ÂM HÔN: NGỦ CÙNG QUỶ


"Tôi không biết bản thân sao lại ở đây nữa.

" Tôi nơm nớp lo sợ đáp lại, tầm mắt không ngừng tìm kiếm lối thoát hiểm.

Ục ục…
Bụng của anh ta cũng thật khéo reo đói vào lúc này, tiếp theo vẻ mặt của anh đẹp trai kia đột nhiên âm lãnh nhếch lên khóe môi, " Tôi biết vì sao cô lại ở nơi này, bởi vì cô là đồ ăn của chúng tôi!"
Nói xong, sắc mặt của anh ta đột nhiên trầm xuống, tiếp theo cơ thể của anh ta đã chớp nhoáng đến sau lưng tôi, dùng khuỷu tay kìm lên cổ tôi, dùng cái lưỡi lạnh lẽo liếm cổ tôi một cái, hù doạ làm cả người tôi nổi lên một tầng da gà.

"Chờ chờ … tôi là người, sao thành đồ ăn của anh chứ, tôi đến là để cứu anh!!"
Quả nhiên là người đàn ông đằng sau do dự một chút, nhưng anh ta chắc chắn không dễ bị lừa như vậy đâu.

"Nhưng bụng của tôi nói với tôi nó rất muốn ăn thịt cô.


"
"Đừng, anh muốn ăn thịt đúng không, bên trong kia có…" Tôi duỗi tay chỉ vào kẻ hiếp dâm bị tôi đánh gục.

Anh chàng đẹp trai ở phía sau lắc lắc đầu, "Thịt của nó đã hỏng, tôi muốn ăn thịt của cô, thịt tươi mới, có độ ấm…"
Tôi có thể cảm giác được nước miếng của anh ta đang nhỏ giọt trên cổ tôi, cái tên này là thứ gì vậy trời, lẽ nào thuộc về một loại xác sống?
Lúc tôi nghĩ rằng mình cứ thế mà chết đi thì cửa sắt nặng nề lạch cạch mở ra, người đàn ông vừa bắt tôi đến nơi này đã trở về, tôi mau chóng gọi anh ta lại, "Mau cứu tôi, anh ta muốn ăn tôi!!"
"Phụt…lẽ nào cô không biết? Cô là đồ ăn của bọn họ.

"
Gã nói xong vén mấy tấm vải trắng lên, những các xác vốn đang ngủ say thức tỉnh ngay lập tức, ngồi dậy rồi còn khịt khịt mũi liên tục ngửi mùi vị của tôi, sau đó liền giống như sói bị đói nhìn thấy miếng thịt liền lao về phía tôi.

"Chờ một chút, người đàn bà này là đồ ăn của tôi, các người đừng nghĩ sẽ được chia phần!"
Nói chuyện chính là người đàn ông ở đằng sau tôi, sau đó tay tôi bị anh ta túm kéo ra phía sau, cơ thể của anh ta to lớn nên che khuất người tôi.


Rất hiển nhiên, người bắt tôi tới đây lại không ngờ xác sống này lại ra mặt như vậy, sắc mặt của gã liền tối sầm lại, "Còn không tránh ra, ngay cả mệnh lệnh của tao mày cũng muốn chống lại?"
"Mày thì tính là thứ gì?"
Nếu không phải tính mạng của tôi bây giờ đang treo ở trước cửa, thì tôi nhất định sẽ cười lớn.

Chờ tôi tỉnh táo lại, anh đẹp trai với tên xác thối đã đánh nhau không phân được cao thấp, nhưng làm người ta kinh hãi là, trên người anh ta đưa ra mấy cái vũ khí có tính công kích sắc bén, không chỉ có thể duỗi dài, hơn nữa còn là chất cứng rắn và sắc bén, xúc tua của xác thối vừa chạm vào đã bị cắt thành đoạn, rất nhanh xác thối liền yếu thế.

"Chết tiệt, sao mày có kỹ năng phân hoá!"
Tên xác thối ngoan cố chống cự, chửi rủa và ra mệnh cho tất cả xác sống xung quanh tấn công anh đẹp trai, tôi nhìn thấy những xác sống kia chen lấn nhau xúm lại, ở dưới đáy lòng liền toát mồ hôi lạnh thay cho xác sống đẹp trai.

Chẳng qua là tôi không phải là chúa cứu thế, trước mắt ở đây loạn thành một mớ hỗn độn, tôi đương nhiên muốn thừa cơ hội để thoát thân, nếu không, dù ai thắng thì phần thưởng vẫn là tôi - đợt cơm miễn phí thịnh soạn.

Sau khi lẻn ra khỏi nhà xác, bên ngoài có một phòng lớn trống trải giống như là gara dưới lòng đất, bày đầy giường đẩy cùng các loại quầy đưa đồ, chạy được một đoạn, tôi đột nhiên nhìn thấy một căn phòng sáng đèn nên không nghĩ ngợi gì liền chạy về phía đó.

Nam phụ tang thi soái ca lên sàn.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi