Quân đội Thời Không Thú Liệp Giả bộ tộc hai ngày sau chạy tới tinh vực trung ương Thiên Xà tinh khu, có được cỗ lực lượng cường đại gia nhập, mọi người đều háo hức, không khí túc sát trước cuộc đại chiến bắt đầu lan tràn khắp tinh khu.
- Đều chuẩn bị xong, đi!
Bách Nguyên chân quân xuất hiện, nói:
- Sư đệ, mang theo đội ngũ của ngươi thanh trừ phóng trục địa 378 – 351!
- Đã biết.
Diệp Dương Thành gật đầu, vung cao bàn long ngân thương, quát:
- Đội 1 đến đội 28, theo ta đi!
- Dạ!
Trong tinh hệ vang lên thanh âm đáp ứng vang rền.
Ánh mắt đảo qua mọi người, Diệp Dương Thành nhảy vọt ra ngoài…
Ba ngày sau, Diệp Dương Thành mang theo đội ngũ đi lên một tinh cầu thuộc tinh hệ Tác Ba lỗ Hoàng Linh tinh vực Bích U tinh khu, đầu thương chỉ vào một ngọn núi phía trước, nói:
- Toàn thể thành viên đội thứ nhất bước ra khỏi hàng!
- Dạ!
Sáu người sưu sưu bước tới trước mặt Diệp Dương Thành.
- Đội thứ nhất vào khu vực này, liệp sát toàn bộ dị thú, không lưu bất cứ một con dị thú nào!
Diệp Dương Thành nghiêm túc nói:
- Ta sẽ liên tục đi vào các khu vực, nếu gặp phải dị thú mạnh mẽ không thể đánh thắng, chỉ cần lựa chọn dây dưa chờ ta đi qua! Nghe rõ sao?
- Hiểu rõ!
Diệp Dương Thành khống chế song chưởng xé mở thông đạo phóng trục địa 378, một con đường đi thông thứ nguyên không gian lập tức hình thành.
- Sưu sưu sưu…
Mọi người sưu sưu nhảy ra, nối đuôi nhau đi vào bên trong thông đạo.
Đem đội thứ nhất đưa vào thứ nguyên không gian, Diệp Dương Thành lại tiếp tục đi tới, dần dần đội ngũ sau lưng hắn đã không ngừng giảm xuống.
Theo thời gian trôi qua, 28 đội ngũ rốt cục đã đi vào phóng trục địa, mà Diệp Dương Thành liền bứt ra quay về thông đạo phóng trục địa 378.
Vài phút sau hắn đã tiến vào thứ nguyên không gian, vừa xuất hiện, bên tai truyền tới tiếng nổ mạnh vô cùng mãnh liệt!
- Oanh long long…
Sáu thần minh cùng cường giả Thời Không Thú Liệp Giả bộ tộc bay lên không trung, không ngừng công kích dị thú bên dưới, thế công sắc bén khiến dị thú liên tục rít gào.
Đây là một thứ nguyên không gian bụi vụ mênh mông, nhưng thực vật phi thường tươi tốt, cung cấp bảo đảm thiên nhiên cho dị thú sinh tồn.
Ánh mắt hắn chậm rãi đảo qua trên mặt đất, thần thức khổng lồ khoảnh khắc quét ngang qua cả không gian, cuối cùng rơi xuống trên người vài đầu hằng cổ dị thú, thân hình nhoáng lên đã lao tới phương hướng kia.
Khi Diệp Dương Thành đuổi tới, có năm chủ thần cùng mười một liệp soái đang đuổi giết bốn đầu hằng cổ dị thú kia.
Đối mặt hành động tấn công đột ngột của thần minh, dị thú đều bị đánh trở tay không kịp, ngoại trừ chỉ biết chống cự cũng không còn lựa chọn nào khác.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Diệp Dương Thành vung tay, áp lực mênh mông hóa thành cự chưởng ngưng tụ vỗ lên người vài đầu hằng cổ dị thú, chỉ nghe tiếng ầm vang, mặt đất nháy mắt sụp đổ vài thước!
Chỉ một lần công kích, bốn đầu hằng cổ dị thú đã không cách nào động đậy.
- Là Ngự Long thần vương bệ hạ!
Một màn này làm nhóm cường giả sửng sốt, sau đó có người hô to, trong giọng nói mang theo vẻ bất đắc dĩ.
Nhìn thấy phản ứng của bọn họ, Diệp Dương Thành liền hiểu được họ nghĩ điều gì, bật cười bay xuống lấy ra bốn viên thú hạch.
Sau đó hắn bay lên không trung, cười nói:
- Ta chỉ cần thú hạch, còn lại đều của các ngươi!
Lấy xong thú hạch, Diệp Dương Thành liền đi tới phóng trục địa 377.
Làm cho hắn cao hứng chính là khu vực này có tới năm hằng cổ dị thú, lúc này dị thú cùng thần minh đang lâm vào cục diện giằng co lẫn nhau.
- Như vậy không tính là ta tới tranh đoạt đi?
Diệp Dương Thành nhếch môi cười, lập tức vung tay trái, Diệt Thế Kính cùng Hám Thiên Kính liền xuất hiện…
- Oanh oanh oanh…
- Hống…
- Oanh long long…
Giải quyết xong năm đầu hằng cổ dị thú, hắn lấy đi thú hạch, cũng không kịp lên tiếng chào hỏi đã xé rách hàng rào không gian rời đi thật nhanh.
Chỉ cần ba mươi viên hằng cổ thú hạch là có thể đột phá thần vương, hắn chỉ cần thêm hai mươi mốt viên là đầy đủ!
Chạy tới phóng trục địa 376, lại nghe mọi người nói đã giải quyết sáu đầu hằng cổ dị thú, còn lại hai đầu cũng đã hấp hối…
Tuy là vậy hắn vẫn chưa nhụt chí, lập tức chạy tới phóng trục địa 375, không ngừng hối hả ngược xuôi…
Mãi tới khi chạy tới phóng trục địa 353 nhưng hắn chỉ thu thập được hai mươi bảy viên thú hạch mà thôi.
Đơn giản là vì mọi người vừa nhìn thấy hằng cổ dị thú lập tức xông lên cuồng oanh loạn tạc, đừng nói là thi thể, ngay cả một chút hài cốt cũng không lưu lại, chính vì thế đi suốt một loạt phóng trục địa hắn vẫn chưa thu thập được đầy đủ thú hạch.
Rời khỏi phóng trục địa 353, hắn đi tới phóng trục địa 352, xé rách hàng rào không gian xuyên vào bên trong.
Nhưng làm cho hắn thật muốn khóc không ra nước mắt chính là, cảnh tượng nơi này càng làm cho hắn á khẩu, bởi vì thành viên đội ngũ đi vào nơi đây đang tập thể đi lang thang…
Hắn hỏi thăm một trung giai thần, mới biết được dị thú nơi này bị thanh tẩy không còn, trong khi mọi người lại không biết làm sao rời khỏi không gian nơi đây, chỉ đành đi lang thang chung quanh chờ đợi Diệp Dương Thành chạy tới đón họ quay về bổn nguyên vũ trụ!
Thật sự…
Đối mặt tình cảnh như vậy, Diệp Dương Thành thật không biết mình còn có thể nói được gì.
Không còn biện pháp, hắn đành mở ra không gian thông đạo đưa mọi người quay về bổn nguyên vũ trụ, sau đó tự mình chạy tới phóng trục địa 351.
Cũng may, nơi này khá ác liệt, có tới chín đầu hằng cổ dị thú đang mang theo hư linh dị thú giằng co cùng đội ngũ số 28…
- Rốt cục có thể thu thập xong rồi!
Diệp Dương Thành chứng kiến thế cục ác liệt, thốt ra lời cảm khái tự đáy lòng, trên mặt còn lộ ra vẻ vui mừng nồng đậm.