ÁNH TRĂNG NƠI THIÊN ĐƯỜNG

08.

Tôi cười mỉa mai: “Dã tâm lớn đấy.”

Cũng đúng, làm người mẫu cát-xê nào có được bằng diễn viên. Huống chi Lục Trân Châu cũng chả phải siêu mẫu quốc tế.

Trong tay đạo diễn Hứa là một kịch bản phim ngọt ngào mà tôi đã bán trước đó, thiết lập nữ cường nam yếu, Lục Trân Châu rất hợp với ngoại hình nữ chính là tướng quân, nếu tuyên bố tại chỗ hẳn là sẽ bùng nổ lắm.

Tôi gọi điện cho đạo diễn: “Nữ chính sẽ do Lục Trân Châu đảm nhận, ngoại trừ cô ta ra không ai được.”

Rất nhanh sau đó Lục Trân Châu nhận được tin tức, quản lý của cô ta không biết lấy được thông tin liên lạc của tôi từ đâu, nhắn tin nói muốn mời tôi ăn cơm.

Tôi lịch sự từ chối, còn trả lời thêm một tin nhắn: “Rất chờ mong sự hợp tác tiếp theo.”

Phía bên Lục Trân Châu vội vàng đồng ý. Còn không ngừng gọi cô Noãn Dương một cách thân mật.

Có lẽ dưới sự thúc đẩy của nhà họ Tống, bộ phim do Lục Trân Châu đóng vai chính nhanh chóng được xét duyệt và phát sóng trên truyền hình.

Trong khoảng thời gian đó, Lục Trân Châu liên tục đứng đầu bảng tìm kiếm, còn có rất nhiều fan hâm mộ, cũng thuận lợi hoàn thành quá trình chuyển đổi từ người mẫu sang diễn viên.

Nhân dịp đang nổi, Lục Trân Châu nhận thêm vài chương trình tạp kỹ, trong phút chốc trở lên nổi tiếng vô cùng.

Mà lúc này, Tống Mộ Hàn tìm đến tôi. Hắn đứng ở dưới nhà tôi.

“Tiểu Noãn, về với anh đi.”

“Anh không chạy theo tiểu Trân Châu của anh tìm tôi làm gì?”

“Anh và Lục Trân Châu không có quan hệ gì hết.”

Tống Mộ Hàn hít sâu một hơi, cố gắng áp chế lửa giận gằn từng chữ: “Lục Trân Châu đề nghị yêu cầu với anh là khiến cô ta trở thành ngôi sao nổi tiếng như đáp trả ân tình, xong xuôi sẽ không dây dưa với anh. Tiểu Noãn, đừng giận dỗi nữa được không.”

“Tôi không giận dỗi, Tống Mộ Hàn, tôi và anh không có khả năng.”

“Vậy sao lúc ban đầu tại sao em lại tới trêu chọc anh!”

Con mắt của Tống Mộ Hàn đỏ bừng, hắn gần như cầu xin nói: “Tiểu Noãn, anh đã làm sai điều gì chứ? Sao em lại trêu chọc anh rồi lại vứt bỏ anh?”

Tôi nói: “Tống Mộ Hàn, anh còn nhớ lần đầu tiên chúng ta gặp gỡ không, anh đã từng đi ngang qua huyện A một lần.”

Bình luận

Truyện đang đọc