CHỈ MUỐN THƯƠNG ANH, CHIỀU ANH, NUÔI ANH

Nhóm chat trên WeChat khá đông, khoảng bốn mươi năm mươi người, Nhuế Ngạn biết sẽ có nhiều người đến, nhưng không ngờ lại tới đông như vậy, có khoảng hơn hai mươi người.

Mọi người có người đã giải ngũ, có người đúng lúc về nhà thăm người thân, trời nam biển bắc, ở đâu cũng có, có người từ nơi xa xôi tới, có người ngồi tàu hoả tới, có người ngồi ca-nô tới, có người lái xe tới, còn có một người nhà ở Vân Ninh, về nhà thăm người thân, thuận tiện tới chơi.

Trác Lương đặt bàn tại sảnh lớn nhà hàng, mọi người ngồi xúm lại, Lục Liễm cũng mang theo Lâm Tráng Tráng và Lâm Ngữ đi.

Trong bộ đội bọn họ là anh em chí cốt, đại đa số đã lâu không gặp, sau khi gặp nhau lại càng sôi nổi, tình nghĩa giữa quân nhân luôn sâu sắc hơn người thường.

Mọi người vừa thấy mặt nhau đã quyền đấm cước đá, sau đó mới lần lượt ngồi xuống.

Mọi người hoặc nhiều hoặc ít cũng biết Nhuế Ngạn trên mạng, lúc này nhìn thấy người thật đều hô to một tiếng “chị dâu”.

......

Nhuế Ngạn nghe cách xưng hô này, bỗng có cảm giác khó nói thành lời, sửng sốt không dám lên tiếng.

Hôm nay Du Hi và Triệu Khanh Nho cũng tới, nghe thấy tiếng “chị dâu” liên tiếp, suýt nữa nhịn đến nội thương.

Mọi người thấy Nhuế Ngạn không lên tiếng, ngoài miệng không nói gì, trong lòng cảm thấy nghệ sĩ đúng là nghệ sĩ, luôn có khoảng cách với người bình thường, chẳng thân thiện tí nào.

Sau khi ngồi xuống mọi người bắt đầu nhìn xung quanh, trong phòng trừ Lâm Ngữ và Nhuế Ngạn là phụ nữ ra thì không còn ai khác.

“Lão Trác, cháu gái nhỏ đâu rồi? Hôm nay không mang cô bé tới đây hả? Chúng tôi mua rất nhiều quà cho cô bé đấy.”

“Đúng vậy, đúng vậy, năm nay cháu gái nhỏ rốt cuộc mấy tuổi? Hỏi nhiều lần cô bé cũng không nói.”

“Lớn nhỏ cũng không quan trọng, các cô bé hiện tại hay thích điện thoại máy tính gì đó, chắc chắn cháu gái nhỏ cũng thích.”

Mọi người đều anh một lời tôi một câu, nói đến lúc Trác Lương đen mặt, Nhuế Ngạn cũng lúng túng.

Triệu Khanh Nho và Du Hi khoác vai nhau, cười đến run bần bật, giống như cái máy chạy bằng điện.

Lục Liễm nghe một lúc, nghi vấn: “Cháu gái nhỏ gì cơ?”

“Cháu gái nhỏ chính là...” Có người mở miệng giải thích, nghĩ một hồi: “... Chính là cháu gái của lão Trác ý.”

“Cháu gái của Trác Lương?” Lục Liễm cau mày: “Trác Khiêm có con à? Chẳng phải anh ấy cưỡng ép bạn gái quay về ư? Bạn gái sinh con cho anh ấy hả? Đánh nhanh thắng nhanh hả? Sao tôi không biết nhỉ?”

Trác Lương: “......” Cậu tưởng tượng ghê gớm thật.

Nhuế Ngạn cảm thấy cứ phát triển theo khuynh hướng này thì không ổn, buồn bực nhắm lại mắt, kiên quyết đứng lên.

Tất cả mọi người ngồi, Nhuế Ngạn đột nhiên đứng lên, trông có vẻ nổi bật, vẻ mặt cô lại ngưng trọng như vật, trên bàn nhất thời yên tĩnh lại, đều nhìn sang Nhuế Ngạn.

Nhuế Ngạn ho nhẹ một tiếng, khẽ khom người: “Chào các chú, cháu chính là cháu gái nhỏ trong lời các chú đây ạ.”

......

......

......

“Không thể nào... Chẳng phải cô là vợ của lão Trác ư? Tại sao lại thành cháu gái nhỏ?”

“Bởi vì...” Nhuế Ngạn lúng túng: “Lục Liễm là cậu của tôi... Cậu ruột, thế nên trước đây tôi gọi Trác Lương là... Chú...”

......

......

......

Lục Liễm: “......”

Thật lâu sau...

“Má nó chứ, lão Lục, sao anh lại để lão Trác mần thịt cháu gái vậy?”

“Lão Lục, sao cháu gái anh lại thành người của lão Trác rồi?

“Lão Lục, bối phận có vẻ không ổn nhỉ?”

“Lão Trác coi như dụ dỗ trẻ em sao? Người ta trước đây còn gọi anh ấy là chú kìa...”

Vừa nói ra khỏi miệng, mọi người đều im lặng, vô số ánh mắt đổ dồn về phía Trác Lương, tất cả đều không nói lời nào.

Một lúc sau, lại có người yếu ớt hỏi một câu: “Cháu gái nhỏ năm nay bao nhiêu tuổi rồi, đã trưởng thành chưa?”

Trác Lương không nhịn được, đứng lên đập bàn, anh còn chưa nói gì, Triệu Khanh Nho đã bồi thêm một câu: “Cháu gái nhỏ của mấy chú còn đang mang thai đấy...”

“Đệch, súc... Ui, tôi lỡ vạ miệng...”

“Cậu tới đây.” Trác Lương xắn tay áo: “Nào, thiên hạ đệ nhất xem bói, cậu tới đây...”

“Đừng...” Người đó lùi ra sau: “Tôi nhất thời nhanh miệng thôi, trong lòng không nghĩ như vậy đâu, có phải không, các anh em?”

......

Trác Lương đã tới đó, “Thiên hạ đệ nhất xem bói” định bỏ chạy, lại bị những người bên cạnh túm lại ấn xuống bàn, Trác Lương đi tới tẩn cho anh ấy một trận tơi bời, tiện tay thu thập mấy người xung quanh, sau khi tẩn người xong, anh kéo tay Nhuế Ngạn: “Gọi chị dâu đi.”

Nhóm người bị thu thập và nhóm người người thoát được một kiếp cùng nhau đứng lên, đứng ngay ngắn cúi người, dõng dạc chào: “Chào chị dâu ạ.”

Một tiếng vang dội như phá đá, như sấm rền, như biển gầm.

Nhuế Ngạn: “......” Một tiếng này thật sự không nhận nổi!

Lục Liễm đứng lên, sửa sang lại quần áo, thong thả đi tới bên cạnh Nhuế Ngạn, vỗ vỗ bả vai Nhuế Ngạn,ho khan một tiếng: “Vậy thì mọi người sau này cũng trở thành cháu trai của tôi rồi, chào cậu đi.”

Sắc mặt mọi người đen xì.

“Đệch...”

“Má nó...”

“Điên rồi...”

“Đệch mợ...”

“......”

Trác Lương mất hết cả mặt, sau này chỉ cần có Lục Liễm thì không ra oai được nữa.

Nhuế Ngạn mọi người trong phòng, đúng là quân nhân, tâm tính ai cũng lương thiện.

Mọi người vừa ăn cơm vừa kể chuyện trong bộ đội, vừa nói vừa muốn đánh nhau, ồn ào sôi nổi, dường như Lâm Tráng Tráng đã quen với bầu không khí như thế này, miệng cười toe toét.

“Một tiếng anh... Thật sự không muốn kêu...”

“Chúng tôi bị anh liên lụy rồi...”

“Đúng vậy, chúng ta thật là uất ức.”

“Thật ra thì...” Có người cẩn thận nhìn sắc mặt Trác Lương: “Chúng ta có thể xưng anh gọi em với lão Lục, tại sao nhất định phải cùng bối phận với lão Trác chứ?”

Trên bàn im lặng một lúc...

“Đúng vậy, tại sao phải cùng bối phận với lão Trác nhỉ?”

Trác Lương sầm mặt, tay để dưới bàn xoa bụng Nhuế Ngạn: “Em thấy đấy, em phải bồi thường cho anh.”

Nhuế Ngạn cuống quít đẩy tay anh ra: “Ai muốn bồi thường cho anh chứ.”

“Nếu không em chấm dứt quan hệ với Lục Liễm đi?” Đây là biện pháp xử lý duy nhất mà Trác Lương có thể nghĩ đến.

“Em chấm dứt quan hệ với anh trước ý.” Nhuế Ngạn trừng anh một cái.

Trác Lương: “......” Thật là đau lòng!

Mọi người vừa ăn vừa hàn huyên, bữa cơm từ giữa trưa tới tối muộn, Lâm Tráng Tráng buồn ngủ, Nhuế Ngạn và Lâm Ngữ dẫn cậu bé đi trước.

Bên trong chỉ còn lại toàn đàn ông, cuộc vui lại càng thoải mái, chay mặn không kiêng, bầu khô g khí càng thêm vui vẻ.

“Đứng dậy.” Trác Lương đột nhiên hô một tiếng.

Mọi người trên bàn đã quen nghe Trác Lương ra hiệu lệnh, vô thức đứng bật dậy, đều hô to: “Rõ.”

Ngay cả Lục Liễm cũng đứng dậy, sau khi phản ứng lại mới đạp cho Trác Lương một cái.

Trác Lương thẳng người: “Nếu hôm nay tất cả mọi người đều ở đây, tôi giao cho mọi người một nhiệm vụ.”

“Cầm điện thoại của mọi người lên... Download Weibo, chọn mục tìm kiếm bên phải, vào tag Siêu Thoại...”

Lực chiến đấu của bộ đội không phải dạng vừa, một người như trăm người, hai mươi mấy người người tương đương với một sư đoàn, mọi người tựa hổ mạnh xuống núi, toàn bộ hoả lực thắp lên, đạp trời đạp đất đạp fan cp.

Mấy hôm trước Trác Lương cho người tạo một cái tag, tiêu đề tag là “Vợ chồng Lương Ngạn”, mới đăng hôm qua, đúng lúc có những người này giúp anh đẩy lên hot search.

“Không được rồi, lão Trác, người bên ta quá ít, phải mua fan mới được.” Có chú bộ đội nghiện mạng thâm niên nói.

“Mua fan là gì thế?”

“Nó chính là mua thủy quân, đẩy lượt xếp hạng lên.”

Trác Lương sửng sốt, còn có cách này nữa hả? Tại sao lúc trước không ai nói cho anh biết? Nếu biết thì anh đã sớm mua người mắng lại đám fan cp kia rồi.

Trác Lương mua thủy quân cùng mọi người chiến đấu đến trưa hôm sau, đẩy tag “Vợ chồng Lương Ngạn” lên đứng thứ mười ba, do có nhiều người vào tìm còn lên hot search.

Chẳng hiểu ở đâu ra có tag “Vợ chồng Lương Ngạn” làm cư dân mạng ngây người, cp người ta có ảnh người thật, cho dù không có người thật thì cũng phải có ảnh hoạt hình, “Ngạn” trong này là Nhuế Ngạn, vậy Lương là ai?

Phong ba Nhuế Ngạn ẩn hôn trước đây còn chưa qua, cộng thêm nhóm bộ đội ác ý khiêu khích, giờ thì tốt rồi, mấy nhà fan cp hoàn toàn đánh nhau, diễn đàn, Tieba, Weibo, các loại diễn đàn xã giao, không thể tách rời.

Lúc này id “Chú bộ đội” lại xuất hiện nhận là mình, không hề ngoài ý muốn, một cuộc chiến mới đổ ra, mọi người đã miễn dịch với id này, cho dù anh nói gì cũng tìm đến mắng chửi.

Nhưng cũng có người tỉ mỉ tìm ra “Rượu vang đỏ bán bên lề đường” và “Chú bộ đội” theo dõi lẫn nhau, “Rượu vang đỏ bán bên lề đường” lại được Nhuế Ngạn theo dõi, hơn nữa thương nhân tài trợ cho chương trình của Nhuế Ngạn bán rượu đỏ...

Nhưng những chi tiết nhỏ này đều bị fan chối đây đẩy, mãi cho đến khi “Chú bộ đội” đăng ảnh chụp một bàn thức ăn lên, được Trác Hiểu Thiên chia sẻ về Weibo: Anh hai, em muốn về nhà ăn cơm (khóc to).

Mấy ngày nay sự việc được đẩy đến đỉnh điểm, tại sao vua màn ảnh lại có người anh hai làm bình xịt?

Có người bắt đầu soi xét lại từ đầu, tra từng bước về trước, tra đến cùng lại cho ra một kết luận, “Chú bộ đội” này có thể chính là người đàn ông ôm trẻ con đi cùng Nhuế Ngạn lên hot search mấy hôm trước.

Có lý có cớ, có dấu vết, mạch lạc rõ ràng, sự kiện hợp lý, khiến phần lớn mọi người tin “Chú bộ đội” phản đối vô số bình luận cp của Nhuế Ngạn chính là người đàn ông đẹp trai có thể so với người mẫu kia.

Hơn nữa dường như bối cảnh của người đàn ông này rất sâu.

Chỉ trong một đêm chiều hướng trong Weibo đột nhiên thay đổi, những người trước kia mắng chửi “Chú bộ đội” đã không còn, những người bình luận dưới Weibo anh biến thành:

【 Anh zai đẹp trai thế, thật đáng yêu. 】

【 Trông anh rất đẹp trai, vô cùng đẹp trai luôn, anh có phải bạn trai của chị yêu không, xin anh đấy. 】

【 Biết viết thư pháp, biết vẽ tranh, diện mạo đẹp trai, có tài năng, thất xứng đôi với chị yêu của em, công khai yêu đương đi. 】

【 Anh cứ lạnh lùng ban phát thức ăn cho chó đi, nam thần anh thật đẹp trai... 】

【 Vì chị yêu mà một mình hăng hái chiến đấu với fan cp, anh thật đáng khen. 】 Bình luận này được hơn chục nghìn like, đẩy lên làm bình luận hot nhất.

......

Trác Lương ngơ ngác, tại sao mới qua một đêm mà đã đổi giọng như vậy, sao không mắng anh nữa rồi?

Lưu Tô lắc đầu thở dài: “Một đám phụ nữ chỉ thích nhìn mặt, đúng là không có nội hàm.”

“Nhìn mặt?” Trác Lương híp híp mắt: “Tại sao em không nói sớm cho anh, nếu nói sớm anh đã lộ mặt rồi.”

Lưu Tô nhếch khóe miệng, vẻ mặt một lời khó nói hết, đây chính là “Dựa vào face” trong truyền thuyết sao!

Nhuế Ngạn không mấy để tâm đến chuyện trên mạng, nhưng đài truyền hình và mọi người xung quanh lại chú ý, mỗi ngày đều có người truyền tin vào tai cô, nhất là Mễ Nhân suốt ngày như muỗi vo ve bên tai cô: “Anh Trác quá ngầu, quá đẹp trai, quá man luôn, chị Ngạn, anh Trác yêu chị thật đấy, vì chị nên mới làm nhiều chuyện như vậy.”

Nhóm chat trong WeChat càng thêm sôi nổi, mỗi buổi sớm tin nhắn đầu tiên chính là: Vượt hạng rồi, mọi người tiếp tục đẩy lên nào...”

Nhuế Ngạn không biết nên làm gì cho phải.

Xếp hạng cặp đôi chỉ trong mấy ngày trực tiếp đứng thứ nhất, song nữ chính trong câu chuyện lại không có động thái gì, cho dù bên ngoài mưa to gió lớn, cô vẫn bất động như núi.

Trác Lương cảm thấy như vậy không được, anh phải chủ động thôi, ngày hôm sau Trác Lương vẽ một bức tranh thuỷ mặc, phía trên còn viết một câu thơ: Hữu mỹ nhân hề, kiến chi bất vong, nhất nhật bất kiến hề, tư chi như cuồng.

Lần này Trác Lương @ Nhuế Ngạn, “Rượu vang đỏ bán bên lề đường” cũng @ Weibo giúp đỡ, người đang bận rộn như con quay trong công ty vừa đọc tài liệu vừa mắng người: “Già như vậy đáng đời không có danh phận.”

Trác Hiểu Thiên cũng @ Weibo giúp đỡ, bởi Trác Hiểu Thiên nổi tiếng, cư dân mạng biết nam thần nhà mình đang giúp anh hai theo đuổi bạn gái, fan cũng bắt đầu hành động, giúp nam thần theo đuổi nữ thần, thế nên, Weibo Nhuế Ngạn suýt nữa nổ tung.

Còn có người nói vị “Chú bộ đội” này thật sự là một người quân nhân, từng bị thương vì bảo vệ Tổ quốc, nhất thời hình tượng “Chú bộ đội” trong nháy mắt trở nên to lớn, rất nhiều fan Nhuế Ngạn đổi hướng, liên tục nhắn tin vào Weibo Nhuế Ngạn: Chị yêu à, chấp nhận chú bộ đội của chúng ta được không?

Song, Nhuế Ngạn vẫn bất động.

Căn hộ đã được bàn giao, bắt đầu bước vào giai đoạn trang hoàng, Nhuế Ngạn vô cùng để tâm đến ngôi nhà này, Mạc Kiều chuẩn bị khởi công thiết kế nội thất, do đó Nhuế Ngạn trừ công việc bên ngoài thì đều ở chỗ Mạc Kiều bàn bạc việc trang hoàng, đưa ý kiến với nhà thiết kế, còn đi dạo thị trường nội thất, thị trường đồ gia dụng, bận nhưng vui.

Trác Lương không quá để ý thái độ của Nhuế Ngạn trên mạng, người thật đang ở trước mặt anh, mang thai đứa con của anh, trang hoàng lại cho ngôi nhà của họ, nằm trên giường của anh, mỗi ngày đều yêu thương anh, thỉnh thoảng có giận dỗi vô cớ cũng là người của anh, chẳng ai có thể đoạt được.

Chẳng qua, trong thâm tâm tính độc chiếm khiến anh không muốn nhìn thấy vợ mình bị gán ghép cp với người khác trên mạng, nhưng lời nói của cư dân mạng không phải điều anh có thể kiểm soát, đã như vậy, anh sẽ phải làm cp của mình với Nhuế Ngạn đứng thứ nhất, giẫm mấy tên kia dưới lòng bàn chân.

Lưu Tô gặm táo nhìn Trác Lương đang chìm trong cung đấu: “Anh Trác, nếu đặt trong hậu cung, anh chính là tai họa của hậu cung, lòng dạ độc ác, tranh giành tình cảm, cuối cùng trở thành một đời yêu nghiệt.”

Trác Lương ngồi ngẫm lại ý tứ trong lời Lưu Tô, sau đó đuổi người ra khỏi nhà.

Mấy ngày sau, Nhuế Ngạn đồng ý với fan live stream, cô sợ lại xảy ra chuyện như Trác Lương bưng nước cho cô lần trước nên sau khi liên tục xác định Trác Lương không ở nhà mới yên tâm live stream.

Lúc này Nhuế Ngạn đã mang thai bốn tháng, bụng còn chưa lộ rõ, nhưng trừ phi cần thiết nếu không Nhuế Ngạn rất ít trang điểm, cũng không biết có phải do mang thai hay không, da Nhuế Ngạn trở nên rất đẹp, trắng nõn mịn màng, nhan sắc tăng lên rất nhiều.

Buổi live stream chỉ đơn giản là tâm sự, trả lời một số vấn đề của fan, Nhuế Ngạn còn ép nước trái cây cho mọi người xem, theo sự di chuyển của ống kính, rất nhiều fan phát hiện ra đồ gia dụng trong phòng, tranh chữ treo trên tường trông rất quen, tất cả đều từng xuất hiện trên Weibo của “Chú bộ đội”.

【 Má nó chứ, là thật, chị yêu sống chung rồi. 】

【 Trong góc phòng còn có bỉm của trẻ con kìa, tôi thề tôi đã thấy, hoàn toàn chấm dứt hy vọng của tôi rồi. 】

Bỉm? Nhuế Ngạn nhìn lướt qua góc tường, đó là Mạc Kiều mang tới, không chỉ có thế, nếu như hạ ống kính thấp xuống nữa, fan sẽ thấy thêm nhiều đồ của trẻ em như quần áo, sữa bột, vân vân.

Những lời bình luận này Nhuế Ngạn chỉ đành coi như không nhìn thấy, định nói vài lời cuối với fan rồi tắt live stream.

Lúc này, cửa phòng mở ra, người vốn bảo hôm nay không về ăn tối đã trở lại, Nhuế Ngạn ngây người, người kia ôm lấy cô, sau đó trực tiếp đè cô ra ghế hôn.

Người đó chọn góc độ rất tốt, góc nghiêng hoàn hảo, chiếc cằm góc cạnh... Nhan sắc vô cùng xuất chúng.

Mặc dù Nhuế Ngạn kịp thời tắt live stream, nhưng dù chỉ có mười mấy giây cũng đủ khiến fan tưởng tượng.

“Anh cố ý đúng không?” Nhuế Ngạn đẩy anh ra, trừng anh.

“Ừm?” Người kia hôn đã rồi mới ra vẻ vô tội: “Em đang live stream à? Anh không biết, anh còn có việc, đi trước đây.”

Sau đó người đàn ông cười đắc ý thoát khỏi hiện trường.

Nhuế Ngạn: “......” Quá ngây thơ rồi.

Mặc dù người trong cuộc không đáp lại, nhưng do trực tiếp live stream, thật sự hôn môi chạm môi, coi như ngầm công khai, hơn nữa công ty không làm sáng tỏ, đó chính là chấp nhận.

Mấy cp của Nhuế Ngạn lần lượt giải tán, còn cp “Vợ chồng Lương Ngạn” quá ngọt ngào, trở thành cp đứng thứ nhất, Trác Lương nổi tiếng đến mức có thể debut.

Đến đây, cho dù Nhuế Ngạn có đáp lại hay không thì Tiểu Trác • ông chú nghiện mạng • thùng dấm • hành trình trên mạng của ông chú coi như công thành danh toại.

Ngày hai mươi tháng tư, Weibo bỏ trống đã lâu của Nhuế Ngạn đăng một dòng trạng thái, hai cuốn sổ nhỏ màu đỏ, bên cạnh đặt một cái chặn giấy hình chú bộ đội, lời tựa là: Ngày này vào chín năm trước, mưa to tầm tã, chúng ta gặp nhau lần đầu tiên, anh cho em dũng khí sống tiếp. Ngày này của chín năm sau, trời quang mây tạnh, chúng ta kết hôn, @ Chú bộ đội, anh là ngọn hải đăng, chiếu sáng con đường về nhà của em.

Trác Lương nhìn người đang rúc vào lòng mình say ngủ, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trán cô.

Những thứ em mất đi, chưa từng có, chưa từng nhận được, cả quãng đời còn lại, anh sẽ bù đắp cho em.

———- Toàn văn hoàn ———-

《 Câu chuyện nhỏ về Trác Kiều Kiều 》

Trác Lương tan việc về đến nhà, Trác Kiều Kiều lung lay chạy tới ôm lấy chân anh, nũng nịu gọi anh: “Bố ơi, con rất nhớ bố, đã nhiều giờ con không được gặp bố rồi.”

“Con gái ngoan, bố cũng nhớ con.” Người đàn ông ôm lấy cô bé mềm mại.

“Bố ơi, con với mẹ ai xinh đẹp hơn ạ?”

“Con rất xinh, cục cưng xinh đẹp nhất.”

“Bố ơi, con với mẹ ai đáng yêu hơn ạ?”

“Đương nhiên là con rồi, mẹ con sao đáng yêu bằng con được.”

“Vậy bố ơi, con với mẹ ai nghe lời hơn ạ?” Cô gái nhỏ ôm cổ anh, nghiêng đầu, đôi mắt xinh đẹp giống Nhuế Ngạn chớp chớp nhìn anh.

“Đương nhiên cục cưng của bố nghe lời nhất, bố yêu con nhất.” Trác Lương hôn vào mặt cô bé một cái.

Cô gái nhỏ nghe vậy cười híp mắt, đạp chân thoát khỏi lòng ngực anh, chạy vào trong nhà: “Mẹ ơi, mẹ ơi, mẹ đã nghe chưa ạ? Mẹ không phải là người xinh đẹp nhất, đáng yêu nhất, nghe lời nhất trong lòng bố rồi, mẹ là người xinh đẹp nhất, đáng yêu nhất, nghe lời nhất trong lòng Kiều Kiều, cho nên buổi tối mẹ phải ngủ với Kiều Kiều, đừng ngủ với bố nữa nhé.”

“Ừ, Kiều Kiều cũng là người xinh đẹp nhất, đáng yêu nhất, nghe lời nhất trong lòng mẹ, sau này mẹ chỉ ngủ với Kiều Kiều thôi.”

Trác Lương: “......”

Bình luận

Truyện đang đọc