CHỈ CẦN LÀ ANH

Ba người kia vừa đi ra, trong phòng bệnh liền được trả lại một mảng yên tỉnh vốn có của nó

Tống Bạch liền ẵm con trai đặt đến chỗ ghế sofa nơi mà Tình Mặc đang bế nhóc Tĩnh Hi nghịch ngợm tự ăn ngón tay của mình. Nhóc con tên Nghiêm Khiết vừa đặt cạnh Tiểu Hi thì liền theo bản năng với tay mũm mĩm sang nắm lấy tay của nhóc kia, khiến Tình Mặc nhìn mà không khỏi buồn cười!!

Dạ Anh nhìn sang hai người đang sắp xếp chỗ ngồi cho hai quý tử nhà mình, liền hỏi Tống Bạch

- A Bạch, tôi tưởng người người nghiêm túc như cậu sẽ khó có ai lọt vào tầm ngắm chứ. Không ngờ chồng của cậu tính cách lại bù đắp cho cậu nha!!

Tống Bạch sau khi đặt hai đứa bé cạnh nhau xong liền quay đầu lại trả lời

- Tình cảm là một cái nợ từ trước, tuy thật sự nhìn A Phong cà lơ phất phơ vậy thôi nhưng anh ấy lại rất biết quan tâm, chăm sóc người khác đó!!

Rồi lại quay sang Tình Mặc dặn dò

- Tiểu Mặc!! Coi chừng móng tay hai nhóc lại cào vào mặt đấy. Mặt em mà bị gì đại Boss lại sẽ làm ầm lên cho xem

Tình Mặc lúc vội vàng đưa mặt ra xa, cười ngô nghê đáp

- Ân!! Em biết rồi, sẽ cẩn thận hơn mà!! A!! Đúng rồi anh Dạ, em có mang trái cây đến đây nè, anh có muốn ăn không?? Em liền đi gọt cho anh vài quả??

Dựng Dạ Anh bị ấn tượng với cậu trai ngốc nghếch này từ cái nhìn đầu tiên, thấy cậu vừa hiền lại vừa ngoan ngoãn, liền không kiềm lòng được khen ngợi

- Chà!! Tình Mặc thật lễ phép nha!! H

Bảo sao cái vị tổng tài mặt than nổi tiếng nào giờ lại say em như điếu đổ, anh thấy Ưng Mạnh giống như bị cuồng vợ luôn vậy!!

Tống Bạch nhắc đến tổng tài nhà mình thì như được bắt trúng đài, liền mở miệng tán gẫu

- Anh Dạ, anh biết không, Tĩnh Ưng Mạnh thật sự rất cuồng Tĩnh Mặc đó, lúc cậu ấy sinh con, ngài ấy nghe tiếng vợ mình rên la trong phòng thì chân đứng không nỗi, lúc cậu ấy gào thét anh ấy cũng khóc luôn. Nhắc đến cảnh ấy mà em vẫn còn dựng cả lông tơ lên luôn đấy!!

- Haha!! Nếu để nhân viên công ty hắn thấy được mặt này của chủ tịch nhà bọn họ, chắc chắn mọi người sẽ chết đứng luôn cho mà xem

Lâm Tình Mặc nghe hai người nói chuyện thì cũng không xen vào, chỉ im lặng gọt vài quả táo rồi sắp ra dĩa đưa đến cho cậu

- Anh Dương!! Người đàn ông của anh cũng thê nô không kém gì lão công của bọn em đâu, nhìn cách anh ấy lo cho anh từng chút cũng đủ hiểu anh ở vị trí quan trọng như thế nào rồi!!

Dạ Anh khi nhắc đến Thừa Hạo thì trong lòng cậu cũng được tràn đầy một cỗ vui vẻ không thôi, nhìn người đàn ông cao to một mình tự tay chăm sóc cậu, khiến trái tim cậu như sắp tan chảy ra. Vui vẻ nở ra một cười như ánh mặt trời buổi sáng sớm, cậu nghiêng đầu nhìn hai người họ, sau đó thốt ra một câu

- Ba huynh đệ nhà này đều thê nô hết cả rồi

Câu nói đùa của Dạ Anh khiến không khí tràn ngập tiếng cười

--------------******--------

Tại một phòng khác của phòng khán, ba người đàn ông quay lại một bộ mặt thật vốn có của bọn họ, bầu không khí trong phòng đề tràn ngập nghiêm túc, Thừa Hạo sau khi kể rõ sự tình về vụ việc của mẹ Dạ Anh, Nghiêm Phong kích động mắng

- Là bà ta tham lam trước, nếu không yêu thì thôi hà cớ gì phải cưới ba của Dạ Anh trong khi biết rõ ông ấy là người khác biệt chứ?? Bây giờ còn quay sang đổ tội rằng vì ông ấy mà thua thiệt đủ điều. Ả đàn bàn này là ác quỷ đội lốt người à?? Đến con trai mình sinh ra còn nổi điên uy hiếp. Ta thao!!

Tĩnh Ưng Mạnh khác với Nghiêm Phong, sau một hồi im lặng, anh lúc này mới lên tiếng

- Vậy chuyện anh muốn nhờ em là xử lí ả ta??

Thừa Hạo gật đầu

- Anh dù sao cũng đã gác kiếm, nếu bây giờ lại xuất đầu lộ diện dù ở một góc nhỏ thôi cũng đủ khiến các bang khác náo loạn một phen. Vả lại, anh biết em có nhiều cách tra tấn khác người, không giống ai, nhưng lại kinh dị hơn gấp trăm ngàn lân,anh muốn bà ta vừa bị tra tấn, vừa toàn tâm toàn ý từ bỏ tham vọng của mình, nói đúng hơn là sống không bằng chết. Một nhà ba người đã hại nhà họ Dương ra nỗng nổi điêu tàn, anh cũng muốn những người nãy lãnh hậu quả. Em giúp anh được chứ??

Ưng Mạnh vỗ vai anh, nói

- Ca!! Một chút chuyện nhỏ này cứ giao cho em, anh trở về là tốt rồi. Bọn em chờ thiệp dưới và thiệp đầy tháng con anh đó!!

- Haha lần này chắc chắn sẽ đưa thiệp đòi nợ các cậu!!

Ba huynh đệ nhìn nhau mà cười lớn, sau đó quay lại với phòng bệnh của cậu

Lại ngồi chơi với nhau thêm một tiếng đồng hồ nữa thì hai vợ chồng nhà họ Tĩnh cũng họ Nghiêm cũng chào tạm biệt bế con trai cưng ra về, trả lại phòng bệnh nhỏ cho Thừa Hạo và Dạ Anh, anh nhìn cậu, rồi lại ôn nhu nắm tay cậu mà hôn hôn, trong giọng nói đầy yêu thương

- Thật may vì em luôn ở bên anh, nếu em có mệnh hệ gì chắc anh cũng theo em luôn!!

Cậu đáp lại.

- Đừng nói bậy nữa, mọi chuyện đều qua rồi. Vả lại, anh đã hứa mai đưa em đi gặp Bánh Đậu rồi đó!! Bánh Đậu chắc sẽ vui lắm

- Ừm!! Anh hứa mà!! Anh cũng muốn gặp con lắm rồi, ngày mai chúng ta đều cùng chào đón tiểu bảo bối có được không??

Dạ Anh mỉm cười gật đầu, sau đó hai người tại ánh mặt trời đang chiếu qua của sổ phòng bệnh trao nhau nụ hôn

----------****-----

Phòng bác sĩ Uy Vũ

- A...đúng rồi, chỗ đó, nhẹ thôi phải từ từ nhẹ thôi..ừ đúng rồi, là như vậy..ôi trời ơi..sướng chết tôi rồi

Tuấn Nguy nhìn con người dưới thân mà buồn cười, bóp bóp eo cậu nói

- Chỉ là massage eo cho em thôi mà, đâu cần phải kêu dâm đãng như vậy hả cục cưng. Để dành sức tối rên sẽ tốt hơn

Cậu quay sang, trừng mắt mắng anh

- Im miệng, ai tối qua làm tôi cả đêm. Bây giờ phải nhiệt tình đền bù cho tôi, mông tôi hôm qua phục vụ cho anh nhiệt tình lắm rồi. Mau xoa bóp đi

Bốp!! Bốp!! Bốp

Tuấn Nguy không lưu tình đánh vào mông cậu, giọng trách mắng

- Ở đâu ra cách nói chuyện với chồng em như vậy, không đánh là không được mà

Cậu bị anh đánh liên hồi liền vào mông, khiến cơn đau đêm qua từ cúc hoa lại trào lên, Uy Vũ nức nở xin tha

- A....baba..đau..em là em sai rồi, baba đừng đánh em nữa

--------*******-----

Chap này hơi tệ, mọi người thông cảm, đừng ném đá tui, trái chim tui nhỏ bé lắm nha

Vote đi chứ các tình yêu

Bình luận

Truyện đang đọc