Edit: Lazy Girl.
Cư dân mạng sau khi nhìn thấy bình luận phản hồi của Tô Hành thì rất phấn khích, số lượng bình luận lại tiếp tục tăng cao.
Đến thời điểm hiện tại, lượng người theo dõi đã tăng lên một cách đáng kể.
【 Má ơi, Sleeing trả lời lại tôi kìa. Đây có thật là sát thủ rank Bạc trong game không bao giờ quan tâm đến ai? A không không không, bây giờ là sát thủ rank Bạch Kim rồi. 】
【 Tới tới tới, ai muốn solo với Sleeping thì bắt đầu xếp hàng. 】
【100RMB bán vị trí xếp hàng thứ nhất. 】
【 ha ha ha ha thích tính cách này của chị gái, kể từ hôm nay, tôi không còn là nhan khống nữa mà chính thức trở thành fan não tàn!!! 】
Dân mạng dù có phấn khích kích động tới đâu đi nữa thì kẻ đầu sỏ đã sớm chìm trong giấc ngủ.
Khi Tô Hành tỉnh lại vào ngày hôm sau thì cũng đã là 2 giờ chiều.
Ngoại trừ Lão Ngư đang gặm đùi gà ra thì những người khác đều đang tập trung bổ sung phát sóng trực tiếp.
Tô Hành nhìn Lão Ngư không khỏi bật cười. Tại sao mỗi lần cô thức dậy đều sẽ thấy cậu ta đang chiến đấu hăng say với thức ăn vậy cà. Cô thực sự tò mò sức ăn của Lão Ngư rốt cuộc là lớn đến mức nào.
Lão Ngư nhìn thấy Tô Hành, đùi gà còn chưa ngậm xong, nhảy tới gần cô, mơ hồ nói: "Chọ (Chị) gái, đánh đôi không?"
Tô Hành ở trong lòng suy ngẫm một chút mới hiểu được ý tứ, cười nói: "Cậu với Wave cãi nhau à?"
Lão Ngư vội vàng nhổ xương: "Chơi với cậu ấy, em chỉ có thể là SP, nhưng chơi với chị thì có thể chơi vị trí đường giữa."
Trong giọng nói đầy sự vui sướng, Wave nghe được liền không khỏi trợn mắt, Tôn Hòa bật cười.
Tô Hành gật gật đầu: "Được rồi, chị đi lấy đồ uống, chờ cậu ăn xong thì chúng ta đi đánh đôi."
Trước khi Tô Hành đi vô phòng bếp, Chu Lệnh Hành đang đánh trụ thủy tinh liền nhàn nhạt mở miệng: "Cô tốt nhất là suy nghĩ thật kỹ trước khi đồng ý chơi với cậu ta."
Tô Hành sửng sốt: "Hả?"
Bên này, Chu Lệnh Hành đang bắt đầu tấn công hai trụ ngoài của nhà chính của đối phương, miệng cũng không rãnh rỗi: "Điều gì khiến cô dám tin tưởng một người ngàn năm chơi SP lại đi đường MID?
Lão Ngư trừng mắt, đang tính phản bác, nhưng Tô Hành đã nói trước: "Không phải các anh nói là phải luôn tin tưởng đồng đội sao?"
Chu Lệnh Hành bị câu hỏi của Tô Hành làm cho nghẹn họng, nửa ngày vẫn không nói nên lời.
Lão Ngư cảm động rơm rớm nước mắt.
Tô Hành duỗi tay mở tủ lạnh, lấy hộp sữa con bò: "Hơn nữa, tôi có thể di chuyển cậu ấy đến một vị trí nào đó để bán máu."
Câu nói này thành công khiến những giọt nước mắt chực rơi của Lão Ngư rút về.
Chờ đến khi hai người ngồi xếp hàng vô trận, cửa phòng huấn luyện đột nhiên bị đẩy ra. Đập vào mắt là cậu bé với mái tóc vàng, làn da trắng, lưng đeo balo trông rất năng động.
Mọi người dường như không hề ngạc nhiên trước sự xuất hiện của cậu, tiếp tục ai làm việc nấy.
Tô Hành nhìn phản ứng của mọi người và nhanh chóng đoán ra thân phận của cậu bé này.
Tâm tình Wave thoạt nhìn không tồi, chủ động chào cậu bé tóc vàng này trước: "Yo~ Tiểu Bản."
Tiểu Bản vẫy tay cười: "Yo~"
Thấy những người khác đều không thèm đá hoài gì tới mình, Tiểu Bản lập tức chủ động đi đến bên cạnh Tô Hành, trên mặt tràn đầy ý cười: "Hello, chị gái Sleeping, em là dự bị đi rừng Tiểu Bản."
Bên này, Tô Hành cùng Lão Ngư đã tiến vào giai đoạn BAN&PICK, cô tùy ý BAN đi Fizz, quay đầu chào: "Xin chào, Tô Hành."
Ngay khi giọng nói của cô vang lên, Lão Ngư liền hét lên: "Chị gái à, sao chị lại BAN Fizz?!!! Em còn đang tính chọn con đó đây!!!"
Tô Hành tay run lên, giả vờ bình tĩnh nói: "Chị không nhìn thấy, cậu đổi chơi con khác đi."
Lão Ngư chẹp miệng, ánh mắt tràn đầy ủy khuất, giơ tay khóa xuống Yasuo.
Vốn Tô Hành còn cảm thấy áy náy, nhưng khi thấy màn ăn miếng trả miếng này của Lão Ngư, liền nhướng mày, khóa vào Master Yi. Cô chỉ muốn luyện tướng mà thôi, còn chưa muốn chọn đại phá game đâu!
Lão Ngư thấy thế thở một hơi thật sâu, cảm thấy tuyệt vọng.
Hai mắt mông lung nhìn về phía Wave, hi vọng Wave có thể nhìn thấy được ánh mắt hối hận của mình lúc này.
Wave liếc Lão Ngư một cái, mí mắt cũng chả buồn nâng, khóe miệng nhếch lên, hậm hực.
Như thể nói, không đánh đôi với tôi chứ gì, thế thì đi đánh đôi với cái cô bệnh nhân đó đi, hừ!
Chứng kiến hết toàn bộ cảnh này, Tiểu Bản không khỏi cười trộm, chính mình cũng nhanh chóng đi đến trước một máy, bắt đầu xếp hàng vô trận.
Chỉ là trong lòng thầm thương cảm cho Lão Ngư, nghe nói chị gái này không phải là đèn cạn dầu, hiện giờ xem ra đúng là như vậy.
Tô Hành mang theo Lão Ngư, cuối cùng cũng chiến thắng, trên màn hình xuất hiện dòng chữ "Victory." Ánh mắt Lão Ngư nhìn Tô Hành đầy sự sùng bái không thôi, trong mắt tràn đầy sự kính phục.
Cái chị này.... thật quá vô sỉ!!!
Cướp bùa xanh của cậu, cướp luôn cả bùa đỏ của ADC, còn sang đối diện trộm nữa.
Toàn bộ ván đấu, cậu sống dở chết dở ở đường giữa, thì ngay lập tức Tô Hành xuất hiện lấy được đầu người, vô cùng tàn nhẫn.
Tuy rằng Lão Ngư thắng, nhưng cậu lại không hề cảm thấy vui vẻ chút nào.
Tô Hành cảm thấy vô cùng suиɠ sướиɠ, cô còn cảm thấy bản thân có một sự hứng thú vô cùng lớn với vị tướng Master Yi này.
Lão Ngư nhìn thấy biểu tình vui sướng trên mặt Tô Hành, không khỏi run rẩy.
May quá, mình không phải phe đối diện.
Sau khi ván đấu kết thúc, Tiểu Bản liền cùng mấy người còn lại lập tổ đội năm người, còn Tô Hành thì bắt đầu cuộc hành trình gia tăng bể tướng của mình.
Cho đến khi ván đấu mới bắt đầu, máy của Tô Hành có vấn đề nên cô đành tới phòng huấn luyện dự bị, chừa lại không gian cho năm người còn lại.
Đúng bảy giờ tối, Tô Hành đeo khẩu trang xuất hiện trong phòng phát sóng trực tiếp.
Nhiều khán giả đã có mặt trong phòng.
Khoảng khắc khi Tô Hành xuất hiện, làn đạn ùn ùn tuôn trào.
【 Tôi đến đây!! 】
【 Vừa rồi ai đặt cược Sleeping hôm nay không đeo khẩu trang vậy, mau chuyển khoản đây, 】
【 Tháo khẩu trang tháo khẩu trang, tháo khẩu trang ra đi!!! 】
Cả màn hình tràn ngập một loạt bình luận khiến Tô Hành cảm thấy hoa cả mắt, không khỏi nhíu mày, một lúc sau vẫn không hề động đậy.
Làn đạn vẫn không hề có dấu hiệu hạ nhiệt:
【 Sao lại không nói lời vào vậy? Bị câm à?? 】
【 Nữ tuyển thủ chuyên nghiệp LOL đầu tiên trong lịch sử có số lượng người xem cao nhất. 】
【 Chị gái có đang ở căn cứ GI không? Tôi muốn xem LING, cho tôi xem LING với!! 】
Tô Hành nghiêm túc xem xong bình luận, vẫn như cũ không hề lên tiếng, cầm chuột click vào giao diện trò chơi.
Chỉ mất nửa phút để vào giao diện trò chơi, lời mời kết bạn liền kéo đến ầm ầm.
Tô Hành không thèm để ý tới, móc di động ra click mở Weibo, gằn từng chữ: "Tôi muốn gọi "ta muốn đánh mười cái" ra solo.""
Những ai theo dõi Weibo của Tô Hành đều sẽ hiểu Tô Hành đang nói đến ai.
【 Tình huống này là sao? Không phải nói giỡn chứ? Thật sự muốn solo?? 】
【 Cảm giác như đã bỏ lỡ rất nhiều chuyện!! Hiện tại muốn biết liệu có kịp? 】
Cũng có những người không biết tại sao.
【??? Gì mà vừa mới xuất hiện đã đòi đánh solo? Có ý gì đây? 】
【 Tuy rằng không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng có vẻ là kịch hay đáng để xem. 】
Còn một số khác thì muốn được ngắm Chu Lệnh Hành.
【 cho tôi xem LING cho tôi xem LING tôi muốn xem LING!!! 】
Tô Hành đợi thêm hai phút, không thấy "Ta muốn đánh mười cái" đâu, ngữ khí bắt đầu không còn kiên nhẫn: "Căn cứ hiện tại không còn người nào để các bạn xem, ta muốn đánh mười cái có ở đây không, không lên tiếng thì người tiếp theo."
Lại qua thêm ba phút vẫn không có động tĩnh gì.
Đầu ngón tay người con gái nhẹ nhàng lướt qua màn hình, lại lần nữa lên tiếng: "Có ai muốn ứng chiến không? Mấy người hôm qua gáy đâu rồi?"
Trừ bỏ quần chúng đang xem náo nhiệt ra thì vẫn như cũ, không có tiếng đáp lại.
Cứ như vậy điểm danh lần lượt một loạt tên của những người từng inb để lại tên đòi solo, vẫn không ai lên tiếng ứng chiến
Trong màn hình, Tô Hành nhướng mày nói: "Tôi nói nếu không phục thì solo, các người để lại tên cho đã rồi lại không xuất hiện, vậy thì không phải vấn đề ở tôi. Ngày mai tôi sẽ hỏi lại một lần nữa, vẫn là thời gian này, làm phiền mọi người nhớ chuyển tiếp những gì tôi đã nói."
Dừng một chút lại nói: "Thời gian phát sóng trực tiếp của tôi là thứ 2 đến thứ 6 từ 7 giờ tối đến 8 giờ tối," Tô Hành nhìn thời gian ở góc phải màn hình, 7:25, trắng trợn nói dối: "Thời gian không sai biệt lắm. Hôm nay tới đây thôi, ngày mai gặp lại."
Không chờ những người xem trực tiếp phản ứng, màn hình một màu tối đen.
Chân trước nói mỗi ngày live có 1 giờ là đã thấy ít rồi, kết quả chân sau chỉ mới qua có 25" đã nói là đến thời gian phải kết thúc live?
Nội tâm của bọn họ muốn hỏng luôn rồi, cái quỷ gì vừa diễn ra vậy trời???
Chỉ mới nghe qua phải bổ sung giờ phát sóng cho đủ, chứ chưa từng thấy qua ai mạnh mẽ tự cho mình thời gian nghỉ ngơi luôn???
Càng nghĩ càng bức xúc, hàng loạt khán giả đổ xô vào Weibo của Tô Hành để trút giận, lại là một cuộc chiến đẫm máu.
Mà cái nguời vừa mới chơi trò bồ câu kia với khán giả thì sau khi tắt giao diện phát sóng trực tiếp liền chui vào đấu hạng.
Bỏ qua sự bất mãn của đông đội, Tô Hành khóa vào Master Yi.
Đeo tai nghe lên, thế giới bên ngoài đều không còn liên quan gì đến cô nữa.
Tô Hành không phải cố tình muốn trốn tránh phát sóng trực tiếp, chỉ là cô còn có việc chưa hoàn thành, nên không có tâm tư phát sóng.
Vốn dĩ tưởng là chơi đùa cho vui Lão Ngư, kết quả lúc đi đánh đôi, vậy mà cô lại sinh ra hứng thú với vị tướng Master Yi này. So với Lee Sin và Rek"Sai, Tô Hành lại vừa ý với Master Yi hơn. Một vị tướng có thể dồn hết dame kết liễu được một người.
Tuy rằng Tô Hành được xếp ở vị trí đi rừng, nhưng trong lòng cô vẫn luôn thắc mắc, không biết liệu cô có thể chơi ở vị trí đường giữa không.
Tô Hành tràn đầy sự hứng thú bước vào ván đấu, không tùy ý gϊếŧ người tùy tiện, cũng không đảo loạn trò chơi; lại có thể chứng minh được năng lực của bản thân, chiến đấu hết sức mình.
Đánh cả một ngày mà tinh thần của Tô Hành vẫn sáng láng tỉnh táo như thường. Cô không hề nhận ra rằng giờ phút này, ánh mắt của cô tràn đầy sự nhiệt huyết.
Đó là sự nhiệt huyết mà cô đã từng nhìn thấy trong mắt Tôn Hòa, đã từng là thứ mà cô không hiểu và muốn hiểu.
Thời gian thần kỳ ở chỗ, bạn sẽ chẳng bao giờ biết được khi nào bạn sẽ thích một thứ mà bạn không bao giờ nghĩ tới bản thân sẽ thích nó một lần trong đời.