CẮT SÓNG


Chủ topic là một cựu sinh viên nhiệt tình không rõ tên tuổi, giúp hai người P video rồi đăng lên "nhãn hồng"*, một phát vọt thẳng lên hotsearch.

(*) Là weibo á =)) Không biết sao để ngoặc kép nên thôi để vậy luôn.
Du Vũ: Phát huy không tốt lắm, không phá được kỉ lục giải đấu.

Tô Liệu: Lần này thi không quá tốt, tiếng anh bị trừ một điểm.

Tiêu đề: Dạy bạn khiêm tốn
Bình luận bên dưới đều là: Giỏi, quả nhiên là Nhị Trung [ không hổ là ngươi.

jpg]
Cũng có người bắt đầu gặm CP ——
【 Anh Liệu! Ngón tay anh đang sờ chỗ nào vậy! Bé Cá* tránh gaaa! 】
(*) Vũ là cá á
【 Động tác của Tô Liệu cũng quá thân mật đi a a a tui sủa tiếng chóaaaa —— 】
【 Là lỗi giác của tui sao? Ánh mắt Tô Liệu thật cưng chiều aaaa, là loại vừa cưng chiều vừa tự hào! 】
【 Hai người này năm nhất lớp bảy? Có bạn lớp bảy nào hiện lên cho tôi biết trai đẹp lớp mấy bạn bình thường cũng đẹp như vậy hả? 】
【 Show hơi phô trương, có lần buổi trưa hai thằng dùng chổi thay kiếm ánh sáng quýnh nhau, xong bị chủ nhiệm phạt đi quét rác 】
【 Đấu kiếm tình yêu の?】
(*) Theo một bài mình đọc trên baidu thì kí hiệu の để đề cập đến việc xuất xứ Nhật Bản.

Mà bên Nhật cũng nổi về CN tduc nên chắc ý mẻ này là đấu kiếm kiểu dăm =))) Mình nghĩ vậy, ai biết ý nghĩa thì cmt mình sửa nha
Cùng với đó, bảng "Bầu chọn giáo thảo" trên diễn đàn trường là đề tài không bao giờ nguội ở Nhị Trung ——
【 Bạn thấy trong hai người, ai đẹp trai hơn? 】
Bạn học Nhị Trung phần lớn đều là nhan cẩu, tuân theo "nguyên tắc xếp hạng công bằng", đa số vẫn bỏ phiếu cho Tô Liệu, dẫu gì cũng là "gu" từng người.

Du Vũ lướt nửa ngày, chỉ thấy đúng một bình luận khen cậu đẹp trai hơn.

Nói không vui là giả.

Du Vũ có chút đắc ý mở tài khoản của bạn học kia, lại phát hiện đây chỉ là một tài khoản mới đăng kí tên "_TZ".

Diễn đàn Nhị Trung phải có thẻ học sinh mới có thể đăng kí, nhưng mỗi học sinh cho phép mở tối đa 4 tài khoản.

Du Vũ xem mòn hồ sơ của tài khoản này, cũng không tìm thấy đầu mối gì.

Có lẽ, TZ là tên viết tắt đi.


Du Vũ quay lại trang chủ, khó chịu nhìn cái tên "Tô Liệu" trong bảng xếp hạng.

Vì vậy "Cá voi sát thủ" đích thân ra trận, nhấn like cho cậu bạn "_TZ" kia.
Buổi tối, Tô Liệu vừa tắm xong, trên vai khoác khăn tắm nằm bò ra giường, chợt thấy trên màn hình nhảy ra một thông báo mới ——
[21: 01: 48: Người dùng "Cá voi sát thủ" nhấn like bình luận "Bộ chỉ có tui thấy Du Vũ đẹp trai hơn à"! ]
Tô Liệu ôm điện thoại, cười gục trên giường.

Anh lăn qua lăn lại hai vòng, mở danh sách bạn bè, do dự nửa ngày cuối cùng cũng không làm gì.

*
Không biết có phải vì bài "Dạy bạn khiên tốn" nổi tiếng trên tieba Nhị Trung hay không, ngày thứ hai của "Challenge Cup" cấp tỉnh, khán đài Nhị Trung vốn trống rỗng lại đông đúc, náo nhiệt.

9 giờ sáng hôm nay là vòng loại 4*100m nam, tổng cộng 21 đội dự thi, chia thành ba bảng nhằm chọn ra tám đội đứng đầu vòng loại để tham gia chung kết lúc 3 giờ chiều.

"Xin lỗi." Mao Khải Kiệt liếc lên khán đài, đứng bật dậy, "Tớ tớ tớ —— tớ đi vệ sinh lần nữa."
Tô Liệu khó hiểu nhìn Du Vũ: "Đây là lần thứ mấy của cậu ấy trong hôm nay rồi?"
"Ba lần? Hoặc bốn lần?" Du Vũ nhìn theo Mao Khải Kiệt, "Còn đi đứng cùng tay cùng chân thế kia..."
"Cậu ấy bảo mình dễ căng thẳng nên hay thi không tốt lắm, tớ cứ nghĩ cậu ấy khiêm tốn thôi," Tống Hạo vẻ mặt bất đắc dĩ, "Không ngờ lại là thật, hơi thái quá."
Mọi người: "..."
Không lâu sau, sắc mặt Tống Hạo cũng tái nhợt, bàn tay trên đùi xiết chặt rồi lại thả lỏng: "Làm sao bây giờ, đi nặng cũng lây được sao?" Nói rồi Tống Hạo cũng vội bật dậy: "Xin lỗi.

Tớ đi xíu rồi về."
Du Vũ và Tô Liệu trầm mặc nhìn nhau.

"Hay tụi mình cũng đi đi?"
"Đi vệ sinh thật sự lây được hả?"
Nhất thời, bốn vị trí ở Nhị Trung đều trống, đứng xếp hàng trước cửa toilet.

Du Vũ: "..." Hơi quá rồi đó.

Chiến lược tiếp sức của Nhị Trung rất đơn giản —— Trạng thái Tống Hạo thường khá vững, phát huy cũng tương đối ổn định, là người xuất phát.

Mao Khải Kiệt xếp thứ hai, đòi hỏi ít, chỉ cần không để khoảng cách quá lớn.

Du Vũ và Tô Liệu ở hai vị trí cuối bức phá.

Dù sao, tâm lý mỗi vận động viên đều không giống nhau.


Mao Khải Kiệt thuộc kiểu người càng ít gánh nặng càng thể hiện tốt, thi đấu tập thể căng thẳng hơn hạng mục cá nhân rất nhiều, cậu ta sợ sẽ kéo cả nhóm xuống theo.

Trái lại, Tô Liệu là tuýp người phát huy tốt khi gặp áp lực, không khí thi đấu càng căng thẳng, anh biểu hiện càng vượt bậc.

Còn Tống Hạo và Du Vũ chính là những người theo kiểu phật hệ, xuống nước rồi đến người nhà cũng quên*, không để hoàn cảnh làm ảnh hưởng đến biểu hiện của mình.

(*) Ý là không quan tâm, không nghe, không thấy, không nhớ gì hết
Trận tiếp sức 4*100m, từ lúc bắt đầu đến khi vang lên tiếng còi kết thúc chỉ tốn không quá bốn năm phút đồng hồ.

21 trường chia thành ba nhóm sơ loại, Nhị Trung đứng thứ hai trong nhóm, xếp thứ tư toàn bảng cũng vào được chung kết.

Dựa theo quy tắc, được xếp vào làn bơi thứ sáu trận cuối.

"Ba vị trí đầu chung kết mới có cơ hội thi đấu toàn quốc ha?"
Tống Hạo thở dài: "Tiếc quá, thiếu chút nữa thôi."
Du Vũ nghĩ thầm, cũng chỉ có giải tiếp sức toàn quốc mới có cúp cá heo.

"Mục đích của vòng loại là chung kết." Tô Liệu nghiền ngẫm bảng thành tích, không ngẩng đầu lên, "Vào dước chung kết, phải nỗ lực vì ba vị trí đầu."
Anh lướt sơ từ trên xuống dưới, cảm thấy thành tích vòng loại của top 5 không chênh lệch là mấy.

Không biết có phải bọn họ đang giữ sức hay không, sau khi trường trung học 18 mất đi hai chủ chốt, kết quả rất tầm thường.

Tô Liệu cầm bút vẽ một vòng vào vị trí thứ hai: "Thời gian của Mao Mao chậm hơn 4-5 giây so với ngày thường, cần phải khắc phục vấn đề ở đây."
Làn da trắng nõn của Mao Khải Kiệt lập tức đỏ lên: "Thành thật xin lỗi!".

Truyện Đam Mỹ
"Tớ không có ý trách cậu," Tô Liệu ôn hòa nở nụ cười, "Có vẻ hôm nay cậu rất khẩn trương?"
Mao Khải Kiệt suy nghĩ, cũng thừa nhận điều đấy.

Vì khi Tống Hạo hoàn thành lượt đầu, Nhị Trung vẫn đang đứng thứ hai, nhưng vị trí ba và bốn đang đuổi sát nút.

Mao Khải Kiệt vừa xuống nước, làn bên cạnh đã vượt qua cậu, Nhị Trung biến thành hạng ba, lúc đó cậu đã rất hoảng rồi.

Mao Khải Kiệt căng thẳng bơi, khi xoay người chậm hơn một chút, sau đó liền rơi xuống hạng bốn.

Một lúc rớt hai hạng, áp lực trong lòng Mao Khải Kiệt càng nhân lên, dẫn đến việc không thể phát huy tốc độ 100m như ngày thường.


Tô Liệu suy nghĩ một chút, dứt khoát quyết định: "Đổi vị trí bơi hai và bơi ba."
Du Vũ sững sờ: "Tôi thứ hai?"
"Đúng." Tô Liệu đưa ngón trỏ khoanh vùng danh sách vận động viên, "Tôi cảm thấy những đội khác đang có suy nghĩ ngược lại với chúng ta, vị trí bơi đầu và thứ hai dành cho những người có thành tích tốt, cho nên Mao Mao mới dễ dàng bị vượt.

Trước hết Du Vũ cố gắng kéo dài khoảng cách, sau đó Mao Mao không còn cần lo lắng về việc bị vượt, bơi như thường lệ, tôi sẽ đuổi kịp vào lượt cuối."
"Chỉ cần cậu phát huy như bình thường là được, ba vị trí đầu chúng ta vẫn rất có hi vọng."
Mao Khải Kiệt liếm môi dưới, dùng sức gật đầu.

Lượt đầu tiên của trận chung kết rất quyết liệt, Tống Hạo về đích với vị trí thứ tư.

Sự thực chứng minh, quyết định của Tô Liệu là chính xác.

Du Vũ ở lượt số hai trực tiếp vượt mặt hai người, gần như đuổi kịp vị trí đầu tiên, kéo dãn khoảng cách với tuyển thủ số ba gần 20m.

Mao Khải Kiệt dẫn trước 50m không có áp lực, thậm chí còn rất nhẹ nhàng, dù bị vượt ở 1/4 chặng cuối nhưng thành tích chung cuộc quả thật nhanh hơn bình thường.
Tô Liệu xếp hạng ba khi xuống nước.

Không may, tuyển thủ ở vị trí thứ tư chính là quán quân 100m tự do nam năm nay của thực nghiệm Khải Đức.

Tô Liệu vừa vào nước, khó mà cắt được cái "đuôi nhỏ" này, 50m đầu tiên, hai người họ chính thức vượt qua hạng hai.

Du Vũ rất không thích cảm giác bên cạnh có người gắt gao cắn chặt, chẳng khác gì tra tấn, rất dễ khiến cơ thể bị ép chạy nước rút trước thời điểm vàng, dẫn đến kiệt sức, chưa kể còn chịu áp lực rất lớn.

Vào 50m cuối cùng, tình hình trận đấu càng lúc càng sốt ruột, chỉ trong một cú xoay nước, hai người họ tiếp tục vượt qua tuyển thủ dẫn đầu, thậm chí bên thực nghiệm Khải Đức đang dẫn trước Tô Liệu nửa người —— thời thế thay đổi, người hạng ba hạng tư nay lại đang tranh vị trí đầu, nhưng giữa hai bên vẫn không thể kéo dài khoảng cách.

25m cuối cùng.

Cổ động viên trên khán đài thực nghiệm Khải Đức đã sớm la hét điên cuồng, hoàn toàn lấn át âm thanh từ phía Nhị Trung.

Thật ra đến nước này, ai nhất ai nhì đã không còn quan trọng, Nhị Trung vẫn vững vàng tiến vào ba vị trí đầu, thuận lợi giành được suất thi đấu cấp quốc gia.

Mao Khải Kiệt dần thả lỏng, trên mặt Tống Hạo cũng lộ ra nụ cười.

Nhưng trong mấy giây cuối cùng, Tô Liệu lần nữa bức phá tốc độ!
Anh ngừng thở.
Vào mấy giây cuối, Tô Liệu rốt cuộc đuổi kịp khoảng cách nửa người kia.

Chỉ bằng mắt thường, Du Vũ nhất thời cũng không xác định được ai mới là người về đích trước.

Tiếng hoan hô rung khắp nhà thi đấu, ánh mắt của mọi người hồi hộp đổ dồn vào bảng tính điểm điện tử ——
Mười mấy giây sau, trên màn hình xanh đậm xuất hiện thành tích màu trắng.


Đứng thứ nhất là: Làn bơi thứ sáu, Nhị Trung Ninh Cảng!
Du Vũ vươn tay kéo Tô Liệu từ trong nước, bốn nam sinh kích động ôm lấy nhau, sung sướng xoay vòng.

Du Vũ rất khó diễn tả cảm xúc trong lòng cậu lúc này.

Rõ ràng khi giành huy chương vàng 400m hôm qua, cậu không có chút dao động.

Suy cho cùng đây chỉ là thi đấu không chuyên cấp tỉnh, cậu cũng không thể phá kỉ lục của Trình Triết Phàm.

Nhưng vào giây phút này, một cỗ kích động xa lạ dâng lên trong lòng cậu ——
Đây không phải là giải quán quân của một mình cậu.

Từ nhỏ Du Vũ đã rất quen thuộc với bục lĩnh thưởng, đặc biệt là vị trí quán quân.

Nói thật, cậu chưa từng có cảm giác đặc biệt khi đứng ở vị trí đấy.

Nhưng đây là lần đầu tiên trong đời cậu cùng người khác đứng lên bục, khóe miệng không tự chủ nhếch lên.

—— Cuối tháng năm năm nay là "Challenge Cup" toàn quốc.
Ánh đèn rực sáng trên trần nhà chiếu lên người các thiếu niên, đồng phục học sinh của các cậu như đang tỏa sáng chói mắt.
Tuy Nhị Trung từng giành huy chương vàng, nhưng không liên tục bằng những đội kì cựu, phần lớn ba vị trí đầu vẫn bị thực nghiệm Khải Đức, trung học 18 và Tân Thủy chia đều, Nhị Trung chủ yếu đứng hạng bốn toàn đoàn.

Trương Diễm Minh rất vui, nói năm ngoái Nhị Trung không tuyển được bao nhiêu học sinh thể dục.

Trong hai ngày ngắn ngủi, điện thoại của bà như sắp phát nổ.

Cuối tuần này, Nhị Trung đã "hồng" tại thành phố Ninh Cảng.

Đội bơi mới lập thì thành tích khả quan, đội bóng rổ được giải ba cấp tỉnh.

Xế chiều thứ hai, ban tuyên truyền vội vàng treo băng rôn trong nhà thi đấu Nhị Trung —— "Chúc mừng đội bóng rổ nam Nhị Trung Ninh Cảng đạt huy chương đồng cấp tỉnh.
Từ Dữ Phong nhìn thấy tiêu đề liền khinh thường.

Sau lần đó nhỏ đã tìm được băng rôn của đội bơi trong phòng thiết bị ban tuyên truyền, còn về phần ai đã lén bỏ nó ra, Từ Dữ Phong cũng chẳng muốn biết bữa.

Không ngờ chủ nhiệm Cảnh gấp gáp chạy đến, hô hào với những bạn học trong ban tuyên truyền: "Gỡ cái này xuống đi!"
"Đổi thành Chúc mừng đội bơi Nhị Trung trận đầu thắng lợi, giành suất tham gia toàn quốc." Khuôn mặt chủ nhiệm Cảnh vui đến mức cười muốn nở hoa, "Lãnh đạo tỉnh xem được bài phỏng vấn của đội bơi, muốn đích thân xuống trường chúng ta thanh tra, còn nói dùng hình ảnh trường mình làm đơn vị mẫu, đẩy mạnh công tác tuyên truyền bơi lội trong học sinh trung học."
Các thành viên đội bơi hoang mang nhìn nhau, có chút khó hiểu.

Đoạn phỏng vấn nào cơ?
Đừng nói là Du Vũ dạy bạn khiêm tốn nha?
____^_^____
Tác giả có lời muốn nói: TZ là viết tắt của twilight zone, là vùng biển mặt trời không thể chiếu đến, nhưng có thể nghe được tiếng cá voi hát ~.


Bình luận

Truyện đang đọc