CHẤP NIỆM DUY NHẤT CỦA HẠ TIÊN SINH


Hạ Trí Khanh thấy vui vẻ hơn khi nghe được câu trả lời của Thóc Thóc và nói:
"Nhưng đây sẽ là bí mật giữa hai chúng ta, trước mặt mẹ con, con không được gọi babi được chứ?"
Thóc Thóc không hiểu nên hỏi anh:
"Vì sao thế ạ?"
Hạ Trí Khanh vẫn rất kiên nhẫn giải thích:
"Nếu con gọi babi trước mặt mami con thì mami con sẽ nổi giận và không cho con gặp babi nữa.."
Thóc Thóc dường như đã hiểu liền gật đầu, Hạ Trí Khanh nói tiếp:
"Con có muốn mami và babi sẽ ở cùng nhau và con có thể gọi babi thoải mái không?"
Anh vừa dứt lời Thóc Thóc cũng phấn khích gật đầu, anh nói:
"Nếu mà con muốn như vậy thì con phải giúp babi, con không được cho mami tiếp xúc với những người đàn ông khác, còn lại babi sẽ làm thay con được không?"
Thóc Thóc vui vẻ lấy tay che miệng cười hì hì thích thú.

Anh hỏi Thóc Thóc:
"Con trai, con tên gì?"
Thóc Thóc lễ phép trả lời:
"Con tên là Lâm Giản Minh, babi có thể gọi con là Thóc Thóc!"
Hạ Trí Khanh không khỏi bật cười xoa đầu Thóc Thóc nói:
"Thóc Thóc ngoan quá, bây giờ con muốn ăn gì không để babi mua cho con?"
Thóc Thóc đang định nói thì nhớ ra gì đó liền từ chối:
"Không được, mẹ nuôi con đang phim nếu con ở đây với babi thì lát mẹ nuôi sẽ phải chạy đi kiếm."
Hạ Trí Khanh gật đầu nói:
"Con cứ mua đồ ăn đi rồi lại đó ngồi ăn được chứ? Mua xong babi sẽ dắt con về."
Thóc Thóc gật đầu nói:
"Con thèm gà rán và khoai tây chiên."
Hạ Trí Khanh bật cười gọi người phục vụ gói hai phần gà rán và khoai tây chiên và nước ép táo cho Thóc Thóc.


Khi đồ ăn được mang ra Hạ Trí Khanh đã đưa một chiếc thẻ đen ra để quẹt trả tiền.

[Truyện "Chấp niệm duy nhất của Hạ Tiên Sinh" chỉ có duy nhất trên nền tảng Noveltoon, những nền tảng khác đăng lên đều là mạo danh để ăn cắp tác phẩm của Cus.]
Tất cả nhân viên phục vụ liền cả kinh, bọn họ cũng ngầm hiểu rằng người đàn ông trước mặt hẳn không phải là dạng tầm thường, không chỉ thế mà còn đẹp trai nữa.

Bọn họ ai nấy đều Hạ Trí Khanh tới nỗi muốn lòi hai con mắt ra rồi.

Thóc Thóc đang nắm tay đứng bên cạnh thấy bọn họ cứ nhìn babi của cậu nhóc thì tức giận gọi:
"Babi!"
Hạ Trí Khanh xoay người nhìn xuống cười hỏi:
"Sao thế con trai?"
Những người phục nghe Thóc Thóc gọi là babi thì cũng bất ngờ nhanh chóng tỉnh táo lại để quẹt thẻ cho anh.

Một cô phục vụ còn khó tin hốt ra một cậu:
"Anh có con rồi sao?"
Vì nói hơi quá lớn nên Hạ Trí Khanh nghe thấy, anh chỉ lạnh lùng cầm lấy thẻ bỏ vào ví và xác đồ ăn rồi nắm tay Thóc Thóc rời đi.

Nhưng mà trước khi rời đi Hạ Trí Khanh còn lạnh lùng đáp lại lời vừa rồi:
"Có con rồi thì sao?"
Bọn người phục vụ liền sợ hãi im bặt không dám mở miệng cho đến khi Hạ Trí Khanh đi xa.

Lúc đưa Thóc Thóc trở về hội trường chỗ Doãn Ny đang quay phim thì Thóc Thóc kéo tay anh nói:
"Babi mau về đi để con đi lại đằng ghế ngồi ăn cũng được."
Hạ Trí Khanh xoa đầu Thóc Thóc, lấy cây viết trong túi ra ghi lên một tờ giấy note số điện thoại và tài khoản cá nhân của mình cho Thóc Thóc rồi nói:
"Đây là cách thức liên lạc của babi, nếu con cần gì thì cứ gọi cho babi nhé?"
Thóc Thóc cười gật đầu, anh ôm thằng bé một cái rồi mới rồi đi.

Bây giờ chỉ có trời mới biết anh vui cỡ nào.

Vừa biết được cô chưa có chồng Thóc Thóc còn chỉ là con nuôi thì anh sướng như điên rồi.

Bây giờ lại thêm Thóc Thóc đồng ý cho anh làm babi của thằng bé quả thật hôm nay anh đã được tận hai niềm vui khiến trong lòng anh rất vui vẻ.

Thóc Thóc cũng rất ngoan ngoãn đi lại ghế ngồi xuống, cẩn thận lấy gà và khoai tây ra ăn.

Doãn Ny khi làm xong việc cũng đi ra, thấy Thóc Thóc đang ăn thì cũng không hỏi vì cô ấy đang nghĩ chắc là đồng nghiệp nào đó đã mang đến cho Thóc Thóc.

Cô ấy đi lại ngồi xuống bên cạnh Thóc Thóc rồi hỏi: "Thóc Thóc con đói bụng đến thế à?"
Thấy Thóc Thóc đã bắt đầu đổ môi hôi vì nóng thì cô ấy đã cho người mang đến hai chiếc quạt để quạt cho Thóc Thóc.

Doãn Ny xoa đầu thằng bé rồi nói:
"Thóc Thóc, con ở đây ngoan nhé mẹ nhỏ chỉ còn mấy phút nữa là xong rồi!"
Thóc Thóc gật đầu vẫn im lặng ngồi ăn.


Ăn no thì Trương San cho thằng bé xem điện thoại, Trương San bây giờ cũng rảnh nên ngồi một chỗ canh Thóc Thóc.

Đến tận hai giờ chiều, cuối cùng Doãn Ny cũng đã xong.

Cô ấy đi thay đồ và tẩy trang.

Khi đi ra Doãn Ny thấy Thóc Thóc đang tựa lên tay Trương San để ngủ.

Doãn Ny cười cười rồi đi lại khẽ đánh thức Thóc Thóc.

Khuôn mặt bánh bao còn đang ngáy ngủ hiện ra.

Thóc Thóc dụi mắt, nói:
"Mẹ nhỏ, xong rồi sao?"
Doãn Ny gật đầu nói:
"Mau dậy thôi mẹ nhỏ sẽ dẫn con đi rửa mặt rồi sao đó sẽ cho con đi mua đồ chơi nhé?"
Thóc Thóc gật đầu ngoan ngoãn đi theo Doãn Ny tới bồn rửa tay để rửa sạch mặt.

Sau đó cô ấy và Thóc Thóc cùng nhau đi một xung quanh trung tâm mua sắm.

Mua được khá là nhiều đồ chơi, Doãn Ny còn nói đùa rằng:
"Đây là tiền lương của Thóc Thóc cả ngày hôm nay đã đi theo mẹ nhỏ.

Nếu mà mami con có nói bất cứ thứ gì thì cứ nói là qua kiếm mẹ nhỏ để nói chuyện được chứ?"
Thóc hai xách đồ chơi ngoan ngoãn gật đầu lia lịa xong rồi thì cũng Doãn Ny lên xe.

Doãn Ny và Thóc Thóc về đến nhà cũng đã là năm giờ chiều.

Lúc này, Lâm Quỳ chắc hẳn là đang ở trên hư phòng làm việc.


Bà Vú thì hối Thóc Thóc mau đi tắm vì đã trễ giờ học đàn.

Thóc Thóc cũng chạy nhanh đi lên phòng để tắm, khi tắm xong thì Thóc Thóc chưa đi lên phòng ngay mà ghé sang thư phòng tim cô:
"Mami!!"
Cô đang làm việc, nghe tiếng Thóc Thóc gọi thì ngẩng đầu lên cười tươi như hoa nói:
"Con về khi nào đấy?"
Thóc Thóc đi đến bên cạnh hôn vào má cô rồi mới nói:
"Con về từ lúc năm giờ."
Lâm Quỳ nói: "Vậy con đã ăn gì chưa?"
Thóc Thóc gật đầu nói:
"Con đã ăn đùi gà rán và khoai tây chiên rồi!"
Lâm Quỳ nhéo chiếc mũi nhỏ Thóc Thóc nói:
"Mami đã dặn con như thế nào? Không được ăn những thứ có hại đó.

Nó sẽ không tốt cho sức khỏe."
Thóc Thóc cúi đầu hối lỗi nói:
"Con xin lỗi mami, vì con lẽ quên mất tiêu lời mami dặn."
Sau đó Thóc Thóc mới nhớ tới gì nói:
"Thôi lát gặp lại nha mami bây giờ con phải lên học đàn rồi."
Lâm Quỳ xoa đầu, gật đầu nói:
"Con mau đi, đừng để cô giáo đợi."
Thóc Thóc hôn má Lâm Quỳ thêm vài lần nữa thì mới rời đi tới cửa.




Bình luận

Truyện đang đọc