BAO NUÔI NHỊ THIẾU



Mọi người trong nhà điều giấu diếm, không dám cho Lục Nghị Nhất biết tin. Định rằng sẽ lừa anh làm đám cưới trước rồi mới nói sự thật, nhưng cũng không ai ngờ rằng Lục Nghị Nhất đột nhiên đến thăm ông nội Lục...

“ Ông nội, dạo này ông vẫn khoẻ chứ??” Lục Nghị Nhất đi vào nhà tay cầm theo một ít trái cây do Đàm Lạc Y lựa chọn

“ Ta vẫn khoẻ, vẫn chưa chết” Ông nội Lục giả vờ giận dỗi vì mấy tháng liền Lục Nghị Nhất không đến thăm ông

“ Ông nói gì vậy? Ông giận cháu đấy à?” Lục Nghị Nhất buồn cười, ông nội Lục đã già cả rồi mà vẫn hay chơi trò giận dỗi với anh

“ Ta dám giận cháu sao? Hmm” Ông nội Lục liếc xéo Lục Nghị Nhất một cái bén ngót

“ Thôi được rồi, đếm đến 3 ông còn giận cháu sẽ đi về đấy” Lục Nghị Nhất gương mặt nghiêm túc nhìn Lục thái thái


“ 1” anh đếm

“ 2” anh đếm

“ 3 ta hết giân rồi” Lục thái thái hô 3 một cái rồi cười hì hì với Lục Nghị Nhất

Khoé miệng anh giật giật mấy cái, Lục thái thái thật giống đứa con nít lên 3 nha...

“ Ta có chuyện muốn nói với con đây, đúng lúc con về nhà; chắc đã nghe ba mẹ con nói rồi nhỉ?” Lục thái thái nhìn đứa cháu trai thân yêu, nghiêm túc nói

“ Chuyện quan trọng lắm sao???” Lục Nghị Nhất nhíu mày, bình thường chỉ khi bàn chuyện công việc hoặc chuyện gì quan trọng thì ông nội Lục mới nghiêm túc như vậy

“ Lễ kết hôn của con mọi người đã chuẩn bị sắp xếp gần xong rồi, ngày nào rảnh rỗi thì đưa tiểu Lộ đi chụp ảnh cưới đi”

“ Lễ kết hôn??? Trương Lộ Ngân??? Ông đùa sao??” Lục Nghị Nhất nhất thời kinh ngạc

“ Không biết gì sao? Hai tuần sau là lễ cưới, Trần Uyển không nói gì với con à?” Lục thái thái cũng ngạc nhiên không kém

“ Ông nội, ông không biết gì sao? Cháu có bạn gái rồi, cháu sẽ không bao giờ lấy Trương Lộ Ngân” Lục Nghị Nhất thẳng thắn nói, rồi đứng dậy rời đi

Cả nhà đang ngồi đông đủ để viết thiệp mời, Lục Nghị Nhất xô cửa bước vào nhà hàn khí toả bốn phương tám hướng

“ Mẹ nên giải thích cho con nghe chuyện này là sao?”

“ Nghị.... Nghị Nhất...” Lục phu nhân bỏ bút đứng dậy vội chạy đến chỗ anh, không biết nên giải thích thế nào


“ Định lừa tôi sao? Cả nhà xem tôi là thằng ngốc à??” Lục Nghị Nhất không nhìn Trần Uyển một cái đi thẳng đến bàn trà cầm thiệp lên xem

Xẹt.... Tấm thiệp trong tay anh bị xé làm hai rơi xuống đất

“ Lục Nghị Nhất con làm gì vậy?” Lục lão gia tức giận quát

“ Hừ... Con phải hỏi mọi người đang làm gì mới đúng” Lục Nghị Nhất không chút sợ hãi nhìn thẳng vào mắt Lục lão gia, lạnh lùng, tức giận, nực cười

“ Nghị Nhất... Em nghe mọi người giải thích có được không?” Lục Tố Hân cũng đứng lên đi đến bên cạnh Trần Uyển đứng như được trồng ở giữa nhà, dìu bà đến ngồi xuống ghế, bình tĩnh nói với Lục Nghị Nhất “ Là ông nội của Trương Lộ Ngân đến xin hôn, ông nội không thể từ chối nên đành đồng ý, cả nhà chỉ biết nghe theo ông nội, làm khác được ý ông sao?”

“ Mọi người xem tôi là gì? Không ai nói một câu nào. Hôm đó sẽ lừa tôi đến làm chú rể sao??? Còn Y Y? Không phải mẹ đề nghị cô ấy gọi mẹ bằng mẹ sao?? Công bằng với cô ấy sao?” Lục Nghị Nhất lạnh lùng nói, anh bình tĩnh đến đáng sợ... Đáng sợ ngay lúc này mới là anh...

Sau khi Lục Nghị Nhất rời đi, ông nội Lục đã đi đến biệt thự của Lục Nghị Nhất. Lúc này Đàm Lạc Y đang ở nhà, cô bày màu nước và khung tranh vẽ vời giết thời gian. Quản gia Ngô thì đã đi siêu thị mua ít đồ ăn...

Chuông cửa kêu lên không ngừng Đàm Lạc Y vội chạy ra, trên miệng còn đang định trách móc “ Anh lại không chịu tự mở cửa....” Trước mặt cô là một ông lão tầm 80 tuổi nhưng lại còn rất khoẻ mạnh, Đàm Lạc Y ngạc nhiên cúi chào

“ Xin chào, ông tìm ai ạ?”

“ Ta là ông nội của Nghị Nhất” Lục thái thái đánh giá Đàm Lạc Y một lượt từ trên xuống, lạnh lùng nghiêm khắc lướt qua cô đi vào nhà

“ Nghị Nhất... Không phải anh ấy đến thăm ông sao ạ?” Đàm Lạc Y rót cho Lục thái thái một ly nước trà mát, ngập ngừng hỏi

“ Gặp ta xong nó phải đi hẹn hò với vợ sắp cưới của nó chứ” Ông nội Lục sắc xảo nhìn cô, lơ đi ly nước Đàm Lạc Y để trước mặt


“ Vợ... Vợ sắp cưới sao ạ?” Đàm Lạc Y nghe như sét đánh ngang tai, anh có vợ sắp cưới sao???

“ Cô không biết sao? Thằng bé này cũng thật là, tháng sau cưới vợ rồi mà còn chưa chia tay cô” Ông nội Lục giả vờ lắc đầu, chật lưỡi

“ Cô cũng thấy đó, Nghị Nhất sắp lấy vợ rồi, cô còn ở đây cản chân nó, cô muốn đến khi cưới vợ xong rồi nó lạnh nhạc ruồng bỏ cô thì cô mới chịu dọn đi sao? Hay muốn cả đời mang danh người thứ 3??” Ông nội Lục thấy Đàm Lạc Y im lặng, có lẽ nói thêm vài câu nặng nhẹ nữa thì cô sẽ không chịu được mà rời khỏi Lục Nghị Nhất

“ Ông nội....” Đàm Lạc Y nước mắt đã chực trào ra, tay siếc thành nắm đấm, trái tim cô như bị bóp nghẹt

“ Ai là ông nội của cô? Nếu mặt dày như vậy có phải là vì tiền không? Được, ta cho cô tiền, muốn bao nhiêu cũng đc, rời đi trước khi nó về” Lục thái thái quăng một xấp tiền lên mặt bàn lạnh lẽo, để lại câu nói rồi muốn rời đi

“ Tôi có lòng tự trọng của riêng mình, cũng không phải vì tiền mà ở bên cạnh Lục Nghị Nhất... Xin ông cho tôi biết, người anh ấy sẽ lấy là ai?” Đàm Lạc Y vận hết dũng khí nói

“ Trương Lộ Ngân sẽ là cháu dâu của ta. Hy vọng cô nghe hiểu, cầm tiền đi đi” Ông nội Lục nói rồi bỏ đi

" Xin ông nhận lại tiền" Đàm Lạc Y vùi xấp tiền trong tay ông rồi bỏ đi vào nhà...






Bình luận

Truyện đang đọc