Sau khi cậu tìm được bố mẹ ruột của mình rồi trở về nhà họ Vũ, cậu còn tưởng rằng cả đời này cũng sẽ không gặp lại Mộ Dung Lăng Dạ nữa cơ! Chỉ là không ngờ thế gặp đối phương một cách bất ngờ thế này ngay bên ngoài cửa rạp chiếu phim.
Trong lòng Lục Vũ Lý có chút kích động không thành lời, cậu vươn tay ra bắt lấy tay của đối phương.
“Tên nhóc nhà cậu đến Hà Thành mà cũng không nói với tôi một tiếng!”
Vừa nói cậu vừa rất thân thiết trực tiếp tiến tới ôm lấy cổ đối phương.
Đối với sự nhiệt tình này của cậu, Mộ Dung Lăng Dạ có hơi chưa thích ứng kịp, lặng lẽ đẩy cậu ra nói: “Tôi làm gì có phương thức liên lạc gì với cậu đâu, có lúc muốn liên lạc với cậu, nhưng nếu cứ đi thẳng đến nhà cậu thăm hỏi thì dường như có hơi không được lễ phép lắm!”
Lục Vũ Lý lấy điện thoại của mình ra nói: “Cái này thì khó mà nói, nào, chúng ta trao đổi Zalo với nhau đi!”
“Cái này thì còn được!”“Mộ Dung Lăng Dạ cũng nhanh chóng lấy điện thoại của mình ra, hai người trao đổi Zalo với nhau.
Lục Vũ Lý liếc nhìn thời gian thúc giục bọn họ: “Phim sắp bắt đầu rồi, chúng ta mau vào nhanh đi!”
Lục Vũ Lý hỏi Mộ Dung Lăng Dạ: “Các cậu xem bộ phim nào thế, không phải là giống phim của chúng tôi đấy chứ!”
Mộ Dung Lăng Dạ xua xua tay nói: “Thật ngại quá tôi không phải đến đây để xem phim, tôi đến để tìm người.
Có thể cô ấy không ở đây rồi.
Tôi còn có việc phải làm, đi trước nhé, Các cậu mau vào xem phim đi!”
“Tìm người? Là ai thế? Có hình hay tên của người đó không? Tôi giúp cậu đến phòng nhân viên bảo bọn họ đăng thông báo tìm người là được rồi”Lục Vũ Lý vô cùng nhiệt tình đối với nguời đã từng cho cậu ấm áp và an ủi khi còn bé này.
“Không, không cần đâu, tôi đã xác nhận xong rồi, cô ấy không ở chỗ này”Trong lúc nói, anh ta lại âm thầm liếc nhìn về phía Lục Vũ Tuệ.
“Vậy được rồi, thế chúng tôi vào trước đây, sau này có thời gian rảnh thì nhớ phải thường xuyên liên lạc nhé!”Thấy cậu ta dường như không muốn nói chuyện của bản thân cho mình nghe, Lục Vũ Lý cũng không tiện hỏi thêm gì nữa.
Mấy người cứ thế tách ra, Lục Vũ Lý đưa các em trai em gái mình đi tìm phòng chiếu phim xem phim.
Lục Vũ Tuệ kéo người cậu dáng vẻ tò mò hỏi: “Anh hai, anh hai ơi, Mộ Dung Lăng Dạ này là ai thế ạ, sao hai người lại quen biết nhau thế?”
Lục Vũ Lý lại hỏi ngược lại cô ấy: “Anh còn muốn hỏi em đấy, vừa nãy em với cậu ta đã xảy ra chuyện gì thế?”
Lục Vũ Tuệ nhớ lại khung cảnh lúc nãy Mộ Dung Lăng Dạ cứu mình, trái tim bất giác đập loạn liên hồi, gương mặt lại có chút nóng lên: “Thì là vừa nãy em không cẩn thận dẫm phải vỏ chuối suýt nữa sắp ngã thì anh ấy kịp thời kéo em lại!”
Lục Vũ Tuấn không nhin được trêu chọc cô ấy nói: “Thế thì lực cánh tay của cậu ấy thật đúng là không tồi đâu, thế nhưng có thể giữ chặt em cơ đấy!”
Lục Vũ Tuệ thở phì phì giơ tay đập vào cánh tay cậu rồi kêu lên: “Anh ba, anh lại chế giễu eml”
Sau khi mấy người họ tìm thấy vị trí ghế của mình, vừa ngồi xuống ghế.
Lúc này bộ phim vẫn còn hai ba phút nữa mới bắt đầu chiếu.
Lục Vũ Tuệ đang suy nghĩ miên man về việc làm thế nào để yêu cầu anh hai của cô ấy cho cô Zalo của Mộ Dung Lăng Dạ!.