
Liễu Thanh Y ngồi ngả về sau, lại ăn thêm một múi quýt, vẻ mặt không sao cả nói: “Anh ta dám chắc, bà đây cực khổ sinh con cho anh ta, nếu anh ta còn dám chê, để xem mình xử lý anh ta như thế nào”.