BẢO BỐI, ANH SAI RỒI

Minh Thành Nghe đến đây thì hoảng hốt.
- Bảo bối, em có phải là nhớ anh quá nên sinh bệnh hay không?
- Vậy giờ anh có làm hay không?
- Hảo, chuyện do em quyết định.
Hải Minh bất chợt ép Minh Thành vào tường. Nhón chân lên hăm doạ.
- Bổn thiếu gia em đây là sẽ nằm trên aa~
Minh Thành bỗng cúi đầu, hôn cái chóc lên môi Hải Minh.
- Vợ à, em có thể sao?
- Không quan tâm, em sẽ nằm trên.
- Được rồi, cho em nằm trên. - Minh Thành nói đến đây thì cười tà.
7:45am, Úc
Hải Minh thở hổn hển, liên tục động người.
- Minh...Thành...Minh..Thành....ưmm...aa...Sâu một chút.
Người con trai liên tục thở dốc.
- Bảo bối, anh chẳng phải đã nói rồi sao, "Ngồi trên" rất mệt. Hảo, cầu anh một tiếng, anh sẽ lập tức thoả mãn em.
Hải Minh ngồi trên người Minh Thành liên tục động.
- Là...anhh..anh..ahhhh..ưmm...Chơi xấu....ưmmm
- Gọi anh một tiếng ông xã đi aa~
- Ông...xã..em..m...uốn...đại..ưmm..nhục bổng....ưmm..ah...vừa dài....vừa..thô của anh...thoãa mãn em aaa~
- Được, anh lập tức
Nói rồi Minh Thành xoay người. Đẩy mạnh vài cái. Hải Minh khẽ rên
- Ông..xã..mạnh...hơn aaa
- Chết tiệt, em là đang quyến rũ anh.
- Em sắp..sắp..ưmm
- Được chúng ta cùng nhau.
12:00pm
Hải Minh lờ mờ tỉnh dậy, con mẹ nó toàn thân đều đau nhức. Mở mắt, liền thấy Minh Thành, trong lòng vui không tả.
- Vợ, em đừng nháo.
- Con mẹ nó, anh có còn là con người hay không? Hại người ta bây giờ đứng cũng không được mà ngồi cũng không xong.
- Được rồi mau nhắm mắt lại.
Minh Thành nói rồi lấy chiếc nhẫn vừa mua lúc còn ở Thượng Hải rồi đeo vào tay Hải Minh.
- Hải Minh, mình cưới nhau đi.
- Em yêu anh, Ngô Minh Thành. ❤️
Hoàn Chính Văn.
Xinn chào :v mềnh là au thần bí =))) từ đầu đến cuối vẫn không giới thiệu ? Nói thật thì đây là lần đầu mềnh viết truyện nên trình độ viết H của mềnh rất tệ aaa~. Cảm ơn các readers đã theoo đọc cái truyện nhãm sh*t nàyy hicc :< Đến đây là hoàn rồi. Au sẽ viết 1 phiên ngoại nữa aa❤️? Thả timmmmm

Bình luận

Truyện đang đọc