ÁNH TRĂNG SÁNG TRONG ANH

Khi đến cổng trường thì Mao Ninh gọi đến. Mao Ninh đang làm cho một tạp chí thời trang, anh ấy gọi báo cho Kiều Hi rằng tạp chí của anh ấy muốn có một buổi phỏng vấn đặc quyền với cô và hỏi cô có thời gian rảnh không. Cô đồng ý và đến tận 7 giờ tối hai người mới xong. Mao Ninh mời cô ăn tối coi như cảm ơn. Sau khi uống vài ly, Kiều Hi đã say mềm, cô lớn tiếng chửi:

“ Cố Vị Nguyên là đồ tồi, đồ giả dối. Chị đây chưa đủ tốt hay gì? Mình đã kết hôn lâu như thế rồi mà đồng nghiệp của hắn còn không biết là hắn đã kết hôn, cậu thấy có nực cười không? Hóa ra, hắn sợ mọi người biết mình kết hôn nên đeo nhẫn lúc ở nhà rồi khi ở trường thì không đeo. Bạn nghĩ đi, có tức không cơ chứ?”

Kiều Hi càng uống càng thấy tủi thân, cô càng uống càng chửi, giọng mỗi lúc một to hơn, Mao Ninh phải che miệng cô lại.

“ Bà cô trẻ của tôi ơi, nhỏ giọng một chút, ngại quá trời.”

Lúc sáng khi thấy cô đồng ý nhận phỏng vấn là anh đã thấy có điềm rồi, bà cô trẻ này ngại nhất là lộ mặt trước truyền thông, trong giới cô vô cùng nổi tiếng bời tài năng trời phú của mình nhưng mà thông tin của cô lại vô cùng ít ỏi đấy là lí do mà vô số báo và tạp chí muốn phỏng vấn cô nhưng đều bị từ chối.

Ngồi nghe nãy giờ, anh cũng hiểu sơ sơ nguyên nhân, hóa ra là do Cố Vị Nguyên. Chắc hẳn hai vợ chồng lại giận dỗi nhau nên cô ấy nhận phỏng vấn để chứng minh giá trị bản thân.

Tự dưng trong đầu anh nảy ra một ý tưởng, thôi thì coi như giúp bạn mình sớm ngày tu thành chính quả vậy. Anh lái xe đưa Kiều Hi về nhà, Cố Vị Nguyên mở cửa thấy Mao Ninh đang cõng Kiều Hi, sắc mặt có chút khó coi. Đỡ cô từ trên lưng Mao Ninh, anh định đóng luôn cửa, không có ý định mời Mao Ninh vào nhà. Mao Ninh vội đưa điện thoại của Kiều Hi cho anh và không quên dặn:

“ Kiều Kiều nhìn có vẻ vô tư nhưng thật ra cô ấy rất nhạy cảm. Nếu buổi chiều anh gọi nhiều cuộc điện thoại thế mà cô ấy đều không nghe, sao anh không nghĩ lý do vì sao? Sáng cô ấy đến trường tìm anh ăn trưa nhưng đồng nghiệp của anh lại không biết anh đã kết hôn? Anh lại còn không đeo nhẫn?”

Mao Ninh thấy anh vẫn còn nhìn mình đầy phòng bị thì không khỏi bật cười:

“ Anh yên tâm, tôi là bạn thân của Kiều Kiều, nếu có đào góc tường thật thì người tôi muốn đào cũng là anh.”

Bình luận

Truyện đang đọc