BIẾN THÁI ĐỪNG CHẠY LẠI ĐÂY ĐỂ TA YÊU!


Cá Basa
Cách căn cứ Hi Vọng không xa, là một tầng hầm nhỏ, ngày xưa từng là một phòng nghiên cứu bí mật của quốc gia.

Mạt thế tới sau đó, quân đội đi tới cứu về vài nghiên cứu sinh và lấy đi hầu hết thiết bị, sau đó nơi này bị bỏ hoang.
 
 
Không ai ngờ được, nơi này lại có người âm thầm thu xếp, trở thành một cái căn cứ ngầm.
 
 
"Cộp." Tiếng giày cao gót lanh lảnh vang lên trong hành lang, cô gái khẽ dừng chân, nhìn xuyên qua tấm kính xuống phía dưới sâu hun hút.
 
 
"Athena, đón được bọn họ chưa?"
 
 
Cô gái quay lại nhìn người kia, khẽ gọi: "Arch."
 
 
Arch nhìn Athena, một cô gái đẹp tới mỹ lệ, 1 con mắt tựa như một viên bảo thạch, còn con mắt kia chỉ có hốc mắt tối đen.


Một nửa cơ thể của Athena chính là làm bằng kim loại.
 
 
Nữ thần chiến tranh Athena - đây chính là cái tên của cỗ máy chiến tranh mạnh nhất được tạo ra ở nơi này - tác phẩm hoàn mỹ nhất của tiến sĩ cho tới bây giờ.
 
 
"Gia đình Trần Dực trung tướng đã được mang về an toàn, chỉ là trung tướng đã bị chảy máu quá nhiều mà chết đi trên đường.

"Athena máy móc trần thuật lại.

Một nửa đại não bằng máy móc khiến cho cô dường như cũng đã trở thành máy móc chân chính.
 
 
Arch thở dài đáp: "Làm tốt lắm.

Tiến sĩ sẽ rất vui."
 
 
Trong con ngươi còn lại kia của Athena lóe lên một tia sáng vui mừng, Arch nhìn thấy thì chỉ có thể thầm than.

Athena nếu như hoàn toàn chỉ là máy móc thì tốt rồi, ít ra thì cô ta sẽ không bị mù quáng mà yêu một người không có trái tim.
 
 
Không phải, hắn có trái tim, chỉ là nó hoàn toàn không hề có chỗ chứa cho tình cảm của Athena.
 
 
Tất cả những người như bọn hắn, đều là được tiến sĩ mang về cải tạo, sau khi thành công thì được ngài ban cho một cái tên mới, tiến sĩ thường gọi bọn hắn là "Tân nhân loại".
 
 
Tỉ lệ thất bại của cải tạo rất cao, cho đến nay thì chỉ mới có 5 Tân nhân loại hoàn mỹ được tạo nên, còn lại không chết thì cũng tàn tật, phát điên.
 
 
Athena khi được nhặt về thì chỉ còn nửa cái mạng, cô dường như là một người trong quân đội đi làm nhiệm vụ, sau đó xe ô tô phát nổ, nửa phần cơ thể gần như bị thổi bay, lại không biết may mắn thế nào tiến sĩ đi dạo qua nơi đó, sau đó mang Athena về vừa cải tạo, cũng là nhặt về cho cô ta một cái mạng.
 
 
"Tôi phải đi thông báo cho tiến sĩ!" Athena lạnh mắt nói, sau đó bước chân lộn xộn chạy tới khu vực trung tâm của căn cứ, khóe miệng và đôi mắt câu lên.

 
 
Cô sắp được gặp người ấy rồi, vui quá!
 
 
Những chiếc xe tan hoang, xác người chết khắp nơi.

Nam nhân dạo bước đi theo tín hiệu của máy tìm kiếm, tìm tới một góc khác.

Kiến trúc ở đây đổ sập, nhưng hắn dạo bước từng chút một, men theo tiếng kêu càng lúc càng lớn.
 
 
Khi tiếng kêu ngừng lại, hắn khẽ thở dài, khẽ lẩm bẩm một chút, sau đó từng mảng bê tông lớn được một sức mạnh kh ủng bố nâng lên, để lộ ra một cánh tay trắng nõn đầy máu khô cặn.
 
 
Hắn đau đớn nhắm mắt lại, nắm lấy bàn tay lạnh ngắt khẽ kéo lên.
 
 
"Mị Xảo à..." Hắn ôm lấy cơ thể đông cứng vào lòng, vành mắt đỏ lên.

Ở cái thế đạo hỗn loạn này, nào ai dễ dàng tìm được người mình thật tâm yêu.

Hắn may mắn tìm được người hắn muốn chăm sóc cho tới khi thế giới hủy diệt, lại không kịp bảo vệ cô ấy trước những tổn thương trước kia, không kịp gi3t chết tất cả những kẻ đã làm nhục cô, tổn thương cô trước khi chúng đặt bàn tay lên người con gái hắn yêu.
 
 

"Tôi còn chưa kịp nói...!tôi yêu em mà..."
 
 
Hắn run run chạm vào một chiếc khuyên tai nhỏ của Mị Xảo, lấy ra một mảnh thủy tinh nhỏ lấp lóe, sau đó ánh sáng mạnh dần, mở ra một hình ảnh.
 
 
Khi thanh kiếm sắp sửa đâm vào cô bé đang sững sờ vì sợ hãi, đột ngột trời đất rung chuyển, tầm nhìn của Mị Xảo ngã xuống, máu tươi từ miệng hộc ra nhuộm đỏ thanh kiếm trên tay.
 
 
Thứ cuối cùng Mị Xảo còn có thể nhìn thấy được, là một hốc mắt kim loại lạnh băng kia, cùng với một cánh tay bằng lưỡi dao kim loại đã đâm xuyên qua bụng cô.
 
 
"Cải tạo nhân..."
 
 
Hắn ôm chặt lấy cơ thể lạnh ngắt của Mị Xảo, nước mắt rơi ra từ hốc mắt thấm ướt gò má, từ bên trong hàm răng khẽ rít lên từng tiếng khe khẽ.
 
 
----.


Bình luận

Truyện đang đọc