ANH ẤY NÓI TÔI LÀ HẮC LIÊN HOA

Các bạn vào group facebook để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
**********

“Tổng giám đốc Chu.”

Anh nợ em một câu yêu thương!


Nhân viên của tập đoàn Cố thị nhìn thấy Tiểu Lý đang báo cáo tình hình công ty bên cạnh Chu Nguyên Phong thì đều ngây người, nhao nhao lên không biết Tổng giám đốc Cố nhà mình đâu mất tiêu rồi? Sao lãnh đạo lại biến thành Tổng giám đốc Chu của công ty con vậy?

Thấy mọi người tò mò, Chu Nguyên Phong dừng bước, quay đầu nói: “Mấy ngày nay Tổng giám đốc Cố của các vị phải ở nhà chăm sóc bà xã không phân thân được, cho nên tôi tạm thời tiếp quản xử lý việc công ty giùm cậu ấy.”

Anh nợ em một câu yêu thương!


Chăm sóc phu nhân? Không phải là Tổng giám đốc Cố cực kỳ chán ghét ‘vị’ trong nhà kia à?

Chu Nguyên Phong như bất chợt nhớ ra cái gì, ánh mắt sắc lạnh liếc về phía tất cả nhân viên, hờ hững nói: “Tôi nghe nói Tổng giám đốc Cố mấy ngày trước đã đuổi vài người nhiều chuyện, loại việc như bàn tán xuyên tạc về cấp trêи sau lưng, tôi không hy vọng mấy ngày tới gặp phải lần nữa, đã rõ chưa?”

Anh nợ em một câu yêu thương!


Mọi người bị ánh mắt đáng sợ của Chu Nguyên Phong dọa, im lặng thi nhau gật đầu tỏ ý đã hiểu.

—————

Anh nợ em một câu yêu thương!


Chu Nguyên Phong đang ngồi trong văn phòng xử lý tài liệu thì Tiểu Lý bước vào đưa hắn vài hợp đồng, nói: “Tổng giám đốc Chu, đây là mấy công ty có ý muốn hợp tác với chi nhánh bên P, mời ngài xem qua.”

Chu Nguyên Phong cầm lấy lật xem từng cái một, bỗng hắn khẽ giật mình, bàn tay đang giở hợp đồng cũng ngừng lại.

Anh nợ em một câu yêu thương!


Tập đoàn Khải Duyệt…

Hắn hơi nheo mắt, đây chẳng phải là công ty của nhà Đường Sóc sao? Liếc mắt lên nhìn tới chỗ ký tên của người quản lý công ty: Đường Luân Hiên.

Anh nợ em một câu yêu thương!


Quả nhiên là anh trai của Đường Sóc, năm đó sau khi Đường Sóc tỏ tình với Ôn Niệm Nam thì Chu Nguyên Phong đã cho người điều tra về bối cảnh gia đình của Đường Sóc. Con trai lớn của nhà họ Đường là Đường Luân Hiên có tư chất thông minh, cha Đường đã sớm trao lại quyền quản lý cho anh, Đường Luân Hiên tuổi còn trẻ đã tiếp quản toàn bộ tập đoàn Khải Duyệt.

Thú vị ghê, Tổng giám đốc Lục thế mà lại đưa tình địch của con trai mình vào danh sách đối tác, rốt cuộc là có mục đích gì phía sau? Nếu đã nhằm đúng lúc hắn nắm quyền công ty mà đưa hợp đồng này tới, có lẽ là muốn hắn chọn Khải Duyệt.

Anh nợ em một câu yêu thương!


“Sắp xếp một chút, tôi sẽ tới gặp mặt Tổng giám đốc Đường của tập đoàn Khải Duyệt.”

“Vâng, Tổng giám đốc Chu.”

Anh nợ em một câu yêu thương!


fanhongyu.wordpress.com

—————

Anh nợ em một câu yêu thương!


Khi Đường Luân Hiên nhận được lời mời từ tập đoàn Cố thị thì vô cùng ngạc nhiên, theo bản năng anh cho rằng Đường Sóc lại gây ra rắc rối gì, vội vã nhấc điện thoại gọi cho Đường Sóc.

“A lô? Có chuyện gì vậy anh?” Bên đầu dây kia truyền tới tiếng đàn cùng tiếng nói chuyện rầm rì.

Anh nợ em một câu yêu thương!


“Tiểu Sóc, có phải em lại chọc tới rắc rối rồi không? Em đi gặp Ôn Niệm Nam à?”

“Hở? Chỗ em đang phải sáng tác mấy bài hát đây, bận đến sứt đầu mẻ trán, ủa khoan, anh nhắc tới Niệm Nam à? Cậu ấy làm sao?” Đường Sóc vừa nghe thấy có liên quan đến Ôn Niệm Nam liền hoảng hốt hỏi han.

Anh nợ em một câu yêu thương!


Xem chừng không phải Đường Sóc làm loạn, trong lòng anh càng nghĩ hoặc không biết tập đoàn Cố thị tìm tới là có việc gì.

“A lô? Anh? Anh còn đó không? Niệm Nam đã xảy ra chuyện gì?” Không nghe anh trai trả lời Đường Sóc sốt ruột tới mức giậm chân tại chỗ.

Anh nợ em một câu yêu thương!


“Không có gì, chỉ là mấy chuyện công việc thôi, em ở bên nước Y thế nào? Chuyến công tác có suôn sẻ không?”

“Oh, ngày kia em về rồi, anh, có thật là Niệm Nam không có việc gì không?” Đường Sóc vẫn không yên tâm, với tính cách của anh cậu, không có chuyện đột ngột lại gọi điện mắng cậu, nhất định đã có chuyện.

Anh nợ em một câu yêu thương!


“Có phải là vụ video trêи mạng không? Video không bị Cố Ngôn Sinh gỡ xuống sao? Vậy ngày mai em liền về nước tìm người xóa nó đi, đáng ra em không nên tới Y, phải ở cạnh cậu ấy.”

Đường Sóc có chút hối hận vì đã bay sang nước Y, tự nhiên mẹ cậu gọi điện nhờ cậu qua đó giúp bạn thân của bà sáng tác nhạc, không có cách nào từ chối mới đành phải đi. Đường Luân Hiên bỗng nghĩ tới vụ ảnh chụp của em trai mình với Ôn Niệm Nam bị đăng lên, đang nổi rần rần trêи mạng, chẳng lẽ là vì việc này sao?

Anh nợ em một câu yêu thương!


Để Đường Sóc yên tâm, anh đành phải dụ dỗ: “Không sao, không có việc gì đâu em đừng lo lắng, ngày kia hẵng về, tới lúc đó đi gặp cậu ấy cũng khác gì đâu?”

Dỗ dành em trai mình xong mới ngắt điện thoại, Đường Luân Hiên đứng dậy sửa sang cà vạt rồi mới đi tới chỗ hẹn.

Anh nợ em một câu yêu thương!

Bình luận

Truyện đang đọc