Tính toán một chút thì còn chưa đến nửa tháng nữa là tết.Công việc cuối kỳ đã kết thúc, Triệu Văn Xuân vốn đang muốn đi Quảng Châu và Thâm Quyến tham gia hai cái hội nghị giao lưu học thuật quốc tế cùng với người trong viện, nhưng mà thân thể của ông lại mắc bệnh nhẹ, chỉ có thể nuối tiếc rút lui.
Từ hôm qua, thầy Triệu chính thức nghỉ đông, ông là ông lão không chịu ngồi yên, kiếm việc cọ rửa quét dọn, đừng thấy ông là một người đàn ông nhưng thật sự làm việc nhà cẩn thận thành thạo.Sáng sớm Triệu Tây Âm thức dậy đã nhìn thấy bữa sáng phong phú trên bàn.
Chậc một tiếng cảm thán, “Được nghỉ đông đãi ngộ cũng cao hơn.
Thầy Triệu, ba về hưu đi, mở cái quán ở cửa tiểu khu chúng ta, thu nhập không ít hơn so với lương làm giáo viên của ba.”“Cái mồm mép láu lỉnh này của con học từ ai vậy?” Triệu Văn Xuân rất nghiêm túc, bưng sủi cảo hấp từ phòng bếp ra.Triệu Tây Âm mặt không đỏ tim không đập, tiện tay kéo người kia xuống nước, “Còn có ai nữa, là anh ấy chứ ai.”“Còn nói xấu cậu ta, không sợ ba có ấn tượng xấu với cậu ta sao?”“A.” Triệu Tây Âm vỗ đầu một cái, “Quên mất.
Vậy con thu hồi câu vừa nãy, ba nhớ kỹ câu này nha, Chu Khải Thâm uy mãnh bá đạo, anh tuấn nhiều tiền, một bữa có thể ăn năm chén cơm, một ngày phải uống mười thùng nước.”Triệu Văn Xuân bị chọc cười, “Ấn tượng càng kém hơn.”Triệu Tây Âm cúi đầu, khóe môi hơi cong.Triệu Văn Xuân không chú ý, lại hỏi: “Tuần sau là bước sang năm mới, năm nay cậu ta đi đâu vậy?”“Không biết có ở lại Bắc Kinh không.” Triệu Tây Âm cắn sủi cảo, “Nhưng mà anh ấy cũng không có người thân ở Bắc Kinh, hai chiến hữu quan hệ tốt kia, Cố Hòa Bình và lão Trình đều là người Bắc Kinh phải về nhà mình.
Có lẽ Chu Khải Thâm về Tây An.”“Không phải quan hệ cậu ta và ba mìnhkhông tốt sao?”“Không tốt nữa cũng phải về.
Quê anh ấy nhiều thân thích, quan niệm tư tưởng cũng có chút lạc hậu.” Triệu Tây Âm mấp máy môi, “Một năm hiếm khi anh ấy về một lần, không về ăn tết thì có rất nhiều lời đàm tiếu.”Triệu Tây Âm giải thích qua loa nhưng Triệu Văn Xuân hiểu rõ, đây đúng là một đứa bé số khổ.
Có thể đi đến một bước này, đừng nói vượt trội hơn người, có rất nhiều tình huống tương tự đã đi lệch đường, trở thành cặn bã xã hội.Thầy Triệu ngập ngừng hồi lâu, cuối cùng trước khi Triệu Tây Âm uống xong một ngụm sữa bò cuối cùng mới mở miệng, “Con có dịp thì hỏi cậu ta một chút, nếu như cậu ta ở lại Bắc Kinh thì đêm ba mươi mời người ta đến ăn cơm tất niên cùng nhau.”Triệu Tây Âm nghe xong lập tức cười nhẹ nhìn qua.Triệu Văn Xuân bị nhìn chằm chằm rất không được tự nhiên, giấu đầu hở đuổi giải thích: “Thêm đôi đũa mà thôi, ba cũng thêm đồ ăn cho cậu ta, ăn như thế nào thì ăn như thế thôi, ai da, con thích thì nói, không đến còn bớt chút việc cho ba.”Triệu Tây Âm nhịn cười, sao mà thầy Triệu lại đáng yêu thế chứ.Ăn sáng xong, cô quay lại đoàn múa.Trên đường, Triệu Tây Âm gửi wechat cho Chu Khải Thâm, hỏi ban đêm anh có thời gian không, gần đây một bộ phim tết danh tiếng rất cao, nếu huấn luyện kết thúc sớm còn có thể chạy tới Tam Lý Truân xem suất chiếu mười giờ.Qua hơn mười phút Chu Khải Thâm mới trả lời, đêm nay chỉ sợ không được, có chút công việc cần xử lý.Đàn ông bận bịu sự nghiệp thật ra Triệu Tây Âm có thể hiểu được.
Cô cũng không nhất định phải có người đi cùng, nếu rảnh thì đi với nhau, hay tìm Lê Nhiễm, tìm Tiểu Thuận, đi vòng vòng một mình cũng đa màu đa vẻ.Ra khỏi tàu điện ngầm, lúc sắp đến cao ốc, hai tiếng còi ô tô ngắn ngủi làm cô quay đầu.
Triệu Tây Âm nhìn cái xe kia, chỉ nghĩ đến bốn chữ, âm hồn không tan.Cửa sổ xe hạ xuống, Trang Khâu ngồi ghế sau, tóc chải kiểu vuốt ngược, tính chất cứng rắn, một chút không loạn lộ ra sự cứng nhắc.
Anh ta vẫn bộ dáng gặp ai cũng cười, “Lại gặp bạn học Tiểu Triệu.”Quá tam ba bận, đây là lần thứ ba.
Triệu Tây Âm tự nhận là mình đã hành xử lễ phép nên có, đối phương đã lì lợm la liếm như vậy.
Cô cũng không cần phải giả vờ khách sáo nữa, biểu cảm lạnh lùng đứng tại chỗ.“Đầu tiên nói lời xin lỗi với em, ầm ĩ nửa ngày, hiểm lầm lớn.” Trang Khâu đi ngược lại con đường cũ thật sự làm cho Triệu Tây Âm bối rối.Anh ta cười híp mắt nói: “Vòng quanh một vòng đều là người quen cả.
Ai da, nói đến còn phải trách anh Chu.”Triệu Tây Âm chớp mắt, anh ta quen Chu Khải Thâm?“Năm đó anh Chu kết hôn cũng không mở tiệc, rất nhiều anh em cũng không biết.
Nhưng mà cũng có thể lý giải được, phu nhân xinh đẹp như vậy, là tôi, tôi cũng phải kim ốc tàng kiều.”Triệu Tây Âm không thích lời nói bên trong có gai của anh ta, nghe cũng hiểu rõ, đây toàn là cáo mượn oai hùm, nói là có quan hệ thân thiết với Chu Khải Thâm nhưng không chừng lại là đối thủ một mất một còn gì đó.Triệu Tây Âm trực tiếp ngắt lời, nói: “Giám đốc Trang, đã như vậy trước kia cũng có nhiều chỗ đắc tội, tôi cũng nói lời xin lỗi với anh, giữa chúng ta hẳn là không có bất kỳ hiểu lầm gì, nói rõ là được.
Chúc anh công việc thuận lợi, tôi cũng không làm phiền anh nâng đỡ.”Cô xoay người muốn rời đi.Trang Khâu híp mắt lại, giọng nói lạnh hơn hai độ, “Hôm nay Triệu tiểu thư luyện múa xong giám đốc Chu có tới đón cô không?”Bước chân Triệu Tây Âm dừng lại.“Hôm nay anh ta nhất định không tới được.” Trang Khâu cười nói, “Cô không ngại hỏi anh ta một chút, xem anh ta trả lời cô thế nào, là tăng ca hay là họp.
Tóm lại, tôi nhắc nhở em gái Triệu một chút, nếu mà anh Chu trả lời như thế cô tuyệt đối đừng tin.”Từng chữ từng chữ xâu chuỗi thành cái xích sắt, kéo chậm bóng lưng Triệu Tây Âm.“Nhưng mà em gái cũng không cần làm to chuyện, dù sao vợ trước với bạn gái cũ cũng không khác mấy, anh ta gặp ai hay không gặp ai cũng không có nghĩa vụ phải nói thật với người khác.”Trang Khâu lại ra vẻ bí ẩn nâng cao giọng, “Ai da không đúng, thế vẫn có sự khác biệt.
Cho dù nói thế nào bạn gái cũ cũng là con gái quan lớn thủ đô, lúc trước anh Chu có thể nhảy vọt lên từ một kẻ vô danh tiểu tốt thành người trên vạn người đã được cô bạn gái cũ kia giúp đỡ không ít.
Anh Chu đắp được tầng quan hệ này, lấy được bao nhiêu tài nguyên, có được bao nhiêu nhân mạch, nếu muốn bàn về nợ tình thì khả năng đời này anh Chu cũng không rõ.
Đều là đàn ông, tôi bội phục trong đáy lòng, tán gái có thể cua được thiên kim đại tiểu thư không phải anh ta không gả, thật sự lợi hại.
Cũng đã bao nhiêu năm rồi, anh Chu cũng đã là người kết hôn rồi lại ly hôn, thiên kim đại tiểu thư người ta vẫn còn độc thân.”Sau khi xe đi rồi, Triệu Tây Âm chỉ cảm thấy người này nói hươu nói vượn, không thể nói lý, giống như kẻ điên.
Cô lắc đầu, cảm khái sáng sớm xuất sư bất lợi, quá đen đủi.Còn lời anh ta vừa nói Triệu Tây Âm thật sự không để trong lòng.Hôm nay các giáo viên phải về đoàn làm phim họp nên huấn luyện kết thúc sớm hơn tưởng tượng.
Triệu Tây Âm vỗ vai Sầm Nguyệt “Tiểu Nguyệt Lượng, ban đêm đi xem phim với chị đi.”Sầm Nguyệt đang tháo băng vải trên mắt cá chân, “Chị muốn xem ‘Kim Tra’ à?”“Ừ!”“Không cho Tiểu Chu Chu nhà chị đi cùng sao?”“Ban đêm anh ấy còn bận bịu công việc.” Triệu Tây Âm chạm cô ấy, “Đồng ý không?”Sầm Nguyệt đưa tay ra, “Chị mua vé xem phim, còn phải mời em uống trà sữa.”Triệu Tây Âm nắm lấy tay, tươi cười rạng rỡ, “Thành giao!”Cô lập tức đặt vé trước, vừa vặn bắt được suất chiếu tám giờ, chỉ là vị trí hơi xa.
Hai người thay quần áo, lại tới căn cứ địa cách mạng Tam Lý Truân, Sầm Nguyệt nhớ đến bánh ngọt quả đào ở Aoyama Lab, một hơi ăn hết hai cái.Triệu Tây Âm tiếc tiền, “Cái cuối cùng nha, thật sự không thể ăn nữa.”Kết quả nhìn thấy sản phẩm mới vừa ra trắng trẻo mũm mĩm bày ở kia, Triệu Tây Âm không nịn được, vả mặt lại đi thanh toán lần thứ ba.
Sầm Nguyệt cười ha ha, “Nếu cô Đới thấy chị ăn đồ ngọt nhất định sẽ mắng chết chị.”Triệu Tây Âm dừng lại, nhếch miệng không lên tiếng.Sầm Nguyệt không rõ nguyên nhân, vẫn không tim không phổi như cũ.‘Kim Tra’ danh tiếng cao, quả nhiên danh bất hư truyền, có rất nhiều tiếng cười, phần kết thúc cũng rất cảm động.
Sau khi hết phim, hai người đều đỏ mắt đi ra.
Sầm Nguyệt còn đắm chìm trong kịch bản, hai mắt đẫm lệ, “Đều tại chị, em mặc kệ đấy, chị phải mời em ăn lẩu.”Nhìn xem, nhìn xem đang nói tiếng người sao.Hai người liền đứng trước cửa Haidilao.Triệu Tây Âm dở khóc dở cười, “Làm gì có ai lừa đảo như em.”Sầm Nguyệt bị mùi thơm quấn lấy chơi xấu, “Cứ vào đi cứ vào đi”.
Sau đó kéo cô vào bên trong.Triệu Tây Âm thật sự bất đắc dĩ, “Thế này em không sợ béo à?”“Không sợ, em cũng không cần đứng trước ống kính, mà thể chất của em làm người ta tức chết, ăn nhiều hơn nữa cũng không mập.” Sầm Nguyệt cười đùa cợt nhả, Triệu Tây Âm mặt mày ủ rũ, “Chị không thể, chị không thể ăn thêm nữa, ăn khuya lập tức sẽ thấy hậu...”Còn chưa nói hết câu, Triệu Tây Âm bỗng nhiên im lặng.Sầm Nguyệt đang cảm thấy kỳ lạ, nhìn theo ánh mắt của cô.Nghiêng một góc vị trí gần cửa sổ, Chu Khải Thâm ngồi đằng kia, áo khoác màu đen và âu phục đều cởi ra hết, chỉ mặc một cái áo sơmi màu sáng, xắn ống tay áo lộ ra cánh tay rắn chắc.
Anh ta không động đũa, biểu cảm mệt mỏi lười biếng, khóe miệng cong lên, đang chăm chú nghe người phụ nữ đối diện nói gì đó.Người phụ nữ trẻ tuổi, khí chất xuất chúng, một đầu tóc ngắn màu tím rất đặc biệt, cũng là một bộ dạng mặt mày rạng rỡ hài lòng.Chu Khải Thâm rất mẫn cảm với ánh mắt, quay đầu lại theo bản năng, kết nối không kẽ hở với Triệu Tây Âm, rõ ràng anh rất giật mình.Nhân viên phục vụ nhiệt tình dẫn đường tới chỗ ngồi, Triệu Tây Âm ung dung thu tầm mắt lại, ngồi vào vị trí của mình với Sầm Nguyệt.
Chu Khải Thâm đã đi tới, kéo ghế trống bên cạnh Triệu Tây Âm ra, thấp giọng hỏi: “Không phải xem suất chiếu mười giờ sao? Xem hết rồi à?”Triệu Tây Âm rất tự nhiên, “Có suất chiếu sớm hơn thì xem trước, anh cứ đi đi, không cần để ý đến em.”Chu Khải Thâm lại không cần suy nghĩ dắt tay của cô đi về bàn mình, vô tư hào phóng giới thiệu, “Mẫn Doãn Chi, bạn của anh.
Triệu Tây Âm, người yêu của tôi.”Triệu Tây Âm lườm anh một cái, Chu Khải Thâm làm như không thấy, cười phong lưu phóng khoáng.Tên đàn ông thối, lại chiếm tiện nghi của cô.Mẫn Doãn Chi rất thân thiện cười với Triệu Tây Âm, “Ngưỡng mộ đại danh đã lâu em gái Triệu, hóa ra anh Chu thật sự không nói dối, em thật sự thật sự xinh đẹp.”Triệu Tây Âm gật đầu một cái, nụ cười cũng sáng ngời, “Chào chị, cảm ơn.”Chu Khải Thâm để cô ngồi cùng nhưng Triệu Tây Âm nói: “Không được, bạn của em còn ở đây.”“Bảo cô ấy ngồi cùng luôn.” Chu Khải Thâm chạm nhẹ ngón tay của cô.Triệu Tây Âm dịu dàng điềm đạm, “Không, em sợ cô ấy không được tự nhiên.
Hai người trò chuyện đi.” Nói xong, bóng lưng duyên dáng rời đi, không lưu luyến chút nào.Sầm Nguyệt ăn lẩu rất tốn thời gian, canh cà chua thịt bò có thể uống ba bát, ăn uống chậm rãi một hồi đã qua hơn một tiếng.“Chị về nhà bằng cách nào?”“Tàu điện ngầm ngừng rồi, chị ngồi xe buýt về.” Triệu Tây Âm nói.Sầm Nguyệt muốn nói lại thôi, cẩn thận từng li từng tí hỏi: “Bạn trai chị ăn lẩu với người phụ nữ khác chị không giận sao?”Triệu Tây Âm không hiểu ra sao, “Sao chị phải giận? Loại dấm này cũng phải ăn? Chị xin em! Nam nữ trưởng thành, triều đình Đại Thanh đã sớm diệt vong rồi được không?!”Vừa mới ra ngoài, Sầm Nguyệt kinh ngạc thốt lên, “Oa!”Chu Khải Thâm không đi đâu mà đứng ở cửa, cầm chìa khóa xe nở nụ cười với Sầm Nguyệt, sau đó nhìn về phía Triệu Tây Âm, “Đưa các em về nhà.”Sầm Nguyệt trông mong nhìn qua, “Làm bóng đèn không tiện lắm.”Triệu Tây Âm chọc lúm đồng tiền nhỏ trên mặt cô ấy, “Được rồi, đi thôi.”Sầm Nguyệt cũng không ở trong ký túc xá của đoàn, cô ấy thuê căn hộ Loft bên ngoài, đường vành đai đông thứ ba tấc đất tấc vàng, đưa cô ấy về trước, nói lời tạm biệt, Chu Khải Thâm xoay tay lái, nhắc tới một câu: “Cô ấy là cô gái nhỏ thích Cố Hòa Bình kia à?”Triệu Tây Âm “Ừ” một tiếng, cúi đầu chơi điện thoại, “Một cái đầu nóng, thích người đẹp, anh bảo anh Hòa Bình cũng đừng suy nghĩ nhiều, em ấy thích cái gương mặt kia, không chừng qua mấy ngày là quên.”Chu Khải Thâm liếc cô một cái, trong lòng loạn tung tùng phèo, vừa định giải thích hai câu, “Hôm nay anh...”“Chu Khải Thâm.” Triệu Tây Âm bỗng nhiên ngắt lời.Gọi cả tên như thế làm anh không khỏi ngồi thẳng lên, “Hả?”Triệu Tây Âm quay đầu, cười mắt ngọc mày ngài, trong mắt chứa ánh sao, “Ban đêm ba em không ở nhà, em lại quên chìa khóa, anh chứa chấp em một đêm chứ.”“...” Trong thời gian ngắn Chu Khải Thâm thật sự không ngộ ra tâm tư của cô.Hơi đột ngột, hơi trực tiếp, hơi mừng thầm.Cái này mẹ nó là phúc lợi trên trời rơi xuống đấy!Anh thản nhiên dời mắt đi, nhìn thẳng lái xe, ngón tay bám chặt tay lái, hầu kết chuyển động.Đến Phạm Duyệt, vừa đóng cửa, Chu Khải Thâm liền đẩy người vào tường, muốn hôn ngay trước cửa.
Triệu Tây Âm quay đầu đi, bờ môi sượt qua mặt anh, ghét bỏ nói: “Một người toàn mùi lẩu, đi tắm rửa đi.”Chu Khải Thâm nở nụ cười, thấp giọng đáp: “Được.”Lần này tắm rửa lâu hơn so với trước kia, Chu Khải Thâm mặc quần áo ở nhà, toàn thân nóng hổi đi ra từ phòng tắm.
Triệu Tây Âm ngồi xếp bằng trên thảm, còn đang cúi đầu chơi điện thoại.Anh đi qua, quỳ trên mặt đất, ôm lấy cô từ phía sau, “Cứ nhìn điện thoại như vậy mắt không mệt sao?”“Không mệt.” Triệu Tây Âm rất tập trung tinh thần, “Em mở siêu thị QQ đây, mười cái đại lý, một lần tiếp khách có 200 triệu, xem tổng tài sản của em nè, hơn ba tỉ.Chu Khải Thâm không có hứng thú với trò chơi kinh doanh lung ta lung tung, hôn lên lỗ tai cô một cái, giọng nói thâm trầm, “Cái này là giả, chồng mới là thật.”Vẻ mặt Triệu Tây Âm tĩnh mịch, tắt điện thoại, liếc anh một cái, “Anh tắm rửa xong rồi?”“Ừ.”“Được thôi, vậy mình lên giường nằm.”Triệu Tây Âm còn đặc biệt tắt đèn, nhìn Chu Khải Thâm nghe lời nằm yên ổn, lại mở tủ quần áo ra, tùy tiện lấy một cái cà vạt.
Đỏ thẫm, bóng loáng quấn trên ngón tay cô, sau đó kéo căng.Triệu Tây Âm nghiêng đầu, ánh mắt chọc người, sau đó bò lên giường.Chu Khải Thâm đứng dậy muốn hôn lại bị Triệu Tây Âm đè lại, lời nói mềm mại năn nỉ “Không cho anh động đậy.”Chu Khải Thâm không chống đỡ được, hô hấp nặng nề, đôi mắt nóng lên, nhịp tim lên xuống cũng rõ ràng.
Cánh tay anh bị nâng lên, hai tay tạo thành hình chữ thập trên đầu gối, cà vạt quấn quanh từng vòng từng vòng, thắt chặt lại, mái tóc dài của Triệu Tây Âm rơi xuống, đuôi tóc quét qua chóp mũi anh như có như không.Trói tay lại.Rồi đến chân.Triệu Tây Âm chuyên tâm làm việc chăm chỉ, dùng sức kéo một phát, không buộc cẩu thả.Cô đứng dậy, có thể nhận thấy được biến hóa của người đàn ông.Chu Khải Thâm độn.g tình, thấp giọng xin cô, “Tây nhi...”Triệu Tây Âm gật đầu, “Biết rồi, lập tức, chờ em một chút, em đi phòng bếp uống ly nước.”Nói xong cô rời khỏi phòng ngủ, đóng cửa lại.Chu Khải Thâm nghĩ bậy nghĩ bạ, nhẫn nại chờ đợi.Một phút.Hai phút.Trì trệ không thấy người về.Tay chân Chu Khải Thâm đều bị cà vạt trói lại, khó chịu uốn éo, gọi: “Tiểu Tây.”Không có tiếng đáp lại.“Tiểu Tây?” Lại cất cao giọng.Lần này có hồi âm, “Ầm.”Đây không phải tiếng đóng cửa nhà anh sao?Chu Khải Thâm bị trói trên giường, tâm tình đã tăng vọt, giờ phút này như bị một chậu nước đá giội thẳng trên dầu, gọi là một phát lạnh thấu tim.Anh phản ứng kịp thời——Đệt! Triệu Tây Âm cố ý, tự mình bỏ chạy rồi!.