ÁC LINH QUỐC GIA

DịchHàn Phong Vũ | Anh Túc team​

Đang lúc nữ sinh muốn tắt vòi sen, vòi sen phía trên lại đột nhiên mất nước.

Khi tiếng nước chảy "ào ào" biến mất, chuỗi tiếng vang "cộc cộc cộc" đến từ vách ngăn bên cạnh kia trong nháy mắt lọt vào tai cô vô số lần.

"Có... Chuyện gì sao?"

Nữ sinh còn tưởng nữ sinh tắm ở phòng ngăn cạnh cô kia có chuyện gì gọi cô, thế nhưng khi cô run rẩy hỏi một tiếng, vốn dĩ không nghe tiếng trả lời ở phòng ngăn bên cạnh kia.

Nữ sinh kia có chút sợ hãi phát ngốc một hồi, cùng lúc đó, phòng ngăn bên cạnh lại vang lên một chuỗi âm thanh móng tay cào, nghe vào như có người đang thử bò qua tấm vách ngăn vậy.

"Này? Có ai không? Nói chuyện đi!"

Nữ sinh bị dọa đến kêu lớn lên, cô theo bản năng muốn đi ra khỏi phòng ngăn, nhưng vừa lúc đó, trong phòng ngăn bên phải cô cũng vang lên một trận tiếng vang kỳ quái.

Tiếng vang kia cô không thể quen thuộc hơn được nữa, vỉ chính là... Âm thanh của vật gì đó bò sát trên mặt đất!

Nữ sinh bị dọa kinh hoảng, nhưng ngay trong khoảnh khắc cô đang phát ngốc này, lại thấy đầu của vòi sen treo phía trên đột nhiên rơi trên mặt đất, cô theo bản năng quay đầu nhìn lại, lại thấy một cái đầu người máu me đầm đìa, đã khó thấy rõ khuôn mặt lộ ra từ trong ống nước bị gãy!

"A!"

Nữ sinh bị dọa đến mức ngồi co quắp trên mặt đất, máu loãng dày đặc từ ống nước phun ra ngoài, ngay khi cô đang giãy dụa muốn lần nữa đứng thẳng dậy, trên vách ngăn hai bên lại lần lượt lộ ra bốn bộ móng vuốt ngọ nguậy, không bao lâu sau, hai con mắt tràn đầy oán độc đồng loạt nhắm ngay cô.

- ---

Cách thời gian tắt đèn còn không tới 3 phút, trong hành lang đã không còn người qua lại.

Lãnh Nguyệt nhìn hai bên mà tâm thần có chút không yên, sau đó lại có chút nghi ngờ nhìn thoáng qua phòng tắm một cái, không biết vì sao người bạn cùng phòng kia của hắn còn chưa ra.

Đại sảnh phòng tắm bị một tấm rèm ngăn lại, Lãnh Nguyệt không biết tình hình bên trong, thế nhưng nghĩ đến bình thường lời nguyền sẽ chọn người lạc đàn để phát động tấn công, nếu anh ta còn tiếp tục đợi ở bên ngoài thêm nữa, rất có thể sẽ trở thành đối tượng tấm công của lời nguyền, vì vậy anh ta cũng không chờ đợi nữa, mà là quay vào phòng tắm hô lớn hỏi:

"Đèn sẽ tắt ngay rồi, cô đã xong chuyện chưa?"

Tiếng của Lãnh Nguyệt rất lớn, không khoa trương chút nào, đây là thời khắc lớn tiếng hiếm hoi của anh ta, anh ta xác định người bên trong có nghe được tiếng của mình, nhưng trên thực tế anh ta không nghe được chút đáp ứng vào đến từ bên trong.

Cũng mãi cho đến lúc này Lãnh Nguyệt mới ý thức tới tình hình có chút không ổn, lúc này cũng không kịp quan tâm có người đang phơi mông trần tắm hay không, mà trực tiếp vén rèm cửa lên đi vào.

Trong đại sảnh phòng tắm đen như mực, Lãnh Nguyệt vốn không biết đèn trong đại sảnh tắt từ lúc nào, vì anh ta không còn pháp lực để chống đỡ nên khó mà mở thiên nhãn, có điều may mà trên người anh ta còn có mấy phù trừ tà làm trước kia, mặc dù không tác dụng đối phó với lời nguyền, thế nhưng về bảo mệnh thì ít nhiều gì vẫn còn có chút hiệu quả.

Đi vào đại sảnh, Lãnh Nguyệt băng qua một đoạn hành lang, đi thẳng tới ngoài dãy phòng ngăn.

Trong phòng ngăn yên tĩnh sắp xếp dày đặc, vốn dĩ dáng vẻ không giống đang có người, Lãnh Nguyệt bước nhanh dọc theo một bên đi tới, tiếp theo nhìn vào trong từng gian một.

Không đợi hắn đi được bao nhiêu bước, lại thấy một nữ sinh khỏa thân đứng thẳng tắp trong phòng ngăn kia, anh ta không thấy rõ mặt của nữ sinh kia, nhưng từ trên chiều cao cũng không phải là bạn cùng phòng kia của anh ta.

Lúc này Lãnh Nguyệt dừng thân thể lại, vì nơi này hết tám chín phần mười đã bị lời nguyền tấn công, nếu anh ta còn liều lĩnh thế này thêm nữa, khó nói sẽ không vì vậy vứt bỏ tính mạng.

Bất quá nghĩ đến những học sinh này là vô tội, Lãnh Nguyệt lại không nghĩ quá nhiều, lại thấy anh ta đi từng bước vào ngăn kia, tiếp theo đi tới sau lưng nữ sinh kia.

Một tay chạm vào trên lưng nữ sinh kia, Lãnh Nguyệt chỉ cảm nhận được cái lạnh như băng sau khi máu dừng lại, lại thấy thi thể trước mặt đột nhiên quay người lại, tiếp theo trợn to mắt chết nhìn về anh ta cười to một tiếng.

Lãnh Nguyệt vội vàng nhảy thẳng về phía sau, còn như cái thi thể kia thì chộp thẳng tới anh ta như cương thi.

Đường ra ngoài phòng tắm bị chặn mất, Lãnh Nguyệt buộc lòng phải bỏ chạy qua một bên, trong quá trình anh ta lại thấy được mấy nữ sinh thân thể trần truồng, bọn họ đều đứng thẳng tắp trong ngăn tắm y vậy, trong nháy mắt khi anh ta đi ngang qua, tất cả hoặc đồng loạt quay đầu lại, hoặc hầm gừ ác độc, hay hoặc là vọt thẳng tới chỗ anh ta.

Động cơ của Lãnh Nguyệt là tốt, vì anh ta chưa bao giờ là người thờ ơ với sinh mệnh, mặc dù anh ta hoàn toàn không có pháp lực, nhưng dựa vào hiểu biết của anh ta trên sự kiện linh dị, và kinh nghiệm tham gia sự kiện đều có thể giúp những học sinh vô tội này.

Nhưng tiếc nuối là, đã quá chậm.

Mặc dù không phải quỷ vật thể chất, thế nhưng trên thân thủ thì Lãnh Nguyệt không hề thua kém Hạ Thiên Kỳ chút nào, Hạ Thiên Kỳ là tập võ từ nhỏ cùng ông nội hắn, nhưng phần lớn thời gian hắn đều không chịu khó rèn luyện.

Thế nhưng Lãnh Nguyệt lại không giống, có thể nói anh ta luyện từ nhỏ đến lớn, nếu đánh một trận một chọi một, sợ là hai Hạ Thiên Kỳ cũng không phải là đối thủ của anh ta.

Tốc độ của Lãnh Nguyệt rất nhanh, thế nhưng cửa phòng tắm chỉ có một, lúc này anh ta hoàn toàn trốn theo hướng ngược lại, mà rất nhiều nữ thi đã ùn ùn kéo tới sau lưng, trong biết từ lúc nào, trong phòng tắm đã bị bao phủ trong một tầng sương máu nhàn nhạt.

Lãnh Nguyệt một đường chạy trốn tới một góc trong cùng của phòng tắm, mà cách bốn năm thước sau lưng anh ta, có bảy tám cổ thi thể đang bổ nhào tới chỗ anh ta cực nhanh.

Lãnh Nguyệt đoán chừng trong lòng ít phút, lại thấy anh ta móc ra một chai nước thuốc thuật pháp gia tăng tốc độ trong lồng ngực, tiếp theo uống uống cạn.

Sau khi được nâng cao trên phương diện tốc độ, Lãnh Nguyệt lại lấy xấp khu ma phù trong túi càn khôn của anh ta, mặc dù hiệu quả của số chú phù này không đáng gì, nhưng sử dụng trên số lượng đông đúc, chỉ cần có thể đưa tới hiệu quả cho anh ta dù chỉ một khoảnh khắc là được rồi.

Hít sâu một hơi, chờ một khắc khi những nữ thi kia đồng loạt nhào tới, hai mắt Lãnh Nguyệt sáng lên, tiếp theo nắm một nắm khu ma phù đập tới đám nữ thi kia.

Trong lúc khu ma phù đến gần những nữ thi này, lại bắt đầu bốc cháy lên không thể khống chế, cùng lúc đó, Lãnh Nguyệt lại như ảo ảnh chui thẳng vào trong một phòng ngăn, tiếp theo nhảy tới trên vách ngăn, sãi bước mấy cái đã vượt qua những nữ thi kia.

Trên thực tế đây cũng là phương pháp thoát thân của Lãnh Nguyệt, nếu không tập trung những nữ thi này lại, lấy thực lực của anh ta bây giờ cho dù là đơn độc chống lại một cái cũng bị hành hạ đến chết.

Mà sau khi gia tăng tốc độ, tốc độ hiện tại của anh ta cũng đủ để nhanh hơn những nữ thi kia, nếu nói khu ma phù, bất quá chỉ là thủ thuật che mắt mà thôi.

Thấy Lãnh Nguyệt chạy thẳng tới phía sau bọn chúng, các nữ thi càng thêm điên loạn đuổi theo, Lãnh Nguyệt không dám dừng lại, một mạch chạy trốn vào trong hành lang.

Thế nhưng anh ta vừa chạy vào hành lang, lại thấy một bác gái quản lý ký túc xá đi vào đối diện, có lẽ tới sẽ kiểm tra phòng tắm.

Thấy bộ dạng anh ta liều mạng xông tới, bác gái quản lý ký túc xá vừa muốn nói chuyện, lập tức bị Lãnh Nguyệt ôm lấy, tiếp theo kéo bà ta đồng loạt trốn ra khỏi phòng tắm.

Nhưng anh ta vừa chạy ra khỏi phòng tắm, hai cái quỷ trảo đột nhiên vươn ra phía sau, anh ta tránh né không kịp, bả vai bị bị cào rách hai vết máu, còn bác gái bị anh ta ôm lấy kia cũng té xuống đất.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi