BÊN NGOÀI GIÓ LỚN, THEO EM VỀ NHÀ

Edit: O’Hara &Haullyn

Chờ Hứa Tiếu Vi thay lễ phục xong rồi mới xuống lầu, đi cùng Giang Tấn vào gara, trước khi đi Giang Tấn nói với Vivian một câu ‘cảm ơn’.

Từ lúc Hứa Tiếu Vi vào phòng thay lễ phục cùng Vivian, thì ánh mắt Hứa Tiếu Vi nhìn Giang Tấn mang vẻ ẩn ý khó giải thích.

Sau khi lên xe, Giang Tấn kêu tài xế điều chỉnh lại máy sưởi cho phù hợp, sau đó lấy áo khoác đưa cho Hứa Tiếu Vi đắp lên, dường như cố ý né tránh một cặp mắt tò mò đang nhìn mình.

Hứa Tiếu Vi dựa vào ghế, bàn tay phải nhàm chán mà nghịch chiếc nhẫn trên ngón tay trỏ của tay còn lại. Theo như lời của Vivian, Giang Tấn và cô ấy chỉ là đối tác thương nghiệp bình thường, lúc Tinh Quang vừa mới sáng lập, mỗi lần Vivian công bố một bộ sưu tầm mới mang những câu chuyện và giá trị riêng, Giang Tấn sẽ luôn là người đầu tiên mua mà không chút nghĩ ngợi, thậm chí có một lần Tinh Quang đang nằm bên bờ vực phá sản, Giang Tấn cũng đều vẫn sẽ chi một cái giá cao để mua tác phẩm của Vivian.

Lúc đó Vivian vẫn còn chưa đạt được nhiều giải thưởng lắm, thế cho nên cô ấy thấy vô cùng tò mò cái người cực kì thích tác phẩm của mình là ai, đến khi biết đó là Giang Tấn cô ấy còn nói giỡn với hắn rằng có phải là có ý với cô ấy không, nếu không thì tại sao mỗi lần ra tác phẩm mới đều mua mà không suy nghĩ.

Giang Tấn lại trả lời như thế này: “Cô gái của tôi là fan trung thành của cô, cô ấy rất thích tác phẩm của cô và câu chuyện đằng sau nó, tôi muốn mua hết những tác phẩm của cô, để khi cô ấy trở về nhìn thấy nhất định sẽ rất vui.”

Vivian làm sao cũng không quên được, biểu cảm của Giang Tấn khi đó khác xa với cái vẻ lạnh nhạt với cả thế giới của hắn thường ngày, lúc nhắc tới cô gái kia khóe miệng cong lên ý cười ôn hòa lan tới đáy mắt, bao nhiêu năm qua chưa bao giờ thấy hắn để lộ ra cảm xúc trên mặt.

Vivian cho rằng hắn chờ cô gái ấy trở về chỉ đơn giản là chờ cô về nhà như bình thường, nhưng lại không ngờ nhiều năm sau Hứa Tiếu Vi lại mặc thiết kế Sao Trời của cô ấy.

Nghĩ vậy, Hứa Tiếu Vi hạ cửa kính xuống nhìn cảnh vật bên ngoài, sau đó liếc nhìn Giang Tấn bên cạnh một cái, rồi từ từ nói: “Giám đốc Giang, nghe nói lúc trước anh là fan trung thành của Vivian.”

Giang Tấn nghe vậy nghiêng đầu nhìn sang, đôi mày nhướng lên, vẻ mặt nhàn nhạt nói: “Ồ, yêu ai yêu cả đường đi lối về mà.”

Hứa Tiếu Vi chống cằm ‘ Ồ’ một hơi dài, rồi thản nhiên nói: “Nhưng em không nhớ là mình từng thích thiết kế dây cột sau lưng.”

Nói xong, Hứa Tiếu Vi nhìn Giang Tấn không chớp mắt, nghe thấy cô nói vậy đầu ngón tay hắn khẽ run, rồi nhìn về phía cô, hai người bốn mắt nhìn nhau khoảng ước hai giây, thì không hẹn mà cùng bật cười.

Hứa Tiếu Vi che miệng cười đến nổi cả vai run lên: “Ngày thứ ba chứng kiến hình tượng Boss Giang sụp đổ.”

Cô gái ngồi phía sau cứ cười khúc khích, tài xế phía trước thì kinh hồn nhìn gương chiếu hậu không biết bao nhiêu lần. Hôm nay làm sao vậy trời, có thể hiếm khi mới thấy được Hứa Tiếu Vi cười sảng khoái, vậy mà… ông chủ cũng cười cùng à?!!! Không phải mím môi cười, mà là cười nhe răng!

Giang Tấn gõ nhẹ lên trán cô một cái, giọng nói ôn nhu tựa như tách cà phê đen có thêm viên kẹo ngọt, ngọt ngào tràn vào tim: “Em đó.”

Truyện được đăng duy nhất tại Wattpad và WordPress của Tiệm Sách Haulawu.

Điện thoại trong lòng bàn tay đột nhiên vang lên tiếng thông báo, đến khi Hứa Tiếu Vi cười đủ rồi mới mở màn hình lên xem, là tin nhắn Ngô An Toàn gửi tới, từng câu từng chữ như toả ra một nguồn vui sướng.

Lão Ngô nhà bên: Ngô An Toàn đẹp trai, thông minh và tuyệt vời của chúng ta đã quay trở lại với Tiểu Vi bé nhỏ rồi đây. Cô có vui không, hào hứng hay vui mừng không, hạnh phúc không!

Hứa Tiếu Vi nhìn dòng tin nhắn đọc thành tiếng, cô và Giang Tấn ngồi rất gần nhau, cho dù là âm thanh nhỏ nhất Giang Tấn cũng có thể nghe thấy được. Ba chữ ‘Tiểu Vi bé nhỏ’ nổ vang bên tai, Giang Tấn theo bản năng nhìn xuống màn hình của cô, thấy tin nhắn tới là Ngô An Toàn, sắc mặt hắn chợt trầm xuống vài phần.

Giây tiếp theo, Ngô An Toàn lại gửi thêm một tin nhắn: May mà Boss còn có lương tâm đổi lại công việc cho tôi, nếu không thì tôi thực sự sẽ đánh chửi anh ta mất thôi. Tự nhiên bắt tôi đi phục vụ cái tổ tông kia, anh ta đúng là chán sống mà, hôm nào nhất định tôi phải tìm Giang Tấn đàm phán một phen mới được, tức~!

Hứa Tiếu Vi: “………”

Hứa Tiếu Vi đã cảm nhận được khí lạnh từ Giang Tấn, Ngô An Toàn bên kia không hề biết tình hình hiện tại, ‘Tinh Tinh Tinh Tinh’ lại gửi tiếp mấy cái tin nhắn nữa.

[Cô không tin à.]

[Đừng nhìn anh ta mà tưởng làm Ông chủ, thực ra, anh ta cực kì nghe lời tôi đấy.] 

[Kiêu ngạo.jpg]

Hứa Tiếu Vi lặng lẽ liếc nhìn người đàn ông sắc mặt âm trầm, vì sự an toàn tuyệt đối cô nhanh chóng tắt điện thoại và muốn hắn tiếp tục đề tài vừa nãy, nhưng cô không ngờ điện thoại đã bị hắn lấy mất trước khi cô có thời gian hỏi hắn có đói hay khát không.

Ngựa quen đường cũ, Giang Tấn quen thuộc mở mật khẩu điện thoại và vào WeChat, ấn mở cuộc trò chuyện của Ngô An Toàn, Giang Tấn nhấn nút thoại, khi hắn nói, âm thanh còn đặc biệt trầm lạnh: “Phải vậy không.”

Hứa Tiếu Vi yên lặng thầm cầu nguyện cho Ngô An Toàn, đợi Giang Tấn nói hết câu rồi mới lại gần nhìn kỹ, tình cờ đối phương cũng gửi tới dòng tin nhắn cuối cùng, ngắn gọn hơn so với mấy tin nhắn trước, vỏn vẹn 4 chữ: Không phải là tôi.

Hứa Tiếu Vi thầm nghĩ: …… Lý do cũng không sai, rất thuyết phục.

Xuống xe, Giang Tấn trả điện thoại lại cho cô, Hứa Tiếu Vi muốn xoa dịu bầu không khí vừa rồi, đưa tay cầm điện thoại vào túi áo khoác của Giang Tấn, hắng giọng hỏi: “Anh thực sự cho Ngô An Toàn trở lại à?”

Giang Tấn ‘Ừm.’ một tiếng: “Tôi không yên tâm khi để người khác ở bên cạnh em.”

Giang Tấn vốn sẽ không đa nghi, nhưng khoảng thời gian này khiến tinh thần hắn thực sự rất căng thẳng. Suýt chút nữa bị hai chị em Đoạn Lam Đoạn Di hại chết, suýt chút nữa đã không thể kiềm chế muốn nhốt Hứa Tiếu Vi trong nhà không để cô tiếp diễn những sự việc này.

Mặc dù lý lịch của nữ đại diện mới này khá tốt, nhưng so sánh với Ngô An Toàn, Giang Tấn vẫn tình nguyện tin tưởng rằng Ngô An Toàn có thể bảo hộ chu toàn cho Hứa Tiếu Vi. Đối với việc hai người ngày càng thân cận, Giang Tấn cảm thấy Ngô An Toàn cũng sẽ không dám lại gần hơn với Hứa Tiếu Vi, hay có những hành động động thân mật khác, bởi vì một đêm đen giông tố nào đó trong hội trường đấu quyền anh, Giang Tấn đã ‘thuần phục tuyệt đối’ Ngô An Toàn………

Hứa Tiếu Vi cười: “Giám đốc Giang đang phát lòng tốt đó ạ?”

Bình luận

Truyện đang đọc