Mộ Dung Lãnh Nhu cười lạnh với anh ta: “Sắp chết đến nơi rồi, còn dám vu khống tôi?”
“Cô ba, tôi vu oan cô hả? Cô dám dùng chồng tương lai và con của cô thề rằng cô chưa từng tính kế chị cả mình không?” Hàn Tá hét lên.
“Hàn Tá, anh tưởng rằng mình là ai, chỉ là một tên nông dân nghèo rách mồng tơi, lúc ở Châu Âu cũng chỉ là một nhạc sĩ nhỏ nhoi, tại sao tôi phải thề với anh?” Mộ Dung Lãnh Nhu tỏ vẻ khinh thường.
Giờ phút này, vẻ mặt Hàn Tá không hề sợ sệt: “Rõ ràng là do cô chột dạ nên không dám thề! Cô ba à, uổng công cô là người nhà họ Mộ dám làm không dám nhận, mặc dù Hàn Tá tôi không có phong độ, nhưng tôi biết cái gì gọi là dám làm dám chịu?”
“Một cô bé mới bảy tuổi rơi vào tay đám lưu manh, bị bọn chúng hành hạ anh không thể tưởng tượng được đâu, về sau tôi liều mạng mới thoát ra được.
Những điều này đều do Mộ Dung Lãnh Nhu ban cho, chị ta không hề buông tha cho người em gái như tôi, là chị ta cố ý!”
Mộ Dung Lãnh Nhu nghĩ tới quá khứ bị hành hạ, cả người cô ta như mất kiểm soát.
“Đó là lý do mà tôi muốn trả thù chị ta, chẳng phải chị ta rất yêu bạn trai của mình, vẫn luôn mong muốn kết hôn với anh ta sao? Trước tiên tôi sẽ phá hủy giấc mơ đẹp nhất của chị ta, tôi cố ý bỏ thuốc chị ta, cố tình tìm lý do lừa anh tới.
Tiếp theo, tôi cố tình đổi thuốc tránh thai khẩn cấp của chị ta thành vitamin.
Đến giờ tôi vẫn nhớ rõ nét mặt hoảng hốt lo sợ của chị ta khi biết tin mình mang thai.
Mộ Dung Lãnh Nguyệt chị ta cũng có một ngày sợ hãi như thế.
Sau đó, tôi cố ý giả vờ tới phòng tìm chị ta và phát hiện bí mật của chị ta”
“Anh biết không? Người luôn cao ngạo như Mộ Dung Lãnh Nguyệt, vậy mà cầu xin tôi giúp chị ta giữ bí mật, năn nỉ tôi đừng nói ra ngoài.
Bởi vì lúc đó, còn một tháng nữa chị ta và Phó Sâm sẽ kết hôn, vì quy tắc của nhà họ Mộ rất nhiều nên suốt khoảng thời gian đó phải chuẩn bị cho hôn lễ, chị ta hoàn toàn không thể đến bệnh viện để làm phẫu thuật”
“Sau này, khi tìm được cơ hội tới bệnh viện, bác sĩ lại nói sức khỏe của chị ta quá yếu, nếu phẫu thuật thì có nguy cơ sẽ bị vô sinh suốt đời.
Quãng thời gian đó, trong lòng chị ta bị hành hạ, đau đớn vô cùng, ăn ngủ không được khiến sức khỏe ngày càng yếu”
“Tất cả mọi người nghĩ rằng chị ta mắc chứng lo âu trước hôn nhân nên mới ngày càng gầy, thật ra chỉ có tôi biết chị ta sợ chuyện mình chưa kết hôn đã có con bị vạch trần.
Có điều, tôi không ngờ sau này chị ta đoán được tôi bỏ thuốc hãm hại chị ta, hơn nữa còn tìm được chứng cứ trong ly nước bỏ thuốc”
Nói đến đây, Mộ Dung Lãnh Nhu cảm thấy có chút buồn bực.
Khi đó, cô ta cố ý chọn một nhà hàng không có camera giám sát mời Mộ Dung Lãnh Nguyệt ăn cơm, tiếp đó lợi dụng lúc chị ta đi toilet bỏ thuốc vào trong nước trái cây.
Cô ta vốn đã rất cẩn thận nhưng lại bị người đi ngang qua cửa kính của nhà hàng bắt gặp, đúng lúc người qua đường kia là bạn học của Mộ Dung Lãnh Nguyệt.
“Chị ta cầm những bằng chứng kia định đi tìm ông nội tố giác tôi, quy tắc của nhà họ Mộ rất nghiêm ngặt, nếu ông nội mà biết thì cả đời này tôi cũng không có cơ hội xoay chuyển.
Bởi vậy, Mộ Dung Lãnh Nguyệt chị ta phải chết!”.