CHỐN HƯ VÔ

Nếu mà hỏi về nguyên nhân Hồ Lăng lưu lạc, thì chắc phải chia làm ba chương, cả quá trình cứ như chơi tàu lượn siêu tốc vậy, vừa mạo hiểm mà vừa kích thích.

Đầu tiên, chương một, tên là “Bị lừa”.

Hồ Lăng chọn một người để stream thử.

Lúc đó cô xem hết một lượt trong xấp hồ sơ, có một người thu hút ánh mắt của cô. Người đó tên là ViVer, là streamer của Liên minh anh hùnh, CV mà cậu ta gửi cực kỳ ngắn gọn, chỉ giới thiệu tình hình đơn giản của mình thôi – năm nay hai mươi mốt tuổi, đã làm streamer hơn một năm rồi, vị trí chơi chủ yếu là phụ trợ, rank không cao, chỉ nằm ở mức kim cương thôi.

Theo lý mà nói, một phụ trợ, mà còn là phụ trợ cấp kim cương, thì trên mạng có mà đầy rẫy ra, không đáng để nhắc đến. Nhưng cô vào live stream của cậu ta xem, tên này chỉ mới stream có một năm, không có ký hợp đồng với bất kỳ công ty live stream nào hết, nhưng độ hot lại khá là tốt. Fan năng nổ, mục bình luận và quà đều khá là khả quan.

Hồ Lăng nghiên cứu kỹ càng một lúc, đưa ra tổng kết. Đầu tiên, vẻ ngoài của cái cậu này rất là ổn, là cái kiểu “nhỏ ốm trắng” mà mấy cô bé cực kỳ thích. Mặc dù đã hai mươi mốt tuổi, chiều cao cũng không phải là thấp, nhưng mà nhìn lại có vẻ cực kỳ con nít, chủ yếu là trắng trẻo sạch sẽ, nói chuyện cũng nhỏ nhẹ dịu dàng, tinh tế ấm áp, chưa từng mắng chửi ai bao giờ. Hồ Lăng coi mấy lần là đã có hơi bị cuốn trở thành fan mẹ rồi.

Cô quyết định, người đầu tiên có trên trong danh sách live stream thử chính là cậu chàng này!

Cô đưa hồ sơ của ViVer cho Triệu Lộ Đông xem, Triệu Lộ Đông nói: “Đánh vị trí phụ trợ mà làm streamer, trừ khi là tuyển thủ chuyên nghiệp, nếu không thì độ hot chỉ có hạn mà thôi.”

Hồ Lăng lan tỏa “tình mẹ” của mình cho anh nghe, cô phân tích một cách sắc bén: “Em nói cho anh nghe này, bây giờ đang thịnh hành kiểu này đấy, cái kiểu mà mấy em trai ngon như con cún cứ dính lấy người khác hút fan lắm đó!”

Mặt mày Triệu Lộ Đông cạn lời, nói: “Tám mươi phần trăm là giả.”

Hồ Lăng không tin, cô lại xem live stream thêm mấy ngày nữa, rồi vẫn kiên trì để chỗ stream thử cho cậu ta.

Triệu Lộ Đông không quan tâm lắm về việc rốt cuộc vị trí streamer thử sẽ để cho ai, anh sắp phải đi tỉnh ngoài rồi, thảo luận với bạn bè về việc hợp tác của câu lạc bộ.

Trước lúc đi, anh muốn sắp xếp xong xuôi chuyện “ở chung” đã.

Anh thương lượng với Hồ Lăng, một tuần có thể đến ở ba bốn hôm hay không. Vì mặc dù là họ sớm tối bên nhau, nhưng dù sao thì cũng không công khai với mọi người trong tiệm, không thể làm những việc hôn hít thân mật mà không chút kiêng dè. Cả một ngày trời, còn chưa thể tận hứng, nhất là đến đêm, nói chuyện điện thoại, luôn cảm thấy như gãi không đúng chỗ vậy.

Chỉ tiếc là Hồ HR* gần đây vẫn luôn bận rộn trong việc tuyển dụng, quan sát hết các nền tảng, không thể dành thời gian để nói chuyện với bố mẹ được.

*HR (Human resources): Nhân viên nhân sự.

Câu trả lời cô dành cho Triệu Lộ Đông là: “Anh cứ đi công tác trước đi đã, chuyện này đợi anh về rồi nói tiếp.”

2 đặt vé xe cho ViVer xong, ngày cậu ta đến Triệu Lộ Đông vẫn chưa đi, Hồ Lăng muốn để cho Triệu Lộ Đông đi đón, nhưng nói kiểu gì ông chủ Triệu cũng không chịu đi.

“Anh đi một lát đi mà! Nhìn cậu ấy có hơi yếu đuối thật đóm còn phải mang hành lý của mình nữa.”

“Không đi.”

“Anh không đi em đi!”

“Em cũng không được đi.” Triệu Lộ Đông liếc cô một cái, “Yếu đuối con khỉ! Anh nói cho em biết, một trăm phần trăm là giả đó.”

“Sao mà anh biết là giả hả? Dựa vào đâu mà vu khống không bằng chứng thế?”

Triệu Lộ Đông ôm lấy eo cô, giọng nhè nhẹ: “Chỉ dựa vào cặp mắt hỏa nhãn kim tinh đã nhìn qua vô số người của ông đây thôi, anh nói là giả, thì cậu ta giả chắc.”

Rốt cuộc vẫn là một mình ViVer xách hành lý đến tiệm.

Khi cậu ta đến, Hồ Lăng đang ngồi chăm sóc móng tay ở quầy thu ngân, bỗng nhiên có người mở cửa, cô vừa ngẩng đầu, một chàng trai đẩy cửa bước vào.

Hồ Lăng phải mất một lúc lâu mới có thể nhận ra đó là ViVer, cũng không phải là có ý nói lúc cậu ta live stream mở filter thay đổi như thế nào, chỉ là có rất nhiều nơi đều thiếu “một chút”: ví dụ như đen hơn một chút, cao hơn một chút, vạm vỡ hơn một chút, chủ yếu là cái khí chất rắn rỏi này không giống, cứ như là khác hoàn toàn so với người mà bình thường thấy trên live stream vậy.

Nếu ai nói đây là anh em của A Tân thì Hồ Lăng sẽ tin ngay lập tức.

Hồ Lăng thử gọi cậu ta một tiếng: “ViVer…..?”

Cậu trai hơi đơ ra, Hồ Lăng cảm thấy mừng thầm, cứ tưởng là mình đã nhận nhầm người rồi, ai ngờ giây tiếp ta cậu ta lập tức bật cười, để lộ một hàm răng trắng sáng.

“Đúng đúng đúng đúng đúng! Ôi dào, bình thường chẳng có ai kêu em như vậy cả, em còn chưa thích ứng kịp.” Giọng cậu ta cũng chẳng nhỏ gì, cậu ta xách hai cái túi du lịch đã bong da đến, nói với Hồ Lăng: “Chị, hay là chị cứ kêu là em Triệu Cương đi!”

Hồ Lăng choáng hết cả đầu.

Cô bị lừa rồi!

Chương thứ hai về nguyên nhân lưu lạc, tên là “Bất ngờ”.

Vốn dĩ là sau khi bị gạt, Hồ Lăng rất là bực tức, muốn nói với Triệu Cương là đừng có mở đồ gì hết đóng gói lại rồi cút đi. Cô nhân lúc cậu ta đi vệ sinh, đi đến bên cạnh Triệu Lộ Đông đang đứng đó lén lút hóng chuyện.

“Anh đã nói gì rồi nào?” Anh cười ha hả.

Hồ Lăng trừng mắt nhìn anh: “Anh thì giỏi!” Cô hạ thấp giọng, nói tiếp: “Đợi chốc nữa cậu ta quay lại, anh đi ra kiếm chuyện, buổi tối thì mời cậu ta đi ăn cơm, rồi tiễn đi luôn đi!”

“Đừng chứ!” Triệu Lộ Đông nói, “Em thế này không phải là dày vò người ta à? Ít nhất cũng để người ta thử ba bốn ngày, nếu không được thật thì thả người ta đi.”

Hồ Lăng còn muốn nói gì đó, nhưng anh vỗ vỗ tay cô, nói: “Người đầu tiên đến live stream thử, còn chưa cho người ta sờ vào máy móc nữa đã đuổi người ta đi, để người ngoài biết được, còn ai đến nữa chứ.”

Hình như cũng có lý.

Hồ Lăng bèn giữ Triệu Cương lại live stream vài hôm.

Kết quả mang đến bất ngờ vô cùng.

Cái cậu Triệu Cương này vừa bắt đầu live stream, trạng thái thay đổi ngay lập tức, cậu ta chỉnh ống kính và micro cực kỳ tốt, lập tức biến từ một người đàn ông thô lỗ thành ViVer mà Hồ Lăng bị cuốn thành fan mẹ.

Ngày live stream đầu tiên, cậu ta nói với fan của mình là cậu ta đến một công ty mới, đang live stream thử, không biết có thể thành công hay không. Mục bình luận hỏi: “Là công ty nào thế?” ViVer trả lời là tên tiệm net WHY X. Mục bình luận có những người thường xuyên xem live stream, lập tức trả lời tin nhắn.

“Là công ty của đội FCZ đó à?”

“Hình như là danh tiếng của công ty đó rất là cực đoan đó…”

“Anh để ý đừng để bị ăn hiếp đó!”

ViVer dùng giọng nhẹ nhàng dịu dàng, nói: “Hoàn toàn không có đâu, mọi người đều tốt lắm, mọi người đừng để cho mình bị dắt mũi bậy bạ đó.”

Hồ Lăng ngồi chỉnh móng tay ở quầy thu ngân, thầm nói ngược lại thì khá ổn đó.

Ngày đầu tiên stream thử, đúng lúc ViVer chơi đến cấp master, thắng được một ván đầu, sau đó thua liên tục hai ván. Cậu ngồi trước máy tính, khóc không ra nước mắt. Chủ yếu là ở ván thứ va, vì cậu để lỡ bị giết một lần, mà cái tên chơi ad bắt đầu mắng cậu, công kích thân thể, chửi cha mắng mẹ đủ kiểu. Hồ Lăng coi mà còn thấy giận, cô không nhịn được bình luận vào live stream: “Cậu chặn cậu ta đi!” ViVer không chặn. Đánh xong ván đó, cậu report cái tên đó, rồi ngồi ngây ngốc trước giao diện thua trận của mình.

Hốc mắt cậu đỏ hết cả lên.

Đừng nói chứ, Hồ Lăng cũng có hơi bị cuốn vào rồi, chứ đừng nói gì đến những fan không biết chân tướng. Mọi người liên tục gửi tặng quà, rồi an ủi cậu ấy, còn ra ý kiến cho cậu, bảo cậu đi tìm ad để đánh đôi.

ViVer mở nền tảng ra, di chuyển chuột tới lui, cuối cùng mở live stream của Bạch Minh Hạo.

Khéo cực kỳ, Bạch Minh Hạo cũng đang chơi LOL, mà còn đang đánh ad nữa.

Vương giả ngàn điểm, ưu thế ez, Q và kỹ năng giống nhau, bách phát bách trúng.

Hồ Lăng nhìn mà có cảm giác chân thật, cứ muốn gửi tin nhắn để Bạch Minh Hạo giúp đỡ, dù sao cũng là ngày đầu tiên ViVer stream thử, hơn nữa còn đang đánh cấp master, cô không nỡ nhìn cậu ta thua cuộc. Ai ngờ cô còn chưa lấy điện thoại ra, thì bên live stream của Bạch Minh Hạo đã bay ra ba cái hỏa tiễn, người tặng quà cũng đổi tên ID luôn – “Đại thần có thể cứu giúp đồng nghiệp mới chút không?!!!!!!!!!!”

Bạch Minh Hạo nhìn thấy ID này liền cảm thấy kỳ lạ, hỏi: “Làm sao thế? Ý là sao?”

Fan ở mục bình luận bắt đầu điên cuồng comment giải thích, Bạch Minh Hạo vừa nhìn là hiểu, cười nói: “Ồ, được chứ, mấy người nói cậu ấy đợi tôi một chút.”

Cả quá trình ViVer đều treo màn hình ở live stream của Bạch Minh Hạo, fan hai bên nhìn rõ cực kỳ, Bạch Minh Hạo đồng ý ngay lập tức, cậu liền thay đổi tâm trạng, cười hi hi một tiếng đầy tinh nghịch, nói: “Có người gánh rồi!” Cậu tìm ID game của Bạch Minh Hạo, trong lúc đợi cậu ấy thì nghiên cứu xem cậu ấy thích phụ trợ thế nào, mục bình luận liên tiếp cổ vũ cậu ấy cố gắng phát huy.

Một lúc sau, Bạch Minh Hạo đã chơi xong một ván rồi, hỏi mục bình luận: “Đưa ID của cậu ấy cho tôi.”

Vào lúc thêm bạn với nhau, Hồ Lăng cũng hăng máu lên, thầm nói chúng ta chắc chắn phải thắng đó!

Hai người cùng nhau vào ván, ViVer gửi tin nhắn vào khung trò chuyện: “~(T口T)σ”

Bạch Minh Hạo nhắn lại: “Thêm voice chat.”

ViVer trong live stream hít sâu một hơi, thêm voice chat, hết sức cẩn thận.

“… Alo?”

“Mở.”

Hồ Lăng cũng căng thẳng theo cả mọi người trong phần bình luận.

Lúc chia đội, Bạch Minh Hạo vẫn mở trò đánh bài ra giết thời gian.

Mà live stream của ViVer thì cứ bảo cậu ta đừng có căng thẳng, nói chuyện với đại thần nhiều hơn một chút.

ViVer cẩn thận nói: “Chuyện là, Bạch thần….”

Một tiếng này làm Bạch Minh Hạo bật cười.

“Đừng có gọi tôi như vậy.”

“Nhưng anh chính là đại thần mà.”

“Khiến tôi áp lực đúng không, chốc nữa mà thua rồi thì làm sao?”

“Thua rồi thì chắc chắn là do tôi nát, liên lụy đến anh…”

Bạch Minh Hạo nhếch nhếch khóe môi, chuyên tâm đánh bài.

Hồ Lăng nhìn mà phiền cả lòng.

Cái tên Bạch Minh Hạo chó chết! Cậu giả vờ cái mẹ nó chứ! Cậu nói chuyện thêm với cậu ta mấy câu coi! Cậu nhìn cậu ta dè dặt cỡ nào kìa!

Bên này ViVer tắt mic, ôm chặt lấy đầu mình.

“Làm sao đây hả! Mình nên nói cái gì đây!”

Mục bình luận liên tục như mua, tin nhắn chạy cực nhanh.

“Nói chuyện hằng ngày!”

“Hỏi anh ấy ăn gì chưa?”

“Can đảm một chút nào ViVi!”

“Mau nói đi! Ngượng quá đi màaaaaaaaaaaaaaaaaa!”

May mà lúc này, trò chơi bắt đầu, kịp thời giải tỏa bầu không khí sượng ngắc khi nảy.

ViVer mở mic, hỏi nhỏ: “Bạch thần, anh muốn phụ trợ cái gì?”

Bạch Minh Hạo: “Sao cũng được, cậu thích chơi gì thì chơi cái đó.”

Cuối cùng ViVer chọn Lulu, phụ trợ cho Vayne của Bạch Minh Hạo.

Lúc đi rừng rồi lên tuyến hai, ViVer bảo vệ Bạch Minh Hạo, làm mình mất một ít máu, cậu liên tục xin lỗi.

“Xin lỗi!”

Bạch Minh Hạo nói: “Không, kỹ thuật khá tốt đó.”

Với trình độ của Bạch Minh Hạo, cứ đánh như vậy, thì về cơ bản chẳng khác nào giết heo cả. Không bao lâu, cậu nói với ViVer: “Lên trước dụ người ta chút.” ViVer nhanh chóng đi lên trước, hai bên liều một trận, chết ba người, còn mỗi Bạch Minh Hạo về tháp.

Cậu còn an ủi ViVer: “Không sao, ưu thế của tôi rất lớn.”

ViVer nhìn màn hình xám xám của mình, bĩu môi.

“Ừm….”

Mục bình luận ráo riết.

“Đại thần thiệt là cun ngần mà….”

“Cố lên nhé ViVi!”

Sau đó lại tiếp tục đi rừng, họ phối hợp với nhau một trận cực đẹp, 2v3 thắng rồi, Bạch Minh Hạo nói: “Đỉnh đó.” ViVer cười trộm trong live stream của mình, mục bình luận lại bắt đầu spam điên cuồng, cùng vui theo cậu ấy.

Rất nhanh, họ nhận được kết quả game, Bạch Minh Hạo 17 kills, chết 0, 8 trợ công, điểm số vô địch.

Sau khi thoát khỏi ván đó, họ lại vào ván khác, lần này là ván master cuối cùng.

Không có gì hồi hộp, lại thắng nữa rồi.

Vào khoảng khắc chiến thắng, ViVer kích động nói: “Em lên cấp master rồi!”

Bạch Minh Hạo cười cười, nói: “Chúc mừng, cố duy trì nhé, vậy tôi thoát đây.”

Thoát khỏi trò chơi, Bạch Minh Hạo lại trở về chơi một mình.

Live stream của cậu rất náo nhiệt, có đến hiệu ứng của của mười mấy phần quàn, mọi người đều đang cảm ơn cậu đã giúp đỡ.

Mà bên live stream của ViVer, mục bình luận cũng spam ráo riết.

“Đại thần đẹp trai quá mẹ ơi!”

“Khóe miệng ai sắp ngoác lên trời đó! Hóa ra chính là tôi!”

“Sao mà cậu ấy đi gì không chút lưu luyến vậy??? ViVi cậu phải xem xét lại bản thân mình sao chẳng có chút hấp dẫn gì hết vậy!”

ViVer chọn mỗi bình luận cuối cùng để đọc, sau đó nói: “Vì tôi nát quá đó, tôi có gì hấp dẫn đâu…” Rồi cậu ta lại lén lút mở live stream của Bạch Minh Hạo, gửi một món quà nhỏ, để lại lời nhắn: “Cảm ơn Bạch thần.”

Bạch Minh Hạo nhìn thấy, đáp: “Khách sáo rồi.”

Live stream ngày đầu chuẩn bị kết thúc rồi, lúc ViVer off stream Hồ Lăng còn cảm thấy lưu luyến không rời, thậm chí còn muốn gửi tin nhắn weixin nói Bạch Minh Hạo kéo cậu ta chơi thêm mấy ván nữa.

Mãi cho đến khi dừng stream, cửa phòng live stream được mở ra, Triệu Cương lắc lư từ trong đó đi ra, Hồ Lăng mới tỉnh lại, thoát khỏi mạch cảm xúc quá là lên não kia.

Triệu Cương đi vệ sinh, sau khi đi ra thì kéo kéo quần, đến khu nghỉ ngơi để hút thuốc.

Hồ Lăng thấy cậu ta lôi thôi lếch thếch ngồi trên sô pha, hận không thể mắng cậu ta một câu: Cậu trả ViVer lại cho tôi!

Cậu ta ngẩng đầu nhìn cô: “Chị ơi, số liệu ổn chứ?”

Hồ Lăng trầm giọng ừm một tiếng.

Còn hơn là ổn?

Tối nay độ hot của hai live stream tăng cao, cộng cả Triệu Cương và Bạch Minh Hạo vào với nhau, tổng thu quà một buổi tối gần ba mươi ngàn. Cái này còn là khúc cuối của live stream, họ chỉ có chơi được có hai ván.

Qua một lúc sau, Bạch Minh Hạo cũng kết thúc live stream, cậu đi ra khỏi phòng, cũng đi đến khu hút thuốc.

“Anh Bạch.” Triệu Cương chào hỏi cậu, “Cảm ơn anh khi nảy đã phối hợp với tôi nhé.”

Bạch Minh Hạo cười, nói: “Nói đi, người anh em, acc chính bao nhiêu điểm?”

“Hả?” Đầu Hồ Lăng đầy dấu chấm hỏi. “Acc chính? Cậu còn acc clone nữa à?”

Triệu Cương cười cười.

“Em đi mid, cũng khoảng tầm Vương giả 600 đó.”

“????????”

Bây giờ Hồ Lăng mới biết, hóa ra điểm số cũng bị lừa.

Triệu Cương giải thích: “Điểm của em không cao không thấp, không thể nào so sánh với anh Bạch được, không thể nào làm streamer thể hiện kỹ thuật được, chi bằng động não một chút.” Cậu ta vừa hút thuốc vừa nói, “Đây là ý kiến mà em gái em cho em đó, bây giờ mấy cô gái nhỏ chỉ thích xem mấy cái như vậy thôi, thế là em có hướng để đi.” Cậu ta nhìn Bạch Minh Hạo, “Anh Bạch, trước khi làm em cũng không chào hỏi anh trước, không làm anh khó chịu chứ?”

Bạch Minh Hạo: “Không hề.” Cậu cười nói, “Thú vị lắm đó.”

Hồ Lăng thân là “cô gái nhỏ” vừa mới xem hết sức say mê, cô có hơi bất mãn.

“Diễn tạo couple đúng không, như thế không phải gạt người à?”

“Gạt khi nào?” Triệu Cương híp mắt giữa làn khói, bứt lông chân của mình. “Làm streamer ấy à, phải có tấm lòng của người làm ngành dịch vụ, khán giả thích xem cái gì, thì chúng ta stream cái đó. Người ta tan học tan làm, mệt mỏi cả một ngày, chỉ muốn xem chút gì mà mình thích, sao lại không thỏa mãn người ta chứ? Chị không vừa lòng, vậy chị không kiếm được tiền rồi. Chị xem mấy phim điện ảnh phim truyền hình hay tiểu thuyết, có mấy câu chuyện là thật chứ, mọi người vẫn bỏ tiền ra để xem không phải à? Cái trò này dùng để thỏa mãn nhu cầu tâm lý thôi!”

Có lý đó chứ!

Khán giả xem vui vẻ, mình thu tiền cũng vui vẻ, hai bên cùng có lợi đầy thỏa đáng mà!

Hồ Lăng nhanh chóng vượt qua cái ải này.

Cô nhìn Bạch Minh Hạo.

“Lão Bạch, cậu có thể phối hợp không?”

Mức độ chấp nhận những câu chuyện ly kỳ của Bạch Minh Hạo cũng cực kỳ cao, cậu dựa vào sô pha cười cười.

“Tôi cũng ký vào giấy bán thân rồi, nếu như tiệm cần, vậy thì tôi có thể hiến thân bất cứ lúc nào.”

Hồ Lăng hô được một tiếng thật lớn!

Đã lên kế hoạch, phối hợp với nhau!

Bình luận

Truyện đang đọc